ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

7 - Yến Phi tâm kế

kntv_1808

Năm đó giặc phương Nam đem quân xâm lược với quy mô lớn, từ Chư Ký tấn công đến Nghiệp thành ở Bắc Tề, Yến Vinh phải rời phủ dẫn quân đánh lui địch, để lại Vĩnh Khang công chúa cố thủ trong phủ. Tuy nhiên quân địch khí thế cực kỳ hung hãn, rất nhanh đã loạn đến tận vương thành.

[Vương thành: nơi ở của hoàng tộc]

Vĩnh Khang công chúa cũng là một nữ tử dũng cảm và mưu lược, nàng lập tức hạ lệnh các võ tướng mang theo gia quyến trốn thoát đến Lạc Dương. Tuy nhiên, trên đường không may chạm trán vô số quân địch, tất cả vàng bạc mang theo trên người đều bị cướp sạch, những tướng sĩ bên người cũng là tử thương hơn phân nửa, lại gặp phải bọn cướp ngựa.

Thấy tính mạng bị đe dọa, Biện thị mang theo con thứ bỏ trốn trước, may thay, đại tướng quân Tuần Túc dẫn quân đi ngang qua, nhìn thấy Công chúa bị trọng thương liền ra tay giúp đỡ, và phái người đưa nàng đến Lạc Dương để tĩnh dưỡng, mãi đến một năm sau khi chiến tranh lắng xuống, hoàng đế Tề Thuận mới đón 'bào tỷ' của mình trở về Nghiệp thành.

[bào tỷ: chị ruột]

Sau khi trở về Hoài Âm hầu phủ, công chúa Vĩnh Khang bệnh nặng mới khỏi, lúc này nhìn thấy Biện Thị đắc ý, mới biết lúc trước trong lúc loạn lạc, Yến Vinh đã phái người tới đón nàng ta.

Nhớ tới mình vì loạn lạc mà đánh mất thứ tử (Yến Đạo), hơn nữa còn mấy lần suýt trở thành hồn ma dưới nhát đao, công chúa Vĩnh Khang trong lòng vô cùng oán hận, trước mặt Biện thị, liền sai hạ nhân bóp chết con thứ mới ba tuổi của nàng ta ngay tại chỗ, rồi ép Biện thị uống mấy bát thuốc sẩy thai, nào ngờ dược tính quá mạnh, Biện thị đã chuyển dạ tại chỗ, hạ sinh một nữ tử.

Đến khi Yến Vinh quay về phủ thì Biện thì đã chết, hắn đành phải quỳ xuống cầu xin Vĩnh Khang công chúa giữ lại đứa trẻ mới sinh chưa đầy bảy tháng, lấy tên là Phi.

Yến Phi chỉ nhỏ hơn Yến Đạo một tuổi, mười tám tuổi cũng không ai hỏi cưới, từ lâu đã trở thành đối tượng chế nhạo ở Nghiệp thành, con thứ không được yêu thương cũng không sao, nhưng vì thiếp thất Biện thị, mẫu thân nàng lại không may xúc phạm đến công chúa Vĩnh Khang, và bị ép chết, khiến những công tử hạ đẳng cũng không dám tới cửa ngỏ lời cầu hôn.

"Nhìn sắc mặt muội muội hôm nay tốt lên rất nhiều, thân thể hẳn là khỏi rồi?"

Yến Loan xinh đẹp, xuất thân lại cao quý, nên bị Yến Phi ghen ghét, ngày đó nàng ta nảy sinh ý định giết người nên đã lập kế xúi giục Chử Vân Thường đẩy nàng xuống ao, làm sao biết được Yến Loan lại phước lớn mạng lớn, may mắn sống lại.

"Muội không sao rồi, Tạ tỷ tỷ quan tâm."

Giữa hè tiết trời oi bức, hạ nhân cứ cách mỗi canh giờ sẽ đắp đá lạnh để giảm nhiệt, và đặt chúng ở góc phòng, trong khi một hạ nhân khác đứng ở một bên quạt thêm gió mát cho họ.

Yến Phi cho thêm một ít đá vụn vào bên trong trà thơm của mình, liền nói.
"Ngày mai ở ngoại ô phía bắc có thi hội, muội muội đi cùng ta nhé?"

Yến Loan đã hơn nửa tháng không ra khỏi phủ, vừa nghe thấy những lời này, hai mắt lập tức sáng lên, mặc dù biết Yến Phi có thể có suy nghĩ khác trong đầu, nhưng nàng không thể dập tắt được ý nghĩ muốn ra ngoài dạo chơi.

"Được ạ"

Nàng gật đầu đáp, Yến Phi liền cười cong mặt mày.

Chờ Yến Phi rời khỏi, ma ma hầu hạ Yến Loan liền lạnh mặt, nói khẽ: Ông Chủ hứa với nàng ta làm gì? Tiện phụ đó nhất định sẽ lập mưu với Ông Chủ như lần trước, chỉ sợ ngày mai......

Yến Loan miệng nhỏ ăn bánh hoa quế hạnh nhân, nở nụ cười: Ma ma đừng lo lắng, ngày mai con ngược lại muốn xem xem nàng ta có thể làm được gì...... Nhưng, không biết Khương tiểu thư ngày mai có thể cùng đi hay không?

Khi vụ tai nạn xe xảy ra ngày hôm đó, Khương Sa Sa đã ở bên cạnh nàng, và khi Yến Loan rơi xuống nước, Khương tiểu thư cũng là bị đẩy xuống cùng, nàng có thể biến thành Yến Loan, và liệu Khương Sa Sa có thể hay không trở thành một Khương Phúc Viện?

......
Nước Yến chú trọng quân sự, trong khi nước Tề đề cao học tập. Hàng năm vào đầu mùa xuân, giữa mùa hạ, thu mát mẻ, và mùa đông rét đậm, đều tổ chức một cuộc thi hội tự phát, mời vô số nhà văn, các học giả uyên thâm nổi danh trên khắp nước Tề đến tham dự và giao lưu học hỏi.

Không thiếu những thiếu niên công tử anh tuấn, khôi ngô đến đây để viết văn. Dần dần một cuộc thi hội nhàm chán bắt đầu nhận được sự yêu thích của các tiểu thư, phu nhân quyền quý ở Nghiệp thành. Và cuộc thi hội kể từ đó cũng liền trở thành một buổi hẹn hò giả dạng.

Hôm sau trời vừa sáng, Yến Loan cùng Yến Phi ngồi trên kiệu xe hướng phía bắc ngoại ô, âm thanh leng keng từ chiếc chuông ngọc trang trí trên cỗ xe vừa từ Hầu phủ lái ra, đã thu hút nhiều sự chú ý từ đám đông. Trong thời đại theo đuổi cái đẹp này, từ quý tộc cho đến người dân buôn bán nhỏ, hay dân thường đều có một tình yêu đối với những điều đẹp đẽ.

---
Xa xa phía sau màn cửa lụa mỏng, nhìn thân ảnh Yến Loan yểu điệu ngồi quỳ chân trong kiệu, trong đám đông liền có người hát lên tình ca.

Dẫu sách sử ghi chép triều đại này cảm tình không bị cản trở, nhưng Yến Loan vẫn là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến không ít nam tử trẻ tuổi đem ngọc bội trong ngực đưa tới chỗ hạ nhân của nàng, trong miệng trắng trợn ca ngợi vẻ đẹp của Mật Dương Ông Chủ, khiến nàng ít nhiều có chút không thích ứng kịp.

Đến lúc thi hội, đã có không ít người ở đây, tháng năm hương hoa thơm ngát, bươm bướm đủ loại màu mắc bên trong Hồ Điệp cốc ở vùng ngoại ô phía bắc bay lượn trong không trung, trăm hoa đua nở, cùng nhiều nhóm nam nữ tử trẻ tuổi dắt tay nhau đi dạo, ân ái có thừa.

Yến Loan vừa xuống kiệu, tự nhiên lại bị một phen săn đón, tiểu thư các gia đình quý tộc thì không sao, nhưng những nam tử có mặt nhìn thấy nàng lộng lẫy như Chiêu Dương, đều không nỡ rời đi.

Thật vất vả mới trốn thoát khỏi đám người đó, Yến Loan mới phát hiện Yến Phi đã biến mất, liền biết nàng ta định giở trò, sau đó Yến Loan mang theo ma ma đi vào trong Cốc, định tránh mặt nàng ta.

Lúc đi tới một cánh rừng trống, Yến Loan đứng nấp phía sau một tảng đá, chợt nghe thấy những âm thanh không đứng đắn, giống như tiếng thở dốc của nam nhân cùng tiếng nữ tử rên rĩ kịch liệt, Yến Loan lập tức đỏ mặt, chỉ biết thở dài ngao ngán, định kéo ma ma chuẩn bị rời đi.

"A a ~ Ngài xin ngài nhẹ một chút ~ Sâu quá, ta ... ta... chịu không nổi!"

Yến Loan bước chân đột nhiên dừng lại, giọng nói này nếu như nghe không lầm, hẳn là Yến Phi, bên cạnh ma ma cũng nghe thấy, sắc mặt liền tái nhợt, muốn xông ra ngoài, lại bị Yến Loan kéo lại, trốn sang một bên.

Tiếng nước nhóp nhép vang lên, nam nhân vội vàng thúc vào bên trong, miệng không nhịn được chửi bới:

"Đồ đĩ nhà ngươi, nhanh như vậy đã chịu không nổi, cái lỗ của ngươi bị lão tử đâm lỏng lẻo rồi, còn không kẹp chặt lại!"

Giọng nói xa lạ của gã nam nhân làm Yến Loan có chút buồn nôn, lại nghe thấy ma ma bên cạnh nhỏ giọng nói,

"Là đại công tử của chử quốc cữu .."

[Con trai cả của quốc cữu, anh ruột của huyện chúa Chử Vân Thường.]

Khi cuộc kích tình gần như kết thúc, miệng gã không ngừng tuôn ra những lời lẽ tục tĩu, trong khi Yến Phi đang bị húc vào một cách dữ dội cũng không kìm được mà hét lớn, tựa hồ như sợ âm thanh quá lớn, ả lấy tay che miệng lại, sau vài tiếng nức nở, rốt cuộc cũng dừng lại.

"Công tử chê động huyệt ta lỏng lẻo, ta biết có người chặt hơn, không biết ngài có dám động không."

Gã nam nhân vừa mới trút được dục vọng xong, lúc này đang ngồi la liệt trên bãi cỏ, dương vật giữa háng ngã xụi lơ một bên, phía trên dính đầy dâm thủy của nữ tử cùng tinh dịch của mình, sau đó kéo Yến Phi phóng đãng đa tình, để ả dùng khăn thêu lau sạch hạ thể cho hắn.

"Ôi, cưng mau nói là ai? Nếu so với ngươi càng chặt chẽ, lão tử nhất định phải đ* "

Cuối cùng hắn vươn tay sờ soạng lỗ huyệt ướt nhẹp của Yến Phi lúc này chưa mặc quần vào, tay ẩm ướt dính mật dịch, liền trây lên vạt áo nửa mở trên ngực Yến Phi.

"Công tử là cháu ruột của Thái hậu, lại là đường huynh (anh họ) của hoàng đế Tề Linh, thân phận cao quý như vậy, muốn chơi nữ nhân cũng nên tìm người ngang nhau nha, ta không xứng với ngài, nhưng Ông Chủ muội muội của ta...."

Yến Loan đứng một bên nghe trộm lập tức hiểu được Yến Phi đang muốn tẩy sạch sự trong trắng của nàng. Từ lâu đã nghe danh Chử Mông đại công tử của Chử quốc cửu là hạng cặn bã ức hiếp bách tính, ỷ được Chử thái hậu yêu thương, lại là con nhà quyền quý, nên càng lộng quyền làm nhiều chuyện thương thiên hại lí, nhưng không kẻ nào dám chống lại hắn ta.

"Ngươi nói Yến Loan? Dâm phụ nhà ngươi nghĩ ta điên rồi đúng không, nếu Yến Cảnh biết ta chơi muội muội của hắn, còn không xách dao tới chém ta, ngươi đây là muốn hại chết ta mà!"

Dứt lời, hắn liền vung tay tát vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Yến Phi lúc này vẫn còn chưa nguôi ngoai dục vọng, hắn cũng biết cái gì nên chơi và không nên chơi. Ví dụ như Yến Phi, thứ nữ mà Vĩnh Khang công chúa vô cùng chán ghét, hắn liền chơi đến chết, xem chừng cũng không ai quan tâm, nhưng Yến Loan lại hoàn toàn ngược lại...

Yến Loan ở đằng xa thở phào nhẹ nhõm, xem ra gã Chử Mông này cũng không phải kẻ ngu.

"Cái lỗ phía trước của ngươi đã lỏng, hôm nay ta sẽ thao ngươi lỏng loét luôn cái lỗ phía sau!"

Chử Mông tức giận vì Yến Phi định giở trò lợi dụng hắn, mặc kệ Yến Phi giãy dụa liền kéo người ả đặt dưới hông, sau đó cắm dương vật cương cứng vào lỗ hậu chặt chẽ lần nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info