ZingTruyen.Com

Phiên ngoại | Xuyên thư chi pháo hôi nam xứng (edit)

Phiên ngoại 7 (Phần 2)

miobabier

Khổng Bạch cúi đầu, thầm nghĩ thằng nhãi ranh này đã bắt một con giao long cửu cấp, một lão hổ cửu cấp cùng một con rùa đen cửu cấp, vậy tiếp theo hỗn đản này sẽ không luẩn quẩn trong lòng mà vọt tới gia tộc nhà mình túm một lão tổ nào đó chứ?

Mộ Tử Dục vuốt cằm nói: "Ngươi không phải người ở Thần Thú Tinh sao? Ngươi là dân bản địa cơ mà!"

Khổng Bạch xấu hổ cười cười: "Tuy rằng ta là dân bản địa nơi này, nhưng kiến thức của ta vẫn rất thiển cận a."

Mộ Tử Dục gật gật đầu, nói: "Đúng vậy! Kiến thức của ngươi quả thật thiển cận."

Khổng bạch: "......" Tiểu quỷ, nếu không phải do ngươi đầu thai tốt thì ngươi có thể đứng đây tỏ ra kiêu ngạo như vậy sao! Bất quá, đầu thai tốt cũng là một kỹ năng sống cần có nha!

Mộ Tử Dục nhìn Khổng Bạch, có chút suy tư hỏi: "Trong gia tộc của ngươi có lão tổ nào ngụ ở bên ngoài không?"

Khổng Bạch: "......"

"Không có, không có! Đều ở trong tộc cả." Khổng Bạch lập tức chặn lại ý nghĩ điên rồ của y, nói.

Mộ Tử Dục nhìn Khổng Bạch, nhíu đầu mày, "Không có thật sao?"

Khổng Bạch xấu hổ cười cười: "Có thì chắc cũng có, bất quá ta cũng không biết bọn họ ở đâu, lời nói của ta trong tộc cũng chẳng có phân lượng gì, nơi nào có thể biết được mấy chuyện như vầy."

Mộ Tử Dục nhìn Khổng Bạch, nói: "Keo kiệt như vậy? Ngươi yên tâm, nếu là lão tổ nhà ngươi, ta chỉ lấy chân, sẽ không đánh chết."

Khổng Bạch: "......" Tiểu tử, ngươi cứ kiêu ngạo như vậy thật sự tốt sao? Nếu thật sự đụng phải lão tổ tông lợi hại nào đó trong tộc, ai đánh chết ai, còn chưa có biết đâu!

..........

Khổng gia tại Thần Thú Tinh.

"Nhị trưởng lão, ngươi nhất định phải vì ta báo thù! Tiểu tử kia thực sự quá đáng giận, hắn cư nhiên muốn ăn ta!" Khổng Nguyên nhìn Khổng Ngàn, nghiến răng nghiến lợi nói.

Khổng Ngàn nhìn Khổng Nguyên, nhàn nhạt hỏi: "Hắn lợi hại?"

Khổng Nguyên mặt đỏ lên, đáp: "Tên kia thực sự lợi hại, bất quá khi ta xem cốt linh của hắn thì hắn lại chỉ có mười bốn tuổi."

Ban đầu, tiểu bối trong gia tộc nói người nọ chỉ mới mười bốn tuổi, hắn nghĩ y dù có lợi hại cũng sẽ không lợi hại đến đâu. Nào biết, tên kia thực sự là quá nghịch thiên.

"Ta đã sớm nói với ngươi trên đời này cường giả rất nhiều, kêu ngươi không cần phải hành sự lỗ mãng, nhưng ngươi lại không để ở trong lòng." Khổng Ngàn lạnh lùng thốt.

Khổng Nguyên là Võ Thánh nhất tinh, Khổng Ngàn lại là Võ Thánh thất tinh, tu vi của hai người đều có một khoảng chênh lệch rất lớn. Khổng Nguyên ở trước mặt người khác đều bày một vẻ kiêu căng ngạo mạn, nhưng ở trước mặt Khổng Ngàn lại vô cùng an phận.

Khổng Nguyên cắn chặt răng, nói: "Nhị trưởng lão, ta xem tên tiểu quỷ kia, nhất định là một lão quái vật nào đó không biết xẩu hổ giả trang thành."

Khổng Ngàn nhìn Khổng Nguyên lắc lắc đầu: "Ngươi đó! Tên tiểu quỷ kia tuy chỉ có mười bốn tuổi thế nhưng lai lịch của hắn có khả năng rất bất phàm! Hoặc nên nói, phụ mẫu của hắn không hề đơn giản."

Khổng Nguyên khó hiểu hỏi lại: "Nhị trưởng lão, ngươi đang nói gì vậy? "

"Mười bốn tuổi đã là Võ Thánh, dù tu luyện trong bụng mẹ thì tốc độ cũng không nhanh như vậy, nhưng nếu phụ thân hắn thành Võ Thần, kích hoạt huyết mạch của Võ Thần thì sao?" Khổng Ngàn nhìn Khổng Nguyên hỏi ngược lại hắn.

Khổng Nguyên sửng sốt một chút, thốt lên: "Không thể nào! Võ Thần ư? Ta chưa từng nghe nói qua Thần Thú Tinh có Võ Thần nào mới tấn cấp!"

Khổng Ngàn tràn đầy bất đắc dĩ nói: "Thần Thú Tinh không có, cũng không đại biểu các tinh cầu khác không có! Mộ Thần tại Mộ Tinh đều đã thăng cấp thành Võ Thần, người nọ khi mới hai mươi tuổi đã là Võ Thần, là nhân vật truyền kỳ của Mộ Tinh đấy."

Mộ Thần mở ra thông lộ giữa Trung Châu cùng các tinh hệ khác, các tinh cầu khác liền dứt khoát đem tinh cầu Trung Châu gọi thành Mộ Tinh.

Khổng Nguyên nhìn Khổng Ngàn, có chút kinh ngạc: "Nhị trưởng lão, ngươi hoài nghi tên kia cùng Mộ Thần có quan hệ?" Mộ Thần tên tuổi quá cường thịnh, Khổng Nguyên cũng đã từng nghe nói qua.

Khổng Ngàn nhìn Khổng Nguyên, nói: "Mộ Thần cùng Bạch Diên Tinh có hai nhi tử, tựa hồ không sai biệt lắm đều là mười bốn tuổi."

Khổng Nguyên trừng lớn mắt, nói: "Nhị trưởng lão, ngươi hoài nghi người nọ chính là nhi tử của Mộ Thần?"

Khổng Ngàn gật gật đầu, trịnh trọng nói: "Không tồi, nếu thật là nhi tử của Mộ Thần, chúng ta đây phải nghĩ biện pháp cùng hắn giao hảo."

Khổng Nguyên nhíu nhíu mày, "Nhị trưởng lão, nếu hắn thật là nhi tử Mộ Thần, vậy hắn không phải người bản thổ ở Thần Thú Tinh chúng ta mà là người từ bên ngoài đến, cho dù Mộ Thần là Võ Thần, hắn cũng không thể tùy tiện đến tinh cầu khác làm xằng làm bậy a!"

Khổng Ngàn tức giận mà trừng mắt liếc Khổng Nguyên một cái, nói: "Ngươi thì biết cái gì! Nếu chỉ là một Võ Thần bình thường ta đã không nói gì, thế nhưng Mộ Thần kia chẳng những là Võ Thần, lại còn là một vị Thần Đan Sư, hắn có thể luyện chế Thần đan, ngươi biết không?"

Khổng Nguyên sửng sốt: "Thần Đan Sư?"

Khổng Ngàn gật đầu, nói: "Đúng vậy! Là Thần Đan Sư." Trình độ luyện đan thuật tại Thần Thú Tinh chỉnh thể nếu đem so với Mộ Tinh thì thấp hơn không ít, Luyện Đan Sư bát cấp đều chính là lông phượng sừng lân.

"Hắn nếu thật là nhi tử Mộ Thần, vậy tiểu quỷ này thật sự không thể động đến. Phụ thân hắn là Võ Thần, mẫu phụ còn là Võ Thánh cửu tinh, ông ngoại cùng gia gia cũng đều là Võ Thánh cửu tinh, hậu trường của hắn cường hãn đến đáng sợ." Khổng Ngàn ý vị thâm trường nói.

Sắc mặt Khổng Nguyên không ngừng biến ảo, "Chúng ta cũng không thể thấy hắn muốn ăn, liền tự đưa mình tới cửa cho hắn ăn a!"

Khổng Ngàn suy nghĩ một chút, nói: "Ngươi biết không? Đã có ba tên đại yêu thú chết trong tay gia hỏa kia rồi đấy. Dù cho ta có ra tay, cũng chưa chắc có thể chiếm được thế thượng phong."

Khổng Nguyên trừng lớn mắt nói: "Làm sao có thể như vậy chứ? Hắn dám hành sự kiêu ngạo như thế."

Gia hỏa này cứ như vậy hung tàn giết chết ba tên đại yêu.

"Tiểu Bạch còn trong tay hắn?" Khổng Ngàn nhìn Khổng Nguyên hỏi.

Khổng Nguyên gật gật đầu đáp: "Đúng vậy! Tiểu Bạch bị hắn câu đi mất, cũng không biết tên kia muốn làm gì."

"Lấy bối cảnh thân gia của hắn, Tiểu Bạch hẳn là không có gì có thể khiến hắn xem trọng mới đúng." Khổng Ngàn có chút mê man tự hỏi chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com