ZingTruyen.Com

One Piece Fic Dich Strong One Piece X Reader

Khi đêm đến, cô tình nguyện nhận gác đêm để mọi người đi ngủ. Cả đội nói cứ để họ làm.




"Em tự gác được mà!" Cô nhóc tóc nâu với đôi mắt xám cầu xin cô. Bác sĩ của nhóm, Taka. Nếu nhớ không nhầm thì cô giúp em ấy tìm cách chữa bệnh cho dân làng bị đầu độc bởi hải tặc. Việc em ấy muốn làm hải tặc và theo cô là điều rất hiếm thấy.




Cô lắc đầu.




"Mọi người cứ nghỉ ngơi đi. Tôi làm được mà."




Cô rồi quay qua nhìn hai vị Thất Vũ Hải.




"Hai người có thể ngủ trong phòng Thuyền trưởng, vì em là người gác—"




Cô dừng lại.




"À thôi khỏi đi. Một trong hai người tìm chỗ khác ngủ đi."




Cho hai cha nội đó ở chung một phòng có khác nào tự sát. Cô thấy Mihawk tiến đến mũi tàu hình con rồng và ngồi xuống. Cô không để ý đến Doflamingo cho lắm vì cô bắt đầu trèo lên đài quan sát và ngồi lên chiếc sofa nhìn ra ngoài biển. Vài giờ trôi qua.




Nhiều giờ nữa trôi qua.




Và cô vẫn ngồi đó. Mệt mỏi nhìn từng con sóng ngoài biển trong khi dụi mắt. Cô cảm thấy ai đó đang tiến gần,đưa tay mò đến thanh kiếm của mình, cho đến khi cô nhìn thấy hình bóng cao lớn và mái tóc vàng hoe của Doflamingo.




"Sao không ngủ đi?"




"Sao em không ngủ?" Hắn hỏi ngược lại cô. "Để canh gác thì em phải thay phiên nhau chứ, cô hải quân nhỏ bé." Doflamingo tiến lại gần hơn khiến cô nắm chặt thanh kiếm Karasu của mình, khiến cho Doflamingo nhếch môi cười.




"Anh không cắn đâu."




'Xạo vừa thôi cha nội' look.




Doflamingo cười rộng hơn. "Fufu~, chỉ một tí thôi." Rồi khẽ cười.




Hắn ngồi vài mét cách xa cô,chả nói một câu trong khi cô quay đầu về phía biển khơi.




Doflamingo.




Có lẽ là tên biến thái nhất mà cô từng gặp.




Kẻ mà không nên đụng vào.




Kẻ mà có thể điều khiển mình để giết tất cả đồng đội của mình nếu hắn muốn.




Kẻ ngắm nhìn thế giới với một nụ cười luôn ở trên môi.




Luôn luôn.




Kẻ mà quá thích thú vào cô.




Cô hạ đầu xuống.




Hắn và cô đều ngắm nhìn thế giới giống nhau. Hải tặc và hải quân đều làm những điều xấu xa. Chính nghĩa thực sự là gì. Cách mà thế giới hoạt động. Mọi thứ.




Mọi thứ mà hắn nói, cô tin tất cả những lời ấy.




Cuộc sống ở CP9 khiến cô nhìn thế giới một cách khác biệt. Khiến cô làm những điều ấy. Khiến cô ghi nhớ những thứ đó mãi mãi, làm mù mắt cô. Mỗi lần cô nhắm mắt lại, đều bị ám ảnh bởi nó.




Đôi bàn tay đẫm máu ấy.




Những tiếng thét cầu xin sự nhân từ.




Những ánh nhìn của thù hận và tuyệt vọng.




Cô chứng kiến nó.




Lúc nào cũng thế.




Căm ghét nó.




Cô căm ghét nó rất nhiều. Cô cắn môi trong khi lại bị ám ảnh bởi những kí ức mà cô muốn quên đi.




Đôi khi, cô tự hỏi mọi chuyện sẽ như thế nào nếu cô nghe lời Garp. Nếu như cô không chấp nhận trở thành thành viên của CP9. Có lẽ cuộc sống đó sẽ tốt đẹp hơn, cười đùa cùng Smoker,Hina và những người khác. Quên đi bộ mặt đen tối của 'Công lí'.




Công lí.




Cô thức sự ghét cụm từ ấy. Căm ghét cách mà lũ hải quân dùng nó để làm những điều độc ác.




Suy nghĩ của cô trở về Doflamingo, và khi mà cô gặp hắn lần đầu tiên. Lúc đó cô vẫn trong CP9, và cô đang tham quan vương quốc của gã. Ngắm nhìn và theo dõi hắn trong bóng tối. Lúc đó tóc hắn vẫn còn hơi dài và trông hắn rất....vui vẻ.




Nhưng ai mà biết được tên này chứ?




Tên này, đeo cái mặt nạ đi khắp mọi nơi. Chẳng khác gì cô và cái mặt nạ của mình. Trừ việc cô đã đeo nó từ rất lâu đến nổi cô còn không biết nó là thật hay giả.




Thật đáng thương.




Khi mà chẳng biết mình là ai.




Và Doflamingo, cô liếc nhìn hắn, đang chán nản nhìn lên trần nhà. Khi hắn cảm thấy cô đang nhìn mình và quay sang nhìn cô, cô liền nhìn đi chỗ khác.




Cái cặp mắt kính đó. Chưa bao giờ mà cô thấy không đeo. Cô tự hỏi sẽ như thế nào nếu ai đó lấy nó nhỉ....




Không nên hỏi thì hơn.




"Bắt quả tang nhìn trộm nha. Không cần phải giả vờ đâu." Doflamingo lên tiếng.




Cô nhìn hắn và nghiêng đầu về một bên, cố xem coi hắn đang nghĩ gì, muốn biết tại sao bây giờ cô vẫn chưa đá đít hắn khi thừa biết hắn rất tàn ác. Cha nội này cũng chả khác gì Crocodile.




"Nếu có thì sao." Hắn có vẻ hơi bất ngờ khi cô không từ chối nó. Hắn cười nham hiểm.




"Thích không nà~~?"




Thay vì đỏ mặt giận dữ, cô quay người về phía hắn.




"Chỉ suy nghĩ vài thứ thôi."




"Oh. Chắc là có liên quan đến anh nhỉ? Để anh hỏi, cô hỏi quân nhỏ bé, em đang nghĩ gì thế?"




"Suy nghĩ tại sao tôi chưa đá đít anh." Cô nói thẳng ra luôn, Doflamingo bật cười và hỏi điều gì cản cô lại.




Đặt tay lên đùi mình và chóng cằm nhìn hắn với đôi mắt đằng sau chiếc nón.




"Anh làm tôi nhớ đến một người. Hai người khá giống nhau. Tôi cứ thấy họ trong anh mỗi lần ta gặp nhau." Doflamingo ngân nga.




"Họ là ai thế?" Hắn hỏi, tò mò hỏi trong khi mặt đối mặt nhau, cái áo khoác hồng đó trông thoải mái ghê.




"Anh biết ai mà." Cô nở một nụ cười nhỏ trên môi, chọc tí có gì sai.




"Thật hả?" Doflamingo lẩm bẩm.




Cô gật đầu một cái. Nhìn ra chưa gì đã sáng rồi. Cô đứng dậy và bảo hắn cứ thử đoán xem là ai cho tới khi họ đến nơi.




.





.





.




YASSS BATCH!!!! IT'S DONE!!!!
 


MỪNG VCL LUÔN!!!!😭😭😭😭

Để xem nào...

1 vote cho Shanks...

1 chi Crocodile...


.... CON BÁC ƠI HIỆN GIỜ MIHAWK ĐANG DẪN ĐẦU !!! XD


Mihawk: Hmmm...vậy ta đứng đầu so với tên Tóc đỏ kia à.


Shanks: *Nước mắt chảy dài* Mihawk xấu tính quá à! Mấy tập kia tui dẫn đầu .


Crocodile: Hmp...*Thổi ra khói* Mấy người họ nghĩ không biết. Hawkey thể Kiếm mạnh nhất nhưng *cười ngượng* hắn chả biết xài thanh kiếm của mình kia kìa.


Shanks:....


Author: *Đầu óc đen tối: On*


Mihawk: Silver Blood sẽngười nhận xét.


Hẹn tập sau gặp lại nhen~~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com