ZingTruyen.Com

( Np-caoH ) Kiều Dưỡng

Chương 18: Đi vào giấc mơ

tiemnhachanh


Editor: Chanh

Hai mươi phút sau, Kỷ Trường Cố từ WC nam đi ra.

Anh thay một cái áo sơ mi tay dài, phần tay áo dài ưu nhã được cài nút gọn gàng, che đi vết cào do cô gái lưu lại ở trên cánh tay.

Cửa lớn của WC nữ vẫn đóng chặt, Kỷ Trường Cố nhìn đồng hồ, trong lòng nảy lên nôn nóng. Một giây cũng không muốn tiếp tục chờ nữa, anh đẩy cửa WC ra.

Vật đầu tiên mà anh nhìn thấy chỉ có cái đầm hoa nhí vàng nhạt mềm mại nằm trơ trọi trên mặt đất.

Tâm bỗng chìm vào đáy vực sâu.

"Phiên Phiên?"

Không có ai đáp lại.

Anh gian nan mà đẩy từng cánh cửa của buồng vệ sinh, cửa va vào vách tường tạo nên những tiếng bang bang. Người đàn ông xưa nay luôn tự giữ bình tĩnh rất tốt giờ phút này lại giống như dã thú đánh mất bạn đời, cả người hoảng loạn, trên người như mang theo khí lạnh của đao kiếm, đáy mắt mơ hồ hiện ra vẻ điên cuồng vốn luôn được cất giấu.

Cuối cùng, anh dừng lại ở ngay trước cái cửa sổ đang khép hờ.

Nhà vệ sinh nằm ở lầu 1, muốn từ chỗ cửa sổ này nhảy ra ngoài cũng không khó.

Anh hít sâu một hơi, cưỡng chế lồng ngực đang quặn đau, xoay người nhặt lên bộ váy mà cô bỏ lại.

Ngay cả nội y và quần lót cô đều lột ra để ở đây.

Rốt cuộc cô có ý gì? Anh không muốn đoán.

Mãi đến khi chạm vào một khối tròn tròn lông xù xù mềm mại, anh ngẩn người ra. Thật cẩn thận mà đẩy lớp vải ra.

Mèo con tai cụp màu trắng cuộn lại thành một quả cầu nhỏ, đang ngủ say trên đống vải mềm mại, đúng là mèo con đã mất tích hai ngày nay của anh.

Kỷ Trường Cố nhẹ nhàng uyển chuyển mà bế nó lên, cái mũi cao thẳng chôn vào đống lông xù xù ở cần cổ của mèo con mà ngửi một cái.

Vẫn còn hương thơm ngọt ngào mê người đặc trưng trên người thiếu nữ.

"Chi Chi...."

Ngay khoảnh khắc này, máu trong người anh như được vỗ về mà ngừng xao động, anh đột nhiên được chữa lành.

Chi Chi để lại mèo của cô ấy, cô ấy nhất định sẽ quay lại.

"Chi Chi.....Chi Chi..........."

Tiếng nỉ non trầm thấp từ tính của người đàn ông tiêu tán theo từng đợt hô hấp.

Thẩm Linh Chi lâm vào hôn mê không nghe được bất cứ âm thanh gì ở thế giới bên ngoài.Cô đang có một giấc mơ.

Trong mơ, cô không phải chịu nỗi khổ bị phanh thây, không bị biến thành mèo. Tất cả vẫn như cũ, vẫn là cuộc sống bình thường của một nữ sinh viên.

Thành tích của cô không tốt cũng không xấu, cố gắng thi vào được trường đại học tốt nhất , vào khoa ít được người lưu ý nhất----------hệ Triết học, cũng may là cô đối với trình tự máy tính cũng có nghiên cứu sương sương. Bình thường cô hay giúp đỡ bạn học sửa chữa máy tính kiếm thêm tiền tiêu vặt, cuộc sống gia đình trải qua cũng rất là thoải mái.

Mãi cho đến một ngày, Kỷ Trường Cố tìm tới cửa, muốn lấy lại máy tính đang được sửa chữa ở chỗ cô.

Trong mơ bọn họ không quen biết lẫn nhau-------- ít nhất nhìn qua chính là như vậy.

Trong mơ anh rút đi bớt một phần hào quang giám đốc, chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, một chiếc quần thoải mái, mang một đôi giày đen thoải mái đã cũ. Nhưng như cũ đều không ảnh hưởng gì đến dáng vẻ gây chú ý của anh, khí chất xuất thần ngay cả khi anh ăn mặc chỉ giống một sinh viên bình thường.

Cô tuy nghi ngờ, nhưng vẫn mời anh vào nhà. Anh khen nhà cô ở rất sạch sẽ, rồi cùng cô nói chuyện phiếm.

Kỷ Trường Cố không nói nhiều lắm, khí thế trầm ổn. Lời nói nói ra luôn đúng mực, không mất lễ độ làm cô cảm thấy nói chuyện với anh chính là một loại hưởng thụ.

Anh nói anh bị một người môi giới lừa, đang tìm nhà mới để thuê.

Cô đề cử cho anh vài chỗ thuê nhà đang được quảng cáo, để anh từ từ đi nhìn thử.

Sau đó lại ngẫu nhiên gặp được nhau ở trên phố, anh cũng bất đắc dĩ mà nói cho cô biết bản thân không tìm được chỗ thuê nhà thích hợp.

Cô cảm thấy anh rất tội nghiệp.

Cho nên khi anh đưa ra ý tưởng muốn ở ghép thì cô đồng ý.

Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng vốn rất dễ giật súng cướp cò. Nhất là trong đêm thanh vắng, cô và anh uống say. Cô vốn dĩ chỉ muốn tâm sự chuyện buồn trong lòng nên anh uống cùng cô, không biết uống thế nào lại thành ôm nhau, rồi lại môi chạm môi, nháy mắt như thiên lôi đụng địa hỏa mà bốc cháy.

Bọn họ quấn lấy nhau trong bóng đêm dày đặc, quần áo vứt lung tung đầy dưới đất. Màng bảo hộ như bị xé rách đi, lộ ra bên trong là dục vọng trần trụi của cả hai. Anh nâng mông bế cô lên, sau đó vừa hôn môi vừa đi về phòng ngủ. Dục vọng thô dài dữ tợn xâm nhập vào địa phương bí mật chưa ai chạm đến của cô. Hoa máu màu đỏ nở rộ, chứng tỏ cô từ thiếu nữ đã lột xác trở thành phụ nữ.

Từ đó, anh trở thành bạn trai của cô.

Thẳng thắn mà nói, thân là người đàn ông của cô, anh quả thật rất xuất sắc. Là người ổn trọng, tao nhã, cẩn thận. Sẽ dung túng cho cảm xúc của cô, bao tất cả khuyết điểm của cô, kiên nhẫn chăm sóc cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của cô. Điều duy nhất không được tốt chính là nhu cầu của anh vô cùng mãnh liệt. Luôn thường xuyên đẩy cô lên giường, cô không muốn, anh cũng sẽ dụ dỗ cô vào cuộc.

Nhìn chung mà nói thì Kỷ Trường Cố đối xử với cô cực kì tốt.

Lần đầu tiên cô sinh ra cảm giác xúc động muốn cùng một người đàn ông kết hôn.

Nhưng mỗi khi nhắc đến vấn đề này, anh chỉ sờ sờ đầu cô. Nhẹ nhàng cười: "Em còn quá nhỏ, chờ em tốt nghiệp lại nói sau nhé."

Sau đó cô mới biết được, người mà anh thật sự đợi không phải là cô.

Không biết bắt đầu từ khi nào, anh bắt đầu đi sớm về trễ. Sau đó dần dần phát triển thành cả đêm không về ngủ.

Điện thoại của cô cũng liên tiếp nhận được ảnh chụp.

Một cô gái trẻ tuổi ôm lấy tay bạn trai cô, đi dạo trên khắp các phố lớn hẻm nhỏ.

Rất nhiều lần khu anh ở cạnh bên cô, vừa nhận được điện thoại là sẽ vội vàng đi chỗ khác nghe.

Cô không thể hiện cảm xúc hỏi anh là gần đây có việc bận gì sao? Anh nói bận công việc.

Sau đó cô sẽ nhận được ảnh chụp do người phụ nữ kia gửi đến để thị uy. Cái gọi là công việc bận bịu của người đàn ông, chính là ở cạnh một người phụ nữ khác.

Sau đó nữa, cô nhận được ảnh chụp anh mặc tây trang sang trọng quý phái ngồi trên Maybach. Người phụ nữ kia ngồi ở ghế phụ, cố ý lộ ra một góc ngón tay nhỏ thon dài đẹp như ngọc cùng với bộ lễ phục màu trắng được định chế cao cấp trên người.

Dường như đang tuyên bố với cô rằng bạn trai cô và cô không phải người cùng một thế giới.

Cô lên Baidu tìm kiếm tên của Kỷ Trường Cố, à, thì ra bạn trai cô lại là tổng giám đốc đại danh vang dội của tập đoàn nhà họ Kỷ.

Đúng thật là không cùng một thế giới.

Chờ anh trở về, cô làm như lơ đãng mà nói: "Hôm nay lúc ra đường hình như em thấy anh ngồi trên Maybach."

Anh cười nói em nhìn nhầm rồi.

Cô lại nhận được ảnh chụp, lần này, người phụ nữ thần bí ôm eo bạn trai cô cuối cùng cũng lộ mặt.

Gương mặt đó quả thật cùng với cô có đến sáu phần tương tự nhau.

Không giống ở chỗ là mặt của người phụ nữ này nhiều hơn vài phần đáng thương, đôi mắt chỉ cần hơi thoáng buồn một chút thì giống như toàn bộ thế giới đang khi dễ cô ta. Cực kỳ giống một đóa hoa trắng nhỏ không chịu được bão táp mưa sa.

Người phụ nữ kia còn gửi kèm theo một đoạn tin nhắn: "Chào cô, tôi tên là Dư Cẩn Chi, là thanh mai trúc mã của anh Trường Cố, cũng chính là vị hôn thê chính thức của anh ấy. Chúng tôi sắp kết hôn, mong rằng cô không nên tiếp tục làm kẻ thứ ba, lập tức rời khỏi anh ấy, tôi sẽ cho cô một số tiền."

Không thể không thừa nhận, người phụ nữ này đã thành công.

Cô thật sự bị tổn thương rồi.

Cô vốn nghĩ muốn gọi điện thoại đến chất vấn anh.

Nhưng cô nhịn xuống, không hi vọng bản thân trở thành một người đàn bà chanh chua hùng hổ dọa người. Cũng không nghĩ sẽ vẫy đuôi tranh thủ sự đồng tình của anh.

Cho nên, vào một lần khi anh nhận được cuộc điện thoại của người phụ nữ kia do lỡ hẹn với cô ta, cô bình tĩnh ngả bài với anh.

"Trường Cố, nghe nói Dư Cẩn Chi là vị hôn thê của anh?"

Lúc đó anh vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh anh đã khôi phục bộ dáng bình tĩnh như thường ngày. Chỉ là đôi tay đang ôm lấy eo của cô đang dùng sức, như muốn đem cô cắt đứt ra. Anh nói, Dư Cẩn Chi đã xuất ngoại mấy năm, cũng đã quen bạn trai, từ lâu đã không còn là vị hôn thê của anh. Chỉ là cô ta bởi vì anh nên mới bị thương phải nằm viện, anh có nghĩa vụ phải chăm sóc cô ta. Anh còn đảm bảo với cô, chờ Dư Cẩn Chi hồi phục thì sẽ không quan tâm đến những việc liên quan đến Dư Cẩn Chi nữa.

Cô thật sự rất muốn nói, đi thăm cô thanh mai nhỏ cũng không có gì là đáng trách, nhưng có cần mọi việc đều phải tự tay làm không?

Nhưng cuối cùng cô cũng không nói ra, anh đã giấu giếm cô quá nhiều quá nhiều việc rồi.

Hà tất tự rước lấy nhục chứ? Ngay từ đầu, anh đã không tính cùng cô thổ lộ tình cảm.

"Anh nói rằng anh đã để ý tới em từ rất lâu, là bởi vì gương mặt của em sao?"

"Ngay từ đầu, anh đúng thật là bị diện mạo của em hấp dẫn."

Anh lúc này lại thành khẩn thẳng thắn đến đáng sợ.

Tìm một người bạn gái có dung mạo giống với vị hôn thê thanh mai của mình đến tận sáu phần, còn thẳng thắn thừa nhận bị diện mạo của cô hấp dẫn.

Nói cô không phải thế thân của Dư Cẩn Chi, chỉ sợ cũng không có ai tin đâu.

Chi Chi, Chi Chi, từ trước tới nay anh rốt cuộc là đang gọi tên ai?

Cô tránh khỏi tay anh: "Trường Cố, em đáp ứng cho anh thời gian xử lý chuyện của anh và cô ta."

.HẾT CHƯƠNG 18

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com