ZingTruyen.Info

[ONE PIECE | FIC DỊCH] STRONG (One Piece X Reader)

The Boy Named Kuro

Jo_h3e


Màu tóc của cậu. Nó đỏ màu như Shanks. Và không giống như những người khác, không hề một chút sợ hãi khi nhìn cô. Cậu ấy nhìn rất...khâm phục?




Cậu nhóc này....




"Và còn cậu kia nữa." Cậu ta liền tỉnh lại.




"Em nên nghĩ trước khi mở miệng ra nói với người mạnh hơn mình đi."




Cậu ta chớp mắt hai lần trong khi ông cậu hốt hoảng nhìn cháu của mình.




"C-Chị thấy à?"




(Y/N) cười gượng.




"Từ vài dặm phía xa cơ. Hơn nữa, việc mà em định làm có thể tước đi mạng sống của nhóc thay vì ông mình một cách dễ dàng, như vậy thì ông em sẽ rất cô đơn đó."




Đột nhiên cậu ta nắm chặt tay mình và quát.




"Nhưng hắn sẽ giết ông mất! Không có ai ngăn cản hắn, tất nhiên là tôi phải làm việc đó rồi!"




Cô nhướng mày, tự dưng câu nói của cậu làm cô nhớ đến một câu nói cũng tương tự.




"Mọi người quá sợ hãi để làm đó. Nếu không ai định làm , tại sao tôi lại không thể?!"




Jet. Khi cô gặp cậu lần đầu là khi cậu tự đứng lên chống đối bọn hải quân.




"Kuro! Đừng có định làm vậy nữa! Cháu đừng có nghĩ mình đủ mạnh để làm gì! Ông rồi sẽ ổn, Kuro."




(Y/N) quỳ một chân xuống cậu nhóc quay qua tức giận nhìn cô nhưng rồi lại trở nên đầy bối rối.




"Kuro? Tên của em là Kuro?"




Cậu ta chầm chậm gật đầu và nhìn thẳng vào mắt cô, ánh nhìn đầy gan dạ, không bao giờ lùi bước. Cô cười gượng.




Cậu nhóc này.




Cô đặt tay ra.




"Chị là (Y/N). Em biết đấy, không phải ai cũng hành động như em được đâu."




Đôi mắt nâu nhẹ của cậu chớp mắt vài cái và tràn đầy niềm kiêu hãnh được viết lên nụ cười của cậu trong khi bắt tay cô. Cô là người biết để ý, trên tay cậu có vài vết sẹo. Trong khi đó, có vài tiếng thì thầm xung quanh cả hai người họ.




"Hm? Coi vậy mà cũng mạnh mẽ ghê. Em có tập luyện sao?"




Lần này Kuro gật đầu lia lịa.




"Đúng vậy! Em tập với vài vũ khí mà ông em làm, hầu hết là wakizasha vì ông nói những vũ khí khác quá bự so với em."




Biểu hiện của ông cậu trở nên bực dọc.




"Kuro, đó là bởi vì dù chỉ là wakizasha cháu lúc nào cũng bị thương cả."




Kuro đỏ mặt và cố từ chối nó, đổ lỗi cho mấy cái bong bóng ở Saboady bay vào mắt cậu làm cho cậu không nhìn được gì. Nói không phải lỗi của cậu.




Làm cho cô phì cười, một giọng cười mà cô chưa bao giờ có trong khi cô xoa xoa mái tóc đỏ tươi của cậu. Mắt cô rồi nhìn qua đôi mắt nâu nhẹ–không. Nó không giống màu nâu nhẹ cho lắm. Nó khác hẳn. Không vàng như của Mihawk hay xám như Crocodile. Không...Mắt của cậu là một màu đồng đầy mạnh mẽ và sinh động.




Đôi mắt ấy....làm cô gợi nhớ chính mình.




"Là 'Ex-Marine Silver Blood (Y/N)!"




Oh.




Shit.




"Người phụ nữ đó là hải tặc mà đã tiêu diệt rất nhiều hải tặc và hải quân. "



Ông lão và Kuro nhìn cô, sốc. Chắc là không tin một người phụ nữ tốt bụng như cô lại là một hải tặc tàn ác.




Ông lão nhìn qua đám đông.




"Nếu đó là sự thật, vậy tại sao một hải tặc độc ác lại mạo hiểm mạng sống của mình để cứu người khác chứ?"




Đám đông lại thì thầm to nhỏ, những ánh nhìn nghiêng về phía cô.




Kuro, đã né khỏi tay cô và cau mày.




"Phải vậy không? Có phải đó là lí do chị nhìn rất mạnh và không sợ?"




(Y/N) cau mày. Cậu nhóc này có mấy câu hỏi ngộ ghê.




"Nếu em hỏi chị có phải là Silver Blood (Y/N) không? Thì đúng vậy, chị chính là Silver Blood (Y/N)" Những tiếng hốt hoảng được nghe thấy xung quanh, cô dám chắc là có người ngất xỉu nữa.




Kuro chớp mắt.




"G-Gì chứ?" Cô mỉm cười và đứng lên.




"Chị không thích ngắm nhìn người khác chịu đau đớn trước mình. Nếu chị có thể làm được gì đó thì chị không để mất cơ hội đâu." Cô vui vẻ chỉ tay vào cậu.




"Rất giống em đó. Nhưng em phải trở nên mạnh hơn để bảo về những người mà em cần bảo vệ. Nên hãy chắc chắn rằng em không lập lập lại sai lầm của mình đấy. Được chứ, Kuro?"




Cô quay người lại và bước đi, vẫy tay tạm biệt.




"Hãy dạy em đi!" Tiếng la của cậu nhóc làm cho ông cậu nhìn cậu đầy bất ngờ. (Y/N) dừng bước và liếc nhìn cậu nhóc. Đôi mắt đen tối của Lucci nheo lại, nhìn cô rồi lại thằng nhãi kia.




Kuro đứng thẳng người, ánh mắt màu đồng của cậu đầy quyết tâm. (Y/N) chết đứng. Đôi mắt đó...mái tóc đó. Cách mà ánh nhìn của cậu ta, thật trùng hợp. Nó nhìn giống như....




'Shanks.'




(Y/N) rồi tự hỏi bản thân, tại sao cậu nhóc đó làm cô nhớ đến nhiều người đến vậy. Cô quay lại ánh mắt màu đồng của cậu. Không hề lùi bước trước ánh nhìn của cô, chỉ tràn đầy sự quết tâm trong khi ông cậu nói điều đó là không thể.




'Đôi mắt ấy...,' Cô thầm nghĩ, 'Có sự hòa trộn giữ vàng kim và xám bạc nếu có thể.'




'Cậu nhóc này....'




Cô quay người lại..




"Kuro, em mấy tuổi rồi?"




"12."




Cô cau mày.




"Em không nghĩ là em còn quá nhỏ để tập luyện cùng với người như chị sao?"




Kuro im lặng một lúc rồi ngước đầu lên cao.




"Ai đó cứu người khác là một giáo viên hoàn hảo đối với em. Nhất là những người mà em quan tâm." Ông cậu nhìn cậu, sốc.




"Kuro..."




Cô nghiêng đầu.




"Chị là hải tặc. Em sẽ phải bỏ lại ngôi nhà và tất cả mọi thứ lại. Em có thể sẽ trở lại nơi này sau vài tháng, thậm chí là cả vài năm."




Kuro bước tới và đồng ý. Nhưng (Y/N) lắc đầu.




"Không. Em sẽ để lại ông mình đấy." Mắt của cậu mở to, và lo lắng nhìn ông mình.




"Nhưng..."




"Nhóc rất mạnh. Nhất là trong tim mình. Hãy dùng sự quyết tâm ấy vào việc tập luyện. Và đừng bao giờ bỏ cuộc, Kuro." Cô mỉm cười.




"Ai biết được? Có thể một ngày nào đó em sẽ bắp kịp chị. Và có thể...." Nụ cười của cô chuyển thành cười gượng, "Có thể em sẽ trở thành đồng đội của chị." Đám đông kia hốt hoảng trong khi đôi mắt hồn nhiên của Kuro mở to. "Dù sao đi nữa, chị phải đi rồi. Adiós~."




Cô quay người lại bước đi cho tới khi câu nói kế tiếp làm cô dừng lại vài giây.




"Em sẽ tìm được chị và chị sẽ dạy em! Hãy chờ mà xem, (Y/N)!"




Cô cười gượng trong khi tiếp tục bước đi, hi vọng là sau này sẽ gặp lại cậu.





.





.





.





Đừng lo nhen~! Kuro sẽ còn rất quan trọng sau này (^ム^)


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Shanks: Author-san? Em...không sao chứ?



Author:*Lấp lánh lung linh với cái mặt đó tươi đang nhìn phía xa kia* Uk...*Thở dài mộng* Sao lại hỏi vậy?



Mihawk: hôm nay hơiquặc đấy...*nhìn hướng Author đang nhìn* đang nhìn



Author:*Đứng trước mặt Mihawk* KHÔNG! K-Không ! *đỏ mặt*



Doflamingo: Hm~? Bộ ai đó tham gia sao?



Author: KHÔNG! Tất nhiên không rồi! A-Ai lại ch-họn người khác n-ngoài mấy anh c-chứ!?



Rose:*Chầm chậm giơ tay nhưng bị Mihawk hạ xuống.*



Lucci/Crocodile: ngốc. *Liếc nhìn nhau*



Hattori: Coo~



*Tiếng cửa mở ai đó bước vào*



Author:*Quay đầu lại 180°* Cái—? Đã bảo anh trong đó rồi !



Smoker:*Thổi ra khói trong khi nhìn xung quanh* lâu quá đấy.... tôi cũng đến đây thôi.



Author: E-Em chỉ muốn bảo vệ anh thôi...trong đây căng lắm ~T_T~



Smoker:*Xoa đầu Author* Tôi tự bảo vệ được. *cười mỉm*Cảm ơn nha. *Quay lại đám kia* Giờ thì cái quái gì—



Author: AGH! Kệ đi!!



Smoker: What the shi—




Author: *Nhào lại Smoker* SMOKEY~! ^//////^ ANH QUÁ HOÀN HẢO CHO THẾ GIỚI NÀY!!



Shanks: Author~! Anh tưởng em thích anh nhất chứ~? *phồng *



Doflamingo: Fufuf~ Vậy ta đã biết khẩu vị của Author rồi.



Smoker: Bỏ ra mau! *đỏ mặt trong tức giận xấu hổ*



Author: KHÔNG BAO GIỜ!



Rose: Phải chi tui trai để ôm thì hay biết mấy.



Lucci: *Nhìn Rose.*



Shanks: 8 vote

Mihawk: 13 vote

Crocodile: 2 vote

Doflamingo: 3 vote

Smoker: 1 vote

Lucci: 3 vote

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info