ZingTruyen.Asia

[P1]_THIẾU SOÁI! VỢ NGÀI LẠI BỎ TRỐN [Truyện chữ edit]

Chương 13: Vị hôn thê

Puchiano3

Sau khi khúc nhạc kết thúc, Cố Khinh Chu nghe được tiếng vỗ tay từ bốn phía, nàng khẽ cười.

Trước lúc vũ khúc bắt đầu, phó quan của Tư phu nhân nói với Cố Khinh Chu: "Thiếu soái có việc không thể tham dự, nhưng vũ hội này đều là khách quý, hôm nay yến hội này chính là vì Cố tiểu thư người mà tổ chức, có một điệu waltz là điệu chủ khúc mở đầu vũ hội, mời ngài nhảy một bản."

Tân phái vũ hội có quy củ này, Cố Khinh Chu cũng biết.

Chỉ là, việc nổi bật như thế này, vì sao Tư phu nhân lại an bài cho Cố Khinh Chu?

Tư phu nhân hận chết Cố Khinh Chu a, bà ta hận không thể để cho những người khác đều nhìn không thấy Cố Khinh Chu.

Cố Khinh Chu tức khắc biết rõ có âm mưu.

Nàng cười khẽ một chút, thanh sắc bất động, gật đầu đáp ứng: "Được, ta đã rõ."

Đồng thời, phó quan giới thiệu 1 vị công tử trẻ tuổi tên là Diệp Giang, nói hắn là bà con thân thích xa của đốc quân phu nhân, hắn cùng Cố Khinh Chu sẽ khiêu vũ mở màn.

Con ngươi đen nhánh của Cố Khinh Chu hơi đổi thành nồng đậm, lẳng lặng cười nói: "Làm phiền phó quan, làm phiền Diệp thiếu."

Rồi sau đó, một cánh tay đeo găng tay trắng trong bộ trang phục đen đưa ra, Cố Khinh Chu tiếp lấy khuỷu tay của Diệp Giang.

Khi 2 người bắt đầu vào sân nhảy, thần thái khiêu vũ của Diệp Giang lại có phần kì lạ, Cố Khinh Chu lúc ấy không rõ, chỉ là cảm thấy vị Diệp thiếu này thực câu nệ, không có tự tin như thiếu gia, thân phận khả nghi.

Lúc tiếng nhạc thay đổi, bước chân Diệp Giang đột nhiên nhanh hơn, Cố Khinh Chu liền đã hiểu.

Đây không phải là điệu waltz thông thường mà là một điệu Vienna waltz.

Điệu waltz chia ra 2 loại nhanh chậm, điệu waltz nhanh gọi là "Vienna waltz", điệu chậm chỉ kêu trực tiếp là waltz.

"Âm mưu chính là ở chỗ này." Cố Khinh Chu lập tức nhận ra dụng ý của Tư phu nhân.

Tư phu nhân tuy rằng an bài độc vũ cho Cố Khinh Chu, nhưng lại dùng một nhánh vũ khúc nhanh, lại phái người đưa đến cho Cố Khinh Chu một bạn nhảy nhưng thực chất lại là một vũ sư chuyên nghiệp.

Nữ hài tử ở nông thôn, khẳng định là không có học qua khiêu vũ. Nếu có học qua, cũng chỉ là chim non, khiêu vũ chậm rãi có thể thuận lợi qua mắt mọi người, điệu nhảy nhanh nhất định sẽ rụt rè.

Đến lúc đó, bạn nhảy nhảy rất tốt, Cố Khinh Chu liền theo không kịp tiết tấu, ở trước mắt bao nhiêu người, trở thành trò cười của đêm nay.

Đây suy tính của Tư phu nhân.

Đương nhiên kế sách này thực tốt, đại đa số nữ hài tử đều sẽ trúng kế, bởi vì điệu nhanh quá khó khăn.

Nhưng lại làm Tư phu nhân thất vọng rồi.

Điệu Vienna waltz này vũ bộ thực nhanh, tuy rằng khó nhảy, nhưng là vũ bộ kéo dài phập phồng, dáng nhảy càng thêm tuyệt đẹp hoa lệ, khiến mọi người chiêm ngưỡng rất là hưởng thụ, chỉ có điều người khiêu vũ rất mệt, nên vũ hội bình thường sẽ không dùng đến.

Cũng may Cố Khinh Chu có học qua thực thuần thục.

Nàng ở nông thôn gặp được hỗ thượng danh viện lánh nạn tên Trương Sở Sở, người này thích nhất là điệu Vienna waltz, vũ bộ nam nữ đều muốn nhảy, thường lôi kéo Cố Khinh Chu nhảy cùng, Cố Khinh Chu cưỡi xe nhẹ đi đường quen.*
(*Ý là học lâu thì trở nên thuần thục)

"Nếu ta chỉ nhảy điệu waltz chậm, chỉ sợ bây giờ sẽ không có được điệu Vienna waltz xuất sắc." Sau khi vũ khúc chấm dứt, bạn nhảy với Cố Khinh Chu thở dốc, còn hơi thở của Cố Khinh Chu vẫn vững vàng, ngước mặt quét mắt lên trên lầu 2 nơi Tư phu nhân, lộ ra nụ cười điềm tĩnh.

Bạn nhảy Diệp Giang không tưởng được, dáng nhảy của thiếu nữ này đều thực rất tốt, hơi thở lại ổn như vậy, trong lòng lại sinh điều kính nể nhìn nàng 1 cái, lúc này yên lặng đưa nàng xuống sân khấu.

Cố Khinh Chu khẽ nâng ánh mắt, ánh mắt kia nhìn vào đáy mắt Tư phu nhân, bà ta chấn kinh rồi.

Tư phu nhân tỉ mỉ an bài vấn đề nan giải như vậy mà bị Cố Khinh Chu bốn lạng đẩy ngàn cân.*
(*Ý là lấy yếu đối mạnh, lấy nhỏ đàn áp được lớn. Giải quyết vấn đề một cách nhanh chóng, nhẹ nhàng)

Tư phu nhân cho rằng Cố Khinh Chu là nha đầu ở nông thôn, chưa hiểu việc đời, khẳng định tất nhiên sẽ thành trò hề, làm đốc quân ghét bỏ con dâu tương lai này, cho nên bà ta mới đề ra cái đề mục xảo quyệt này.

Điệu Vienna waltz cơ bản cũng là điệu waltz, xong việc nếu đốc quân hỏi tới, Tư phu nhân cũng có cớ để qua loa lấy lệ.

Ý định đó không thành, kết quả đã định trước cho Cố Khinh Chu, lại khiến Cố Khinh Chu mượn dùng đông phong, xướng mãn đường màu!*
(*Ý là nắm lấy cơ hội sẵn có mà thể hiện xuất sắc)

Không có sự an bài của Tư phu nhân, Cố Khinh Chu tuyệt không thể làm đến nổi bật như vậy!

Nếu là an bài cho nàng ta điệu waltz chậm, Cố Khinh Chu cũng không đến mức lưu lại ấn tượng sâu sắc trong mắt người khác như vậy.

Tư phu nhân đúng là tự vác đá nện vào chân mình, đau đến như vậy, còn phải cắn chặt răng, nửa cái khổ cũng không thể tự mình kêu, bà ta cười qua loa, tươi cười nghĩ quá khứ càng thêm âm lãnh.

Tư Quỳnh Chi cũng đồng thời khiếp sợ.

Nàng cùng mẫu thân nàng giống nhau, Tư Quỳnh Chi hứng thú bừng bừng đợi xem Khinh Chu bị chê cười, lại ngoài ý muốn bị dáng nhảy kinh diễm của Cố Khinh Chu làm cho kinh sợ.

Cố Khinh Chu nhảy đẹp hơn so với nàng.

Từ nhỏ Tư Quỳnh Chi đã nổi tiếng hiếu thắng, trong lòng chua chát, thanh danh hụt hẫng, nhìn Khinh Chu cũng cảm thấy chói mắt, trầm mặc không nói lời nào.

Tư Đốc Quân vẫn thực vừa lòng.

Ưu nhã, mỹ lệ, tóc dài như thanh lụa vũ mị, có nét nữ tử thời thượng lại không mất đi vẻ truyền thống, rất có khí thế khuê nữ danh viện, xứng đôi với thiếu soái đốc quân phủ.

"Được, được!" Đốc quân vừa xuống lầu, vừa vỗ tay cười nói, "Khinh Chu a, nhảy không tồi."

Ánh mắt của tất cả khách khứa đều tụ lại đây, Tư phu nhân cùng Tư Quỳnh Chi bị bắt phải dịu dàng tươi cười, đi theo Tư Đốc Quân xuống lầu.

Tư Đốc Quân thật cao hứng.

Cố Khinh Chu liền đi tới trước mặt ông ta, khách khí lên tiếng: "Đốc quân."

"Đứa nhỏ này, sao khách khí như thế?" Tư Đốc Quân cười ha ha, thanh âm to lớn vang dội đầy uy vũ, "Về sau chính là người một nhà, con nếu không ngại, kêu một tiếng phụ thân đi!"

Các quang khách toàn bộ hít hà một hơi.

Phụ thân?

Kia chẳng phải là vị hôn thê trong truyền thuyết của thiếu soái sao?

Không phải nói là nữ tử đến từ nông thôn, chưa hiểu việc đời sao? Bọn họ lúc trước còn chuẩn bị xem náo nhiệt và chế giễu, nhưng sao chỉ mới chớp mắt, vị hôn thê của thiếu soái như thế nào lại trở thành danh viện mỹ lệ lại hiện đại?

Chúng khách khứa há hốc mồm.

Những người trong nhóm danh viện, tưởng có thể thay thế gả cho thiếu soái, đôi mắt của họ đều trừng ra đỏ như máu, nhìn Cố Khinh Chu, đồng thời âm thầm nghĩ trong lòng: Nếu hôm nay là ta nhảy điệu Vienna waltz khai màn kia, ta có thể nhảy đẹp không?

Đương nhiên không được, đại đa số người đều không được.

Chẳng sợ bước chân vào gian khổ nhưng cũng không cách nào nhảy đến mỹ lệ nhàn nhã giống như Cố Khinh Chu vậy.

Cố Khinh Chu hôm nay quả thật là xuất sắc!

"Đốc quân lại nói đùa, chỉ có người thời xưa thành thân mới kêu phụ thân, Khinh Chu là thời hiện đại, lại còn là người trẻ tuổi a, chưa thành thân đều kêu bá phụ." Tư phu nhân khôi phục diện mạo linh lung, cười trêu chọc nói.

Màn trêu chọc này, liền chặt đứt ý niệm của Cố Khinh Chu.

Tư phu nhân tuyệt nhiên không muốn nghe Cố Khinh Chu gọi bà ta "Mẫu thân", gọi đốc quân "Phụ thân".

Tư phu nhân nói, khiến cho các quang khách có một trận cười, hoan thanh tiếu ngữ, hoà thuận vui vẻ.

Tư Đốc Quân cũng cười.

Tư Đốc Quân cao hứng, tự nâng ly chúc mừng phạt mình, vô cùng cao hứng nói với mọi người, đốc quân phủ đã công nhận vị hôn thê thiếu soái này.

"Từ nhỏ đã định chung thân, đây là duyên phận Trời định." Đốc quân còn nói.

Mọi người cười lấy lòng.

Chỉ có 2 người, thế nào cũng cười không nổi, đó chính là trưởng tỷ của Cố Khinh Chu - Cố Tương cùng mẹ kế Tần Tranh Tranh.

Tần Tranh Tranh cùng Cố Tương ngây ra như phỗng.

Bọn họ đều tin tưởng tràn đầy cho rằng, đốc quân phu nhân là vì muốn tuyên bố Cố Tương là vị hôn thê thiếu soái mới tổ chức yến hội. Tuy rằng sau khi vũ hội bắt đầu, đốc quân phu nhân vẫn luôn phớt lờ bọn họ, cũng không cách nào ngăn cản sự tự tin mù quáng của bọn họ.

Phó quan mang theo người, nói là phu nhân chọn cho bạn nhảy, lúc Cố Khinh Chu đi khiêu vũ, Cố Tương thiếu chút nữa cười đến chết.

Lúc ấy Cố Tương cùng mẫu thân nàng nói: "Mẫu thân, cái đồ nhà quê này cũng muốn khiêu vũ, nó biết cái gì là khiêu vũ?"

Tần Tranh Tranh cũng cảm thấy buồn cười, nói: "Đốc quân phu nhân quá xem trọng nha đầu này, còn tưởng rằng ở nông thôn là địa phương nào nữa! Ở nông thôn ăn đều ăn không đủ no, chạy đi đâu mà học khiêu vũ?"

Hai mẹ con bọn họ cười đến không xong, đôi mắt nhìn chằm chằm Cố Khinh Chu, chờ xem lúc Khinh Chu xấu mặt, lại bị dáng nhảy kinh diễm của Cố Khinh Chu làm đến hồn bay phách lạc!

"Không có khả năng, chuyện này không có khả năng!" Cố Tương khó có thể tin, cũng cảm thấy như bị quỷ ám.

Đây là điệu Vienna waltz khiến Cố Tương đau đầu nhất, nàng mới nhảy 2 bước liền theo không kịp, vậy mà Cố Khinh Chu tuyệt nhiên nhảy đến đẹp như vậy!

Không có khả năng!

Tần Tranh Tranh thiếu chút nữa rớt tròng mắt.

Nha đầu này ở nông thôn không đơn giản!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia