ZingTruyen.Com

[Phần 2] Boss là nữ phụ (Reup chương 536 - 1479)

660-664

LittleZiZi14

Chương 660

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, cô có đấu lại được bọn họ không??

Thời Sênh vừa rời khỏi bản đồ, Một Sợi Nắng liền qua chat riêng.

[Mật] Hoa Mông Mông: Không phải ta vẫn luôn đấu với bọn họ sao?

Có lúc nào là cô không đối đầu với bọn họ đâu?

[Mật] Một Sợi Nắng: Cô đơn thương độc mã, cứ cho là cô rất lợi hại trong game, nhưng ngoài đời thực thế lực của Lương Bỉnh rất lớn, cô nên ẩn náu sẽ tốt hơn.

Một Sợi Nắng rất sốt ruột, cô vừa online đã rơi vào tầm mắt của mấy người kia, thật không biết cô đang nghĩ gì.

[Mật] Hoa Mông Mông: Sợ hắn sao, một mình ta cũng đấu được!

[Mật] Một Sợi Nắng: ...

Rốt cuộc ai đã cho cô tự tin thế?

Ngay cả anh trai lợi hại của hắn cũng không dám một mình khiêu chiến với Lương Bỉnh.

Cô lại dám một mình khiêu chiến.

[Mật] Hoa Mông Mông: Tặng thêm cho ngươi một thông tin.

[Mật] Một Sợi Nắng:?

[Mật] Hoa Mông Mông: Lương Bỉnh bị ta nhốt trong game. Theo như tiến độ của công ty game thì ít nhất một tuần nữa mới đưa được hắn ra ngoài.

Thông tin này coi như là báo đáp cho việc Lâm Hàn Vũ cho cô ở nhờ.

Lâm Gia trước đây có quan hệ hợp tác với Lương Gia, sau đó không biết vì sao lại rạn nứt.

Lâm Hàn Thư và Lương Bỉnh hiện giờ như lửa với nước, nhưng thế lực hai nhà như nhau, không ai làm gì được ai.

Nếu như Lâm Hàn Thư đủ thông minh thì có thể lợi dụng thời gian một tuần này hoàn thành rất nhiều chuyện, chiếm cứ vị trí có lợi.

Nếu là cô, cô sẽ dùng một tuần này để đổi người quản lý của Lương Gia luôn.

Tất nhiên, cô không nghĩ Lâm Hàn Thư có bản lĩnh lớn như vậy.

Dẫu sao thì người tài mạo song toàn như cô đâu phải dễ kiếm.

[...] Ký chủ thực ra chính là người cuồng bạo lực, không có điểm vũ lực thì cô chỉ là một phế vật! Có bản lĩnh thì đi đọ IQ với người khác đi! Không động thì thôi, đã động là giết cả nhà người ta, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên đó.

Hệ thống bất mãn lầu bầu.

[Mật] Một Sợi Nắng: ...

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, cô xác nhận là không trêu tôi chứ?

[Mật] Hoa Mông Mông: Tin thì tin, không tin thì thôi.

[Mật] Một Sợi Nắng: Không phải ta không tin, chỉ là bị giật mình thôi, đây là hack đó! (Gửi thất bại)

Lâm Hàn Vũ trừng mắt, mẹ kiếp, lại chặn hắn rồi

Không vui tí nào hết!

Lâm Hàn Vũ vội vàng offline! Hắn tuy không quan tâm chuyện của công ty nhưng thông tin lớn như vậy, hắn nhất định phải nói cho anh trai mình.

...

Thời Sênh đóng kênh chat riêng, lên kênh Thế giới đi dạo một vọng, lại nhìn thấy Tìm Kiếm đang mắng chửi mình.

Đại khái là mắng chửi rất khó nghe, Hệ thống mã hóa vô số chữ, hết chuỗi dấu sao này đến chuỗi khác xuất hiện trên kênh Thế giới.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Tìm Kiếm như chó điên cắn người thế hả? Mông Mông của ta mà ra tay thì ngươi chết chắc. Ai cho ngươi lên kênh Thế giới chửi Mông của ta. Kỹ năng đã không bằng ai còn dám lên kênh Thế giới mắng người, bị người ta đánh cho, lại còn nói bọn ta đều là gián điệp, ngươi xem tivi nhiều quá hả?

[Thế giới] Nội Y của Thất Nguyệt: Đại Đại bình tĩnh.

[Thế giới] Quần lót của Thất Nguyệt: Đại Đại, không phải cô ta xem tivi nhiều đâu, mà là quên uống thuốc.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Ta khinh, não của các ngươi bị chó ăn rồi phải không? BUG của Hoa Mông Mông to như vậy, ngươi nói xem không phải là gián điệp thì là gì? Các ngươi bênh cô ta như vậy chắc chắc là cùng một đám rồi.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Ta là fan cuồng của Mông Mông có được không? Ta cứ muốn bênh cô ấy đấy.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Nói thật đi, ngươi là antifan của ta phải không?

Bênh cô ta như vậy.

Nói ra câu này, cô ta không phải cũng thành ra phải!

Thất Nguyệt Đại Đại: Yêu ngươi nên anti ngươi!

Thời Sênh: "..." Cô em này lợi hại.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Thất Nguyệt, ngươi thế này sẽ nhận vô số antifan đấy.

[Thế giới] Tìm Kiếm: Các ngươi cứ bênh cô ta đi, sớm muộn cũng có kết cục thảm hại thôi.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Không cần ngươi phải bận tâm.

[Thế giới] Ngày nào cũng vui: Chúng ta chơi game, vui là chính. Ngoài đời cả ngày phải chiến đấu với đồng nghiệp, với sếp, với bà xã, với con cái, giờ chơi game mà các ngươi cũng mưu toan ngấm ngầm, ta chịu rồi.

[Thế giới] Thời gian không giữ ai: Hoa Mông Mông rất thú vị.

[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: Có gián điệp nào hung hăng như Diệt Tuyệt Sư Thái sao?

Gián điệp lẽ nào không nên lén lút, sợ bị người khác phát hiện sao?

Hoa Mông Mông làm gì có tí khiêm tốn nào?

Nhắm vào quan hệ của lão đại nhà mình và cô ta, Uy Phong Đường Đường cũng không tin Thời Sênh là gián điệp.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không phục thì đến đánh ta đi!

[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: ...

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: ...

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: ...

Hầu hết mọi người kỳ thực đều có trạng thái tâm lý này, ông tới là để thả lỏng chứ không tới để bị coi thường. Vì vậy, chuyện xảy ra trong game, hội xì dầu này đều coi như nghe chuyện bát quái.

Cứ coi như là gián điệp đi thì làm sao?

Bọn họ cũng chẳng thiệt hại gì.

Tìm Kiếm bị đám người vặn vẹo cho không nói được gì, biết mất khỏi kênh Thế giới.

Kênh Thế giới bắt đầu thảo luận sôi nổi về việc Thời Sênh có phải gián điệp không và những điểm đáng ngờ về thân thận của cô, thậm chí có người còn táo bạo hỏi thẳng cô.

[Thế giới] Tiếng kêu mê hoặc: Diệt Tuyệt Sư Thái, ngươi có phải là gián điệp không?

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Ta chỉ muốn qua phó bản này thôi, tại sao lại khó khăn thế. Diệt Tuyệt Sư Thái, có bản lĩnh thì khiêu chiến đơn đi!

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Lầu trên, ngươi hỏi như vậy cẩn thận bị diệt khẩu đấy.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ta không phải gián điệp.

Gián điệp là cái quái gì?

Bản cô nương lại phải làm gián điệp à?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Phì!

Đã trả lời thật rồi.

Đã trả lời thật rồi.

[Thế giới] Tiếng kêu mê hoặc: Vậy ngươi là hacker sao?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Chắc chắn đúng, nếu không Mông của ta việc gì phải làm cho công ty game không sửa nổi BUG, ha ha ha! Công ty rác rưởi, gài bẫy người chơi nhưng lại bị người chơi gài lại, ta rất vui, vì thế càng ngưỡng ngộ Mông của ta.

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: ... Diệt Tuyệt Sư Thái, ngươi không phải là đàn ông đúng không?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Công ty rác rưởi, chưa đủ tuổi chơi với ta.

[Thế giới] Quần lót của Thất Nguyệt: Phì!

[Thế giới] Nội Y của Thất Nguyệt: Phì!

Thời Sênh nói lung tung với hội xì dầu bát quái, người của Lương Bỉnh chỉ có thể đứng xem, bọn họ đang cố gắng để cửu tổng tài của mình.

Đúng là kỹ thuật đen!

...

[Thông báo] Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông] thiết lập lôi đài, người công lôi thành công sẽ nhận được Lệnh Bài Qua Ải.

[Thông báo] Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông] thiết lập lôi đài, người công lôi thành công sẽ nhận được Lệnh Bài Qua Ải.

[Thông báo] Thần Quyết Cung cung chủ [Hoa Mông Mông] thiết lập lôi đài, người công lôi thành công sẽ nhận được Lệnh Bài Qua Ải.

Người chơi: "..."

Diệt Tuyệt Sư Thái, ngươi lại đang làm cái quái gì vậy?

Bọn họ ngay cả phó bản của Thần Quyết Cung cũng không vào được thì sao đánh được lôi đài?

Cô muốn cho bọn họ qua ải tăng cấp à?

Không phải game này chơi đến cấp 79 là ngừng phát triển chứ?

Bọn họ dường như cảm thấy, game này có có thể chơi đến cấp 79, cấp 80 chỉ có NPC Diệt Tuyệt Sư Thái xưng bá toàn server.

Chương 661

Quy tắc lôi đài.

Người chơi có thể xin đánh lôi đài, đánh lôi đài thành công, nhận một tấm Lệnh Bài Qua Ải.

Quy tắc chỉ đơn giản như vậy, không có thuyết minh khác.

Giải thích Lệnh Bài Qua Ải thì có.

Lệnh Bài Qua Ải... Người nhận được thẻ này có thể nâng thẳng lên level 80.

Trước đây, tăng cấp không chỉ cần vượt ải Thần Quyết Cung, còn phải lấy được nước Hoàng Tuyền, sau đó đi chế tác đan dược.

Vô cùng phiền phức.

Giờ quy tắc này vô cùng đơn giản, chỉ là một trận đấu lôi đài, thắng là có thể tăng cấp.

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Lợi hại quá Mông của ta, sửa cả quy tắc trò chơi rồi, công ty rác rưởi này không tìm cô đánh nhau sao?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Công ty rác rưởi không dám.

[Thế giới] Quần Lót của Thất Nguyệt: Công ty rác rưởi không dám +1

[Thế giới] Áo Lót của Thất Nguyệt: Công ty rác rưởi không dám +2

[Thế giới] Bảo Bảo của Thất Nguyệt: Công ty rác không dám +2222222

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Thất Nguyệt fan não tàn của cô lại xuất hiện quét màn hình rồi, mau thu hồi.

[Thế giới] Yếu Đuối: Phó bản Thần Quyết Cung có thể vào rồi...

Câu này của Yếu Đuối khiến cả thế giới náo động.

Thần Quyết Cung đóng cửa nhiều năm, à không, một tháng chưa mở lại có thể vào rồi?

Đợi người chơi chạy tới phó bản Thần Quyết Cung, phát hiện không chỉ có thể vào, hơn nữa Thần Quyết Cung còn kết nối với bản đồ, không cần truyền tống vào luôn...

Trước đây khi dịch chuyển, họ chỉ có thể nhìn một phần, lúc này kéo nhỏ bản đồ, là có thể nhìn rõ toàn bộ diện mạo của Thần Quyết Cung.

Một tòa cung điện lấp lánh ánh vàng ở giữa.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Đừng nói với ta đây là Diệt Tuyệt Sư Thái làm?

[Thế giới] Chân Ái Em Đừng Chạy: Công ty rác rưởi có thể không dừng bảo trì mà có thể cập nhật bản đồ sao?

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Vậy khẳng định là Diệt Tuyệt Sư Thái làm, quá tuyệt vời!

[Thế giới] Bạn Trai Cũ Cực Phẩm: Cần công ty rác rưởi làm gì? Diệt Tuyệt Sư Thái một mình cũng có thể làm xong! Loại nhân tài này, nếu ta là ông chủ, khẳng định sẽ trọng dụng.

[Thế giới] Tuyết Bay Tháng Sáu: Nói đi phải nói lại, cô ta lợi hại như vậy, còn làm gián điệp làm gì?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Mông của ta đương nhiên không phải gián điệp, spam.

[Thế giới] Bảo Bảo của Thất Nguyệt: Mông của ta đương nhiên không phải gián điệp +1

[Thế giới] Quần Lót của Thất Nguyệt: Mông của ta đương nhiên không phải gián điệp +2

[Thế giới] Sợi Chỉ của Thất Nguyệt: Mông của ta đương nhiên không phải gián điệp +3

[Thế giới] Trời Nắng của Thất Nguyệt: Mông của ta đương nhiên không phải gián điệp +6666666

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: Thất Nguyệt một lời không hợp là spam màn hình, quá đủ rồi!

[Thông báo] Thần Quyết Cung Cung Chủ [Hoa Mông Mông] Công bố Lệnh bài Thiên Hạ Anh Hùng, có thể nhận trong phó bản [Tình Hoa Thánh Từ], người mang theo lệnh này, có thể mở Đại Chiến Giang Hồ.

[Thông báo] Thần Quyết Cung Cung Chủ [Hoa Mông Mông] Công bố Lệnh bài Thiên Hạ Anh Hùng, có thể nhận trong phó bản [Tình Hoa Thánh Từ], người mang theo lệnh này, có thể mở Đại Chiến Giang Hồ.

[Thông báo] Thần Quyết Cung Cung Chủ [Hoa Mông Mông] Công bố Lệnh bài Thiên Hạ Anh Hùng, có thể nhận trong phó bản [Tình Hoa Thánh Từ], người mang theo lệnh này, có thể mở Đại Chiến Giang Hồ.

Mọi người còn chưa hiểu rõ phó bản Thần Quyết Cung, hệ thống lại quét ra ba thông báo.

Tình Hoa Thánh Từ là cái quỷ gì?

Phó bản này sao chưa nghe qua?

Đại Chiến Giang Hồ không phải là Bang Chiến khi công ty rác rưởi tuyên truyền nói tới sao?

Đồn là phải level 100 mới có thể mở ra, giờ người chơi mớ level 80 còn chưa có, lại đã ra rồi.

NPC của ta lợi hại, ngươi làm hết cả việc của công ty rác rưởi rồi.

Công ty rác rưởi khóc ngất trong nhà vệ sinh.

Khi Lương Bỉnh bị nhốt trong bản đồ nhận được tin, suýt chút tức ngất đi.

"Sao cô ta có được dữ liệu của chúng ta?! Phòng kỹ thuật các cậu đang làm gì!" Thứ quan trọng như vậy lại bị cô ta lấy được rồi, còn lặng lẽ cập nhật game?

"Lương Tổng, nội dung cô ta cập nhật... khác với chúng ta." Những nội dung cập nhật đó, ngoài chủ tuyến tương đồng, nội dung nhiệm vụ và phó bản, hoàn toàn khác nhau.

"Lương Tổng... khi cô ta cập nhật không khiến bất cứ người chơi nào rớt mạng."

Lương Bỉnh thở dốc, lúc lâu sau mới chống trán, "Nhạc Cẩn thì sao? Nhạc Cẩn thế nào?"

Mấy người khác đột nhiên nhìn nhau.

Anh đẩy tôi, tôi đẩy anh, đẩy ra một người, người khác ào ào rút lui về phía sau.

Lương Bỉnh nhíu mày, nhìn người đó, "Xảy ra chuyện gì rồi?"

"Không sao... không sao, cô Nhạc rất tốt." Người đó nắm chặt tay, ánh mắt lại không dám nhìn thẳng Lương Bỉnh.

"Cho cậu thêm cơ hội nữa, nếu để tôi phát hiện cậu đang lừa tôi..."

Người đó sắc mặt cứng ngắc, há mồm, "...Lương Tổng... từ lần trước khi Hoa Mông Mông rời khỏi game, cô Nhạc cũng không xuất hiện trong game nữa."

Lương Bỉnh đột nhiên trừng mắt, sắc mặt cực kỳ khó coi, hét lớn, "Cậu nói gì?"

"Từ lần trước khi Hoa Mông Mông rời khỏi game, cô Nhạc cũng không xuất hiện trong game nữa."

"Trước đây cậu nói với tôi thế nào?" Lương Bỉnh đột nhiên đưa tay túm cổ áo người đó, "Cậu nói cô ấy rất tốt, bảo tôi không cần lo lắng, giờ cậu lại nói gì với tôi?"

"Lương Tổng, anh đừng sốt ruột, chúng tôi đã có chút manh mối, sức khỏe của cô Nhạc không có vấn đề. Giờ quan trọng nhất là để anh rời khỏi đây."

"Rời khỏi thế nào?" Trong lòng Lương Bỉnh rất loạn, "Làm sao rời khỏi, tôi nuôi các cậu để làm gì? Một mình Hoa Mông Mông đã bỏ xa đám các cậu mấy con phố rồi. Tôi nuôi đám phế vật các cậu để làm gì?"

Lương Bỉnh đẩy người đó ra, bực bội nắm lấy tóc của mình, "Cho các cậu 24 giờ, nếu không đưa tôi ra ngoài được, tôi sẽ cho các cậu biết lễ độ."

Những người khác liên tục vâng dạ.

...

Trò chơi không ngừng bắn ra thông tin cập nhật, sau đó tới nhiệm vụ chính tuyến cũng thay đổi, hơn nữa độ khó cao hơn trước đây nhiều.

Nếu độ khó trước đây là 5 sao, thì lúc này ít nhất phải là 10 sao, gấp đôi.

Thần Quyết Cung tăng cấp tới level 130, vẫn là chế độ phó bản, không giới hạn cấp.

Cũng có nghĩa là cứ coi như bạn chỉ có level 30 thì cũng có thể vào Thần Quyết Cung.

Có thể đổ đội 30 người quét, lôi đài là đánh đơn, không có liên quan tới nội dung phó bản.

Then chốt là giờ người chơi đều mới level 79, quét level 80 đều không quét được, càng đừng nói là level 130.

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên người chơi được online xem cập nhật game, vô cùng mới mẻ, cũng có một vài người chơi lo lắng xảy ra vấn đề, trực tiếp offline, họ không dám lấy tính mạng ra để chơi game.

Người còn lại là một đám to gan, hoặc hiếu kỳ trò chơi này rốt cuộc sẽ được Diệt Tuyệt Sư Thái cập nhật thành thế nào.

[......] Hệ thống đang nỗ lực làm việc, rõ ràng là ta cập nhật, vì sao công lao lại là của Ký chủ.

Hoàn toàn không muốn làm loại việc này.

Vì sao chủ nhân phải thêm cho nó mấy chức năng lộn xộn này, giờ lại phải giúp Ký chủ cập nhật game.

Bọn họ không phải tới chơi game được chưa?

Ký chủ, mời cô nhìn thẳng vào nhiệm vụ của mình đi!

Hệ thống từ kho dữ liệu kéo ra các loại kịch bản lộn xộn, cưỡng chế thêm vào trong game.

Cho ngươi chơi game!

Cho ngươi không làm được nhiệm vụ!

"Ta không chơi."

Hệ thống giật mình một cái.

"Ngươi lừa những người chơi đó rất đẹp đấy." Thời Sênh hiếm khi khen Hệ thống một câu.

Hệ thống nước mắt đầy mặt.

Vì sao nó lại gặp phải một Ký chủ đáng sợ như vậy, nó có thể bãi công không?

Nó cũng có cá tính đấy nhé!

Chương 662

Người đầu tiên trải nghiệm phó bản là Một Sợi Nắng. Hắn đem đội tinh anh của mình, đến ải đầu tiên cũng không vượt qua được, nhanh chóng một giây quỳ.

[Thế giới] Một Sợi Nắng: Thử độc lượt một, từ lúc vào tới lúc ra, không quá ba giây.

[Thế giới] Yếu Đuối: Lão đại, huynh quá nhanh rồi.

[Thế giới] Ai Yoo Bỏ Đi: Bẩn quá.

[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: Đều là lão đại đứng sai chỗ, không thì chúng ta còn có thể chống cự thêm hai giây.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Mộng Hồi Tây Đường các ngươi không được đâu! Ha ha ha, chống đỡ thêm hai giây cũng chỉ có năm giây.

[Thế giới] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Biến thái.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Tên mặt trắng, ngươi mắng ai!

[Thế giới] Uy Phong Đường Đường: Tiểu Bạch nói phó bản. Ngươi tranh chỗ làm gì.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Chà! Ha ha ha! Mông của ta lợi hại. Mông Mông, nể ta là fan não tàn của cô, có thể thả cho thắng không?

[Thế giới] Một Sợi Nắng: Các ngươi lợi hại, các ngươi đi thử đi! Nói không chừng các ngươi tới ba giây cũng không chống được.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Đi thì đi, chắc chắn nhiều hơn ba giây!

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Quét Diệt Tuyệt Sư Thái, vào đội.

Lâm Hàn Vũ buồn bực chọc Thời Sênh.

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, cô sắp lên trời rồi, Lương Bỉnh giờ có lẽ đang tức chết rồi.

Chơi game tới cảnh giới này, có lẽ cũng là chưa có ai.

[Mật] Hoa Mông Mông: ...

Nam chính cầm pháo oanh tạc cũng có thể sống sót, có thể bị tức chết??

Chuyện cười.

[Mật] Một Sợi Nắng: Phó bản đánh thế nào? Tôi đưa người vào, còn chưa nhìn rõ đã đoàn diệt rồi.

[Mật] Hoa Mông Mông: Xem nhắc nhở.

Lâm Hàn Vũ ngẩn ra, nhắc nhở gì?

Bỏ đi, dù sao hắn cũng chỉ là tới xem xem, cũng không nhất định phải vượt ải, thế là Lâm Hàn Vũ lại chuyển chủ đề.

[Mật] Một Sợi Nắng: Cô có thời gian không? Anh trai tôi muốn mời cô ăn cơm.

[Mật] Hoa Mông Mông: Anh của anh sao lại mời tôi ăn cơm? Thấy tôi đẹp hay là thích năng lực của tôi? Tôi không bán thân cũng không bán nghệ, cảm ơn!

[Mật] Một Sợi Nắng: Vậy cô bán cái gì?

Khi Lâm Hàn Vũ đánh câu này, tay nhanh hơn đầu.

[Mật] Hoa Mông Mông: Bán người.

[Mật] Một Sợi Nắng: ...

Bán thân với bán người có gì khác biệt?

[Mật] Một Sợi Nắng: Khụ khụ... anh của tôi là muốn cảm ơn cô. Đợi lát nữa off game, tôi tới đón cô, cứ quyết định như vậy đi.

Lâm Hàn Vũ sợ Thời Sênh từ chối, offline ngay tại chỗ.

Thời Sênh: "..."

Thái độ của Lâm Hàn Thư với cô không giống như sẽ cảm ơn.

Mẹ kiếp, khẳng định có âm mưu.

Bản cô nương không đi.

Nói không đi là không đi.

Cho nên, khi Lâm Hàn Vũ tới biệt thự tìm Thời Sênh, đến cửa cũng không vào nổi.

Ở bên ngoài hò hét cả nửa ngày, cũng không có ai đáp lại.

Lâm Hàn Vũ về nói cho Lâm Hàn Thư, Lâm Hàn Thư nghĩ một lát, lại lên trò chơi tìm Thời Sênh.

Loạn thế anh hùng thay đổi quá lớn, Lâm Hàn Thư suýt chút cho rằng mình lên nhầm trò chơi.

May mà ngoài bản đồ và nhiệm vụ thay đổi, chức năng khác không hề thay đổi.

Lâm Hàn Thư theo lời em trai ngốc nhà mình nói, vào Thần Quyết Cung, vừa vào, ba giây đã chết đi ra rồi.

Lâm Hàn Thư: "..."

Lâm Hàn Vũ không nói cho hắn, sau khi vào sẽ lập tức chết.

Lâm Hàn Thư lại vào lần nữa, có kinh nghiệm lần đầu, dù vẫn vào là chết đi ra, nhưng Lâm Hàn Thư đã nhìn thấy nhắc nhở.

Dũng giả đến từ dị thế, các ngươi là người may mắn được chúc phúc.

...

[Thông báo] Chúc mừng [Nguyệt Mãn Tây Lâu] vượt ải Thần Quyết Cung, nhận danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng, Thần Khí Tiên Nữ Ma Bổng.

[Thông báo] Chúc mừng [Nguyệt Mãn Tây Lâu] vượt ải Thần Quyết Cung, nhận danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng, Thần Khí Tiên Nữ Ma Bổng.

[Thông báo] Chúc mừng [Nguyệt Mãn Tây Lâu] vượt ải Thần Quyết Cung, nhận danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng, Thần Khí Tiên Nữ Ma Bổng.

Lâm Hàn Thư: "..."

Đệ Nhất Thiểu Năng thì cũng thôi đi, Tiên Nữ Ma Bổng là cái quái gì?

Mà thế giới cũng nổ tung theo rồi, mẹ kiếp, họ còn đang đánh lôi đài tăng cấp, sao người chơi chưa từng nhìn thấy này đã vượt ải Thần Quyết Cung rồi?

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng này...

[Thông báo] Thất Nguyệt Đại Đại: Tiên Nữ Ma Bổng ha ha ha. Mông của ta, cô có cần đáng yêu vậy không?

[Thông báo] Yếu Đuối: Lão đại... xin giải thích.

Vì sao anh trai của lão đại có thể vượt ải Thần Quyết Cung?

[Thông báo] Một Sợi Nắng: Ta cũng rất mơ hồ.

Lâm Hàn Vũ lập tức chọc Lâm Hàn Thư.

[Mật] Một Sợi Nắng: Anh, cấp của anh hình như còn thấp hơn cấp em, sao anh đã vượt ải rồi?

Lần trước hắn chỉ kéo anh mình tăng tới level 30 đã đi gặp Thời Sênh. Sau này anh trai hắn không hề online nữa, cho nên anh ấy dùng level 30 để vượt ải level 130?

#Sao ta không biết anh trai của mình lợi hại như vậy#

#Không ngờ anh trai mình là cao thủ game giấu nghề#

[Mật] Nguyệt Mãn Tây Lâu: ...

Phó bản này căn bản không khó, chỉ là rất phiền phức.

Hơn nữa nhắc nhở bị che, không chú ý sẽ không phát hiện được, có nhắc nhở còn vô cùng "thâm sâu".

Ví dụ thi từ, bạn đi đoán ý cả câu của nó.

Kết quả chỉ cần kết nối hai mở đầu lại chính là đáp án.

Lại ví dụ như một thứ khác với thường quy, đi tìm đáp án một cách bình thường, nhưng kết quả lại là số hoặc tên xuất hiện bên trong.

Đáp án thông thường đều chỉ có một con đường chết.

Nhưng mấy bước cuối cùng, đi theo con đường không bình thường, lại phát hiện hoàn toàn là sai.

Chưa từng thấy trò chơi lừa đảo như vậy.

Lâm Hàn Thư không muốn nói cho em trai của mình. Hắn làm xong một loạt nhiệm vụ lừa đảo, lại nhận được một danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng, cho nên hắn che giấu em trai ngốc nhà mình.

Điều đáng sợ nhất là, hắn phát hiện danh hiệu này không thể ẩn.

Lâm Hàn Thư lại vào đại điện lần nữa.

Phát hiện đại điện này càng lấp lánh ánh vàng hơn lần trước, dường như sắp chói mù mắt.

Ở giữa đại điện, có một màn hình ảo, trên màn hình lúc này đang nhảy các loại số và ký tự.

Lâm Hàn Thư nheo mắt quan sát giây lát, quá hỗn loạn, hắn chỉ có thể nhận ra một chữ một.

Dữ liệu gì......kịch bản......tính chung......điểm......

Những thứ này chia tách ra hắn hiểu, nhưng kết nối vào thì xem kiểu gì nhỉ?

"Anh tìm tôi làm gì?"

Thời Sênh từ cửa nhỏ trong đại điện đi ra, ánh mắt lướt qua màn hình ảo, xuyên qua chồng bóng của số và ký tự, rơi lên danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng của Lâm Hàn Thư.

Để nổi bật cảm giác tồn tại, danh hiệu này là loại màu vàng lấp lánh.

Hiệu quả rất tốt.

"Việc của Lương Bỉnh, cảm ơn nhắc nhở." Lâm Hàn Thư cố hết sức không nghĩ, hắn lúc này đội một danh hiệu ngu xuẩn làm sao.

"Sao, anh đã thu được công ty người khác vào trong túi rồi à?" Thời Sênh đi lên bậc thềm đại điện, tự nhiên mà soái khí ngồi lên bảo toạ.

Lâm Hàn Thư: "..."

Cô tưởng là củ cải chắc?

Nói thu là thu.

"Nếu không có, vậy anh tìm tôi làm gì? Đừng vòng vo với tôi, nói thẳng, muốn làm gì, tôi vui vẻ không chừng có thể giúp anh một tay."

Nể mặt anh là vai phản diện.

Chương 663

Lâm Hàn Thư dở khóc dở cười.

Ngông cuồng như vậy, hắn vẫn là lần đầu gặp.

Đến người như Lương Bỉnh cũng chưa từng ngông cuồng tới mức trong mắt không có vương pháp, duy ngã độc tôn như vậy.

Lâm Hàn Thư hít sâu một hơi, "Việc cô trải qua, lẽ nào cứ bỏ qua như vậy?"

"Việc tôi trải qua?" Thời Sênh chống cằm, "Anh nói việc Lương Bỉnh lấy tôi làm thực nghiệm?"

Lâm Hàn Thư hơi gật đầu.

Ngoài việc này, lẽ nào còn có việc khác sao?

"Lương Bỉnh sớm muộn cũng sẽ tìm tới cô, cô là thể thực nghiệm số một của hắn, trên người có dữ liệu rất quan trọng." Giọng nói của Lâm Hàn Thư không nhanh không chậm, dường như có thể vỗ về lòng người.

Thời Sênh nháy mắt, hỏi: "Anh muốn giết chết hắn sao?"

Lâm Hàn Thư: "..."

Giết chết một người là phạm pháp.

Đây không phải trò chơi, có năng lực hồi sinh vô hạn.

"Việc Lương Bỉnh làm tự có pháp luật trừng trị, tôi không có quyền can dự. Việc tôi phải làm chỉ là vạch trần hắn."

"Ồ? Vì sao chứ?" Thần tình của Thời Sênh có chút cổ quái, "Theo tôi được biết, quan hệ của anh và Lương Bỉnh rất tốt. Các anh là bạn đại học, sau này mỗi người tự tiếp nhận gia tộc mình, liên thủ đem sự nghiệp của gia tộc đẩy tới đỉnh cao, nhưng vì sao năm năm trước, anh lại trở mặt với Lương Bỉnh chứ?"

Sắc mặt Lâm Hàn Thư hơi thay đổi, "Cô còn biết bao nhiêu chuyện?"

"Ồ... tôi còn biết, ý thức con người có thể thông qua dữ liệu chuyển đổi, là anh và Lương Bỉnh cùng đề xuất." Thời Sênh dừng một lát, "Anh từng có bạn gái, nhưng sau này mất tích rồi. Anh luôn ngấm ngầm điều tra Lương Bỉnh. Anh nghi ngờ bạn gái anh mất tích có liên quan tới Lương Bỉnh. Nhưng lúc này anh không trở mặt với Lương Bỉnh, mà là một năm sau mới đường ai nấy đi với hắn."

Sắc mặt Lâm Hàn Thư đột nhiên trở nên tái nhợt, ánh sáng xung quanh chiếu lên mặt hắn, trông có chút kỳ dị.

Cô ấy lại biết nhiều như vậy.

Cô ấy rốt cuộc là ai?

"Cho nên dù là như vậy, anh cũng không muốn giết chết Lương Bỉnh sao?"

Giọng của cô rất bay bổng, rất lâu không tan trong đại điện.

Mỗi một chữ đều vô cùng rõ ràng rơi vào tai Lâm Hàn Thư, truyền vào trong tim, từng tiếng một quanh quẩn.

"Tôi có thể giúp anh."

Lâm Hàn Thư nhìn về phía Thời Sênh một cách quái dị.

Rất lâu, hắn mới động đậy môi, "Vì sao?"

"Vì sao?" Lông mày Thời Sênh cong cong nụ cười, hơi nhún vai, "Cần vì sao sao? Có lẽ là nhìn em trai anh thuận mắt thôi."

Lý do phía sau giống như là vui miệng bịa ra.

Nhưng không biết vì sao, Lâm Hàn Thư đột nhiên lại tin rằng lời cô nói là thật.

Cô ấy chỉ là nhìn Hàn Vũ thuận mắt.

Lâm Hàn Thư nhanh chóng trấn tĩnh lại, ánh mắt sắc nhọn ép sát Thời Sênh, "Cô... rốt cuộc là ai?"

"Hoa Mông Mông."

"Cô không phải." Hoa Mông Mông không phải như vậy. Cô ấy chỉ là một cô bé mười hai tuổi, tới tam quan còn chưa trưởng thành, sao có thể giống như người trước mặt chứ.

"Vậy thì không phải." Thời Sênh không câu nệ, "Dù sao có phải hay không cũng không quan trọng, quan trọng là tôi muốn làm gì."

Lâm Hàn Thư bị thái độ không câu nệ đó của Thời Sênh làm cho có chút ngẩn ngơ.

Cô ấy căn bản không để tâm người khác có biết cô ấy có phải Hoa Mông Mông không.

Nghĩ tới lại cảm thấy không có gì không đúng.

Năng lực cô ấy thể hiện ra lúc này thực sự có chút ngông cuồng.

Nhưng một người rốt cuộc là một người, không thể mạnh hơn một đoàn đội, một tập thể.

"Cô muốn làm gì?"

"Giết chết Lương Bỉnh đó." Thời Sênh bốc phét, ngữ điệu nhanh nhẹ, "Hắn đưa tôi vào đây, lẽ nào tôi không nên báo thù sao?"

"Vì thế mà cô hận hắn?" Lâm Hàn Thư hỏi.

Thời Sênh giễu cợt một tiếng, "Nếu anh phát hiện mình ở một không gian hoàn toàn xa lạ, không có lấy một người, bên ngoài chỉ có bóng tối, ở nơi như vậy không biết bao nhiêu lâu, cuối cùng còn bị lừa tới hài cốt không còn, anh cảm thấy Hoa Mông Mông không nên hận sao?"

Lâm Hàn Thư cảm thấy lời này của Thời Sênh nói ra hơi có vấn đề, nhưng cụ thể lại không nói ra được.

"... Nhưng giờ cô đang sống." Lâm Hàn Thư nói xong liền hối hận, nhanh chóng sửa lại, "Tôi không phải ý đó."

Hắn không đồng tình với Lương Bỉnh, nhưng thể thực nghiệm đầu tiên của Lương Bỉnh đang đứng sờ sờ trước mặt hắn, hắn lại có chút...

Cảm giác đó rất vi diệu.

Thời Sênh nhìn hắn một cái, Hoa Mông Mông sớm đã chết rồi.

"Anh muốn biết bạn gái mình ở đâu không?" Thời Sênh lạnh lùng nhảy ra một câu.

Khi cô điều tra phòng thí nghiệm đó, đã tra ra không ít thứ.

Con người Lương Bỉnh này... vì Nhạc Cẩn thật sự rất điên cuồng.

Thời Sênh cũng là lần đầu cảm giác, tiểu thuyết và thế giới này có sự khác biệt rất lớn.

Lâm Hàn Thư đột nhiên nhìn Thời Sênh.

"Tôi biết." Thời Sênh hơi gật đầu trong ánh mắt kỳ dị của hắn, "Tôi có thể đem những tài liệu này cho anh."

"Cô thật sự biết?" Lâm Hàn Thư có chút thất thần xông lên bậc thềm, "Cô thật sự biết cô ấy ở đâu?"

"Việc không xác định, tôi chưa từng nói bừa." Thời Sênh đánh một địa chỉ ở kênh chat riêng, "Hoan nghênh anh đưa Lương Bỉnh vào chỗ chết."

Lâm Hàn Thư đâu nghe ra được Thời Sênh đang nói gì, nhìn thấy địa chỉ đó, cả người đều ngẩn ra.

Đó là......

Phòng thí nghiệm của Lương Bỉnh.

Không.

Phòng thí nghiệm trước đây.

Từ khi hắn và Lương Bỉnh đường ai nấy đi, phòng thí nghiệm đó đã bỏ rồi.

Lâm Hàn Thư offline tại chỗ.

Hắn hoàn toàn quên mất mình đang tìm Thời Sênh nói chuyện vạch trần Lương Bỉnh.

Thời Sênh nhìn lên màn hình ảo.

[Ký chủ...] Hệ thống nhẹ lên tiếng. [Cô làm thế rất nguy hiểm, lỡ như trò chơi này xảy ra chuyện gì ngoài ý muộn, những số liệu kia sẽ bị tiêu hủy, không có cách nào khôi phục.]

"Tôi dự phòng rồi." Thời Sênh lạnh nhạt nói.

[...] Cô ấy dự phòng khi nào?

"Nếu ngươi biết ta dự phòng khi nào, ngươi đã không phải đồ đần độn rồi." Thời Sênh vô cùng khinh bỉ.

[...] Dù sao không chỉ một Hệ thống như nó thiểu năng, trong mắt Ký chủ, ai cũng đều đều là thiểu năng. Nghĩ như vậy, Hệ thống liền cân bằng lại.

[Cô đang tìm gì?] Những dữ liệu này nó quá quen thuộc, không có gì bất thường.

"Không biết." Thời Sênh nhìn trừng trừng vào những dữ liệu nhảy nhót đó, ánh mắt có chút phức tạp, "Chỉ là có loại trực giác, mi bị bệnh rồi, có thứ gì đó theo ta vào các thế giới..."

Bất luận là người hay là ma, cô không tin không để lại dấu vết.

[!!!] Ký chủ, cô đừng nói bừa, mỗi lần nó mở thế giới đều sẽ tiến hành tự kiểm tra, không có bất cứ vấn đề gì.

Thời Sênh tiếp tục trợn mắt, "Lúc đầu mi không ngăn cản ta sao?"

[Cô khác!]Cô là Ký chủ lên trời xuống đất, sao có thể so với đám đần độn bên ngoài?

Trên mặt Thời Sênh đột nhiên lộ ra chút chế nhạo, "Thứ lợi hại trên thế giới này không đếm xuể. Ta đã có thể làm được, đương nhiên cũng có người khác có thể làm được."

[... Cô không phải tự nhận thiên hạ vô địch sao?] Ai còn có thể làm việc dưới mắt của cô?

"Cái này không liên quan gì tới việc có ai lợi hại hơn ta không. Hắn lợi hại, ta sẽ nghĩ cách lợi hại hơn hắn, người đều là không ngừng vượt lên, kết quả của việc trì trệ không tiến... là chết thẳng cẳng."

Thời Sênh dừng lại, "Hơn nữa, ta chính là cảm thấy ta vô địch thiên hạ không được sao?"

Ai nói cảm thấy vô địch thiên hạ thì nhất định vô địch thiên hạ chứ. Ta nói mi là thiểu năng, mi cũng thật sự cảm thấy mình thiểu năng à?

Ngu ngốc!

[...] Quả nhiên không muốn nói chuyện với Ký chủ.

Chương 664

Từ sau khi Nguyệt Mãn Tây Lâu vượt ải Thần Quyết Cung, cái tên này liền hot rồi.

Nhưng vị chính chủ này, từ sau khi vượt ải cũng không xuất hiện nữa, rất nhiều người đều nói hắn là bị danh hiệu Đệ Nhất Thiểu Năng doạ bỏ chạy rồi.

Nhưng chỉ có Lâm Hàn Vũ biết chân tướng.

Anh trai hắn gần đây giống như điên vậy.

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, cô đã nói gì với anh trai tôi?

Anh trai hắn xảy ra thay đổi chính là từ sau khi gặp cô ấy, cho nên Lâm Hàn Vũ cảm thấy việc này không thoát khỏi quan hệ với Thời Sênh.

[Mật] Hoa Mông Mông: Bảo hắn giết chết Lương Bỉnh.

[Mật] Một Sợi Nắng:!!!

Điên rồi sao? Lại muốn giết người! Hơn nữa với bộ dạng của anh trai hắn thì giống như thật sự định giết chết Lương Bỉnh, đoản thọ rồi!

[Mật] Một Sợi Nắng: Tôi biết cô có thù với Lương Bỉnh, nhưng cô phải đi từng bước một. Thế lực của Lương Bỉnh lớn hơn cô tưởng nhiều.

[Mật] Hoa Mông Mông: Thế lực của hắn liên quan gì tới tôi? Tôi chỉ muốn giết chết hắn mà thôi. Đúng rồi, gần đây anh có gặp Nhạc Cẩn không?

Cô ấy đã rất lâu không gặp nữ chính. Vị nữ chính ngốc nghếch này lâu rồi không thấy nổi lên, bị dìm chết rồi?

Lâm Hàn Vũ suýt chút bị những lời nói đó của Thời Sênh làm cho tức chết.

Cô muốn giết chết hắn lại nói không có quan hệ với thế lực của hắn?

Muốn giết chết hắn, không chào hỏi thế lực của hắn sao? Người ta nhiều người như thế, một mình cô làm sao giết?

[Mật] Một Sợi Nắng: Sao cô lại quan tâm Nhạc Cẩn như vậy?

Cái tên Nhạc Cẩn này...

Còn gần gũi với Nhất Thế An Cẩn như vậy.

Trước đây hắn sao không đi xem xem cô ấy trông thế nào.

Đều tại Hoa Mông Mông khiến hắn quên hết việc này rồi.

Nhưng có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi...

[Mật] Hoa Mông Mông: Xem xem cô ta còn sống không.

[Mật] Một Sợi Nắng: ...

Muốn bị tức chết rồi, nói chuyện với cô ấy mệt như vậy, không thể nói chuyện tử tế sao?

Thời Sênh che đi tin của Một Sợi Nắng, offline.

Lúc này bên ngoài đang chập choạng tối, hoàng hôn bên trời giống như bị máu nhuộm, lộ ra sự kiềm nén, như mưa bão sắp tới.

"Kiểm tra vị trí của Nhạc Cẩn và trạng thái lúc này của cô ấy."

Thời Sênh vừa ăn vừa dặn dò Hệ thống.

[....] Từ chối, điểm nhân phẩm của Ký chủ quá thấp, không cung cấp dịch vụ này, [Lúc này Nhạc Cẩn đang ở trong thực nghiệm... trạng thái... trong trò chơi.]

Hệ thống cào tường.

Vì sao nó phải nghe theo lệnh của cô ấy chứ???

Thời Sênh nhét nốt mẩu lương khô cuối cùng, đầu nghiêng nghiêng, trong game? Vừa nãy sao cô không nhìn thấy Nhạc Cẩn online?

Thời Sênh tắm rửa xong mới online, kéo giao diện hệ thống định vị, nhập tên Nhạc Cẩn, hiển nhiên vẫn là người chơi không online, không thể định vị.

"Cô ấy ở đâu?" Ở trong game sao không thể định vị?

[...] Không nói cho cô là không nói cho cô, nhưng sự thật là vậy, [Đoạn Hồn Cốc.]

Đoạn Hồn Cốc?

Không có nơi này!

Hệ thống, mi đùa ta à.

[.....] Tội này tôi không chịu, nó hiển thị ở đây chính là Đoạn Hồn Cốc.

"Đoạn Hồn Cốc ở đâu?"

Hệ thống không trả lời Thời Sênh, vì nó cũng không thể định vị, chỉ hiển thị một cái tên.

"Ngu ngốc!"

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Đoạn Hồn Cốc ở đâu? Ai biết?

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Đoạn Hồn Cốc? Trò chơi có nơi này sao? Sao tôi chưa nghe thấy?

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Diệt Tuyệt Sư Thái, giờ cô xưng bá game rồi, còn có chỗ không biết?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Thứ ta không biết nhiều lắm.

[Thế giới] Thất Nguyệt Đại Đại: Chà! Mông của ta lời lẽ hùng hồn, quá đáng yêu.

[Thế giới] Quần Lót của Thất Nguyệt: Đại Đại người cũng rất đáng yêu, không đổi mới sao?

[Thế giới] Sợi Chỉ của Thất Nguyệt: Ta cảm thấy Đại Đại rất đáng yêu.

[Thế giới] Ngón Tay Khô Gầy: Ta biết ở đâu, nhưng không vào được, bản đồ này hình như còn chưa cập nhật. Diệt Tuyệt Sư Thái, khi cô cập nhật cũng không phát hiện sao?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ai nói với ngươi là ta cập nhật? Ta lại không có ba đầu sáu tay, có thể trong thời gian ngắn như vậy làm ra nhiều nội dung như thế.

Ngoài Thần Quyết Cung là chính cô làm, cái khác đều là Hệ thống giở trò.

Làm chủ nhân tạm thời, cô đương nhiên phải sai khiến Hệ thống làm việc.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: ...

[Thế giới] Điều Hòa Trung Ương: ...

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: ...

Vậy là ai làm?

Phí công họ sùng bái Diệt Tuyệt Sư Thái như vậy, kết quả không phải cô ấy làm!

Thời Sênh thêm Ngón Tay Khô Gầy đó làm hảo hữu, bảo hắn đưa mình tới.

Ngón Tay Khô Gầy là chàng trai đáng yêu, có lẽ còn đang học cấp hai, tính cách cởi mở, lần đầu tiên gặp Thời Sênh đã quan sát cô ấy trên dưới mấy lượt.

"Diệt Tuyệt Sư Thái, cô hiện thực cũng trông như vậy sao?"

"Ta hiện thực trông như vậy, ta chỉ dựa vào mặt kiếm cơm." Thân thể của nguyên chủ chỉ có thể coi là tiểu gia bích ngọc, không gọi là đẹp lắm, hơn nữa vì dậy thì không tốt, cơ thể càng không thể nhìn.

"Cũng đúng..." Ngón Tay Khô Gầy gãi gãi đầu, quay lại vẻ mặt sùng bái, "Cô thu đồ đệ không? Cô lợi hại quá, ta có thể làm đồ đệ của cô không?"

Trò chơi bị làm thành như vậy, phía công ty trò chơi cũng không có phản ứng gì, cứ coi như trò chơi hiện giờ không cập nhật, vậy cũng khiến cậu ta phải sùng bái.

"Không nhận."

"Vì sao?" Ngón Tay Khô Gầy đột nhiên ngẩn ra, hai tay nâng mặt, nặn ra một biểu cảm đáng yêu, "Cô trông ta đáng yêu như vậy, vì sao không nhận? Ta có cơ bản, hơn nữa học rất nhanh."

Thời Sênh nhìn cậu ta một cách cổ quái, tiến lại gần cậu ta một chút, u ám nói: "Ngươi không sợ ngồi tù sao?"

Những việc hiện giờ cô ấy làm, thật sự nếu bị bắt, chắc chắn là giam cầm chung thân.

Ngón Tay Khô Gầy: "..."

"Khụ... cô tìm Đoạn Hồn Cốc đó làm gì? Nơi đó chỉ là một nơi hoang vu, bản đồ rất lớn, nhưng có vài chỗ không vào được." Ngón Tay Khô Gầy nhanh chóng chuyển chủ đề.

"Đưa ta đi xem xem."

Ngón Tay Khô Gầy gật đầu, bắt đầu dẫn đường cho Thời Sênh ở phía trước, dọc đường hỏi Thời Sênh các câu hỏi cậu ta hiếu kỳ.

Ví dụ vì sao cô phải đối đầu với công ty trò chơi.

Cuộc sống hiện thực của cô là nam hay nữ.

Cô không sợ bị bắt sao vân vân...

Thời Sênh ghét nói nhiều, ghét nhất người nói nhiều là con trai.

Cho nên, sau khi Ngón Tay Khô Gầy đưa cô ấy tới nơi, Thời Sênh nhét một đống trang bị cho cậu ta, sau đó đuổi đi.

Thời Sênh kéo bản đồ lớn ra, bản đồ này không nhìn thấy được mấy chữ Đoạn Hồn Cốc.

Ngón Tay Khô Gầy nói phải từ đây nhảy xuống, mới có thể nhìn thấy Đoạn Hồn Cốc trên bản đồ.

Thời Sênh sờ cằm, đứng trên vách núi một lát, không nhảy xuống, mà dịch chuyển về Thần Quyết Cung.

[Ký chủ?] Sao không đi?

"Người của toàn server đều không biết, sao hắn lại biết?" Thời Sênh lê bước trong đại điện, số nhảy trên màn hình ảo ở giữa vẫn vô cùng nhanh.

[Hắn không phải nói trùng hợp sao?]

"Là một người chơi bình thường, có được trang bị ta cho lại chỉ nhìn một cái rồi nhận." Trong trang bị cô ấy cho, có một chiếc cực phẩm, giá trị hàng vạn.

Cứ coi như hắn không biết, thứ khác cũng nên biết.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com