ZingTruyen.Info

( Np-caoH ) Kiều Dưỡng

Chương 14: Chui đầu vô lưới (Kỷ Trường Cố - CaoH)

tiemnhachanh


Edit: Chanh

Người đàn ông khen thưởng mà nghiêng đầu ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi cuốn lấy môi cô mút vào, lại nhanh chóng lui ra.

"Còn gì nữa, có còn gì muốn nói không?"

Chi Chi.

Anh dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm cô, đôi mắt thâm sâu như vì sao, nóng đến kinh ngạc.

Nói, nói cái gì chứ.

Thẩm Linh Chi lắc đầu lung tung, dục vọng dày đặc trong cơ thể lại chiếm lấy lý trí cô, người đàn ông trước mắt quả là món ngon mỹ vị, đôi tay cô vòng lấy cổ anh, chân tự động mà câu lấy bắp chân anh, khó chịu mà cọ xát.

Hơi lạnh từ vải vóc quần tây giống như có bàn tay thứ ba, vuốt đến ngứa ngáy đồng thời cũng khơi mào càng nhiều lửa dục.

Tay anh từ giữa hai chân cô rút ra: "Thật sự không muốn nói sao?"

Tại sao phải giả chết?

Còn thi thể ở ngoại ô là sao?

Tại sao lại đến tìm anh, là nhận ra anh trước kia đã tiếp cận cô?

Thẩm Linh Chi vẫn lắc đầu, tay nhỏ cầm lấy cánh tay anh, đôi mắt ướt đẫm đong đầy dục sắc và khẩn cầu: "Kỷ...... Trường Cố......"

Cô vẫn không chịu nói.

Đáy mắt sạch sẽ của người đàn ông tối đi, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, trở về vẻ thong dong như thường.

Quên đi, chỉ cần cô ở bên người anh là tốt rồi.

Kỷ Trường Cố như có như không hôn nhẹ lên đôi môi non mềm của cô gái, hơi thở nam tính nồng đậm phả vào mặt cô, tay anh vén làn váy lên vuốt ve eo nhỏ của cô, giọng nói bị đè nén đến gợi cảm: "Sao thế, muốn anh sờ à?"

"Ưm, a......"

Cô đáng thương gật đầu, nắm tay lớn của anh đặt vào giữa hai chân.

Người đàn ông lại giả vờ không biết: "Sờ chỗ nào?"

"Phía dưới......"

"Chỗ nào phía dưới?"

"Huyệt, huyệt nhỏ......" Thẩm Linh Chi muốn khóc, người đàn ông này sao lại hư hỏng như vậy chứ.

Tay anh rốt cuộc cũng bắt đầu xoa nắn, đầu ngón tay tách ra nộn thịt non mềm trơn trượt, tựa như tùy ý ở miệng huyệt cọ xát, sau đó một ngón tay cắm vào rút ra rồi lại cho hai ngón vào, mặc kệ anh sờ soạng như thế nào, hoa phùng từ đầu đến giờ vẫn luôn có tiếng nước róc rách.

"Sao lại ướt như vậy?"

Thẩm Linh Chi bị trêu chọc đến nức nở thở dốc, cô không hôn tới môi anh, nhưng hơi thở từ môi anh đã lấp đầy khí phổi cô.

Thân mật như có như không tựa như một làn gió xuân thổi qua liên tục, khiến lửa dục của cô cháy đến cực điểm.

Thẩm Linh Chi chịu không nổi, lắc eo kêu như mèo: "Anh...... A ưm...... Vào đi......"

"Vào nơi nào?" Giọng anh trầm thấp như tiếng đàn cổ lượn quanh.

"Huyệt nhỏ......"

"Dùng cái gì cắm vào?" Môi anh cọ lên gò má trắng nõn nóng bỏng của cô.

"Côn thịt của anh...... Ưm......"

Người đàn ông nghiêng đầu ngậm lấy môi cô, đầu lưỡi ấm áp liếm ướt môi anh đào, thong thả ung dung mà tràn đầy sắc khí, cánh môi hơi tách ra, anh đổi hướng khác nghiền ép môi cô, quấn quýt rồi mút vào. Cô cuối cùng cũng không nhịn được mà vươn đầu lưỡi phấn nộn ra.

Tiểu yêu tinh, là em tự chui đầu vô lưới.

Trong mắt anh dày đặc dục sắc, không chút khách khí mà cuốn chặt lưỡi cô kéo vào trong miệng liếm, lại lần nữa xâm nhập vào bên trong đôi môi thơm ngọt của cô, dùng sức mà đảo qua từng chỗ thịt non, cái lưỡi to cuốn lấy lưỡi của cô dây dưa, âm thanh chậc chậc vang dội. Hơi thở nam tính mạnh mẽ vô khổng bất nhập* chui vào từng lỗ chân lông của cô, kỹ thuật hôn không cho phép từ chối mà chiếm cứ lãnh địa này khiến xương cụt cô dâng lên cảm giác tê dại, đầu óc trống rỗng.

*Vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng có

Ngón tay đang vân vê hoa huyệt đột nhiên tăng tốc, thân ngón tay thô to nghiền ép hoa huyệt sưng đỏ, nhanh chóng chen vào khe hở giữa nụ hoa khép chặt.

Từng dòng điện ầm ầm xông thẳng lên đỉnh đầu.

"Ưm...... Ưm......"

Thẩm Linh Chi bị anh chặn môi, gần như không thể hô hấp, nước bọt không kịp nuốt xuống từ khóe môi chảy ra. Cô ngửa người về sau, liều mạng muốn tránh khỏi môi anh để thở. Nhưng anh lại siết chặt eo cô, không chịu nhượng bộ chút nào.

Miệng huyệt co rút một trận kịch liệt, đầu óc như nổ tung thành một trận pháo hoa.

Cô giương môi, mơ mơ màng màng nuốt vào nước bọt anh, cao trào bất ngờ khiến hai chân cô bủn rủn, tay bất lực bám lấy tấm lưng rộng lớn của anh, ái dịch toàn bộ tràn ra giữa hai chân làm ướt tay anh.

Kỷ Trường Cố cuối cùng cũng dịch môi lên bên tai cô, hô hấp dồn dập gợi cảm: "Sướng không, hửm?"

Làm sao đủ được chứ, anh không bắn vào, dục vọng cô vẫn không thể thỏa mãn.

Thẩm Linh Chi run rẩy nhón chân lên, khẽ liếm vành tai anh: "Kỷ...... Trường Cố...... Cắm vào đi......"

"Ừ......"

Hầu kết người đàn ông khẽ trượt, côn thịt trong quần vốn đã sưng to lại lớn hơn một vòng: "Sao lại dâm đãng đến vậy chứ?" Anh đúng là yêu chết bộ dạng lớn mật nhiệt tình nhưng lại ngượng ngùng này của cô, tay anh xoa nắn bóp cặp mông căng vểnh đàn hồi: " Muốn anh như vậy cắm em, hửm?"

Cô nũng nịu thúc giục, "Ừm, mau......"

Tiểu yêu tinh!

Anh đè nặng hô hấp dồn dập, xoay người cô lại, giải thoát côn thịt trong quần, đánh vào cánh mông trắng nõn của cô.

Kéo khóa sau lưng cô gái xuống, hai cánh tay ngó sen từ tay áo thoát ra, cặp vú trắng đẫy đà nhảy ra bên ngoài không khí lạnh, núm vú hồng nhạt xinh xắn dựng thẳng lên. Váy hầu gái màu đen bảo thủ treo ở vòng eo mảnh khảnh của cô, làm nền cho da thịt trắng như tuyết, trắng trẻo mịn màng, anh từ sau giữ lấy vòng một tròn trịa của cô, phía dưới là côn thịt nóng bỏng, vô cùng có tính xâm lược mà để ở mông cô.

"Giữ vững."

Hai tay Thẩm Linh Chi giữ lấy mép bàn, tim gan cồn cào chờ đợi được lấp đầy.

Côn thịt thô dài đẩy ra nộn thịt non mềm, quy đầu lớn khó khăn lướt qua miệng huyệt, nghiền vào hoa hạch.

"Ưm......"

Thẩm Linh Chi rên rỉ, có chút kinh ngạc anh vậy mà không vào ngay, nhưng mông nhỏ vẫn ngoan ngoãn chờ anh.

Lại đẩy vào, quy đầu một lần nữa hoàn mỹ bỏ qua miệng huyệt.

Cô tủi thân: "Kỷ Trường Cố...... Sao lại không...... Cắm vào......"

"Kỷ Trường Cố, hửm?" Phần hông anh mạnh mẽ đánh lên mông cô: "Tối hôm qua gọi như thế nào?"

"Trường Cố...... Trường Cố......"

Cô gái hiểu ngay, giọng điệu vừa mềm vừa ngọt.

Thân thể tuyết trắng của cô giống như thiên nga nằm ở trước mắt anh, thuần khiết đến mê người.

Hầu kết Kỷ Trường Cố trượt lên trượt xuống, quy đầu mượt mà ở miệng huyệt cô trằn trọc nghiền, cuối cùng đã chen vào một chút.

Giọng anh đè nén: "Về sau nhớ gọi như vậy."

Côn thịt nổi đầy gân xanh căng ra vách tường đầy dâm dịch, đẩy vào bên trong miệng tử cung.

"Ưm......"

Cô sảng khoái mà rên rỉ.

Trướng quá.

Giờ phút này Thẩm Linh Chi không giống tối hôm qua không có thần chí, thậm chí mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái, thái độ anh đối với cô sao đột nhiên lại thay đổi, tình nguyện làm cô? Nhưng bị tình dục trước mắt lấn át, cô sao còn nghĩ được nguyên nhân nữa, nhanh chóng rơi vào đầm lầy dục vọng do anh sắp đặt.

Cái huyệt nhỏ của thiếu nữ vừa non vừa mềm, không chỉ có nhiều nước, còn chặt đến không thể tưởng tượng.

Mỗi một lần đâm vào rút ra, như là có vô số cái miệng nhỏ đang hút lấy côn thịt anh không tha, Kỷ Trường Cố ước chừng đâm vào rút ra mười mấy lần đã sướng đến da đầu tê dại. Rõ ràng tối hôm qua đã làm lâu như vậy mà giờ vẫn rất chặt.

"Thả lỏng." Anh mạnh mẽ nhào nặn bộ ngực mềm mại của cô: "Muốn ăn côn thịt đàn ông đến vậy sao, hửm?"

"Ưm...... Ưm......"

Thẩm Linh Chi yêu kiều rên rỉ không nói nên lời.

Người đàn ông phía sau không ngừng dùng côn thịt thô dài đâm rút nơi đó của cô, đem các nếp uốn bên trong cô căng đầy ra, không lưu tình chút nào mà nghiền nát thịt mon mẫn cảm. Mới được thong thả ung dung đâm vào mấy chục lần mà đã làm cô sung sướng run rẩy, phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ bằng giọng mũi ngọt nị.

"Hửm...... Nhạy cảm vậy à?"

Cơ bắp của anh căng chặt, bàn tay chế trụ eo nhỏ, không nhịn được đẩy nhanh tần suất ra vào.

HẾT CHƯƠNG 14.


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info