ZingTruyen.Info

Oneshot [ coutryhumans]

Vietnam x America : ma túy

Kang_Hae-il

Xóa viết lại truyện được 5,6 lần rồi đấy 🙃
___________

America nằm ở nhà, nhâm nhi ly nước trái cây, suy nghĩ về cuộc gặp mặt vừa rồi

-"... kỳ lạ...  nhưng..." america cười nhẹ

Nhớ lại khuôn mặt ai kia

-" anh ta đẹp trai phết"










-" nè... cậu tỉnh rồi sao?" Một bàn tay quơ qua lại trước mặt america

-" hm? Tôi đang... ở đâu?" America lờ mờ trước khung cảnh chả rõ ràng kia

-"cậu chơi ma túy rồi ngất đi. Tôi đem cậu tới khách sạn thôi" anh chàng kia đáp lại

Ma túy?.... à.... america là một thằng nghiện.

-".... anh không báo cảnh sát?"

-" không. Nó khá bình thường. Tôi cũng chả bắt cậu cai ma túy được, ma túy là thứ phải cai từ từ mà. Tôi lại là người ngoài, không đủ tư cách để nói đạo lý với cậu" anh chàng kia đỡ người america lên một tý, dùng khăn tay lau trán america

Hôm qua america ngất thì bị đập đầu vào nền gạch đấy, sưng tấy một cục luôn

-"... anh lạ thật đấy" america cười khẩy

-" ukm. Tôi biết" anh ta đáp lại

-" nè cho tôi biết tên đi" america híp mắt

-" việt nam. Phát âm là vietnam cho dễ đi. Cậu là người nước ngoài mà đúng không?" Anh chàng thu lại khăn tay

-" tôi tên america! Đúng vậy tôi là người mỹ!"

-" chào america. Cậu đã tỉnh. Tôi chả có lý do gì để nén lại cả, tạm biệt" vietnam đứng dậy rồi rời đi

America nằm trong phòng, bĩu môi nhìn trần nhà

Anh ta cũng đẹp trai đấy... nhưng tính dị quá... nhưng cũng hợp gu america? Nhưng nhìn anh ta thụ quá?..... hmmmm...








America đi lảng vảng trên bãi biển ban đêm

Bầu trời đơn sắc tăm tối được chiếu sáng bởi mặt trăng

America nằm xuống bãi cát mà nhìn trời

Âm thầm lấy ra trong túi một bịch đen

America lấy vài viên "vitamin" cho vào miệng rồi nằm đó

-" lại ma túy sao?" Vietnam xuất hiện bên cạnh america

-" ahahaha~ sao anh đoán được vậy" america nghiên người nhìn vietnam

Trong mắt của america. Vietnam hiện đang là ba người và đầy màu sắc, nụ cười "tươi" hiện lên trong ba bản thể vietnam

-".... có ngốc mới không nhận ra." Vietnam nhìn trời. Chiếc áo khoác đen trễ vai làm sương sườn anh lộ ra

Chiếc áo ba lỗ cùng quần đuồi và dép lê

-" hehe~ nè vietnammmm!! Hai ta đã làm thân được vài tháng rồiii.... cho tôi hôn anh đi" america xích lại gần vietnam

Mặc kệ cát đã bám bẩn lên khắp người. America chỉ chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người kia

-".... không." Vietnam từ chối

Lần nào chơi ma túy đều vậy cả. America đều hỏi hôn anh

-" mỹ nam kiêu cănggg.... hmmm... bộ tôi không xứng để anh hôn saooo?!" America xiển niển ngồi dậy

-" này coi chừ-- * BỤP*

america ngã vào người vietnam

-"... haizzz...." vietnam thở dài

-" huhuhu.... sao anh đẹp trai quá vậy hả??! Cho tôi hôn đi!!" America ôm cổ vietnam

Vietnam chỉ xoa đầu america

-" không có được đâu ame..." vietnam nhẹ nhàng từ chối

-" sao vậy? Thứ mỹ nam kiêu căng nhà anh!!" America đập nhẹ lưng anh

-"... phải nói sao đây?.... tôi không muốn hôn người vừa quen vài tháng"

-" tại sao?"

-"... tại vì tôi muốn tặng nụ hôn này cho người yêu tôi thật lòng"

-" tôi yêu anh thật lòng mà... hôn tôi đi chứ"

-"... không. Cậu không hề yêu tôi ame. Đừng nói như thế... hãy nói với người khác được chứ?"

-" bằng chứng nào cho anh thấy tôi không yêu anh thật lòng?" America nghiêm túc nhìn vietnam

-"..."

-"người ta bảo nếu ai yêu một người thật lòng thì sẽ rất dễ để nhận biết... và ame này... cậu ngẫm lại xem... cậu chỉ nói yêu tôi khi trong cơ thể cậu chứa ma túy." Vietnam cười nhạt

-" tình một đêm cũng chả sao, hôn cũng chả có vấn đề gì... chỉ là... tôi không muốn làm điều đó với cậu ame à" vietnam xoa đầu america

-"... tại sao?" America đặt hai tay lên vai vietnam

-" tôi yêu con trai... điều đó đúng... nhưng với cậu... ame à... cậu là bạ--

Vietnam chả kịp nói xong, america đã hôn môi vietnam

Ấn người kia xuống nền cát, america tiếp tục nụ hôn này

Vietnam hờ hẫn nhìn người trên mình quậy loạn khoang miệng của mình

-" đừng nói thế..." america thả môi anh ra

-" tôi yêu anh... thứ khốn khiếp... nếu anh xem tôi là bạn thì đừng cho tôi tình thương có được không?" America khóc nức

Ngồi lên bụng người này, america áp mặt xuống vai vietnam

-" đừng nắm tay tôi khi tôi vừa uống ma túy nữa"

-" coi chừng đi lạc"

-" đừng thăm tôi khi tôi nằm liệt tại nhà"

-" tôi cho cậu tý trái cây này"

-" đừng cùng tôi đi chơi đêm ở bãi biển này"

-" hôm nay gió mát nhỉ?"

-"... đừng bỏ tôi... đừng bỏ tôi... hức..." america bấu người mình

-"...ma túy.... chắc sắp hết tác dụng rồi nhỉ?..." vietnam võ nhẹ vai america

-" ma túy?.... ừ nhỉ...." america ngẩn người


















-" vietnam nè... xin lỗi... hôm qua tôi có tý mất kiểm soát" america ngượng ngùng ngồi đối diện vietnam

-" không sao đâu... ai chả mắc phải sai lầm nhỉ?" Vietnam cười nhẹ

Hai ly cà phê trước mặt, america cầm muỗng khoáy ly cà phê để viên "vitamin" kia tan nhanh hơn

Vietnam nhìn america rồi nhìn lại tách cà phê của mình

... nhạt nhẽo đến lạ...

-" ame... hôm nay cậu thế nào?" Vietnam hỏi một câu quen thuộc như thường lệ

-" vẫn như bình thường, đi làm, về nhà, chơi ma túy rồi gặp anh" america cười nhẹ

-".... hôm nay cậu... chơi ma túy nhiều hơn nhỉ?" Vietnam biết sao

-" ukm." America gật đầu

Cuộc trò chuyện sau đó yên lặng hẳn

America uống lý cà phê của mình rồi nằm gục xuống bàn

Cười ngốc với bản thân, america nhìn đi đâu thì những màu sắc tuyệt đẹp đều hiện ra ở đó

-".... ma túy hôm nay nhiều hơn rồi... nhưng cậu thích mà nhỉ ame?" Vietnam nhìn america

-" ukm hehehe~.... hôm nay... tôi đã thấy cả kỳ lân cơ!!"

-".... kể về nó chi tôi nghe đi" vietnam cười hiền

America bắt đầu  kể lại  con kỳ lân kia một cách ngắt đoãn và lập từ

Vietnam ngồi bên lắng nghe câu chuyện rồi bắt đầu kể chuyện chung với ame

America ra khỏi ghế, lại gần anh rồi ngồi xuống đất, ngồi đầu dựa đùi anh. Hưởng thụ rồi lắng nghe anh kể chuyện cho mình

Như một đứa trẻ, america mỗi khi được anh xoa đầu đều rất vui, dụi đầu vào bụng anh để anh xoa đầu nữa

Bàn tay ấm áp, america nắm lấy tay anh, đưa tay anh vào sát mặt mình, america tận hưởng hơi ấm nó mang lại

-" và rồi chú thỏ tỉnh lại, bỏ lại chú sói cùng màng đêm vô tận. Chú sói hận chú thỏ vì sao lại dám bỏ mình tại đây một mình. Nhưng chú sói cũng không thể hận quá lâu vì chú sói yêu chú thỏ ngốc kia"

-".... ame?" Vietnam ngẩn người nhìn america nằm ngủ say sưa

-".... ngủ ngon nhé ame..." vietnam cười nhạt









-" AMERICA!!"

america giật mình tỉnh lại, cậu thở hổn hển  mồ hôi lạnh khắp nơi trên cơ thể.

-" canada?..." america nheo mắt nhìn đứa em mình

-" trời ạ... anh tỉnh rồi... hôm qua anh lại chơi ma túy quá liều đấy!" Canada trách mắng america

America chán ghét xoay đi

Thầm nghĩ nếu là vietnam thì vietnam sẽ không quát mình như vậy.

-"... haizz... anh mau xuống nhà đi... cha kêu anh đấy" canada thấy anh hai mình quay đầu đi thì chỉ biết thở dài

-" nói với ông ta là đéo! Tao sẽ ra khi tao thích!"  America chán ghét nằm lại xuống giường

Chùm mền che hết thân mình

-".... vâng em sẽ nói ba" canada hết nói được rồi...

Anh hai canada là một thằng nghiện... mà có thằng nghiện nào bình thường không?

Dạo  gần đây anh ấy còn chích ma túy nhiều hơn. Luôn lặp đi lặp lại cái tên vietnam.

Canada khó chịu.

Vietnam... là ai vậy?













____________________

Giải thích:

Mỗi khi ame chích ma túy sẽ gặp vietnam. Một người bạn mà ame tưởng tượng ra

Để ý việc vietnam luôn nhẹ giọng với ame và chả bao giờ quát cậu hay gì không? Vì đó là những gì ame muốn.

Ame muốn 1 người quan tâm , lắng nghe  và luôn hiền dịu với mình

Lúc vietnam từ chối ame là do trong lòng ame vẫn chưa muốn kết thúc "tình bạn" này nên vietnam mới nhẹ nhàng từ chối mà không làm tổn hại đến cảm xúc ame lắm










Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info