ZingTruyen.Info

Perfection

Tâm sự tí, các bác thấy Ep9 của series KinnPorsche có một cái sự sâu sắc không?
- Muốn trách Kinn nhưng nghĩ kĩ lại hành động của anh đều có lí do. Vừa thương vừa giận.
Cay cú nhất vẫn là Tawan, ở đâu chui ra bực hết cả mình.
Tôi chỉ sợ ep10 nếu mà Por đi theo Vegas thì lại chết dở.
Ahhhh tức quá.
Nhật Bản Hàn Quốc đồ hen. 😑😑😒
_________________________________________
- Sơ đồ này._ Kinn định cầm chiếc điện thoại lên nhưng vừa lúc hắn đi ra nên thôi.

Trải sơ đồ lớn ra bàn, bên trong là một mớ hỗn lộn với từng con hẻm lớn nhỏ. Xem xét kĩ mới thấy đường vao thì có mà đường khó là đường ra, bên trong đó toàn là người thuộc đường, không dễ dàng thành công.

- Với tình hình này e là sẽ rất khó bắt được lão ta. Anh tính thế nào.

Nói một tràng dài về nó, hai người nói qua nói lại đến gần 10h sáng mới xong, không những chỉ có hai người mà còn có cả một tá vệ sĩ thân cận khác chủ yếu là người có chuyên môn.

- Được rồi, nắm rõ hết rồi thì cứ theo kế hoạch mà làm. Tối mai sẽ thực hiện.

Nhận được lệnh, mọi người nghiêm chỉnh vâng vâng dạ dạ rồi rời khỏi, chỉ còn lại mình vegas trong phòng.

Porsche lúc này đã ra ngoài hóng gió một mình, trời mùa hè tui nóng nực nhưng về đêm gió trời lồng lộng thổi qua làm mát rượi cả người. Với bộ đồ đơn giản với quần vải và áo phông cậu cảm nhận được biết bao ánh nhìn ngưỡng mộ nhìn về phía cậu.

- P' kha._ Cô gái cao ráo trong bộ đồ trắng nhẹ đến gần cậu ngại ngùng nói.

- À, có gì không?

- Không có gì quan trọng lắm đâu, chỉ là em muốn xin line của anh thôi.

- Ừm, xin lỗi nhé. Tôi không có._ Bởi, làm sao mà có được, hơn hai năm chỉ hiếm hoi mới được dùng điện thoại, chủ yếu trong chính gia chỉ được dùng điện thoại bàn.

- ..vậy thì cho em xin chụp một bức ảnh được không, tại anh đẹp quá. Nha.

- Cũng được.

Cái cảm giác này đã lâu rồi không có, sống trong căn nhà toàn đàn ông, nào là vệ sĩ, cậu chủ, ông chủ, đến con cá vàng cũng là đàn ông, may ra còn quản gia bếp là người phụ nữ, bảo sao.....

Đã 11h kém rồi nên cậu vội trở về, con đường về đêm ngoài đèn đường ra thì chỉ còn cậu lẻ bóng. Bỗng dưng từ ngã ba tối lòi đâu ra một thanh niên nằm thở yếu ở đó, cậu chờ gì nữa liền chạy lại đỡ.

- Này anh gì ơi, có sao không.

-....

Gần như thế cậu cảm nhận chút men rượu và vết thương khá lớn ở tay. Vội vàng cõng về nhà để băng bó cho thanh niên đó. Nằm trên ghế thiếp đi gần 30 phút, lúc tỉnh dậy đầu hơi ong ong.

- Dậy rồi hả?

- Anh là...

- Tôi là Porsche... Ban nãy tiện đường đưa cậu về đây luôn. Sao rồi.

- Hơi đau đầu tí thôi. Mấy giờ rồi.

- À gần 11 rưỡi rồi. Để tôi đi pha nước cho uống để tỉnh rượu nhé.

- Cảm ơn.

Hai người ngồi tán ngẫu một chút cho tỉnh rượu đến 12h kém thì cậu trai xin phép rời đi tránh phiền đến Porsche. Cậu cũng ậm ừ rồi rời vào tắt đèn đi ngủ mà chẳng hay biết gì.

Thời gian để cho tất cả chuẩn bị không còn nhiều, lần này đích thân vegas và kinn sẽ cùng đi để tránh có sai sót gì. Để tiện hơn, kinn có cử vài người đến xem xét đường đi, vấn để chỉ là nhiều ngõ ngách còn đâu mọi thứ đều ổn định.

Trời đã gần tồi, chuyến xe lần lượt nối nhau đi theo đoàn đến gần khu ẩn, mọi người tách nhau ra để tránh bị phát hiện, ai ai cũng chuẩn bị đầy đủ, lần cuối cùng trên xe kinn đã nhắc nhở lại về sự an toàn của mọi người, tránh sơ xuất.

Từ trong túi áo lấy ra chiếc vòng cổ có mặt dây in hình cậu, kinn nhẹ nhàng hôn lên như lấy thêm động lực cho nhiệm vụ lần này.

- Khun Kinn krap. Đến nơi rồi.

- Ừm.

Người của vegas đã trà trộn và phục sẵn ở vòng ngoài, hắn sẽ cũng kinn và người của anh đi vào bên trong. Quán bar ở đây náo nhiệt và ồn ào làm kinn hơi khó chịu. Mọi người đi đường tắt cách mấy lớp cũng chưa thể cản nổi âm thanh cực lớn ở đây. Đi rất lâu mới tới được khu phòng chính của lão già đó, người đứng canh bên ngoài rất đông. Tránh làm ồn bao nhiêu tốt bấy nhiều, thuộc hạ của kinm dùng những con dao chuyên dụng để đâm cổ từ người một nhưng vải thưa che sao được mắt thánh. Tiếng súng của vài người trên giàn giáo đã nổi lên loạn xạ về phía kinn. Hai bên liền nảy ra cuộc đấu kịch liệt.

- Khun Kinn, để bọn tôi ở lại cậu chủ hãy vào trong đi.

Kinn vẫn nán lại để xử thêm vài người nữa rồi mới rời đi, người lúc này đến càng lúc càng đông, chỉ dựa vào 1 khẩu súng không thể xử hết được. Hơi thở cũng dồn dập hơn theo đám người chạy đến, máu dính đầy dãy trên gương mặt cùng vài mảng trên áo. Vegas lúc này xuất hiện yểm trợ với vài người nữa khiến kinn rảnh tay hơn phần nào, xong xuôi mọi người đỡ nhau dậy.

Bây giờ cũng đã khuya khoắt lắm rồi. Không có thời gian nghỉ ngơi mọi người tiếp tục vây bắt lão. Đáng lí trong ngần ấy thời gian lão ta có thể trốn thoát nhưng lại không thể vì số hàng chưa xử lí trong kho, vả lại lão sẽ trốn đi đâu.

Mặt lão trắng bệch chẳng còn tí máu nào đang mải miết chạy trốn cùng đám thuộc hạ, vừa chạy vừa ngó nhìn xung quanh. Ngay lúc tưởng chừng sắp chạy ra khỏi đó, như một điều kì diệu, kinn và vegas đứng đó chào đón lão trước miệng súng.

- Park! Ông định chạy đi đâu?

- ...... Ma.. Mày muốn gì?

- Ông biết mà. Số vũ khí đó giờ ở đâu? 

- ....

- Nếu ông không tự nguyện khai, ông biết hậu quả rồi.

- Mày.... Mày định doạ tao à..... Ha ha... Đừng hòng._ Lão vẫn to mồm cười cợt anh một cách đầy mỉa mai.

- Lôi ông ta vào! _ Vegas đứng bên cạnh lúc này lên tiếng cho người lôi lão ta vài lại chỗ hắn.

- Chúng mày..... Chúng mày định làm gì... Thả tao ra......

Kinn ung dung ngồi nghỉ ở bên ngoài, thừa thời gian còn tắm rửa sạch sẽ.

Vegas trong phòng không cầu kì. Hắn để lão nằm trên giường với xiềng xích chằng chịt.

- Tôi cho ông một cơ hội. Đống vũ khí đang ở đâu?

-....

Thấy vẻ mặt bất cần của lão, vegas cũng chỉ cười khểnh.

- Xem nào._ Hắn cầm con dao mổ sắc và mỏng múa may một hồi trong lúc ngó nghiêng trên người lão.

- Ông nhiều hình xăm phết nhỉ. Tôi xin một hình nhé.

- Mày.... Mày định làm gì... Không... Không..... Đừng..... AHHHHHH.

Vegas mặc cho lời kêu la thảm thiết mà ung dung tiến lại. Hình xăm nhỏ của hắn được hưởng một đường ngọt lịm mượt mà chạy thẳng quanh viền, từ từ rỉ bao nhiêu là máu, lão kêu gào đến khản giọng. Từ cm da được cứa racgs không hề có thuốc tê khiến lão đau thấu trời xanh, nhìn miếng da đẫm máu tách khỏi cơ thể lão gào lên rồi ngất lịm.

Vegas rời khỏi phòng gặp kinn.

- Lão không khai.

- Tiếp tục đi, còn nhiều thời gian mà.




Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info