ZingTruyen.Info

( Np-caoH ) Kiều Dưỡng

Chương 22.1: Nam Thần Phóng Đãng Không Kềm Chế Được

tiemnhachanh


.Editor: ChanhKhongHat aka Chanh Chanh

.Được đăng tại: Tiệm Tạp Hóa Nhà Chanh aka Tiệm Nhà Chanh


.P/s: Tranh thủ được chút thời gian rảnh Chanh edit vội một nửa chương 22 cho mọi người, nếu câu văn chưa được mượt lắm cũng mong mọi người thông cảm và góp ý nhẹ nhàng cho Chanh nha.

Nếu thấy truyện hay hãy để lại cho Chanh một vote và một cmt để tiếp thêm động lực cho Chanh nha.

.

.

"Chít chít ~"

Hóa ra trong cái lồng đó là một con chuột đang giương cặp mắt đen láy đang kêu.

Xác nhận ý nghĩ qua đôi mắt, quả nhiên cả hai bên đều không muốn nhìn thấy nhau.

Nội tâm của Thẩm Linh Chi: Nằm....Tào?!*

Nằm tào 卧槽 [wò·cáo] - Hán việt "Ngọa tào" ~ Đồng âm với cụm từ "Ta thao" [wǒ·cāo]: Một câu mắng chửi thô tục được cách thức hóa để không bị [hài hòa], trong tiếng Việt mình thì đồng nghĩa với "ĐM".

Phó Cảnh Hành một tay cầm lồng chuột, một tay xách con mèo đang hóa đá lên, đi tới căn phòng bừa bộn đồ đạc.

Bỗng chốc hắn mở cửa lồng chuột ra, làm ra vẻ như rất yêu thương mà xoa nhẹ lên đầu mèo của cô. Tiếng nói như dòng suối đang chảy róc rách trong khe núi, "Bản tính trời sinh của mèo là một con vật đi săn, vậy nên không thể đem ngươi nuôi đến phế đi, đúng hay không? Nên ngoan ngoãn hưởng dụng đi, ta rất xem trọng mi."

Nam nhân ung dung thong thả đứng dậy, mèo nhỏ ngây người ra hai giây, lập tức nhào lên.

A a a, dừng tay! Tôi không cần anh xem trọng, không cần phiền toái đến vậy đâu, mang cho tôi một chén đồ ăn cho mèo tới là được!

Không không, chỉ cần cho xương đầu cá cũng được a! Chết tiệt!

Cửa phòng đóng lại.

Cô hoàn mỹ mà bổ nhào vào khoảng không.

Phía sau truyền đến tiếng động sột sột soạt soạt, đầu mèo cứng đờ từ từ từng chút một xoay qua nhìn. Con chuột sợ tới mức ngây dại ra. Một phút trôi qua, nó thử đi tới một bước, hai bước.

"Meow!"

Mèo nhỏ dùng tốc độ nhanh như chớp mà tiến lên, lập tức cọ xát với con chuột bên cạnh.

Chuột nhỏ thoáng chốc trở nên đần độn, qua một hồi lâu mới chít chít kêu lên hai tiếng. Tựa như đang cười nhạo cô lung túng chạy trối chết.

Đồ đạc trong phòng lộn xộn giống như một bãi rác, Thẩm Linh Chi lắc lắc mông chật vật bò lên đến chỗ cao nhất. Ôm cái bụng xẹp lép đáng thương hề hề mà cuộn người lại, trong lòng lần lượt đem mười tám đời tổ tiên nhà Phó Cảnh Hành ra hỏi thăm.

A a a, đây chính là tên biến thái chuyên ngược đãi động vật!

Lúc trước cô quả thật không nên trợ Trụ vi ngược** mà đáp ứng hắn, trở thành cái chó má bạn gái gì đó!

**助纣为虐: [zhùZhòuwéinüè]: TRỢ TRỤ VI NGƯỢC nối giáo cho giặc; giúp người xấu làm điều ác.

Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, Phó Cảnh Hành mới mở cửa, nhìn quanh một vòng. Chỉ thấy thân ảnh của con chuột con sinh long hoạt hổ*** đang chui tới chui lui. Hắn từ trong một chồng báo chí hé ra, cuối cùng tìm được con mèo nhỏ đang mệt mỏi nằm bên trong. Không biết nên khóc hay cười: "Mi thật là vô dụng."

***生龙活虎: [shēnglónghuóhǔ] khoẻ như vâm; mạnh như rồng như hổ; sinh khí dồi dào.

Thẩm Linh Chi đói đến không còn khí lực, bằng không cho dù phải trả giá ra sao cô cũng phải cào lên gương mặt đang cười lộ ra má lúm đồng tiền chướng mắt kia.

Bàn tay nam nhân hướng về phía cô, đem cô ôm vào trong lồng ngực. Quần áo của Phó Cảnh Hành rất mỏng, cọ sát đến mức trên mặt của cô đều là nhiệt độ cơ thể của Phó Cảnh Hành. Còn mơ hồ có thể cảm nhận được cơ ngực rắn chắc bóng loáng của hắn. Tên này cả ngày nhốt mình trong phòng thí nghiệm, cư nhiên dáng người cũng không tồi?

"Cục cưng nhỏ đáng thương, chúc mừng mi thông qua lần kiểm tra này, ta sẽ nuôi dưỡng mi thật tốt."

Mọi thứ chỉ là đang kiểm tra cô?

Một lần nữa Phó Cảnh Hành xách ra một cái lồng chuột tinh xảo, bên trong chính là một con hamster lông màu trà sữa.

"Từ nay về sau nó chính là em gái của mi, phải chung sống hòa thuận với nhau."

"..................."

Thẩm Linh Chi thiếu chút nữa liền sặc.

Hóa ra thằng nhãi này lăn lộn cô cả nửa ngày, chính là vì muốn xác nhận cô có hay không bắt con chuột đó? Từ đó xác nhận cô có khả năng thương tổn hamster nhỏ của hắn hay không? Từ từ đã, sao Phó Cảnh Hành lại nuôi hamster làm gì chứ, còn nghĩ muốn tàn sát sinh linh sao!

"Mèo nhỏ đáng thương, nhất định phải yêu thương tiểu Chi Chi, biết không. Mèo và chuột có thể hòa thuận vui vẻ ở chung---------- cái kết quả của cuộc thực nghiệm này, nhờ vào mi đã có thể hoàn thành. Nếu không........." trong lúc Phó Cảnh Hành nói những lời này đã bắt được con chuột nhỏ đang nhảy nhót trong đám đồ vứt lung tung trong phòng. Lấy ống tiêm ra, thuần thục mà tiêm vào cơ thể nó một chất lỏng không rõ là gì. Không bao lâu, liền thấy con chuột nhỏ nặng nề ngủ.

Thẩm Linh Chi nổi lên một trận sởn tóc gáy.

=CÒN TIẾP=

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info