ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

4 - mộng diệt - h

kntv_1808

Chớp mắt một tháng đã trôi qua. Từ Uyển đã quen dần với những ngày nằm mộng hàng đêm nhưng tinh thần đã không còn được tốt như trước, cô mắc một loạt các sai lầm trong công việc, và hai quầng thâm gấu trúc thì ngày càng lộ rõ trên mặt.

"Từ Tiểu Uyển, cậu không sao chứ? Nhìn lại mình đi, cứ như người sắp chết ấy. Nếu cứ tiếp tục, cậu cũng không thể giữ nổi công việc này."
Khương Sa Sa lo lắng nói khi họ rời khỏi nơi làm việc.

Cả hai tìm đến một nhà hàng gần công ty, nhưng khi vừa ngồi xuống, Khương Sa Sa vẫn đang chăm chú gọi món, quay lại thì đã thấy Từ Uyển ngủ gục trên bàn.

"Cậu làm sao vậy?! Mấy ngày này không ngủ hả? Gần đây còn đi làm muộn, vậy mà vẫn chưa ngủ đủ giấc? Bộ cậu là thánh ngủ hay gì?!"
Khương Sa Sa đùng đùng tức giận, đứng dậy kéo mạnh tay Từ Uyển hỏi.

"Làm ơn để tớ chợp mắt một lát..."
Từ Uyển mệt mỏi thở dài với cô bạn thân nhất của mình.

"Buổi tối tớ không ngủ được..."

"Hừm! Để xem xem cậu đang làm cái quái gì!"
Khương Sa Sa bực bội nhìn người bạn thân, quyết định ngủ lại nhà Từ Uyển,

"Này, tớ đã hy sinh cả buổi tối đi chơi chỉ vì cậu đấy, hãy biết ơn!"

Từ Uyển chìm vào giấc ngủ lúc 9 giờ tối, nhưng Khương Sa Sa, người đã quen với cuộc sống về đêm, không thể ngủ được, và dành thời gian cho chiếc điện thoại của mình.

Ban đầu, mọi thứ vẫn bình thường, nhưng đến một giờ sáng, một âm thanh kỳ lạ phát ra từ phòng ngủ, nghe như tiếng rên rỉ của một người phụ nữ, lộ ra vẻ khẩn trương của ham muốn tình dục.

"Từ Tiểu Uyển, có chuyện gì vậy?"

Khương Sa Sa ngập ngừng bước vào phòng ngủ, lúc này mới nhận ra đó là giọng Từ Uyển, đang ôm chặt chăn bông, như đang mơ, khuôn mặt đỏ bừng không ngừng cọ vào chiếc gối, và những ngón tay đang mò vào ga trải giường, đôi môi mỏng manh thở gấp gáp, tràn ngập những tiếng rên rỉ khắp cả căn phòng.

Khương Sa Sa chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết Từ Uyển đang mơ cái gì, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhìn bộ dạng của bạn thân, vừa kinh hãi vừa sung sướng tột độ, rõ ràng là đang mộng xuân!!

"Ôi trời đất ơi! Từ Uyển!!!"
Khương Sa Sa hét ầm lên, cố gắng đánh thức Từ Uyển. Tuy nhiên, dù có lay hay gọi thế nào, Từ Uyển trong mộng cũng không thể tỉnh lại, cuối cùng vì quá tức giận nên nhéo mũi cô, hy vọng cô nàng sẽ tỉnh lại vì bị ngạt thở.

Cùng lúc đó, Từ Uyển lại một lần nữa lạc vào cõi mộng, tiếp tục tư thế 3P hoang dại hàng đêm. Cô bị một gã đàn ông ôm eo từ phía sau đâm điên cuồng, trong khi cái miệng nhỏ nhắn phía trước bị buộc phải cho một người khác cắm vào. Cơ thể đang trong tư thế bò, mông và mặt đều bị những cánh tay mạnh mẽ nâng lên, cả hai nơi đều bị cắm một cách tàn nhẫn.

Mọi thứ diễn ra trong chớp nhoáng, lỗ nhỏ phía dưới được lấp đầy bởi lực đẩy đầy bạo lực, và cái miệng nhỏ nhắn phía trên mở lớn, khiến côn thịt càng tiến sâu vào cổ họng cô một lần nữa.

Từ Uyển kinh hãi không ngừng kêu lên.

"Ưuuu ~"

Cô thút thít trong đau đớn, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, nhưng trước sự yếu ớt, tiếng khóc chỉ càng làm kích động những người đàn ông.

"Thật ướt và chặt chẽ!"
Một giọng nói trầm khàn vang lên.

Không còn suy nghĩ được gì, Từ Uyển hoàn toàn không thể phân biệt được đó là giọng của ai. Chất lỏng dâm dục trào ra trên đùi và nước dãi không ngừng chảy xuống cằm khi hai lỗ trước sau đều bị lấp đầy bởi hai côn thịt khổng lồ, trông cực kỳ dâm đãng.

Đột nhiên, Từ Uyển phát hiện mũi như bị một thứ gì đó chặn lại, Từ Uyển vừa rồi còn đang nắm lấy bàn tay mạnh mẽ của người đàn ông, giây sau lại giãy dụa, muốn phun ra cự vật đang không ngừng sưng to trong miệng chỉ để hít thở không khí.

"Ah! Ưmm!"

Gã đàn ông phía trước, dường như cảm nhận được sự phán kháng của cô, nắm lấy mái tóc dài rối bù bắt đầu mạnh mẽ chuyển động, người đàn ông phía sau như thể cũng không chịu thua kém, càng thêm điên cuồng trước sự co rút của cô.

Ngay khi Từ Uyển sắp ngất đi vì ngạt thở, vật thể khổng lồ mắc kẹt trong cổ họng cũng rút ra, giải phóng một lượng tinh dịch nóng bỏng trực tiếp vào khoang miệng, mạnh mẽ đi xuống thực quản cô.

Cùng lúc đó, Khương Sa Sa thả ngón tay ra và lùi lại một bước. Lúc này, Từ Uyển ở trên giường dường như đã đạt đến cao trào, thân thể run rẩy ôm chặt lấy chăn bông, khuôn mặt đỏ bừng, cái miệng nhỏ nhắn há to cực kỳ dâm đãng.
Thái quá đến nỗi ngay cả Khương Sa Sa, người dày dặn kinh nghiệm trên giường cũng chỉ biết đỏ mặt xấu hổ.

Cuối cùng Từ Uyển mơ màng mở mắt ra, kinh ngạc nhận ra người bạn thân của mình đang ngồi bên cạnh giường với một biểu cảm kỳ lạ trên khuôn mặt.

"Sao còn chưa ngủ, đang nhìn cái gì vậy?"

Giọng nói có chút khàn khàn, cổ họng vẫn còn cảm giác nhớp nháp như bị tinh dịch tuôn ra, Từ Uyển đỏ mặt lấy tay che bụng dưới của mình, nhớ lại cảnh tượng người đàn ông trong mơ ép cô nhìn vào hạ thể hắn, rõ ràng như thể vừa xảy ra cách đây không lâu.

Giữa hai chân nóng như lửa đốt, từng dòng chất lỏng đang rỉ ra từ lỗ nhỏ sưng tấy, những ngón tay thon dài của người đàn ông cố gắng loại bỏ chất lỏng từ bên trong, và những lời nói khó nghe lại văng vẳng bên tai cô.

"Từ Tiểu Uyển, không thể tin được gái trinh lâu năm như cậu lại mơ ướt át mãnh liệt đến vậy!"
Khương Sa Sa kinh ngạc nói, ngón tay búng vào trán bạn mình.,

Từ Uyển ngượng chín mặt bởi lời nói của Sa Sa,

"Sao ... sao cậu biết?"

"Hừm! Mau thành thật trả lời, anh chàng đó có đẹp trai không?

Khương Sa Sa tò mò hỏi, ánh mắt không giấu được sự phấn khích,

"Nghe tiếng hét của cậu, tớ cá của anh ấy là 'hàng khủng'!"

Đừng nói nhảm, tớ...tớ chỉ nằm mơ, cái gì cũng không nhìn thấy, được rồi, mau đi ngủ đi."
Từ Uyển run rẩy trả lời.

Khương Sa Sa lập tức lấy tay che ngực làm ra tư thế phòng bị đi tới.
"Không được! Không thể ngủ cùng cậu, trông cậu đói khát như vậy, lỡ không kìm chế được mình thì làm sao. Dù gì thì tớ cũng là người đẹp nha ~"

Từ Uyển: "..."
Có ai vui lòng giải thích cho người bạn vui vẻ này của cô rằng cô đang sắp chết vì kiệt sức sau khi trải qua giai đoạn 3P hoang dã như vậy không?

Từ Uyển hôm nay tỉnh dậy cảm thấy có sức sống hơn thường ngày, sau khi chuẩn bị xong bữa sáng, cô cầm bút vẽ một vòng tròn trên tờ lịch, viết xong 49, Khương Sa Sa liền đi tới.

"Cái này để làm gì?"
Khương Sa Sa tò mò hỏi.

"À, cái này? Cậu sẽ biết nếu mai đi cùng tớ đến một nơi."
Cô mệt mỏi nói.

Sau những sự kiện xảy ra vào đêm hôm qua, Từ Uyển quyết định tiết lộ với Khương Sa Sa về bí mật của mình. Mai là ngày thứ năm mươi, cô sẽ đi gặp lão bà, nhất định dẫn theo người bạn thân nhất của mình, phải công nhận cái đầu của Khương Sa Sa sáng sủa hơn cô ấy nhiều.

"Ể? Đến đâu. Còn làm bộ thần bí?"
Khương Sa Sa lẩm bẩm trừng mắt nhìn Từ Uyển,

"Nghe đây, Từ Tiểu Uyển, hôm nay nếu cậu còn dám ngủ gật trong giờ làm việc, chính tay tớ sẽ giết chết cậu!"
Khương Sa Sa hung ác nói, đặt cốc sữa trên tay xuống.

"Biết rồi, hôm nay tớ không dám ngủ gật nữa."
Từ Uyển cười khúc khích trả lời.

"Thôi được rồi, mau bắt xe đi làm".

Bầu trời hôm nay ảm đảm bất thường, mây đen u ám, như đang chuẩn bị cho một cơn bão dữ dội.

Hai người vừa lên xe, đến cột đèn giao thông đầu tiên,
Khương Sa Sa bỗng nhiên hét lớn,

"Á! Tớ quên lấy điện thoại di động rồi! Mau về đi!"

"Chẳng phải tớ đã nhắc cậu cầm theo điện thoại rồi sao?"
Từ Uyển bực tức thở dài,
May thay vẫn còn hơn nửa tiếng trước khi đến giờ làm, cô vội nói với tài xế:
"Thưa ông, có thể... "

'RẦM'

"Ahh !!!"

Cùng lúc đó, trong một ngôi nhà cũ nát ở thôn Đường Nhạc, ngọn nến trắng trên bàn đột nhiên bị dập tắt.

"Là phúc hay họa, đó là định mệnh không thể tránh khỏi ..."

Một cụ bà lớn tuổi đang đọc sách gần đó thở dài ngao ngán nhìn vào ngọn nến vừa bị dập tắt một cách kỳ lạ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info