ZingTruyen.Info

[Phần 2] Boss là nữ phụ (Reup chương 536 - 1479)

848-852

LittleZiZi14

Chương 848

"Thế sao? Chẳng phải anh nhìn thấy rồi đây sao?"

Hắn nhìn thấy rắm!

Hắn chỉ thấy một đám đàn ông nằm chồng chất lên nhau.

"Chú cảnh sát, tôi báo án, tôi báo án..." Tên cướp nằm trên cùng bỗng lên tiếng: "Cô ta có hung khí. Cô ta có một thanh kiếm, đang giấu ở trong xe của cô ta."

Thời Sênh thâm trầm liếc nhìn tên cướp đó, đột nhiên cau mặt lại: "Tôi thấy ấn đường của anh có màu đen, cẩn thận gặp họa chảy máu đấy."

Tên cướp mặt mũi ngơ ngác: "..."

" Cô Bộ, không được đe dọa nghi phạm." Đội trưởng Hồng quát lên.

"Nói lý chút đi, tôi đe dọa hắn ta bao giờ?" Cô chỉ nói hắn có một câu cũng là đe dọa sao?

Đội trưởng Hồng cho người còng mấy tên cướp lại, chỉ vào chiếc xe vừa nãy tên cướp chỉ, nói: "Lục soát."

Thời Sênh ung dung đứng nhìn. Mấy viên cảnh sát lục soát trong ngoài xe cô một lượt cũng không tìm thấy hung khí gì.

Lúc này, mấy tên cướp càng ngơ ngác, rõ ràng bọn chúng nhìn thấy cô cất kiếm vào trong xe, sao có thể không thấy chứ?

"Chắc chắn có mà anh cảnh sát. Vừa nãy cô ta còn uy hiếp chúng tôi, muốn giết chúng tôi. Anh cảnh sát, anh lục soát lại đi, không biết chừng bên trong xe có ngăn bí mật."

Sau cùng, Đội trưởng Hồng đích thân lên xe kiểm tra, cũng không lục soát được gì.

Hắn trừng mắt nhìn mấy tên cướp: "Dẫn đi."

Đội trưởng Hồng quan sát chiếc xe của Thời Sênh, rồi nhìn Thời Sênh từ đầu đến chân: "Cô Bộ, cô đã có giấy phép lái xe chưa?"

"Chưa."

Đội trưởng Hồng đột nhiên cười quỷ dị: "Cô Bộ, xem ra cô phải mời người người giám hộ của cô đến một chuyến rồi."

"Vì sao?"


"Không có giấy phép lái xe." Cuối cùng cũng có thể nắm được chỗ sơ hở của con bé chết tiệt này, hắn luôn có cảm giác trước đây mình bị đùa giỡn.

Thời Sênh vô tội chớp mắt: "Nhưng mà... tôi đâu có lái xe."

Cô cũng không lái xe ra đường, ai dám nói cô không có giấy phép lái xe chứ?

Đội trưởng Hồng lại quên mất điểm này, căm hận trừng mắt nhìn Thời Sênh: "Cô Bộ, mời!"

Với tư cách là người báo án, đương nhiên Thời Sênh phải đến Cục cảnh sát để lấy khẩu cung.

Thời Sênh đã đến Cục cảnh sát ba lần, đi vào gặp ai cô cũng nói: "Tôi thấy ấn đường của anh chuyển màu đen, gần đây sẽ có họa sát thân."

Đám cảnh sát: "..."

Cô gái mê tín này bắt ở đâu về vậy? Dám giở trò lừa đảo trước mặt cảnh sát.

Đa số người trong Cục cảnh sát đều khá chính trực, cho dù có chút khuyết điểm nhưng nguyền rủa cũng không ảnh hưởng nhiều đến họ.

"Á!" Một nữ cảnh sát hốt hoảng kêu lên, ra sức thổi ngón tay mình.

Ừ, cùng lắm là giống như bây giờ bị kẹp tay vào cửa.

Cảnh sát lấy khẩu cung của Thời Sênh xong, bỏ lại cô một mình trong phòng thẩm vấn.

Thời Sênh hơi đau đầu, cô bóp đầu. Sử dụng nguyền rủa nhiều tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh lực của cô. Song cô phát hiện cô sử dụng càng nhiều, thì số lần có thể sử dụng về sau sẽ càng nhiều.

Vì vậy, rảnh rỗi thì phải luyện nhiều.

Chưa biết chừng, đợi khi cô đạt cấp cao nhất, chỉ một câu cô sẽ có thể hủy diệt cả thế giới thì sao?

[...] Ký chủ lại mơ mộng rồi. Loại BUG (lỗi) này làm sao có thể tồn tại được chứ?

Bên ngoài phòng thẩm vấn.

Đội trưởng Hồng đang nhìn cô gái xinh xắn trong camera giám sát, khuôn mặt nghiêm nghị.

"Đội trưởng Hồng, cô bé này rất kỳ lạ. Vừa nãy, sau khi cô bé nói ra câu nói đó, đám người bên ngoài đều bắt đầu gặp xui xẻo. Xui xẻo nhất là Tiểu Vương của đội Trinh sát. Vừa nãy, cậu ta vừa mới ra ngoài đã bị xe máy đi qua đâm vào."

Từ lúc Thời Sênh bước vào, cả Cục cảnh sát đều không yên ổn.

"Vậy thẩm vấn xong mấy tên cướp kia chưa?"

"Vẫn đang tra hỏi, nhưng kết quả có lẽ cũng giống lời của cô bé kia. Bọn chúng đang chuẩn bị bắt cóc cô bé, ai ngờ cô bé này lại quá lợi hại, còn ném ngược lại bọn chúng vào đây."

Kết quả thẩm vấn của bọn cướp còn nằm ngoài dự liệu của cảnh sát. Trước đây, mấy người này đã từng giúp người khác bắt cóc không ít người để kiếm tiền, thậm chí chúng còn từng giết người.

Lần này, không chỉ là bắt cóc chưa thành mà là án mạng.

Lúc trước, Thời Sênh nói bọn chúng sẽ phải ngồi tù mấy chục năm. Bây giờ xem ra chắc chắn bọn chúng chạy không thoát rồi.

Lúc Thời Sênh được thả ra ngoài cũng đã sắp 11 giờ đêm. Mặc dù Đội trưởng Hồng không thích cô bé đi đến đâu là xảy ra chuyện đến đó này, nhưng với lương tâm của người làm cảnh sát nhiều năm hắn vẫn cho người đưa Thời Sênh về.

...

Thời Sênh trở về nhà, trong phòng tối om, cô cũng không bật đèn, trực tiếp đi thẳng về phòng ngủ.

Bây giờ cô rất mệt, muốn ngủ một giấc để lấy lại tinh thần.

Cửa phòng ngủ khép hờ, cô đẩy một cái đã mở ra.

Kỳ lạ, lúc cô đi đã đóng cửa rồi mà.

Có trộm lẻn vào?

Nghĩ một lát lại thấy không có khả năng.

Thời Sênh đẩy cửa đi vào, bật đèn, căn phòng tối om lập tức trở nên sáng sủa.

Trên giường có một người đang ngủ, ánh đèn chiếu lên gương mặt có chút mệt mỏi của người đó.

Có lẽ Hạ Linh đã quá mệt mỏi, ánh đèn chói mắt chỉ làm anh khó chịu trong giây lát, sau đó anh lại vùi đầu trong chăn ngủ tiếp.

Thời Sênh lắc đầu. Tắm xong, cô leo lên giường, đắp lại chăn cho Hạ Linh.

Ngày hôm sau, Thời Sênh vẫn đang ngủ, cảm giác có âm thanh sột sột xoạt xoạt bên cạnh, cô nghiêng nghiêng đầu, híp mắt nhìn.

Hạ Linh giống như một tên trộm bò xuống giường, Thời Sênh thò tay kéo quần áo của anh lại.

Lưng Hạ Linh cứng đờ, ngây ra vài giây rồi quay đầu lại, vẻ mặt có chút mất tự nhiên nói: "Em tỉnh rồi à."

"Mấy giờ rồi?"

"Hơn 9 giờ rồi." Mắt Hạ Linh lơ đãng trả lời: "Em ngủ thêm chút đi. Lát nữa anh phải đến công ty."

Tối qua sao anh và cô lại ngủ cùng nhau?

Nếu như Vu Thanh biết được sẽ đánh chết anh.

Vu Thanh đã từng cảnh cáo anh, trước khi Thời Sênh tốt nghiệp cấm không được phát sinh quan hệ.

Thời Sênh buông tay thả anh ra. Hạ Linh thở phào một hơi, nhanh chóng ra ngoài.

Kết quả vừa mở cửa đã nhìn thấy Vu Thanh và trợ lý Phùng ngồi ở phòng khách.

Vẻ mặt trợ lý Phùng vô cùng quỷ dị nhìn về cánh cửa phía sau anh, thức thời nói: "Anh Vu, vậy tôi đi trước đây."

Chẳng trách ban nãy vẻ mặt của Vu Thanh sau khi bước ra khỏi phòng của bé ngoan lại khó coi như vậy.

Đáy lòng trợ lý Phùng âm thầm cầu phúc cho Hạ Linh.

Sắc mặt Vu Thanh rất khó coi, gật đầu. Đợi trợ lý Phùng rời đi, ông mới nhìn về phía Hạ Linh.

"Tôi không làm gì em ấy hết." Hạ Linh điềm tĩnh giải thích.

Vu Thanh quét mắt nhìn quần áo của anh, vẫn là bộ quần áo hôm qua anh mặc: "Không có là tốt. Đây là lịch trình tiếp theo của cậu."

...

Bởi vì Hạ Linh làm trái thỏa thuận giữa anh và Vu Thanh, cho nên quãng thời gian tiếp theo, Hạ Linh gần như không có thời gian nghỉ ngơi. Bị Vu Thanh bắt gặp anh và Thời Sênh gọi video call, trên lịch trình của anh lại bị tô vẽ thêm.

Trước đây, khi nhóm nhạc Thiểm Diệu nổi danh khắp cả nước, anh cũng không cảm thấy mệt như thế này.

Thời Sênh vẫn giở trò lừa bịp ở trường, thấy ai chướng mắt sẽ tặng ngay cho một câu: "Ấn đường của bạn chuyển màu đen, có họa sát thân." Bây giờ, gần như mọi người trong trường đều tránh né cô.

Cứ hở chút là có họa sát thân.

Ai dám lại gần cô gái như vậy chứ?

Cho dù cô rất đáng yêu, cũng không thể thay đổi được sự thật là miệng cô rất đen đủi.

" Học muội Bộ Manh, học muội Bộ Manh..."

Thời Sênh dừng bước, quay đầu nhìn người đang gọi mình, là một nam sinh mặt mũi cũng khá, bởi vì chạy bộ đến chỗ cô mà sắc mặt có chút đỏ.

"Học muội Bộ Manh..." Cậu học sinh thở hổn hển, nghiêm túc nói ra lời mời: "Có hứng thú tham gia Hội huyền học không?"

Thời Sênh lập tức từ chối: "Không."

Đại sư chính tông còn không dạy được nguyên chủ gà mờ này, một Hội huyền học của người còn có thể làm ra trò trống gì chứ?

Bản cô nương không thèm đi.

Học trưởng cũng không hề nản lòng, lễ độ nói: "Học muội, em có thể suy nghĩ thêm. Nếu như thay đổi ý định, có thể đến Hội huyền học tìm anh."

"Không đi."

Học trưởng: "..."

Làm người phải biết lễ phép, hiểu không?

"Tạm biệt." Thời Sênh khẽ gật đầu, vòng qua học trưởng, đi tiếp về hướng trường học.

Học trưởng: "..." Được rồi, học muội vẫn rất lễ phép.

Chương 849

Thời Sênh cho rằng học trưởng sẽ từ bỏ, ai ngờ vị học trưởng này vẫn bám riết lấy cô.

Nhất định phải lôi cô vào cái Hội huyền học gì gì đó mới được.

Cuối cùng, Thời Sênh dứt khoát không đi học nữa. Lúc này bên tai mới được yên tĩnh trở lại.

Lần trước, Doãn Bảo Bảo bắt cóc cô không thành. Gần đây không biết đang làm gì mà không có một chút tin tức nào hết.

Thời Sênh mở trang web ra, lướt xem tin tức gần đây.

Doãn gia gần như duy trì tần suất mỗi tuần xảy ra một chuyện, hàng tuần đều bị đăng tin, nhưng đều không phải chuyện lớn gì, không thể làm lung lay căn cơ của Doãn gia.

Tinh_

Lễ trao giải Hoa Ngu thường niên V: Xin chào, xin hỏi có phải là Trầm Yên không?

Thời Sênh nhìn tin tức hiện ra từ weibo có chút ngơ ngác.

Mở trang chủ ra xem là một tài khoản chính thức.

Thầy bói đệ nhất V:??

Lễ trao giải Hoa Ngu thường niên V: Chúng tôi mời bạn tham gia Lễ trao giải Hoa Ngu thường niên năm nay. Bởi vì không có địa chỉ của bạn, nếu tiện có thể cung cấp địa chỉ của bạn cho chúng tôi không?

Đậu má!

Đây là thế giới của Hạ Linh, bản cô nương cái gì cũng không biết đi làm gì?

Làm màu vài phút thất bại.

Không đi! Không đi! Không đi!


Thời Sênh từ chối thẳng lời mời của bên tổ chức, bên kia rất tôn trọng Thời Sênh, tỏ ra rất nuối tiếc khi Thời Sênh từ chối.

Mặc dù Thời Sênh không đi, nhưng Hạ Linh vẫn phải đi.

Tham sự sự kiện như vậy tất nhiên phải mang theo bạn gái.

Tuyệt đối không thể tìm thấy ai trong giới dám đi cùng với Hạ Linh – kẻ hơi khó chịu là trở mặt này.

Tính khí Hạ Linh rất tệ, từ khi anh còn ở trong nhóm Thiểm Diệu đã như vậy rồi, gần như không đi cùng với phụ nữ, khi tham gia sự kiện 98% là đi một mình.

1% còn lại là bên ban tổ chức sắp xếp cho anh một người bạn gái, nhưng nói chuyện với anh không quá 3 câu, anh liền có thể trở mặt, hoàn toàn không hiểu thương hoa tiếc ngọc là gì.

Loại người này bị bôi nhọ là do tự chuốc lấy.

Còn có 1% nữa chính là bạn gái từ chối đi cùng anh. Ai lại bằng lòng đi cùng với một người bạn trai bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt dưới ánh đèn sân khấu chứ?

Hai năm rồi, có lẽ đây là lần đầu tiên Hạ Linh tham gia loại sự kiện chính thức thế này.

Khi mọi người nhìn thấy Hạ Linh dẫn theo một người cô bạn gái đáng yêu giống như như cô bé tuổi vị thành niên thì ai cũng có tâm trạng mong chờ xem kịch hay.

Tuy nhiên từ đầu đến cuối, Hạ Linh không hề trở mặt, thậm chí còn cực kỳ chăm sóc cô bạn gái này.

"Đó là ai? Từ khi tiến vào hội trường đến bây giờ Hạ Linh lại không hề trở mặt. Thật thần kỳ!"

"Không phải trên mạng đồn rằng Hạ Linh có bạn gái sao? Chính là Trầm Yên trước kia gây náo loạn xôn xao đó."

"Trầm Yên à...Tôi biết cô ấy. Lời bài hát "Nam hành" chính là do cô ấy viết, một người viết lời rất có hiểu biết, không ngờ lại nhỏ như vậy, đã trưởng thành chưa?"

"Nói ra đúng là kỳ lạ, sao cô ấy không viết lời bài hát giúp Hạ Linh?"

Các bài hát hiện nay của Hạ Linh không có một bài nào do cô ấy viết.

Ngược lại mấy bài hát do Hạ Linh tự sáng tác đều rất được yêu thích.

Đương nhiên chỉ bài hát của anh được yêu thích, hoàn toàn không liên quan đến con người anh, antifan vẫn đông như kiến cỏ.

Tất cả mọi người đều mong chờ Hạ Linh trở mặt, kết quả từ đầu đến cuối, Hạ Linh vẫn bình thường một cách kỳ lạ, không hề gây ra chuyện gì.

Hạ Linh không gây chuyện khiến mọi người không quen.

Lễ trao giải kết thúc, còn có một buổi tiệc rượu.

"Hạ Linh, chào mừng cậu quay trở lại." Một người đàn ông trẻ tuổi dẫn theo bạn gái đi đến, trên mặt lộ ra ý cười.

Hạ Linh liếc nhìn hắn, cười lạnh: "Không cần."

"Hạ Linh, chuyện lúc trước đã qua lâu như vậy, cậu vẫn còn nhớ sao? Đàn ông đừng nhỏ mọn như vậy, dù sao lúc trước chúng ta cũng làm việc chung với nhau lâu như vậy, đều là người trong giới, cần gì phải so đo như thế?"

Ánh mắt Hạ Linh càng ngày càng lạnh lẽo.

Người đàn ông kia không nói chuyện với Hạ Linh nữa, cười cợt nhìn sang Thời Sênh đứng bên cạnh: "Cô bé, em chính là Trầm Yên à?"

Hạ Linh kéo Thời Sênh ra phía sau mình: "Thôi Lương Dã, đừng tưởng tôi còn là Hạ Linh của hai năm trước, cậu thử đụng vào người của tôi xem."

Thôi Lương Dã cười ha hả nói: "Tôi chỉ đến chào hỏi thôi. Hạ Linh cậu cần gì phải căng thẳng như vậy."

"Không cần thiết."

Thôi Lương Dã giống như có chút bất đắc dĩ nhún vai: "Thì thôi vậy, cô bé lần sau có cơ hội sẽ gặp lại."

Thời Sênh thò đầu từ sau lưng Hạ Linh ra: "Tôi thấy ấn đường của anh chuyển màu đen, có họa sát thân đó."

Hạ Linh: "..." Sao cô ấy gặp ai cũng nói câu này vậy?

"Cô bé thật biết nói đùa." Thôi Lương Dã cười vui vẻ, xoay người nói với Hạ Linh: "Hạ Linh, phải quản lý cô bé cho tốt, trong giới này đắc tội người khác khó mà sống yên."

"Cô ấy nói gì có tôi chịu trách nhiệm, không cần anh nhắc nhở."

"Được rồi, xem như tôi lo chuyện bao đồng." Thôi Lương Dã dẫn bạn gái rời đi.

Thôi Lương Dã chính là thành viên thứ ba của nhóm Thiểm Diệu.

Mặc dù Hạ Linh không được yêu thích, nhưng anh lại rất đẹp trai, có nhiều antifan và cũng được chú ý nhiều.

Thôi Lương Dã thì khác. Hắn không đẹp trai bằng Hạ Linh, hát cũng không hay bằng An Thần, giống như làm nền cho nhóm.

Sau khi nhóm tan rã, hắn cũng không xuất hiện trước công chúng.

Thời Sênh nhìn sắc mặt của Hạ Linh cực kỳ khó coi, có chút xu hướng trở mặt.

Xem ra Hạ Linh vẫn còn để tâm nguyên nhân lúc trước nhóm Thiểm Diệu tan rã.

Nhưng chuyện này trên mạng hoàn toàn không nhắc đến, không hiểu sao lại tan rã. Sau này An Thần quá nổi tiếng, không còn ai quan tâm nguyên nhân nhóm Thiểm Diệu tan rã nữa.

Chỉ biết An Thần bị Hạ Linh làm liên lụy mới lâu như vậy không phát triển được.

Hạ Linh nắm chặt tay Thời Sênh, cảm giác buồn bực trong lòng dần vơi đi: "Chúng ta đi thôi."

"Chú vẫn chưa đến." Lúc trước Vu Thanh nói sẽ đến, bảo bọn họ đợi ông đến.

"Không đợi nữa."

Hạ Linh dắt tay Thời Sênh đi ra khỏi bữa tiệc, lúc sắp ra đến cửa, phía sau bỗng nhiên vang lên những tiếng hô kinh hãi.

Thời Sênh nhìn thấy cảnh tượng mơ hồ qua cửa kính.

1 giây sau mắt cô đã bị đôi tay to lớn bịp kín.

Hạ Linh ấn đầu cô vào trong ngực mình: "Đừng nhìn! Bẩn!"

Mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng Thời Sênh vẫn biết đó là cái gì, có người phát ảnh giường chiếu lên màn hình lớn.

Hạ Linh đưa Thời Sênh rời đi.

Đến khi ra ngoài đại sảnh, anh mới buông cô ra.

Hai người vừa mới ra ngoài thì Vu Thanh hớt ha hớt hải chạy đến, thấy hai người đứng ngoài cửa, vội vàng nói một câu về nhà đi, rồi dẫn theo trợ lý Phùng, mau chóng vào bên trong tiệc rượu.

Hạ Linh mang Thời Sênh về nhà, lên weibo Thời Sênh đã nhìn thấy ảnh giường chiếu ban nãy là của ai.

Nghệ sĩ trong tay Vu Thanh.

Vừa mới nhận giải, kết quả trong lúc này bị người khác tung ảnh giường chiếu với một đại gia đã có vợ.

Chuyện này nhanh chóng lan truyền thành tin hot.

Thời Sênh đang say sưa xem thì một bàn tay bên cạnh thò sang giật lấy điện thoại trong tay cô: "Có gì hay ho chứ, đừng xem loại tin tức không có ích này."

Thời Sênh hỏi: "Cái gì mới là tin tức có ích?"

Người phía sau kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng: "Xuống xe."

Thời Sênh nhìn ra bên ngoài: "Không phải về nhà...bịch!"

Đậu má!

Tên thiểu năng nhà mình giỏi nhỉ!

Hạ Linh đứng bên ngoài xe đợi Thời Sênh, thấy cô mãi không chịu đi xuống, trực tiếp mở cửa, bế cô xuống xe.

"Muốn anh bế thì nói thẳng, anh sẽ không từ chối."

Ôi trời, tên thiểu năng này!

Chương 850

Nơi Hạ Linh đến không còn nghi ngờ gì nữa chính là quán Bar.

Anh không cho phép Thời Sênh uống, sau khi một mình uống hết một đống rượu, anh say khướt.

Thời Sênh tốn rất nhiều sức lực mới có thể đưa anh về nhà.

"Để anh ôm em nào." Hạ Linh giữ chặt tay Thời Sênh, ôm chặt cô vào lòng, cọ cọ vào mặt cô.

Hạ Linh ôm Thời Sênh được mấy phút, có lẽ là do khó chịu, anh buông Thời Sênh ra, "Nóng".

Anh kéo loạn quần áo của mình, nhưng kéo mãi mà không ra, Hạ Linh càng cảm thấy nóng, giọng điệu ấm ức gọi Thời Sênh: "Bé ngoan... Anh nóng..."

"Anh nóng thì liên quan gì đến tôi." Thời Sênh ném Hạ Linh lên ghế sofa, đi thẳng về phòng tắm rửa.

Mẹ kiếp, đưa anh về nhà, cô cảm thấy bản thân mình như được vớt lên từ trong nước ra vậy.

Đợi cô tắm rửa xong đi ra ngoài, phòng khách vô cùng bừa bộn. Hạ Linh đang nằm trên sàn nhà, quần áo trên người không biết đã bị kéo ra từ lúc nào, lộ ra lồng ngực rắn chắc.

"Mẹ nó! Đúng là tôi nợ anh mà."

Thời Sênh chửi thề một tiếng, tiến lên phía trước lôi Hạ Linh vào trong phòng.

Trong lúc Thời Sênh đi vào nhà tắm lấy khăn mặt, Hạ Linh đã lăn từ trên giường xuống, chăn phủ lên đầu anh.

Tên thiểu năng này muốn chết mà!

Thời Sênh chẳng buồn kéo Hạ Linh lên nữa, để anh nằm luôn trên sàn.

Dù sao thì thời tiết này cũng sẽ không bị cảm.

Ai ngờ tới nửa đêm, Hạ Linh lại bò từ dưới đất lên trên giường, quần áo trên người không biết đã bị anh cởi vứt đi đâu rồi. Đầu tiên, anh ngửi thử xác định gối ôm hình người này có thể ôm, rồi anh mới ôm Thời Sênh vào lòng.

"Bé ngoan..." Giọng anh nhẹ nhàng, từng luồng khí nóng xẹt qua bên tai Thời Sênh, gây ra cảm giác tê dại nhè nhẹ.


Anh chậm rãi gọi tên cô, cũng không biết là đã tỉnh hay còn say, bờ môi ma sát, gặm cắn lưng Thời Sênh.

...

Ngày hôm sau, Hạ Linh tỉnh dậy thấy đau lưng nhức eo. Anh ngồi trên giường, nhìn đống bừa bộn khắp nhà, cùng mùi vị như có như không trong phòng, đầu óc có chút trì độn.

Một lúc lâu sau, anh mới vén chăn lên nhìn thử.

Hàng lông mi dài khẽ run lên. Chết rồi, anh đã ngủ với Bé ngoan rồi.

Hạ Linh mặt mày ảo não.

Anh không nhớ cái gì hết.

"Bé ngoan?" Hạ Linh thử gọi Thời Sênh một tiếng.

Không nghe thấy động tĩnh gì. Anh vừa bò xuống giường, thì cửa phòng mở ra. Thời Sênh mặc một chiếc váy liền thân, đứng ở cửa phòng.

Thời Sênh trầm lặng: "... Sáng sớm đã cho em xem anh khỏa thân à?"

Hạ Linh vội vàng leo lên giường, lấy chăn che người: "Tối qua..."

Hai tay Thời Sênh nhún vai, cười trên nỗi đau khổ của người khác nói: "Tối qua anh ép buộc em. Em cự tuyệt không tác dụng, chỉ có thể thỏa mãn anh."

Hạ Linh: "..." Anh thấy vẻ mặt của em rất thỏa mãn mà.

Trong lòng Hạ Linh có chút không phục, sao anh chẳng nhớ cái gì hết?

"Em lại đây." Hạ Linh ngoắc ngoắc ngón tay gọi Thời Sênh.

Thời Sênh vịn vào cửa, cười hớn hở nói: "Mơ đi."

"Hừ!" Em không qua đây thì anh qua đó.

Hạ Linh kéo chăn ra đi thẳng đến chỗ Thời Sênh. Thời Sênh lùi ra phía ngoài cửa, kéo tay cầm, chỉ để lại một khe hở nói: "Tắm đi rồi mau chóng ra đây."

Hạ Linh ngây ngốc nhìn mình bị nhốt trong phòng, cào cào cửa, cuối cùng đành ngoan ngoãn đi tắm.

Lần sau!

Lần sau nhất định cho cô biết sự lợi hại của anh!

...

Chuyện ảnh giường chiếu của nghệ sĩ bị lộ trong buổi tiệc rượu lúc trước đã ảnh hướng rất lớn đến Vu Thanh. Mặc dù Thời Sênh không nhúng tay vào nhưng cô vẫn luôn chú ý đến.

Nhưng lúc này lại có trang cố tình tung ra ảnh Hạ Linh vào quán Bar cùng một cô gái lạ.

Bài báo đó viết khá là mập mờ, ám chỉ Hạ Linh phát sinh quan hệ với người con gái khác.

Vu Thanh vẫn chưa kịp giải quyết thì đã nhìn thấy weibo của Thầy bói đệ nhất được đẩy lên đầu.

Tin hot weibo viết như sau:

Thầy bói đệ nhất V: Ông mày và bạn trai đi quán bar thì làm sao? Yêu nhau cũng phải báo cáo toàn bộ lịch trình với các người sao? Quan tâm ông mày như vậy, sao không mua một căn hộ tặng ông mày?

Phía dưới không biết là antifan của Hạ Linh hay là fan của nguyên chủ, bùng nổ các kiểu bình luận.

Phương Thảo Thê Thê (Cỏ thơm um tùm): Bây giờ chó săn (paparazzi) chỉ biết viết bậy. Nữ thần nhà chúng ta quen với Hạ Linh, ở cùng nhau không phải rất bình thường sao? Không biết còn viết lung tung, quả thực là bọn cặn bã trong nghề mà.

Nhất Ti Tàn Chiếu (Một ánh tà dương): Sao không mua một căn hộ tặng ông mày +1

Vạn điểm nha thê (Vạn quạ bay về): Hạ Linh cũng xứng với nữ thần của ta sao? Nữ thần hu hu hu, cô đừng bị Hạ Linh lừa, hắn ta rất xấu xa! Tổn thương ta hết lần này đến lần khác.

Vô tình minh nguyệt (Trăng soi hờ hững): Chó săn(paparazzi) thật phiền phức, chỉ biết đào bới chuyện riêng tư của người ta.

Hữu tình quy mộng (Mộng hồn lẽo đẽo): Sao không mua một căn hộ tặng ông mày. +2

Sơ liễu: Trầm Yên thực sự ở cùng với Hạ Linh sao?

Trùng Lục: Trước đây không phải đã có người tung ảnh hai người tham gia sự kiện sao? Nữ thần thật đáng yêu. Gào gào gào, liếm màn hình.

Đồng đáo U Khuê (Cùng đến U Khuê): Hạ Linh trả lại nữ thần cho ta!

Antifan của Hạ Linh ra sức bôi nhọ anh, fan của Thời Sênh gần như đều muốn Hạ Linh đừng ở chung với nữ thần của họ.

Mẩu tin tức phía trên cuối cùng biến thành tập thể đòi hai người chia tay.

"Bé ngoan, em nhìn xem bọn họ lại đòi chúng ta chia tay." Hạ Linh cười lạnh, "Trừ phi anh chết."

"Ai bảo anh có nhiều antifan như vậy?" Thời Sênh ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy Hạ Linh cười lạnh đánh chữ.

Cô lập tức có dự cảm không lành, đợi cô đi đến chỗ anh, Hạ Linh đã ấn đăng bài.

Thời Sênh làm mới trang chủ, weibo Hạ Linh vừa mới đăng lập tức hiện lên.

Hạ Linh V: Người trên đời chết hết, ta cũng không đời nào chia tay.

Thời Sênh: "..."

Thời Sênh trợn tròn mắt nhìn lượng antifan của Hạ Linh tăng lên với tốc độ chóng mặt.

Đồ hâm này định bao thầu antifan trên cả thế giới sao?

Hạ Linh khiêu khích fan cũng không phải ngày một ngày hai, Vu Thanh đã quen rồi, dù sao anh có nhiều antifan như vậy, muốn dẹp hết cũng không được.

Vu Thanh đánh giá Hạ Linh chính là_Xấu xa đến cùng.

Bởi vì Hạ Linh làm ầm ĩ như vậy, chuyện ảnh giường chiếu lúc trước đã hạ nhiệt đi rất nhiều.

Tin hot đều đến từ antifan của Hạ Linh.


# Hạ Linh Trầm Yên chia tay #

# Hạ Linh tôi sẽ anti anh #

# Hạ Linh cút ra khỏi giới ca sĩ#

Hạ Linh V: Các người bảo tôi cút là tôi phải cút sao? Các người vẫn chưa có thể diện đó!

Phía dưới có người bình luận, diện mạo phải thế nào mới được.

Hạ Linh trực tiếp đăng ảnh của Thời Sênh lên.

Antifan bị Hạ Linh thả thính tức nổ mắt, càng quyết tâm phá CP.

# Thật không thể ngờ bản cô nương cũng có ngày bị phá CP#

[...] Đây đều là báo ứng.

Thời Sênh chẳng buồn quan tâm, cặp tình nhân có thể bị phá thì không phải tình yêu đích thực.

Cô càng không tin, ai có thể phá cô và Hạ Linh.

Từ sau khi trên mạng kêu gào ầm ĩ đòi phá CP, mỗi ngày Hạ Linh lại khiêu khích thả thính nhiều hơn.

Phương Thảo Thê Thê (Cỏ thơm um tùm): 8h rồi, Hạ Linh lại chuẩn bị thả thính rồi, rút trước đây.

Vạn điểm nha thê (Vạn quạ bay về): Nữ thần của ta thật đáng thương, bị Hạ Linh nô dịch, không được! Ta phải đi giải cứu nữ thần của ta!

Đồng đáo U Khuê (Cùng đến U Khuê): Các người không phát hiện ra lượng fan của Hạ Linh càng ngày càng nhiều à?

Nhất Ti Tàn chiếu (Một ánh tà dương): Đều là antifan.

Trùng lục: A a a a a nữ thần, rốt cuộc cô nhìn trúng Hạ Linh ở điểm nào? Hắn ta ngoài đẹp trai ra có điểm nào đáng coi trọng cho

Thầy bói đệ nhất V: Đẹp trai là đủ rồi.

Hạ Linh V: May mà ta có một gương mặt đẹp trai.//@ Thầy bói đệ nhất V: Đẹp trai là đủ rồi.

Chương 851

Trước đây đều là Thời Sênh thả thính, lần này Hạ Linh thả thính khắp nơi, Thời Sênh có chút không quen.

Sau khi quen rồi cũng thấy bình thường.

Gần đây, Hạ Linh có mấy buổi phỏng vấn, mỗi ngày Vu Thanh đều trông chừng anh, sợ anh lại gây ra chuyện gì.

Song gần đây Hạ Linh rất yên phận, gần như không gây ra chuyện gì, chuyện này quả là khiến Vu Thanh nhìn anh với con mắt khác xưa.

"Hôm nay xong việc sẽ cho cậu nghỉ vài ngày." Vu Thanh vỗ vỗ vai Hạ Linh: "Đừng gây chuyện nữa."

Hạ Linh kiêu ngạo hất hàm, không trả lời Vu Thanh.

Vu Thanh lắc đầu, xoay người đi nói chuyện với nhân viên khác.

Phỏng vấn bắt đầu khá nhanh, MC cũng được xem như là người có tiếng trong nghề. Đầu tiên, MC nhã nhặn hỏi Hạ Linh mấy câu hỏi không liên quan gì đến chủ đề chính.

"Anh Hạ, xin hỏi anh thực sự đã có bạn gái rồi đúng không?" MC đội nhiên chuyển hướng câu hỏi, có chút nhiều chuyện.

Hạ Linh gật đầu: "Có rồi."

"Có vẻ như anh Hạ và bạn gái rất yêu thương nhau, không biết hai người đã bí mật qua lại bao lâu rồi? Ban gái anh có cảm thấy phiền vì những vấn đề của anh không?"

Hạ Linh thờ ơ nhìn MC: "Vì sao phải cảm thấy phiền?"

MC: "..." Vì antifan của anh đông như kiến cỏ chứ sao.

Đương nhiên câu này MC không dám nói ra, uyển chuyển nói: "Là một minh tinh khó tránh sẽ gặp phải đủ loại buồn phiền."

Hạ Linh đột nhiên hừ lạnh một tiếng: "Tôi sẽ không để cô ấy buồn phiền, có chuyện gì thì nhằm vào tôi, ức hiếp một cô gái thì có bản lĩnh gì chứ."

MC: "..." Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp lại đang khiêu khích fan sao? Chắc chắn là thế.

Người trong giới đều đánh giá anh là bất cứ lúc nào cũng khiêu khích fan.

Đáng đời. Bảo sao nhiều Antifan như vậy.

MC ho một tiếng: "Anh Hạ, anh đối xử với bạn gái thật tốt. Tôi nghe nói bạn gái anh chính là người viết lời bài hát - Trầm Yên? Không biết là thật hay giả?"

"Liên quan gì đến cô?"

MC: "..." Tôi đang dẫn chương trình, anh nói có liên quan đến tôi không?

"Đây là câu hỏi khá riêng tư, nếu như anh Hạ đã không muốn trả lời, chúng tôi cũng tôn trọng anh, vậy chúng ta đến câu hỏi tiếp theo..."

MC ngập ngừng: "...Tôi nghe nói nhóm nhạc Thiểm Diệu giải tán là vì anh, không biết có thật không?"

MC vừa đưa ra câu hỏi, không chỉ trường quay im lặng một cách kỳ dị, đến những người hậu trường cũng đều im lặng.

Vu Thanh có chút không tin nổi, trợn trừng mắt.

Vì sao lại hỏi câu hỏi này?

Vì sao lại hỏi câu hỏi này?

Vì sao lại hỏi câu hỏi này!!??

Vốn dĩ Hạ Linh đang ngồi khá tự nhiên, sau khi MC đưa ra câu hỏi, anh từ từ ngồi thẳng dậy, ánh mắt đặt trên người MC.

Nếu như nói vừa nãy Hạ Linh giống như một con sư tử nhỏ kiêu căng khó thuần phục, có chút mất tập trung thì Hạ Linh lúc này chính là một con sư tử đực bị chọc giận, ánh mắt tĩnh mịch, hàn ý từng chút từng chút từ trong không khí thấm vào da của MC.

Trong lòng MC có chút sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng vội vàng hỏi: "Khi đó, anh phản bội nhóm Thiểm Diệu, làm mất đi cơ hội đến nước H bồi dưỡng, không biết lý do gì đã khiến anh làm như vậy? Anh Hạ anh có thể nói ra không?"

Hạ Linh lập tức đứng dậy, trực tiếp muốn đánh MC. Anh không quan tâm đối phương là nam hay nữ, chọc giận anh là anh sẽ đánh.

MC không ngờ Hạ Linh lại thực sự dám đánh người như vậy, sợ xanh mặt, gào lên chạy về phía hậu trường.

Vu Thanh dẫn người cản Hạ Linh, lạnh giọng quát lớn: "Hạ Linh."

Hạ Linh hung dữ nhìn MC đang đứng phía sau đám người, tay nắm chặt khớp tay phát ra tiếng kêu răng rắc.

Vu Thanh vội vàng cho người lôi Hạ Linh vào phòng nghỉ, MC sợ hãi vuốt vuốt ngực, tên Hạ Linh này đúng là một kẻ điên.

"Cô làm gì thế?" Đạo diễn vội vàng chạy từ hướng khác đến: "Ai cho cô nhắc đến chuyện nhóm Thiểm Diệu?"

MC ngơ ngác: "Không phải câu hỏi các người đưa cho tôi sao?"

Đạo diễn cũng ngơ ngác: "Câu hỏi chúng tôi chuẩn bị không có câu hỏi này."

Đạo diễn nghĩ một lát hiểu ra ngay.

Có người đánh tráo rồi.

Đạo diễn nói vài câu với MC, vội vã rời đi. MC nhếch môi cười đắc ý, đúng lúc cô ta xoay người thì đột nhiên đụng phải một gương mặt trẻ con.

Cô gái có gương mặt trẻ con đang cười híp mắt nhìn cô ta. MC cảm thấy gương mặt này quen quen, nhưng nhất thời không nhớ ra.

Trong lúc cô ta còn đang suy nghĩ, cô gái có gương mặt trẻ con đứng đối diện đã mở miệng nói: "Tôi thấy ấn đường của cô chuyển màu đen, có họa sát thân."

"... Đồ thần kinh." MC hừ một tiếng, lắc eo thon đi về phía thang máy.

Thời Sênh bĩu môi, đi về phía phòng nghỉ của Hạ Linh.

Trong phòng nghỉ có rất nhiều người, có lẽ sợ Hạ Linh lại gây rối.

Thời Sênh vừa bước vào, Hạ Linh vội thu hàn ý trên người lại, trầm tĩnh nhìn cô.

"Bé ngoan, con đến lúc nào vậy?" Vu Thanh kinh ngạc hỏi, quay ra nhìn Hạ Linh, hạ thấp giọng nói với Thời Sênh: "Con nói chuyện với cậu ta đi! Đừng để cậu ta làm loạn."

Hạ Linh rất nghe lời Thời Sênh, điểm này Vu Thanh trải nghiệm sâu sắc.

Lời hắn nói căn bản đều vô ích, nhưng Bé ngoan nói một câu thậm chí chỉ là một chữ, Hạ Linh cũng sẽ không phản bác, cực kỳ nghe lời.

Vu Thanh dẫn những người khác ra ngoài, đóng cửa lại.

"Sao lại tức giận như vậy?" Thời Sênh đi qua chỗ Hạ Linh, đưa tay vén những sợi tóc rối trên trán anh, để lộ ra gương mặt đẹp trai.

Hạ Linh im lặng không nói năng gì ôm Thời Sênh vào lòng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hạ Linh cũng không biết đã duy trì tư thế này bao lâu, anh cố mở miệng nhưng lại không phát ra được tiếng nào.

Cuối cùng lại ngậm miệng lại không nói chuyện.

"Không muốn nói thì thôi." Thời Sênh vỗ vỗ lưng anh.

Hạ Linh buông cô ra, cúi đầu hỏi: "Em không để bụng anh có chuyện giấu em sao?"

"Cũng không phải là chuyện gì quan trọng." Mặt Hạ Linh khẽ biến sắc, ngay sau đó anh nghe thấy cô nói tiếp: "Trong lòng em, bây giờ anh vẫn ổn là được."

Hạ Linh bỗng nở nụ cười, hôn chụt một cái lên mặt Thời Sênh: "Ừ, em quan trọng nhất."

Cô luôn có thể làm anh không nóng nảy nữa.

Hạ Linh ôm Thời Sênh ngồi lên sofa bên cạnh: "Hai năm trước, nhóm nhạc có cơ hội đi tu nghiệp ở học viện âm nhạc nổi tiếng của nước H. Lúc đó còn có hai nhóm nhạc khác tranh giành cơ hội này. Trong lần phỏng vấn cuối cùng, bọn anh phát hiện đối phương chuẩn bị bài hát giống hệt bọn anh."

Hạ Linh ngừng một chút nói: "Vì vậy mà bọn anh mất đi cơ hội đi tu nghiệp. Sau khi quay về, không biết vì sao mọi người lại đổ chuyện tiết lộ bí mật lên đầu anh."

Bởi vì chuyện này, thời gian đó nhóm nhạc thường xuyên cãi vã. Sau này An Thần tìm kiếm được cơ hội phát triển mới tốt hơn, thanh toán phí bồi thường vi phạm hợp đồng xong hắn đã trực tiếp rời nhóm.

Trong nhóm, An Thần là người hát chính. Người hát chính đã đi rồi, thì nhóm còn cần phải tồn tại sao?

Cho nên cuối cùng đã tan rã.

Thời Sênh vân vê ngón tay của Hạ Linh: "Anh nghi ngờ là ai tiết lộ thông tin?"

Hạ Linh trầm mặc vài giây: "Thôi Lương Dã."

Khoảng thời gian đó, tinh thần của Thôi Lương Dã không được tốt. Hạ Linh cho rằng là do chuyện của nhóm nhạc. Sau này, anh nghe thấy Thôi Lương Dã gọi điện thoại cho người khác. Trong lúc tức giận Thôi Lương Dã đã nhắc đến tên bài hát khi đó của bọn anh.

Nhưng lúc đó An Thần đã đi rồi, anh cũng không có chứng cứ, bình thường Thôi Lương Dã nói chuyện rất kín kẽ, căn bản không lộ ra sơ hở.

Chương 852

Sau đó, nhóm nhạc cầm cự được một thời gian, thực sự không thể duy trì được nữa, Thôi Lương Dã cũng đi. Hắn đi đâu thì Hạ Linh không biết, sau này chỉ gặp mặt vài lần dường như sống rất bình thường.

Hạ Linh giật giật khóe môi: "An Thần vẫn luôn cho rằng anh phản bội nhóm."

Khi nhóm xảy ra chuyện, An Thần đã mau chóng tìm được đường lui, mấy năm nay hắn vô tình mà hữu ý chèn ép Hạ Linh.

Trước đây, khi còn ở trong nhóm nhạc, quan hệ của Hạ Linh và An Thần rất tốt, giống như là anh em. Nhưng sau khi xảy ra chuyện đó, An Thần không nói năng gì một mình rời nhóm, cũng không muốn tìm hiểu chân tướng của sự việc.

Thời Sênh trầm lặng, hình mẫu anh em trở mặt thành thù!

"Đàn ông có ích gì? Có em là đủ rồi." Thời Sênh bá đạo vỗ ngực.

Hạ Linh bật cười: "Ừ, có em là đủ rồi."

Có em là đủ rồi.

...

Buổi phỏng vấn không phát sóng trực tiếp, nhưng khán giả có mặt tại trường quay và nhân viên tổ chức nhiều như vậy, lúc ở trong trường quay có thể khống chế bọn họ không đăng weibo.

Nhưng sau khi ra ngoài, những người này đâu thể nhịn được nữa.

# Hạ Linh đánh người # Lại trở thành tin hot.

Đồng thời tin hot còn có...

# Sự thật việc nhóm nhạc Thiểm Diệu tan rã #

Và # Hạ Linh Trầm Yên chia tay #, Thời Sênh cạn lời, vì sao việc phá CP cũng bị đưa lên tin hot.

Trong thời gian ngắn, Thời Sênh đã phát hiện ra nhiều tài khoản Vip cũng đăng changweibo*, phân tích hoàn hảo nguyên nhân nhóm Thiểm Diệu tan rã.

*Changweibo: là hình thức đăng tin dưới dạng hình ảnh, do weibo giới hạn bài đăng không được quá 140 chữ nên khi muốn đăng bài viết dài thường dùng changweibo.

Tổng kết một câu_

Nhóm Thiểm Diệu tan rã là do lỗi của Hạ Linh.

Lúc đầu, chuyện này không có mấy người đưa tin, các trang tin tức biết tin đều bị dẹp xuống, cho nên mới không có người đưa tin về nguyên nhân tan rã của nhóm Thiểm Diệu.

Bây giờ trên mạng đã rộ lên tin tức, những trang truyền thông ban đầu biết tin đâu còn nhịn được nữa, lần lượt nhảy ra tung tin.

"Chúc mừng, antifan lại tăng lên rồi." Thời Sênh nhìn số lượng fan từ từ tăng lên, không nói năng gì.

Đây chắc chắn là tốc độ tăng lượng fan nhanh nhất trong giới.

Mặc dù là antifan.

Hạ Linh ở bên cạnh luyện tập bài hát mới, nghe thấy lời của Thời Sênh, anh từ trong đống nhạc cụ ngẩng đầu lên nói: "Những người này ăn no rửng mỡ, đừng quan tâm bọn họ."

Thời Sênh cất điện thoại đi: "Nói ra thì anh không cảm thấy chuyện này có chút bất thường sao?"

Cô MC đó đã hỏi vô cùng thẳng thắn, sao cô ta lại biết chuyện khi đó?

Lại còn tung tin vào lúc này?

Còn có những số tiếp thị kia có thể viết ra changweibo trong thời gian ngắn như vậy, chuyện này chắc chắn có âm mưu.

"Anh Vu dạo này khó mà sống yên ổn." Hạ Linh không trả lời Thời Sênh, ngược lại chuyển chủ đề qua người Vu Thanh: "Nghệ sĩ trong tay anh ấy liên tiếp xảy ra chuyện."

Lần trước là ảnh giường chiếu, sau đó lại nổ ra tin xấu của mấy nghệ sĩ.

Vu Thanh bận tối mắt tối mũi cả ngày nên đã giao Hạ Linh cho Thời Sênh toàn quyền phụ trách, kết quả bây giờ lại lộ ra chuyện nhóm Thiểm Diệu khiến Vu Thanh càng đau đầu.

Cho dù không tính đến fan của An Thần, thì mẹ nó chứ vẫn còn đám antifan của Hạ Linh tham gia vào, đúng là làm cho chuyện này càng ầm ĩ mà.

Hiếm khi Hạ Linh không có đáp trả gì, điều này khiến trong lòng Vu Thanh yên tâm đôi chút.

Nếu như Hạ Linh chạy ra cãi nhau với fan thì hắn tự sát luôn cho rồi.

...

Vu Thanh bị kẻ khác tính kế, Thời Sênh đoán ngay ra là con thiểu năng Doãn Bảo Bảo.

Cô ta trốn rất kỹ, không dám xuất đầu lộ diện, nấp trong bóng tối sai người làm việc cho cô ta.

Nhưng đâu có người nào mà Thời Sênh không tìm được.

Cô lái xe đến thẳng vùng ngoại ô. Ở đó có một khu biệt thự khá riêng tư, Doãn Bảo Bảo trốn ở đó.

Thời Sênh tránh được camera giám sát, trèo tường vào trong, tìm được biệt thự của Doãn Bảo Bảo.

Cô nghênh ngang đi đến trước cửa ấn chuông.

Người ra mở cửa có lẽ là vệ sĩ. Hắn nhìn thấy người đứng ngoài cửa có chút kinh ngạc, vội vàng dùng tai nghe bộ đàm nói một câu, rất nhanh sau đó một đám vệ sĩ lũ lượt từ biệt thự đi ra.

Doãn Bảo Bảo đứng đằng sau đám vệ sĩ.

"Bộ Manh!" Doãn Bảo Bảo nhìn ra đấy là Thời Sênh vẻ mặt có chút kỳ quái: "Sao mày vào được đây?"

Thời Sênh đưa tay đẩy cửa sắt đang bị đóng chặt ra. Trong lúc mọi người đang trố mắt nhìn thì Thời Sênh chậm rãi đi vào trong sân, ánh mắt tĩnh lặng nhìn Doãn Bảo Bảo: "Cứ như vậy đi vào thôi."

Đó là khóa mật mã...

Đám vệ sĩ có chút ngơ ngác, nhốn nháo đưa mắt hỏi nhau, lúc đi vào không đóng cửa à?

Đóng rồi mà!

Ai biết cô ta mở thế nào.

Mẹ nó! Mở thì cũng đã mở rồi, vừa nãy còn ấn chuông làm cái gì? Bệnh à?

"Tự mình tìm đến cửa thì đừng trách tao không khách khí, bắt nó lại." Doãn Bảo Bảo quát lên.

Lúc trước Doãn Bảo Bảo dám bắt cóc người thì bây giờ chắc đến giết người cô ta cũng dám.

Đám vệ sĩ rất có đạo đức nghề nghiệp, nhanh chóng vây lấy Thời Sênh.

Thời Sênh vẫn rất điềm tĩnh, cao giọng hơn chút nói: "Muốn bắt tao thì phải xếp hàng."

Người muốn giết bản cô nương tính ra có thể vòng mấy vòng quanh trái đất, càng đừng nói đến đám người muốn bắt bản cô nương này.

Đám vệ sĩ: "..." Cô bé này có phải bị đần không?

Nhìn thân hình bé nhỏ của Thời Sênh, bọn chúng chỉ cần dùng một tay cũng có thể bắt được. Cô lại bắt chúng xếp hàng? Nói khoác cũng không phải như vậy đâu.

Nhưng rất nhanh đám vệ sĩ đã biết, cô bé này không phải là đang nói khoác, lời cô nói là thật.

Bọn họ không thể ngờ một cô bé mà lại lợi hại như vậy.

Thời Sênh túm lấy tên vệ sĩ cầm đầu.

Người cô thấp hơn rất nhiều so với tên vệ sĩ cầm đầu, vì vậy cô lôi hắn đi về phía bậc thềm.

Tên vệ sĩ cầm đầu không muốn nhưng không biết từ lúc nào trên cổ hắn lại có một thanh kiếm nhìn có vẻ vô cùng sắc bén, hắn bị ép đi theo Thời Sênh.

Thời Sênh bước lên bậc thềm, lập tức cao hơn tên vệ sĩ cầm đầu một đoạn.

Vấn đề chiều cao đã được giải quyết, Thời Sênh từ trên cao nhìn xuống, nhếch mép, cười nham hiểm nói: "Bảo người của mày, bắt nó lại."

Tên vệ sĩ cầm đầu: "..."

Nội dung vở kịch không phải như vậy.

Đó chính là người thuê hắn mà.

Sao hắn có thể bắt chủ thuê mình chứ?

Thời Sênh tiếp tục uy hiếp: "Mày không bắt nó... tao sẽ giết mày. Mạng của mày đáng giá hay mạng của nó đáng giá?"

Đương nhiên mạng của hắn đáng giá rồi.

Bọn hắn chỉ là vệ sĩ bình thường, không có bán mạng, tiền có nhiều hơn nữa cũng không quan trọng bằng tính mạng.

Nhưng tên vệ sĩ cầm đầu vẫn cố giãy giụa: "Giết người là phạm pháp."

Bọn hắn là vệ sĩ có giấy phép hành nghề, không làm chuyện vi phạm pháp luật.

Thời Sênh cười giễu cợt, kiêu ngạo hất tóc nói: "Tao không để cho cảnh sát biết tao giết không phải là xong sao, mày có đần không vậy?"

Tên vệ sĩ cầm đầu: "..."

Hắn không đần.

Hắn cũng chưa từng thấy người nào, người phụ nữ nào vừa kiêu ngạo vừa tự tin như vậy. À không! Cô bé!

Đây rốt cuộc là con gái nhà ai vậy?

Mẹ nó! Quá không coi ai ra gì. Cảnh sát sẽ tìm cô nói chuyện.

"Đừng có dài dòng nữa, mau lên, nếu không tao sẽ ra tay. Kiếm này chém xuống là não mày phải nói tạm biệt với cổ mày đấy." Thời Sênh hơi dùng sức. Thiết kiếm đè lên động mạch chủ của tên vệ sĩ cầm đầu. Tên vệ sĩ cầm đầu đã cảm nhận được đồ vật mát lạnh trên cổ mình, đang cắt mạch máu của mình.

Hắn không muốn chết.

Tên vị sĩ cầm đầu lập tức phất tay: "Làm theo... lời cô ta nói."

"Mày dám! Tao trả mày tiền rồi mà!" Doãn Bảo Bảo có chút sợ hãi, kêu to: "Tao cho mày thêm tiền."

Trong lòng tên vệ sĩ cầm đầu tan nát, có nhiều tiền hơn nữa, hắn cũng phải còn mạng để tiêu mới được.

"Xin lỗi cô Doãn." Tên vệ sĩ cầm đầu áy náy xin lỗi. Sau đó hắn lại cảm thấy lực trên cổ mình mạnh hơn một chút. Hắn lập tức thúc giục những tên vệ sĩ khác: "Mau lên."

Mặt Doãn Bảo Bảo khẽ biến sắc, xoay người chạy vào bên trong biệt thự, nhưng tốc độ chạy của cô ta đâu thể nhanh bằng những tên vệ sĩ kia được, chẳng mấy chốc cô ta đã bị bắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info