ZingTruyen.Info

( Np-caoH ) Kiều Dưỡng

Chương 31: cao H

tiemnhachanh


.Editor: ChanhKhongHat aka Chanh Chanh

.Được đăng tại: Tiệm tạp hóa nhà Chanh aka Tiệm nhà Chanh


P/s: Nói thật thì chương này nó dài lê thê =))) edit xong mà Chanh muốn rụng rời luôn vậy đó. Nhất định phải vote nhiệt tình ủng hộ cho Chanh đó, không là tui lại lặn mất tích vài tháng đấy.


.

.

"A...."

Thẩm Linh Chi bất ngờ không kịp phòng bị, bị Phó Cảnh Hành cắm sâu vào bên trong, vách nếp uốn trong hoa huyệt gần như trong nháy mắt bị căng bằng ra, cả người cô tựa như một quả bóng cao su bị rút hết khí, mềm nhũn dựa vào trên người của Phó Cảnh Hành.

"Anh, anh làm sao lại..............."

Lại có thể cứng nhanh đến như vậy?!

Cái này được gọi là thiên phú dị bẩm của học bá sao?

Phó Cảnh Hành ôm lấy cô gái mềm mại như bông vào lòng ôm đến mặt bàn, côn thịt rút ra một đoạn, sau đó lại cắm thật mạnh vào trong.

"Ô....." Quá sâu.

Côn thịt chôn ở trong thân thể cô đập theo từng đợt co bóp phảng phất thể hiện rõ chủ nhân của nó đang tức giận.

"Tốc chiến tốc thắng, hửm?" Phó Cảnh Hành nghiến răng nghiến lợi.

Thẩm Linh Chi_người con gái này, mặc kệ là trong giấc mơ hay ngoài đời thật đều thích diss anh.

Nhưng thật là cmn anh lại nhớ mãi không quên được!

Phó Cảnh Hành đem hai chân của cô gác lên khuỷu tay mình, tư thế như vậy làm cho thân dưới hoàn toàn mở rộng ra, cúi đầu một cái là có thể nhìn thấy tiểu huyệt non nớt nhiều nước đang tham lam cắn nuốt một cây côn thịt dữ tợn hung vĩ, bên ngoài huyệt chỉ thấy được hai tinh hoàn đang chứa đầy tinh dịch, hình ảnh dâm mĩ đến cực điểm.

Bên trong huyệt của cô vừa căng lại vừa mềm, tùy tiện đâm chọc hai cái đều sẽ ra thật nhiều nước.

Quả thật là sướng muốn chết.

Nghĩ muốn "làm" chết tiểu yêu tinh này.

Tình dục mãnh liệt nhanh chóng thổi quét đi chút lý trí còn sót lại của Phó Cảnh Hành, hầu kết của anh chuyển động, đáy mắt dần dần hiện lên vẻ thú tính dữ tợn.

Một khoảng thời gian không có làm tình, Thẩm Linh Chi cảm thấy phía dưới bị căng ra rất đầy, rất trướng, có chút không khỏe mà nhăn mi lại.

"Anh, anh nhẹ một chút......Ân ân a..........."

Thẩm Linh Chi sâu sắc hiểu được câu tự làm bậy không thể sống.

Còn chưa kịp nói xong, Phó Cảnh Hành đã bóp lấy eo cô dùng sức mà cày cấy vào trong hoa huyệt, thân thể của người đàn ông này hoàn toàn không giống với gương mặt thanh tuấn của anh ta. Mỗi một đường cong trên cơ thể đều phát ra sức quyến rũ không thể chống cự, tuyến nhân ngư* dưới khu rừng đen bị dâm dịch bắn ra tung tóe làm ướt một mảng, cô không ngờ được người đàn ông vốn cả ngày chỉ nhốt mình trong phòng thí nghiệm cũng có thể có một cơ thể gợi cảm đến như vậy.

*Tuyến nhân ngư: hai đường tạo thành chữ V ở phần bụng phía trên xương chậu của đàn ông, nó giống với phần bụng dưới của con cá khi nó co mình, vì vậy được gọi là tuyến nhân ngư.

Phó Cảnh Hành không giống với Kỷ Trường Cố luôn làm theo trình tự, vừa cắm vào liền cắm vừa mạnh lại vừa sâu, chân của cô không thể không kẹp chặt lấy eo hắn, tay ôm lấy cánh tay của Phó Cảnh Hành, mới có thể miễn cưỡng ổn định bản thân không bị cắm đến bay ra ngoài.

"Phó.....Ân ân ân..... Nhẹ một chút........"

Giọng nói của cô vì bị cắm mà vỡ thành từng âm tiết một, tiếng thân thể đánh vào nhau liên tiếp và dày đặc vang dội, ngay cả cặp mông dưới bàn cũng bị hoảng đến thịch thịch kêu vang, cô thật sự sợ Dương Đại Điêu ở đối diện sẽ phát hiện ra động tĩnh, gấp đến mức mặt đỏ tai hồng cả lên.

Phó Cảnh Hành cắm rất sướng, lời nói của Thẩm Linh Chi mất một hồi lâu mới làm anh phản ứng lại.

Nhìn chằm chằm bộ dạng nôn nóng nhíu mày của cô, Phó Cảnh Hành càng dùng sức đem cô hướng về dưới háng mình mà áp lên, chậm rãi nói ra một câu: "Không được."

Nhẹ một chút, vậy thì làm sao có thể cảm nhận được độ chân thật của cô ấy?

Anh cmn chính là muốn cắm đến khi cô khóc thì thôi, để cô ở dưới thân anh thét chói tai, trầm luân, dục tiên dục tử.

Côn thịt thô dài không ngừng nghiền áp thịt non bên trong mật huyệt, tựa như đang đè áp lên một miếng bọt biển mềm mại chứa đầy nước, chọt một chút liền ra nước, Phó Cảnh Hành thoải mái đến mức thấp giọng rên rỉ, chỗ giao hợp của cả hai đánh ra một vòng bọt mép dâm mĩ.

"Tên vô lại........Ngô....."

Cấp tốc thọc vào rút ra làm khoái cảm mãnh liệt ập đến, ngón tay cô cào lên cánh tay đang căng chặt của anh, ngón chân cong lại, một đạo ánh sáng vừa hiện lên trong đầu, không thể đè nén được nữa mà trực tiếp lên đỉnh cao trào. Phó Cảnh Hành nhịn không được mà phát ra tiếng rên rỉ. Không nghĩ tới người phát ra tiếng rên không phải cô mà lại là người đàn ông trước mắt này, sướng đến nổi hừ lên tiếng trước_là một loại khàn khàn trầm thấp, mang theo âm sắc hời hợt của giọng mũi. Cực kỳ mê hoặc lòng người, điều cố tình chính là Phó Cảnh Hành vẫn luôn kề sát lỗ tai cô mà rên.

Nơi sống lưng của Thẩm Linh Chi mềm nhũn cả đi.

"Phó.......Phó Cảnh Hành........anh câm miệng ngay....cho tôi........."

Làm gì có người đàn ông nào lại phát ra tiếng rên gợi tình như vậy chứ.

Quả thực.........Có thể so với cả thuốc kích dục.....

Phó Cảnh Hành đã rơi vào vực sâu của tình dục, môi lại dời đi lên, bàn tay to lớn xoa bóp cặp vú mềm mịn của cô, tiếng rên rỉ gợi cảm trong cổ họng phát ra càng lúc càng lớn, nương theo hơi thở phun ở trên mặt cô, dường như có một đôi tay vô hình đang làm loạn ở thần kinh não, dư âm lượn lờ, khuấy đảo đến mức lục phủ ngũ tạng của cô đều muốn mềm ra thành từng mảnh.

Mẹ ơi, vì cái gì mà tiếng rên của một tên đàn ông so với một người phụ nữ còn gợi tình hơn vậy chứ?

Phó Cảnh Hành cuốn lấy đầu lưỡi cô, eo thon vẫn như cũ mà luật động như một cái máy đóng cọc, nhanh chóng đưa đẩy.

Vừa mới trải qua cao trào, thân thể của cô vẫn còn rất mẫn cảm lại cộng thêm tiếng rên như thuốc kích tình của Phó Cảnh Hành vờn quanh tai, anh cắm nhanh vài cái, cô liền nhịn không được mà run rẩy cả người đạt tới cao trào thêm lần nữa, tiếng nức nở tinh tế bật thoát ra khỏi miệng.

Chỉ qua vài lần cao trào, dường như Phó Cảnh Hành cũng đã nắm giữ được phương pháp, cố tình ở những thời điểm cô cao trào mà tăng tốc độ đâm thọc.

Thẩm Linh Chi thật sự cảm thấy sợ, liên tục xin tha: "Tôi sai rồi...... Anh thật sự rất lợi hại........Làm ơn....anh làm ơn.....Nhanh bắn ra đi....được không........"

Thẩm Linh Chi không nghĩ tới ban đầu Phó Cảnh Hành bắn nhanh giờ lại có thể kéo dài thời gian bắn lâu đến như vậy.

Sớm biết vậy đã không ở trước mặt anh khoe khoang.

Thẩm Linh Chi không thể không lộ ra vẻ mặt đáng thương mà nhìn người đàn ông trước mặt. Phó Cảnh Hành bị nhìn đến nóng cả người, hung hăng mút lấy mật dịch trên môi cô, côn thịt dưới háng điên cuồng cắm vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, âm thanh bạch bạch bạch vang lên không ngừng, quy đầu để thẳng ở miệng cổ tử cung bắn ra từng luồng tinh trùng nóng bỏng, Thẩm Linh Chi lại đạt đến đỉnh cao trào bắn ra lần nữa.

Rốt cuộc cũng bắn.

Cả người Thẩm Linh Chi mềm nhũn cả ra, dựa vào trên người Phó Cảnh Hành nghỉ ngơi.

Kỳ lạ ở chỗ hình như thân thể không còn mệt mỏi như vừa rồi, tinh thần cũng tốt lên không ít.

Chẳng lẽ bị cắt một dao, cô cần phải có dương khí bồi bổ?

Thẩm Linh Chi được Phó Cảnh Hành ôm trở lại trên giường, vào lúc cô cho rằng Phó Cảnh Hành muốn cùng cô ngủ một giấc, anh lại đem người cô lật qua, cặp mông no đủ căng tròn vểnh lên, côn thịt thô dài liền dùng ái dịch bôi trơn lên nó rồi cắm vào hoa huyệt. Cảm nhận được nhiệt độ nóng ẩm trơn trượt khi ở trong huyệt làm Phó Cảnh Hành lại một lần nữa phát ra tiếng rên nhẹ, ngừng không đến hai giây, lại bắt đầu cử động eo hông bắt đầu "làm" thêm lần nữa.

Sao lại "làm" nữa rồi?!

Thẩm Linh Chi liền khóc, nói năng lộn xộn cả lên: "Phó Cảnh Hành......Phó học bá......Phó đại thần.......Em biết sai rồi mà.....Em không nên vì hamster mà bỏ rơi anh......Đáng lẽ em nên bỏ mặc hamster mới phải.........Ô ngô......"

Theo từng luật động mạnh bạo của Phó Cảnh Hành, giọng nói của cô lại không ngừng run lên, mang theo tiếng khóc nức nở.

Nhưng mà, đàn ông một khi chìm đắm trong dục vọng chỉ có chung một ý nghĩ --------- chính là đem người đàn bà của mình chơi đến khóc, khóc càng thảm càng tốt.

Nhưng khi tầm mắt của anh nhìn thấy vết thương trên lưng cô, động tác lập tức trở nên dịu dàng đi.

Da thịt nõn nà, thình lình uốn lượn ra một vệt hồng, giống như trên nền tuyết trắng bỗng nhiên sinh ra một đạo bụi gai, treo trên máu làm hồng da thịt.

Tâm của anh dường như cũng bị bụi gai đâm một cái, đột nhiên tê rần.

Thẩm Linh Chi cảm thấy kỳ quái, làm sao bỗng nhiên Phó Cảnh Hành lại dễ nói chuyện như vậy. Đôi môi mềm mại mang theo nhiệt độ nóng bỏng lại in lên phía sau lưng cô, anh hôn lên miệng vết thương, một nụ hôn như gió nhẹ nhàng lướt qua. Hơi thở ấm nóng thổi lên nơi vết thương, thực ngứa.

Rõ ràng thân thể đã căng cứng đến muốn nứt hết ra, Phó Cảnh Hành lại vô cùng kỳ lạ mà thả chậm tốc độ, chậm rãi chơi đùa săn sóc hoa huyệt của cô.

Thẩm Linh Chi không thể tin được Phó Cảnh Hành lại có lúc dịu dàng như vậy. Nhưng thong thả cọ xát so với mưa to gió lớn càng làm cho tim gan cô cồn cào khó chịu, mỗi một lần rút ra có thể mang theo cả một mảng dâm dịch chảy ra. Một khi lại cắm vào, phần thân dưới của anh kề sát cọ vào lỗ nhị của cô làm cho cô ngứa ngáy vô cùng. Điều cố tình chính là từ cổ họng của Phó Cảnh Hành lại phát ra tiếng rên nhẹ mê người, giọng mũi dần dần dày, ngữ điệu kéo dài, rên một tiếng rồi lại rên thêm một tiếng. Cuốn lấy cô làm chỗ nào cũng bắt đầu trở nên ngứa ngấy.

Thẩm Linh Chi tựa như một con cá mắc cạn, sống không còn gì luyến tiếc, "Làm ơn, xin anh mau nhanh lên một chút........."

Chẳng thà cứ dứt khoát sung sướng một lần đi.

Phó Cảnh Hành cảm thấy bản thân mình đúng là điên rồi, rõ ràng đây chỉ là giấc mơ, anh lại vì cô mà cố nén đi dục vọng của mình.

Thân thể đã khó chịu cực hạn rồi, anh không thể nhẫn nại thêm, lập tức nắm lấy vòng eo của cô đưa đẩy thật mạnh, hoa huyệt non mềm lại có độ co dãn tốt bị hai tinh hoàn của anh đánh đến đỏ bừng, trên vòng eo mềm mại non nớt là năm dấu ngón tay của anh lưu lại.

Cơ bắp cả người Phó Cảnh Hành căng chặt, bàn tay to lớn từ phía sau vòng ra xoa bóp loạn xạ trên bộ ngực của cô.

Mới vừa rồi còn thương hoa tiếc ngọc, giờ lại bị sóng tình mãnh liệt đánh tan tành không chừa một mảnh.

Chơi chết cô ấy, làm hư cô ấy.

"Ân ân ân a................."

Thẩm Linh Chi không đếm được đây là lần thứ mấy cô đạt đến cao trào, ở giây cuối khi Phó Cảnh Hành bắn thẳng tinh trùng vào cổ tử cung của cô, cô nắm chặt lấy ga giường, cả người run lên đạt tới đỉnh cao trào. Trận làm tình điên cuồng này cuối cùng cũng kết thúc.

Thể lực tiêu hao gần như không còn lại gì, càng có lẽ là do cảm giác say lại ập tới, Phó Cảnh Hành đem cô ôm đến trên người anh, cuốn lấy lưỡi cô mà vẫn chưa đã thèm lại càng hôn sâu hơn, cứ thế ân ân ái ái rồi bất giác ngủ mất.

Cô một lần nữa khẳng định, Phó Cảnh Hành chắc chắn ăn phải thuốc kích dục, thật sự quá đáng sợ nha.

Thẩm Linh Chi lập tức lấy tay của Phó Cảnh Hành ra khỏi người, xoa eo rồi cẩn thận từng chút đi vào toilet.

Hai chân không khép lại nổi, nhưng cảm giác suy yếu lười nhác ban đầu đã không còn xuất hiện trong cơ thể của cô nữa, thậm chí còn cảm nhận được vết thương trên lưng đã khỏe hơn rất nhiều. Tuy rằng nhìn trong gương không thấy có gì khác biệt, nhưng ít nhất hiện giờ đã không còn đau nữa.

Xem ra bị thương chính là nguyên nhân làm cho cô đột ngột biến thành hình người.

Trong phòng ngủ còn lưu lại hương vị nồng sau khi làm tình xong, cô mở cửa sổ cho thoáng khí, lau sạch ái dịch trên bàn và dưới sàn gỗ. Tất cả nước suối đều đã đổ lên khăn trải giường, cuối cùng..........Còn sót thứ gì nữa không?

Thẩm Linh Chi ngắm nhìn người đàn ông tuấn tú trần truồng trên giường, cười gian một cái, bắt lấy tay của Phó Cảnh Hành để anh tự nắm lấy côn thịt đã mềm dưới thân.

Ha ha, đây đúng là dọn dẹp hiện trường hoàn mỹ.

HẾT CHƯƠNG 31.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info