ZingTruyen.Com

[ONE PIECE | FIC DỊCH] STRONG (One Piece X Reader)

Your Father

Jo_h3e

Một đêm đáng ăn mừng tại Grand Line bao la. Mọi người cùng nhau ăn mừng cô Thuyền trưởng yêu quý của mình.



Cô đã chấp nhận họ.



Sau những năm tháng nỗ lực tập luyện chỉ để được phiêu lưu cùng cô. Cô Thuyền trưởng đã làm sáng đôi mắt của mình. Cô Thuyền trưởng mạnh mẽ đã cứu sống mình. Cô Thuyền trưởng với ước mơ mà họ biết cô sẽ nắm lấy được nó. Cô Thuyền trưởng thiên vị với mọi người.



Cô Thuyền trưởng, mà ôi trời, thật tốt biết bao. Chấp nhận. Thấu hiểu. Và có một quá khứ mà không mấy ai hiểu được, nhưng nó chẳng quan trọng nữa.




Cô đang ở đây. Cùng với gia đình của mình.




Cô hỏi ước mơ của họ là gì, câu trả lời ấy thật...đơn giản nhưng khó khăn, nó khiến cô bất ngờ. Được chấp nhận làm thuyền viên của cô.




Ước mơ của họ đấy sao?




Từng là ước mơ của họ.




Cô chậm rãi nói, và cả đội gật đầu.




"Nó là tất cả những gì mà tụi em muốn." Cậu đầu bếp–Zuko– nói nhưng lại bị Korra chen vào," Tụi này luôn muốn được nhìn thấy cái ngày đó. Được chị chấp nhận." Cô thợ đóng tàu cười, làm cho mọi người cũng tự hào mỉm cười theo.




"Câu lệnh đầu tiên là gì đây, Thuyền trưởng?" Jet, cậu Thuyền phó đáng tin cậy hỏi trong khi đặt tay lên hai thanh katana trên hông mình.




Cô bắt đầu do dự.




Cô rất muốn thăm Smokey. Thực ra, trước cái vụ làm Thất Vũ Hải này thì cô đã quyết định là sẽ anh ấy. Sao mà cô biết anh ấy đang ở đâu? À thì là tra hỏi cậu hải quân lúc cô và hai vị Thất Vũ Hải còn ở Marineford chứ sao. Cứ như là đã mấy năm rồi cô chưa gặp anh ấy vậy. Nhưng mà...




"Điều cuối cùng mọi người nghe về cha tôi là gì?"


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Họ thả neo tại hòn đảo Mùa xuân, nơi mà những tin đồn về con quái thú huyền thoại có thể tạo ra kim loại quý hiếm từ lông và răng của mình. Sau vài giờ tìm kiếm, gặp được được những người dân làng sống tại đây và tra hỏi xem họ có thấy người đàn ông đến thăm đây với cái tên 'Silver'. Câu trả lời của họ là người duy nhất đến thăm hòn đảo này là một người đàn ông đơn độc. Nhưng nó là việc của 3 tháng trước. Họ vẫn không chắc nếu người đàn ông đó đã rời khỏi hay không, hòn đảo này xung quanh là cây cối cùng với những quái thú có thể dùng Haki.



"Ông ấy chưa chết." Cô nói, mọi người nhìn cô. Không thể nào mà ông ấy lại chết vì thời tiết hay những con quái thú ở đây. Cô tin rằng cha cô là một người rất mạnh và không thể mất mạng vì những thứ nhỏ nhắn như vậy. Cô sẽ tìm được ông ấy.



"Hãy cẩn thân, cô gái trẻ," Trưởng làng nói với giọng đầy nghiêm túc, "Những con quái thú ấy đã trở nên rất nguy hiểm mấy tuần qua. Và chúng tôi cũng không biết tại sao." Trưởng làng cảnh báo, cô nhìn ông ấy và chậm rãi gật đầu.



Cô cùng băng hải tặc Silver Judgement bắt đầu tìm kiếm, cả đội lo sợ sẽ thế nào nếu như gặp mặt họ. Cô nhanh chóng ra lệnh.



"Không được tấn công." Jet và Hak nhìn cô và gật đầu, nhưng Taka thì bối rối.



"Gì chứ? Nhưng Trưởng làng nói là chúng rất nguy hiểm cơ mà." Cô bác sĩ với mái tóc đen huyền hỏi, cánh tay cô đã chuẩn bị để tấn công.



"Nếu họ tấn công, thì chỉ được làm họ bất tỉnh." Cô đáp trong khi quan sát xung quanh mình, nhìn thấy thân cây cổ thụ to lớn. Không biết lũ quái thú đó có bự như vậy không nữa.



Take bối rối nhìn cô, nhưng vẫn giữ im lặng và nhờ Jet và Hak giải thích lí do vì sao cô Thuyền trưởng của mình lại ra lệnh như vậy. Hak nhìn xuống cô với đôi mắt xanh lá của mình và chỉ nhún vai, làm cho Taka gầm gừ.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Không ít lâu sau, họ cuối cùng cũng tìm được sinh vật huyền thoại ấy 'tưởng niệm' ai đó hay thứ gì đó? Cả đội cau mày nhìn (Y/N), tự hỏi rằng cô có chắc là nên không tấn công không. Cô đáp lại bằng việc cô không thích giết động vật. Jet và cả đội cười trong khi Hak vỗ lưng cô và nói đó là một trong những lí do mà cô là Thuyền trưởng của họ. Cô cười ngượng.



"Mấy lời khen ấy là lí do cậu trong đội này đấy." Cô phì cười trước câu đùa của mình. Nhưng rồi từ từ biến thành giọng cười hoang mang và khó xử.



'Mình giành quá nhiều thời gian với Doflamingo rồi.'



Cả đội từ từ tránh xa cô Thuyền trưởng kì lạ của mình.



.




.




.



Author: Okay...um—



Giọng lạnh lẽo: Sao nhiều tên khốn đây vậy?



Giọng dễ thương???: Coo~



Author: Aw shiz. Lucci tới rồi.

Crocodile: Ngươi à? Ta không nghĩ một ngươi lại đạt được danh hiệu cao quí như vậy đấy. Tên khốn duy nhất đây ngươi đấy.


Lucci:*Cười ngượng* Chắc do không ai biết đến ta...Muốn tìm hiểu do chứ?


Doflamingo: Fufufu~ Cẩn thận Croco-man, hắn chỉ đe dọa anh thôi.


Crocodile:*Biểu cảm phiền phức giữ im lặng*


Shanks: Sao? do không ai biết anh vậy?



*Cả đám nhìn Shanks*



Shanks: ?*Cười mỉm* Hay anh chia sẻ tên mình đi? đâu khó lắm đâu.



Mihawk:....



Lucci:....Tch. Tại sao ta—



Hattori: Lucci~ Lucci~



Lucci:...



Mihawk:*Cười ngượng* Thú cưng của ngươi còn tử tế hơn cả ngươi nữa.



Shanks: đâu khó đâu phải không? Giờ thì...*Mặt đáng sợ nhưng vẫn mỉm cười* Anh thật sự ai hả? Anh làm việc cho—



Author: OKAY! Quay lại mấy phiếu bầu đê!



Shanks: 7 vote

Mihawk: 12 vote

Crocodile: 2 vote

Doflamingo: 2 vote

Lucci: 1 vote

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Hết rồi đó! Bái bai~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com