ZingTruyen.Asia

[OG] Sau khi xuyên thành minh tinh pháo hôi tôi bạo hồng - Niệm Tứ

Chương 98

Xanhnuocbien

Editor: Fei

Cạch.

Cửa phòng khép hờ bị đẩy nhẹ, Thiếu Tướng ngậm Bánh Gạo chạy vào.

Một mèo một chó ngoan ngoãn nằm nhoài trên tấm thảm trải sát giường, nhìn chằm chằm Kỷ Li, tựa hồ đang hi vọng chủ nhân vuốt ve mình.

Kỷ Li rời sự chú ý khỏi tin tức và hot search, vươn tay xoa đầu thú cưng.

Bốn năm giây sau, Tần Nhạc mặc đồ ở nhà đi đến, "Dậy rồi à?"

Kỷ Li thấy người yêu tới, con ngươi sáng lên không ít, "Vâng, anh đi đâu thế?"

"Dắt Thiếu Tướng chạy một vòng, tiện thể qua siêu thị gần đây mua vài thứ." Tần Nhạc từ tốn giải thích.

Hắn cầm cặp nhiệt độ kiểm tra người yêu lần nữa.

May mà hạ sốt.

Song, Tần Nhạc vẫn kéo chăn đắp cho Kỷ Li, "Ban nãy trông em ngủ say quá, không nỡ đánh thức."

"Muốn sau khi em tỉnh dậy liếc mắt một cái là thấy anh nhưng không ngờ lại về trễ."

Kỷ Li khẽ cười, đưa điện thoại di động cho đối phương, "Đúng rồi, em vừa tỉnh ngủ đã bị cái hot search này làm bối rối luôn."

Rõ ràng Trần Nghiêm Tuấn tự sa lưới, kết quả bây giờ bỗng biến thành y trợ giúp lực lượng cảnh sát phá án tàng trữ ma tuý?

"Anh nói xem đây có được tính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống không?"

"Em là đại sứ phòng chống ma túy, chắc phía trên đang tranh thủ tuyên truyền."

Tần Nhạc cảm thấy rất tốt.

Con đường diễn xuất của Kỷ Li đang trong thời kỳ tăng trưởng ổn định, các tin tức tích cực càng nhiều càng có lợi, chưa biết chừng chúng sẽ trợ giúp y phát triển.

Tần Nhạc hỏi, "Tối qua ngủ ngon không em?"

"Có ạ."

Tuy trước khi ngủ hơi phát sốt nhưng Kỷ Li đã quen với cái ôm của Tần Nhạc, an tâm thoải mái ngủ say.

Khi đột nhiên sống chung như thế này, y không chỉ không sốt sắng mà còn khá mong đợi.

Y gãi gãi hầu kết đối phương, cười động lòng người, "Tần Nhạc, chào buổi sáng."

Tần Nhạc mượn cơ hội cọ lên chóp mũi y rồi hôn một cái, "Chào buổi sáng cục cưng."

Lời hồi đáp đơn giản ngập tràn vẻ cưng chiều.

Tần Nhạc vươn tay cầm áo choàng ngủ dày bên cạnh, "Mặc vào rồi đi rửa mặt nhé. Anh chuẩn bị đủ mọi thứ để hết trong phòng vệ sinh đấy."

"Anh mua mấy món thức ăn nhanh đơn giản, lát chúng ta cùng nhau ăn."

"Vâng."

. . .

Hôm nay thời tiết vô cùng đẹp, ánh nắng xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào phòng khách khiến tấm thảm lót sát cũng trở nên thật ấm áp.

Kỷ Li đưa cho Bánh Gạo và Thiếu Tướng mỗi đứa một chiếc gậy mài răng, bấy giờ mới bắt đầu ăn trưa với Tần Nhạc.

Hai người tùy tiện tìm một bộ phim điện ảnh được đánh giá cao, vừa ăn vừa thưởng thức.

Chắc là do bệnh nghề nghiệp chung của diễn viên, lúc xem phim họ bất giác lại tán gẫu về kế hoạch năm mới.

Kỷ Li cầm dĩa khuấy mỳ, "Tần Nhạc, anh sắp phải nhận kịch bản mới nhỉ? Nghe ý đạo diễn Cameron thì nhanh nhất kỳ nghỉ đông năm nay mới chiếu."

Hơn nữa thông tin về Long Island Iced Tea luôn được bảo mật, đến nay vẫn chưa công bố dàn diễn viên.

Đối với người mê phim trong nước mà nói, tác phẩm gần đây nhất của Tần Nhạc đã là từ Tết năm ngoái.

Nếu tính cả vai khách mời Tạ Thần Uyên, khoảng thời gian hắn nghỉ ngơi cũng quá lâu.

Tần Nhạc mỉm cười ghé sát, "Định đuổi anh đi nhận phim mới à? Sợ anh không nuôi nổi em?"

"Ai cần anh nuôi? Hiện tại em có rất nhiều tiền nhé." Kỷ Li đẩy đầu hắn ra, hầm hừ bác bỏ.

"Anh lâu không nhận phim mới nên em chỉ sốt ruột thay fans thôi."

Dường như tâm lý ngưỡng mộ kẻ mạnh đang âm thầm quấy phá, Kỷ Li rất muốn nhìn thấy Tần Nhạc tiếp tục tạo kỷ lục phòng bán vé.

Tần Nhạc uống ngụm nước ấm, "Yên tâm, anh chọn xong rồi. Chờ hết Tết sẽ gia nhập đoàn phim."

Kỷ Li nhất thời bị gợi lên lòng hiếu kỳ, "Phim gì thế anh? Quyết từ lúc nào vậy?"

"Là phim trinh thám hình sự hợp tác cùng đạo diễn Kha Hắc, người hai nhân cách, nhân cách chính là kẻ giết người, nhân cách phụ là bác sĩ tâm lý."

Dăm ba câu đã khắc họa rõ mức độ khó nhằn của vai diễn.

"Nghe rất có tính khiêu chiến, thiết lập của từng nhân cách cũng mới mẻ." Kỷ Li nhướn mày.

Các tác phẩm "người đa nhân cách" trước đây thường thiết lập nhân cách chính diện làm nhân cách thứ nhất còn bộ phim này thì trái ngược hoàn toàn.

Tần Nhạc gật đầu, "Hai nhân vật đó đều mang hình tượng mà trước đây anh chưa từng diễn. Anh đọc kịch bản hoàn chỉnh rồi, plot twist khá đặc sắc."

"Đạo diễn là ai?"

"Đạo diễn là Kha Hắc, thầy Mộng Long làm biên kịch."

Tác phẩm đầu tiên khi bước chân vào diễn xuất của Tần Nhạc chính là Awakening của đạo diễn Kha Hắc.

Thời gian trôi qua nhiều năm cuối cùng hai người cũng hợp tác lần hai. Bản thân kịch bản đã hết sức xuất sắc cộng thêm thời gian thích hợp nên Tần Nhạc bèn thoải mái đáp ứng.

"Hợp đồng đóng phim đã kí, mùng tám bắt đầu bấm máy. Thấy em bận rộn tuyên truyền phim, chưa kịp nói cho em."

Kỷ Li ăn nốt miếng chót, rầu rĩ gật đầu.

Tần Nhạc nhìn y, chủ động đề cập, "Thật ra trong tay anh có dự án phim đề tài tận thế."

Đề tài thảm họa tương đối hiếm trên thị trường phim ảnh Hoa Quốc. Mấy năm gần đây, các bộ phim nổi bật đều xuất phát từ nước ngoài.

Tần Nhạc muốn quay thể loại đó.

Một năm trước, Nhạc Tinh bắt đầu chuẩn bị thực hiện hạng mục này. Thời điểm chính thức khởi động máy, phỏng chừng phải đầu tư năm trăm triệu.

"Anh cảm thấy vai nam chính rất hợp với em, nhưng..."

Tần Nhạc nói ra điều mà hắn băn khoăn, "Anh tạm thời không thể để em quay bộ phim đó."

Kỷ Li đã diễn Hành Động Đặc Thù do Nhạc Tinh đầu tư, đồng thời trở thành bạn diễn cùng Tần Nhạc trong Long Island Iced Tea.

Tương lai sẽ phải đi tuyên truyền thường xuyên.

Nếu hợp tác ở bộ phim thứ ba thì ắt sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của Kỷ Li.

Trước mắt fans CP hai người chỉ là bộ phận nhỏ, fans only chưa hoàn toàn ủng hộ mối quan hệ giữa họ.

Khi công việc hai người bị trói buộc quá chặt, hắn không sao song điều này lại chẳng phải chuyện tốt lành gì đối với Kỷ Li.

Tuy Tần Nhạc không quan tâm mấy lời đồn nhảm nhưng hắn không muốn người yêu mình bị chê bai.

"Vâng, em cũng nghĩ thế." Kỷ Li bình tĩnh gật đầu.

Hiện tại nhân khí của y cao đến đâu vẫn chênh lệch khá lớn so với Tần Nhạc.

Y tạm thời thuộc bên "kẻ yếu", chịu nhiều công kích từ fan only hơn hắn.

Tần Nhạc đang bảo vệ y mà y lại muốn chứng minh năng lực bản thân.

Chờ tới lúc y mạnh đến mức có thể tự gánh vác trách nhiệm, y và Tần Nhạc sẽ không cần kiêng kỵ nữa.

Tần Nhạc biết Kỷ Li rất chín chắn, nhất định sẽ hiểu dụng ý thực sự.

Nhạc Tinh đã mua đắt bản quyền kịch bản kia, quay sớm hay muộn cũng chỉ phụ thuộc vào một câu của Tần Nhạc.

Kỷ Li là nam chính duy nhất hắn công nhận, ắt sẽ có một ngày bọn họ hội ngộ trên màn ảnh.

"Em muốn xem thử xem có show nào phù hợp nhằm thả lỏng chút không." Kỷ Li nói.

Y đang muốn nhận chương trình giải trí khiến nhịp điệu công việc chậm lại.

"Đi show á?"

Từ khi ra mắt, Tần Nhạc rất hiếm khi quay chương trình tạp kỹ, mỗi lần tình cờ tham gia là fans lại thích chí khá lâu.

Kỷ Li giải thích, "Nếu tìm được show hợp hình tượng thì có thể duy trì được độ thảo luận ít nhất ba bốn tháng."

Y định lợi dụng đoạn thời gian đó để vừa thư giãn hồi sức vừa xem kịch bản mới.

Y còn hai bộ phim chưa công chiếu, phỏng chừng năm nay đều login.

Hơn nửa năm đầu dùng chương trình tạp kĩ kéo dài độ phổ biến, nửa cuối năm gia nhập đoàn phim, quay kịch bản mới, tích lũy tác phẩm.

Diễn viên đang nổi cần duy trì sự phát triển liên tục.

Tần Nhạc nghe kế hoạch một năm tới của người yêu, gật đầu tán thành, "Cưng à, anh có dự cảm là chẳng mấy chốc em sẽ đuổi kịp anh."

"Đương nhiên." Kỷ Li tự tin đáp, "Anh đừng ngừng lại đấy, em sẽ dùng hết toàn lực để đuổi theo anh."

"Ừ."

Hai người nhìn nhau cười.

Tìm được bạn đời tri kỉ trong sự nghiệp là một chuyện hết sức vui vẻ.

...

Nhân kì nghỉ hiếm có, Kỷ Li an tâm ở lì trong nhà, thể nghiệm tháng ngày 'Miêu cẩu song toàn'.

Chớp mắt đã tới Tết.

Kỷ Li ôm Bánh Gạo làm ổ tại ghế sofa, chăm chú xem phim.

Tần Nhạc dẫn Thiếu Tướng bẩn thỉu sang cửa hàng thú cưng tắm, chốc nhát không thể về ngay.

—— Két.

Tiếng cửa mở đột ngột vang lên.

Kỷ Li ngẩn ra, chậm rãi ôm Bánh Gạo đến cửa chính, "Tần Nhạc, hôm nay tắm xong nhanh như vậy à?"

Y đặt chân qua ngã rẽ chỗ huyền quan, ý cười bỗng chốc vụt tắt.

Đối phương không phải Tần Nhạc mà là một bác gái khí chất tao nhã.

Bà trang điểm cẩn thận, mặc toàn quần áo hàng hiệu, vừa nhìn là biết quanh năm chỉ sống trong hoàn cảnh giàu có và sung túc.

Bà tháo khăn quàng cổ, găng tay, đầy hứng thú đánh giá Kỷ Li đang sững sờ trước mắt.

"Đến kiểm tra đột xuất đúng thời điểm rồi! Không ngờ Tiểu Nhạc lại đưa người về đấy!"

"Meow ~ "

Đuôi Bánh Gạo cọ lên mu bàn tay Kỷ Li tạo cảm giác ngứa ngáy kéo suy nghĩ của y trở về.

Tiểu Nhạc?

Còn có mật khẩu nhà?

Kỷ Li nghĩ đến điều gì đó, thân thể vô thức căng thẳng, "Xin chào, cháu tên là Kỷ Li, rất hân hạnh được gặp ngài ạ."

"Dì xem phim của con rồi. Chiêu Nhi trong Bang Quốc Thiên Hạ cả Tạ Ngạn nữa, diễn hay lắm!"

Bà nói tên hai nhân vật xong mới ung dung giới thiệu bản thân, "Chào con, dì là Cố Văn, mẹ Tần Nhạc."

"..."

Suy đoán đột nhiên được nghiệm chứng.

Kỷ Li sống nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy hồi hộp ra mặt ——

Tần Nhạc còn chưa kịp dẫn y về ra mắt phụ huynh mà phụ huynh đã tự tìm đến cửa!

Quá bất ngờ luôn!

Kỷ Li không biết thái độ của Cố Văn dành cho y thế nào, đành trả lời lấp lửng, "Chào ngài, cháu là bạn Tần Nhạc, tới, tới ở tạm mấy hôm ạ."

"Ở tạm mấy hôm thôi á? Xem ra Tiểu Nhạc kém tắm quá, không giữ nổi người." Cố Văn trêu ghẹo.

Ánh mắt bà rơi trên người Kỷ Li, mỉm cười thấu hiểu, "Bộ đồ ngủ con mặc là dì mua tặng Tiểu Nhạc đấy. Con trai dì để con mặc quần áo cá nhân mà chỉ là bạn bè bình thường sao?"

Kỷ Li thuận theo tầm mắt đối phương nhìn xuống, khuôn mặt lập tức đỏ như sắp chảy máu.

Bánh Gạo nằm trong lòng y cựa quậy nên cổ áo ngủ y bị trễ, loáng thoáng thấy được vệt hồng ái muội ở phần xương quai xanh.

"..."

Cố Văn nghĩ cậu thanh niên này phản ứng cực kì đáng yêu, bà che miệng bật cười.

"Xin lỗi, là cháu thất lễ." Kỷ Li vội vàng thả Bánh Gạo dưới đất, khẽ cúi đầu nói.

"Xin ngài cứ tự nhiên, cháu vào thay quần áo ạ."

Dứt lời y bèn nhanh chóng trở về phòng.

Cố Văn nhìn chằm chằm bóng lưng hoảng loạn dễ thương của Kỷ Li, chẳng hề cho rằng hành động đột ngột rời đi kia bất lịch sự. Dù sao vẫn do bà lừa Tần Nhạc, đột ngột về nước.

Dường như bà đã thu hoạch được một bất ngờ không tệ lắm nhỉ?

"Thằng nhóc này coi như cũng có tiền đồ." Cố Văn cảm thán.

Từ hồi Tần Nhạc công khai xu hướng tính dục với bà đến nay chưa từng dẫn bạn trai về nhà bao giờ.

Thú thật, Cố Văn đã từng nghĩ hay chỗ đó của hắn không được nên cố tình lấy cớ "con là gay" để bà khỏi thúc giục kết hôn.

Nhưng bây giờ con bà không chỉ cực kỳ được mà mắt nhìn người còn rất tốt.

...

Kỷ Li thay bộ đồ gọn hàng rồi cấp tốc xuống lầu.

Y nhìn điện thoại di động trên bàn trà mà thở dài ——

Y định nhân cơ hội thay quần áo để nhắn tin "cầu cứu" Tần Nhạc, ai ngờ vào phòng rồi mới phát hiện không mang theo điện thoại.

Bây giờ chắc chắn Kỷ Li không thể gửi tin nhắn trước mặt Cố Văn, chỉ đành ngại ngùng chờ Tần Nhạc.

Cố Văn ngồi trên ghế sofa, cầm gậy đùa mèo chơi với Bánh Gạo.

Nhác thấy bóng dáng Kỷ Li, bà bèn thong dong lên tiếng, "Qua đây ngồi đi, hiện tại con là chủ cái nhà này dì mới là khách."

Kỷ Li thấy Cố Văn nở nụ cười hiền từ, chủ động rót nước ấm cho bà, "Phu nhân thật ngại quá, vừa nãy khiến ngài chê cười rồi ạ."

"Cảm ơn con." Cố Văn nhận cốc nước, chủ động đề nghị: "Đừng phu nhân ngắn phu nhân dài nữa, gọi dì là được."

Bà im lặng, giấu nửa câu còn lại trong bụng ——

Nếu như con bằng lòng thì gọi "mẹ" cũng không phải là không thể.

Kỷ Li nhất thời không đoán ra thái độ của Cố Văn, sợ bản thân nói nhiều sai nhiều.

Bởi vì chưa chắc mọi phụ huynh đều sẽ chấp nhận con trai mình là gay.

"Con đừng câu nệ mãi như thế. Kỳ thực Tiểu Nhạc đã come out với dì lâu lắm rồi."

Cố Văn biết Kỷ Li băn khoăn cái gì, dứt khoát thẳng thắn.

"Nếu con là bạn trai nó, vậy dì rất thích con."

Tuy bà không hiểu Kỷ Li nhưng làm một người mẹ, bà tin tưởng, ủng hộ lẫn tôn trọng mọi lựa chọn của con trai mình.

Kỷ Li không ngờ Cố Văn lại nghĩ rất thoáng, nhất thời vừa mừng vừa lo.

"Con và Tiểu Nhạc hẹn hò bao lâu rồi? Nó đối xử tốt với con không?"

"...Tốt lắm ạ."

"Ừ, nếu nó bắt nạt con thì con cứ mách dì, dì sẽ làm chủ cho con."

Ngắm gương mặt Tần Nhạc đến chai lì nên Cố Văn càng nhìn Kỷ Li càng ưng.

Đẹp trai, diễn hay.

Vô duyên vô cớ có thêm một đứa con trai, thật sự vô cùng vui vẻ.

Dù sao Kỷ Li thường xuyên gặp mấy cảnh tượng khó xử, y thấy Cố Văn chấp nhận chuyện y và Tần Nhạc hẹn hò thế là cũng bớt căng thẳng.

Hai người từ từ gợi đề tài, bấy giờ Kỷ Li mới phát hiện Cố Văn có những kiến thức nhất định về ngành điện ảnh.

Đối phương còn rành các bộ phim lẫn đạo diễn ưu tú trong và ngoài nước hơn cả y.

Chắc hẳn mẹ là người dẫn dắt Tần Nhạc gia nhập giới giải trí.

Kỷ Li đang nghĩ ngợi bỗng nghe Cố Văn cảm khái.

"Lúc trước Tiểu Nhạc đi làm diễn viên để hoàn thành tâm nguyện dang dở của dì đấy."

Kỷ Li khẽ đảo mắt, khi y chuẩn bị hỏi kĩ hơn thì tiếng mở cửa chợt vang lên.

Bánh Gạo giật giật lỗ tai, bốn quả măng cụt giẫm giẫm dưới đất rồi chạy ra ngoài.

Thiếu Tướng lao vào như tên bắn đứng trước mặt Bánh Gạo, đuôi vẫy tứ tung.

"Cục cưng ơi, có khách đến à?" Tần Nhạc bước tới, trong tay cầm thức ăn nóng đã đóng gói hoàn chỉnh và trà sữa.

Hắn nhìn Cố Văn ngồi ngay ngắn trên ghế, khẽ nhướn mày, "Mẹ, sao mẹ lại tới đây?"

Tần Nhạc vừa hỏi vừa đến chỗ Kỷ Li, ngôn ngữ cử chỉ đều thể hiện sự che chở.

Cố Văn trông rõ mười mươi, cười nói, "Cuối năm con không chịu về Mỹ nên mẹ đành phải tới tìm chứ sao."

"Ba con đâu? Ông ấy cũng về ạ?"

Sắc mặt Cố Văn lập tức thay đổi, "Nhắc đến lão kia làm gì?"

Hóa ra là đang cãi nhau.

Tần Nhạc khẳng định đáp án, nhanh chóng chuyển đề tài: "Mẹ ở đây lâu chưa? Sao không nhắn con một tiếng?"

Dứt lời hắn liền quay sang Kỷ Li, thầm tỏ ý quan tâm.

—— Em ổn không?

Kỷ Li cong môi, đáp lại hắn bằng ánh mắt tương tự.

—— Ổn ạ.

Cố Văn quan sát bọn họ giao lưu ánh mắt mà trộm căng thẳng nhưng bề ngoài vẫn giả bộ tức giận, "Ơ hay, mẹ đâu có bắt nạt thằng bé."

Tần Nhạc nắm tay Kỷ Li, chính thức giới thiệu, "Mẹ, em ấy chính là người yêu con, Kỷ Li."

Kỷ Li cảm nhận sức lực nơi lòng bàn tay, vô thức siết chặt.

"Mẹ biết thừa." Cố Văn rất hài lòng với thái độ của anh con trai.

"Con đưa hai người ra ngoài ăn nhé." Tần Nhạc nhìn đồng hồ, chủ động đề nghị.

"Thôi, đôi tình nhân nhỏ các con cứ ở nhà ăn đi." Cố Văn phất tay, chẳng nán lại thêm, "Mẹ đặt khách sạn rồi, buổi tối hẹn bạn cũ gặp mặt."

Cố Văn tiến lên, cẩn thận đánh giá Tần Nhạc, "Mấy ngày trước nghe con nói sẽ ở thủ đô ăn Tết nên mẹ muốn ghé thăm."

"Thăm xong thì về luôn, tài xế đang chờ ngoài cổng khu biệt thự kia kìa."

Cố Văn thuộc trường phái hành động, chuyện mà bà đã sắp xếp người khác không được phép xen vào.

Tần Nhạc hiểu tính mẹ, không ngăn cản, "Vậy hai ngày nữa con qua chỗ mẹ."

"Ừ." Cố Văn đáp, đột ngột nhớ tới một chuyện.

Bà nhìn Kỷ Li, hiền hòa nói, "Gặp mặt đột ngột quá dì chưa kịp chuẩn bị quà."

Dứt lời bà bèn lấy bao lì xì từ trong túi xách dúi vào tay Kỷ Li.

"Đây là lì xì dì cho Tần Nhạc hàng năm nhưng từ nhỏ nó đã không thích, bây giờ dì đưa con."

Kỷ Li đang định từ chối, Tần Nhạc bèn thay y trả lời, "Cảm ơn mẹ."

Cố Văn vô cùng chờ mong phản ứng khi nhận lì xì của Kỷ Li, thúc giục, "Có muốn mở ra xem không con?"

"Cái đó..." Kỷ Li cụp mắt, hơi xấu hổ.

"Hôm nay coi như ra mắt phụ huynh, nhận lì xì cũng là chuyện bình thường." Tần Nhạc cười khuyên bảo, "Mở ra nhé? Người mẹ giàu có này của anh hào phóng lắm."

Cố Văn chậc một tiếng, tiếp tục mong đợi nhìn Kỷ Li.

Thôi hay cứ xem thử nhỉ? Cùng lắm lát nữa trả cho Tần Nhạc vậy.

Kỷ Li cân nhắc, y không trực tiếp từ chối ý tốt của Cố Văn, cẩn thận mở bao lì xì ra.

Vốn tưởng rằng bên trong là vài tờ tiền mặt coi như lấy may, song đột nhiên một tấm thẻ đen viền vàng bỗng rơi xuống tay y.

"Mật khẩu là sinh nhật Tần Nhạc, hạn mức 50 triệu, quẹt thoải mái."

"Nếu quẹt hết thì chờ lần sau gặp mặt dì đưa con tấm khác!"

Cố Văn rất vui vẻ, sau nhiều năm cuối cùng cũng có con cháu chịu nhận lì xì của bà.

"..."

Kỷ Li không thể hiện ra mặt nhưng nội tâm đã sợ chết khiếp.

Y biết nhà Tần Nhạc khá giả nhưng không ngờ lại giàu tới mức ấy.

50 triệu tiền tiêu vặt?

Toàn bộ đều đưa y chỉ vì y là bạn trai Tần Nhạc?

Lẽ nào đây chính là sự xa hoa lãng phí của giới nhà giàu trong truyền thuyết à? Thật sự đỡ không nổi!

Tần Nhạc biết Kỷ Li đang shock lắm, hắn phì cười.

Hắn kề sát bên tai em người yêu, trêu ghẹo y: "Có muốn đặt chân vào cửa nhà giàu không nào?"

"Anh đừng nói linh tinh." Kỷ Li lưỡng lự.

Y nhìn Cố Văn đang vô cùng phấn khởi, "Dì ơi, lì xì nhiều quá, con..."

"Cho con thì con nhận đi. Kỷ Li à, lần sau gặp nhé." Cố Văn cực kì kiên quyết, cầm túi xách hàng hiệu rời khỏi nhà.

Tần Nhạc vỗ vai người yêu, lúc này mới đi theo bà, "Để con tiễn mẹ."

"Ừ."

...

Mười mấy phút sau, Kỷ Li mới miễn cưỡng hồi thần.

Tần Nhạc bày các món hắn mua về lên bàn, cười hỏi, "Bị mẹ anh dọa rồi hả?"

"Không bị dì dọa mà bị lì xì của dì dọa." Kỷ Li thành thật đáp.

Khá lắm.

Một tấm thẻ đã suýt bằng nửa đời tiền lương của một diễn viên nhỏ.

Chẳng trách giới giải trí lại có nhiều nữ minh tinh muốn gả vào nhà giàu như thế, cá kiếm còn nhanh hơn đóng phim.

Kỷ Li im lặng suy nghĩ, cũng chẳng có ý định dùng số tiền đó.

"Em cất tạm đi, không dùng cũng được." Hiển nhiên Tần Nhạc hiểu rất rõ tính cách y.

Kỷ Li gật đầu, lòng vẫn khá hiếu kì, "Tần Nhạc, dì bảo anh gia nhập giới giải trí là để hoàn thành tâm nguyện của dì?"

"Gần vậy." Tần Nhạc chẳng hề giấu diếm, "Trước đây mẹ anh từng là diễn viên đạt đề cử nữ phụ xuất sắc nhất."

"Thời điểm sự nghiệp của bà đang trên đà phát triển thì gặp cha anh."

Tiếp đó là cảnh tượng "nữ diễn viên vì yêu mà gả vào nhà giàu".

"Bà ấy cưới cha anh xong bèn phát hiện cuộc sống không tốt đẹp như trong tưởng tượng."

Thời điểm Cố Văn sinh Tần Nhạc đã dần dần không còn ý định quay lại diễn xuất nữa nhưng chung quy vẫn có chút tiếc nuối.

Bà tự nhủ, nếu lúc trước bà kiên trì theo đuổi sự nghiệp liệu cuộc sống hiện tại có thể càng rực rỡ hơn không?

"Anh thích diễn xuất nhờ bà ấy thật nhưng gia nhập giới giải trí là do anh tự chọn."

Tần Nhạc nhìn Kỷ Li, thật lòng nói, "Bây giờ em chính là nguyên nhân khiến anh tiếp tục diễn xuất khi bản thân đã ở trên đỉnh cao đấy."

Kỷ Li kinh ngạc, "Em á?"

Đáy mắt Tần Nhạc lập lòe tia sáng nhạt, "Anh nán lại giới giải trí để ở bên em, sánh bước cùng em, nhìn em ngày một phát triển."

Mỗi lần ý nghĩ này xuất hiện Tần Nhạc liền hành động.

Kỳ thực từng lần trùng hợp đó đều do hắn cố tình cả.

Trái tim Kỷ Li ngọt như mật. Y toan đáp lời thì điện thoại di động đột ngột rung bần bật.

Kỷ Li ngừng đề tài cầm lên xem, phát hiện Quý Vân Khải đang liên tục mắng chửi trên group wechat ——

"A a a a các anh em!"

"Em sắp bị Thẩm Nghiêm Đạt làm cho mắc ói rồi!"

"Ông ta không biết cái gì gọi là cạnh tranh lành mạnh à?"

"Dám thuê seeding đánh giá thấp phim em, không biết xấu hổ hay sao ấy!"

=========

Editor: Mẹ Cố ơi, con là em gái guộc thất lạc của anh Nhạc nè!!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia