ZingTruyen.Com

| QUYỂN II |KIẾP NÀY EM NGUYỆN YÊU ANH《PARK JIMIN》° HOÀN °

chương 167

Mitngotmaiyeunang

" Thôi không cần đâu." Yoongi nói: "Mấy người các cậu cùng qua thì gây sự chú ý quá mà"

Nếu như Go Hye Sun chỉ có một mình liền coi như xong, nhưng đây cô lại đi cùng một nhóm người, nếu đi qua chào hỏi, thật giống như có chút kiêu căng.

Go Hye Sun đi theo đám bọn họ tiến vào phòng.

Seong Hun đối với bên này rất quen, không ít lần chạy qua bên này, đặt phòng ăn cũng rất tốt, thức ăn đều rất ngon.

Na Eun chỉ xoay quanh Seong Hun lấy lòng, cùng những người chị em khác trò chuyện cũng rất vui mừng, Go Hye Sun giống như người ngoài cuộc, cũng không chen lời vào.

Cũng may cô không thích nói chuyện với người lạ, cho nên cô chỉ yên lặng ăn phần của mình, đóng vai ăn.

Seong Hun chẳng đoái hoài đến Na Eun làm cho cô ta càng cảm thấy khó chịu.

Lúc Go Hye Sun đi vệ sinh, khi đi ra ngoài, bị Na Eun và chị em của cô ta ngăn ở cửa.

Cô ta nhìn Go Hye Sun, vẻ mặt khinh thường, " Có phải cô vẫn còn đeo bám Seong Hun không?"

Hye Sun nói: "Thế nào?"

Cô không muốn gây chuyện, nhưng luôn có một số người như thế muốn tìm tới cửa.

Na Eun tức giận nhìn lấy cô, "Thật không nhìn ra, có tý tuổi liền biết câu dẫn đàn ông rồi, khó trách mày nổi tiếng nhanh như vậy. Sau lưng chắc mày cũng quyến rũ Seong Hun của tao đi?"

Một người Đứng ở bên cạnh Na Eun cười nói: "Nghe nói lúc trước con ranh này vừa mới vào nghề đã bám lấy Seong Hun rồi! Giả vờ ngây thơ thuần khiết, sau lưng không biết làm bao nhiêu chuyện buồn nôn."

Na Eun nhìn Go Hye Sun, "Lúc mày làm những chuyện bẩn thỉu này, bạn trai mày có biết không? Hắn có biết mày vì muốn nổi tiếng mà tình nguyện bò lên giường của biết bao nhiêu thằng đàn ông không?"

Nghe Na Eun nói xong, sắc mặt của Hye Sun trở nên rất khó nhìn, " Cô bảo ai lên giường với đàn ông?"

Go Hye Sun biết, mình nổi tiếng quá nhanh, không đến một năm đã từ một blog nhỏ thành một nhà văn mạng có sức ảnh hưởng.

Lúc trước cô cảm thấy là do vận khí tốt, sau này mới biết là do chồng cô giúp đỡ ở phía sau không ít.

Nhưng cái này thì có liên quan gì với người khác?

Nói như thể cô có được như ngày hôm nay là nhờ vào Seong Hun không bằng.

Hiện tại những người này chính là như vậy, một khi bạn đạt được từng chút thành công, bọn họ liền sẽ ôm lấy ác ý lớn nhất đi suy đoán bạn, cũng không để ý là thật hay giả, cứ mặc nhiên tạt nước bẩn vào người bạn.

Tạt xong rồi, coi như bạn nhọc nhằn khổ sở chứng minh mình là vô tội, bọn họ cũng sẽ phủi mông một cái rời đi, làm như không có chuyện gì xảy ra.

Na Eun dương khóe miệng lên, "Ai chột dạ thì đương nhiên nói người đó."

"Tôi và Seong Hun chẳng qua chỉ là bạn bè bình thường."

Cô biết, công ty của Seong Hun rất lớn, muốn lăng xê cho một người nổi tiếng rất dễ dàng.

Nhưng, cô và Seong Hun thật sự không có quan hệ gì.

Na Eun hừ một tiếng, "Bạn bình thường? Tao thấy mày chính là mượn cái gương mặt này đi câu dẫn anh ấy! Bằng không tại sao anh ấy không thân cận với người khác mà lại cứ dính lấy mày, hết lần này tới lần khác đi theo mày hả con đĩ? Con tuesday không biết xấu hổ, làm kĩ nữ lại còn muốn lập đền thờ trinh tiết. Phỏng chừng bạn trai mày cũng là bị mày dắt mũi như vậy đi! Tao thật muốn biết, mày làm việc này hắn có biết hay không?"

Lâu lắm rồi Go Hye Sun không tức giận như lúc này, lần trước tức giận như vậy là bởi vì bọn Clara Lee.

Khi đó liền cảm thấy bọn họ đã đủ chán ghét rồi, lại không nghĩ rằng còn có người so với bọn họ còn buồn nôn hơn.

Bọn Clara Lee cùng lắm tuổi tác xấp xỉ cô, mà Lee Na Eun này đã là người ra xã hội rồi, nói tới nói lui, so với bọ họ càng thêm ác tâm.

Hye Sun lạnh lùng nói: " Cô nói quá đáng quá rồi đấy!"

"Quá đáng thì làm sao hả? Loại phụ nữ giống như mày tao thấy nhiều lắm rồi. Không phục à? Không phục thì mày tới mà cắn tao đi này!"

Đối mặt với sự khiêu khích hùng hổ dọa người này, Go Hye Sun không khống chế được, tức giận sôi ruột, trực tiếp quăng cho cô ta một phát tát trời ráng.

Na Eun cũng không phải là người chịu thua thiệt, xông lên liền muốn đánh lại, "Nói trúng tìm đen của mày nên thẹn quá hóa giận, mày lại dám động thủ, thật sự cho rằng tao sợ mày à?"

Go Hye Sun phản ứng rất nhanh, kéo cánh tay của cô ta lại, hung hăng ném cô ta sang một bên. Cú ném này làm Na Eun ngã đụng vào trên tường, đụng đến nỗi có chút mơ hồ, cũng không bò dậy được ngay.

Bạn của Na Eun đứng ở một bên, cầm điện thoại lên quay, hô to, " nhà sách Minnie đánh người rồi!"

Cô ta cũng không đi đỡ bạn mình dậy, chỉ lo lấy điện thoại ra quay Go Hye Sun.

Seong Hun cùng mấy người bạn đi tới, nhìn thấy Na Eun ngã dưới đất.

Na Eun cũng rất cơ trí, vì để cho mình biến thành người yếu thế, cố tình ngồi thụp ở đó.

Seong Hun đi tới bên cạnh cô ta, hỏi, " Em không sao chứ?"

Đây hoàn toàn bản tính của đàn ông, đương nhiên muốn chủ trì đại cuộc.

Na Eun nhìn thấy anh ta, bắt được tay Seong Hun, tỏ ra yếu thế đáng thương, "Seong Hun, Go Hye Sun đánh em..."

Hai người khác đi cùng là bạn của Na Eun cũng nhao nhao hỏi: "Tình huống gì đây?"

Bạn của Na Eun ở bên cạnh, chỉ thẳng vào Go Hye Sun nói: "cô ta đáng sợ lắm, vừa rồi cô ta tự nhiên lao vào đánh Na Eun!"

Nghe xong, ánh mắt chỉ trích của hai người kia đều rơi vào trên người Go Hye Sun, " Sao cô phải ghê gớm như thế chứ? Có gì từ từ nói không được à?"

Họ đều cảm thấy đây đều là lỗi của Go Hye Sun.

Go Hye Sun nhìn Na Eun tựa vào trong ngực Seong Hun, phụ nữ này vào giờ phút này giả vờ rất giống, điển hình cho vai cô gái yếu đuối trong ngôn tình.

Go Hye Sun cũng bó tay bái phục, từ đầu tới cuối cô đâu làm cái gì, ăn một bữa cơm mà thôi, người phụ nữ điên này tìm tới cửa mắng cô, hiện tại cô ngược lại thành người xấu.

Cô cười lạnh nói: "Sao mấy người không hỏi cô ta xem, xem cô ta đã nói cái gì với tôi?"

"Nói cái gì thì cô cũng không thể tùy tiện đánh người được! Cô là trẻ con sao?"

"Cho nên cô ta tùy tiện mắng chửi người khác cái gì thì cũng đều có thể sao?" Những lời nói nhục mạ kia, không phải là khó nghe bình thường.

" Em không làm gì hết." Na Eun yếu đuối nói.

Hye Sun tức giận đến bật cười, " Cô không làm sao?"

" Bạn tôi chẳng làm gì cô cả, tôi đâu có mù điếc đâu? Nếu Na Eun có làm gì thật chẳng nhẽ tôi lại không biết?" Bạn của Na Eun đương nhiên đứng về phía cô ta.

Phải nói cái đám người này đều đứng về phe Na Eun, bọn họ quen biết nhiều năm, số với Go Hye Sun mới gặp lần đầu tiên, ai lại bằng lòng giúp đỡ một người không quen biết?

Cảnh tượng trước mắt làm cho Go Hye Sun có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa cho bản thân mình.

Có lúc người khác sẽ không để ý là ai đúng ai sai, chỉ cần bọn họ nhiều người, liền có thể hoàn toàn đổi trắng thay đen.

"Hye Sun." Lúc Go Hye Sun bất lực tới điểm, đột nhiên một đạo âm thanh quen thuộc xen vào.

Go Hye Sun dừng một chút, nhìn thấy Min Yoongi đi tới.

Anh ta... Tại sao anh ta lại có mặt ở đây vào lúc này?

Yoongi đi tới đứng ở bên cạnh Go Hye Sun, nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt, "Chuyện gì xảy ra vậy?"

Min Yoongi rất cao, lại rất đẹp trai, cùng Park Jimin quả thực là một cấp bậc. Nơi này mấy người phụ nữ nhìn thấy anh ta xong đều phải đỏ mặt.

Trong đám người đó có một một người đứng ra nói: "Cô ta vô cớ đánh bạn tôi, lại còn sống chết không chịu nhận sai. "

Yoongi nhìn về phía Go Hye Sun, "Em đánh cô ta thật à?"

"Cô ta xỉ nhục tôi." Đôi mắt Go Hye Sun trầm lạnh, quả thực họa từ trên trời rơi xuống, trong lòng lúc này không phải là nỗi tủi thân bình thường.

Trong con ngươi đen nhánh của cô ẩn tàng sự tủi thân làm cho Min Yoongi dâng lên cảm giác xót xa, muốn bảo vệ người con gái mà đáng ra cả đời này mình không nên tơ tưởng đến này, anh dịu dàng hỏi cô "Có đau hay không?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com