ZingTruyen.Com

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 180

Mitngotmaiyeunang

Hye Sun đi theo sau lưng Park Jimin, khoác tay của anh, nói: " Anh có biết cô gái vừa rồi không?"

Hai người đến gần thang máy, Jimin mới hờ hững đáp lại, " Ai cơ?"

Đùa chứ, cô cảm thấy anh thèm nhìn những người phụ nữ khác sao?

" Cô ta rất nổi tiếng đó." Hye Sun nhìn Park Jimin, đoán rằng khả năng anh cũng không biết cô ta, " Anh ngay cả minh tinh còn không nhận ra thì làm sao nhận ra cô ta được nhỉ?"

Jimin hỏi: " Sao thế?"

Không phải là bạn của Go Doosung thôi sao?

Anh để ý đến làm gì?

Go Hye Sun không nói thì anh cũng không biết đó chính là một người phụ nữ.

Hye Sun nói: "Trước kia cô ta học cùng trường với em, khi đó Clara Lee hay nói xấu sau lưng cô ta nhưng ở trước mặt lại bày kế khích bác ly gián, cô ta ngu ngốc tin theo, còn tìm fan tới mắng em."

Nói đến đó, Go Hye Sun giận sôi ruột.

Cũng may hiện tại cô đã không cần phải giống như trước nữa, không dễ bị người ta bắt nạt!

Jimin nhìn cô, đau lòng nói: " Anh sẽ ở phía sau làm điểm tựa của em, giúp em trở nên thật mạnh mẽ, sẽ không còn ai có thể bắt nạt em được nữa."

Liền giống bây giờ, mấy người trước kia lúc nào cũng muốn cô gây phiền toái, cũng phải dè chừng mà tránh xa cô một chút.

Hye Sun gật đầu, "Vừa rồi anh không thấy sắc mặt của cô ta đâu, cô ta còn tưởng em giống như cô ta, là fan của Doosung, còn rất xem thường em nữa chứ."

Làm sao cũng không nghĩ tới, Go Hye lại là em trai ruột của cô!

Chỉ cần suy nghĩ thôi là trong lòng Go Hye Sun đã cảm thấy vô cùng đắc ý.

Park Jimin nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô, nắm tay cô.

Hiện tại trời đã trở lạnh, lá cây rớt xuống đường, công nhân vệ sinh đang quét dọn.

Hye Sun ngồi trên xe, nhìn Park Jimin, "Bây giờ Chúng ta đi đâu? Về nhà sao?"

Jimin nói: "Mang em đi một nơi."

"Đi đâu vậy?" Hye Sun không hiểu, qua một lúc, Park Jimin để cho tài xế dừng xe ở ven đường, cùng Go Hye Sun từ trên xe bước xuống.

Go Hye Sun đóng cửa xe, nhìn lên cửa hàng trước mắt, giống như trong truyện cổ tích, cô rất kinh ngạc, nếu không phải Park Jimin mang cô tới, cô cũng không biết ở thành phố này còn có một nơi như vậy.

Park Jimin nắm tay Go Hye Sun, dắt cô đi vào, người phục vụ nhìn thấy bọn họ, lập tức chạy tới nghênh đón.

Go Hye Sun đi theo sau lưng Park Jimin, nhìn cửa tiệm trước mắt như mộng như ảo, bên trong bày đầy áo cưới, đẹp mắt vô cùng.

Coi như đã cưới qua một lần rồi, nhìn thấy những thứ này vẫn không có sức đề kháng.

Nhân viên tiệm nhìn Go Hye Sun, hỏi: "Xin hỏi hai vị muốn xem kiểu áo cưới gì ạ? Hai vị có hẹn trước không ạ?"

"Tôi đã hẹn trước rồi." Jimin mở miệng.

Nhân viên tiệm hỏi tên, đi xem lịch nhắc rồi quản lí đi ra, " Xin chào anh Park."

Người kia dẫn bọn họ tiến vào khu khách quý, giới thiệu với Park Jimin và Go Hye Sun, " Chiếc váy mà anh đặt trước đã đưa đến rồi, ở bên này ạ."

Dưới ánh đèn, chiếc áo cưới thoạt nhìn rất đẹp mắt, Go Hye Sun lần đầu tiên nhìn thấy một chiếc áo cưới đẹp đến như vậy, không dám tin tưởng nhìn lấy Park Jimin, "Cái này, là anh đặt sao?"

Anh nhìn Go Hye Sun, "Thích không?"

Hye Sun gật đầu một cái, "Ừm."

Park Jimin đứng ở một bên, đánh giá cái áo cưới, anh mời chuyên gia thiết kế dựa trên ý nghĩ của mình.

Bọn họ ở bên nhau, Go Hye Sun viết sách về anh, Park Jimin cảm thấy, mình cũng phải vì cô làm chút gì đó, cho nên chuẩn bị cái này.

Go Hye Sun đi theo người phục vụ tiến vào phòng thay quần áo, dưới sự giúp đỡ của bọn họ, mặc chiếc áo cưới kia lên người.

Park Jimin đứng ở bên ngoài chờ cô, thấy cô đi tới, như một đóa đẹp rực rỡ, mặc dù biết cô rất đẹp, áo cưới cũng rất đẹp, nhưng chiếc áo cưới mặc lên người cô, vẫn làm cho Park Jimin có chút ngơ ngẩn.

Hye Sun đi tới trước mặt anh, mặc dù hai người đã là vợ chồng, nhưng lúc ở trước mặt anh, cô vẫn sẽ ngượng ngùng, "Đẹp không?"

Jimin nhìn cô, ngón tay nhẹ nhàng nâng lên, giúp cô vén lọn tóc, "Em đẹp lắm."

Go Hye Sun của anh, là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên đời này.

Hye Sun nói: "Nhưng mà đã lúc trước đã có một bộ rồi, mua thêm một bộ nữa có phải rất rất lãng phí hay không?"

"Chỉ cần em thích thì không có gì là lãng phí cả." Jimin nhìn cô, cũng không đoái hoài tới nhân viên tiệm đứng ở đó, cúi đầu xuống, hôn lên trán cô một cái.

Nụ hôn này, ôn nhu ngọt ngào, trong mắt mấy người phục vụ tràn đầy bong bóng màu hồng.

Họ cũng hy vọng có một ông xã đẹp trai như vậy.

-

Go Hye Sun và Park Jimin thử áo cưới xong, từ tiệm áo cưới đi ra, vừa mới lên xe, chuẩn bị về nhà thì điện thoại của Park Eun Ji gọi tới.

Jimin lấy điện thoại ra, nhìn một cái, nghe điện thoại, " Chị."

"Jimin, em đang ở đâu vậy? Buổi tối tới dùng cơm đi, chị có chút việc muốn hỏi em." Giọng Eun Ji nghe có chút nghiêm túc.

Park Jimin biết, Park Eun Ji gọi mình qua, là có chuyện muốn tìm mình.

Anh gật đầu một cái, "Được, em biết rồi."

Cúp điện thoại xong, Hye Sun nhìn Park Jimin, " Chị gọi anh qua đó à?"

"Ừ, tiện thể đi qua ăn bữa cơm đi." Jimin nhìn cô một cái, mặc dù đã rời khỏi tiệm áo cưới, nhưng nhìn gương mặt cô vẫn tràn đầy hạnh phúc.

Chẳng qua chỉ mang cô đi thử áo cưới, mà cô đã vui vẻ đến như vậy ư? Anh cầm tay Go Hye Sun, " Chồng em có tốt hay không?"

"Dĩ nhiên." Hye Sun ngoan ngoãn cực kì, "Chồng em tốt nhất."

Anh nghiêm túc hỏi: " Vậy nếu anh và Doosung ngã xuống nước..."

"Cứu anh, cứu anh là được chứ gì?" Hye Sun nhịn không được phải bật cười, "ông xã à, anh thật là trẻ con nha."

Tài xế ngồi ở đằng trước, nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, đều bị chọc phát cười.

Đến nhà Park Eun Ji, Go Hye Sun đổi dép đi theo Park Eun Ji vào cửa, nhìn thấy Park Eun Ji đeo tạp giề ở trong bếp nấu cơm.

Trên bức từng trung tâm của căn nhà treo ảnh gia đình bọn họ, đây là khi Jeon JungKook học cấp hai.

Eun Ji nhìn thấy Go Hye Sun và Park Jimin, cười nói: " Hai đứa ngồi đó chờ chị một lúc đi! Chị nấu sắp xong rồi."

Hye Sun đi tới, nói: "Chị ơi, để em giúp chị một tay cho nhanh."

"Không cần đâu." Eun Ji nói: "Em cứ ra kia ngồi là được rồi, cứ ở đấy mà nói chuyện với Jimin đi."

"Anh rể đâu rồi?" Jimin hỏi.

"Đi ra ngoài có việc, nhưng chắc tối mới về." Eun Ji nói: "Cũng không biết có về ăn cơm hay không nữa."

Go Hye Sun thấy chị chồng khách sáo như vậy, liền ngồi xuống ghế salon.

Một lát sau, Eun Ji nấu ăn xong đi ra, nhìn Park Jimin, " Hôm nay tìm em qua đây là có chuyện muốn hỏi em."

"Chuyện gì?"

Eun Ji mở TV ra, phía trên có một video phỏng vấn, chị nói với Park Jimin " Em xem cái này đi."

Biểu tình của Park Eun Ji rất nghiêm túc, Go Hye Sun cũng nhìn theo.

Đây là đoạn phỏng vấn sau đêm chung kết, đối tượng phỏng vấn là Clara Lee.

Phóng viên hỏi Clara Lee " Giành Á quân của cuộc thi này cô có muốn gửi lời cảm ơn đến ai không?"

Clara hướng về phía ống kính nói " Sau cuộc thi này, người mà tôi muốn cảm ơn nhất, trừ ba mẹ của tôi và các fan hâm mộ ủng hộ ra thì chính là chú Park. "

"Xem ra chú Park này là người rất quan trọng với cô Clara nha." Phóng viên bồi thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com