ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

37.2 - không kiềm chế mà bắn ra - 3p, h++, sm

kntv_1808

"Loan nhi thấy trướng lắm phải không? Nào, đến đây, mau nhả bình ngọc ra đi."

Ngón tay thon dài Yến Cảnh lướt trên âm hộ trơn bóng ẩm ướt của thiếu nữ, lần trước vài sợi lông mao nơi đây đã được cạo sạch, âm hộ được bôi dược cũng không còn tiếp tục mọc lông, bóng loáng trắng nõn cực kỳ dễ chịu mỗi khi chạm vào, càng thêm thỏa mãn dục vọng biến thái trời sinh của nam nhân.

Bình ngọc chống đỡ, chôn sâu trong thành thịt làm bụng dưới Yến Loan mỏi nhừ tiết ra lượng lớn dâm dịch, thân thể nàng trở nên mềm mại lợi hại, làm gì còn có sức lực nhả bình ngọc kia ra, chỉ suốt ruột khóc thút thít.

"Muội hết sức rồi..... đại ca, làm ơn thay Loan nhi rút ra nhanh đi, tiểu huyệt muội trướng khó chịu quá ~"

Yến Đạo đang cố gắng xoa bóp bộ ngực sữa nghe thấy liền cười lạnh, hắn ôm lấy bờ mông nhỏ Yến Loan, dùng lực xoa nắn khiến hoa huyệt lại thít chặt vào, vừa rồi còn có thể nhìn thấy đáy bình ngọc, trong nháy mắt đã tiến sâu vào thịt mềm mất hút tăm hơi.

"Tiểu dâm đãng, thích ăn như vậy, còn kêu khó chịu? Nếu hôm nay không chịu nhả ra, ngày mai đại bổng của ta phải chui trong đó cả ngày a."

"Nha ~ A ~ Thật sâu, thật thoải mái!"

Yến Loan không chịu được liền phát ra vài tiếng rên rỉ, cảm giác bình ngọc được chôn sâu trong hoa huyệt cực kỳ kích thích, bình ngọc tinh tế ma sát khiêu động thành thịt mềm, đè vào cửa tử cung, khiến nàng thoải mái kiều mị thở gấp đầy quyến rũ.

"Thế nào, vật này với đại bổng của ta, thứ nào chơi muội sảng khoái hơn?"

"Trong khi ngón tay Yến Đạo từ sau mông sờ lên lỗ huyệt phía trước của nàng, Yến Cảnh lại xoa nắn âm vật của nàng, sau đó thăm dò vào miệng hoa huyệt vừa mở, hắn đỡ lấy đáy bình ngọc trong khe nóng ướt, nhẹ nhàng nhấn một cái, Yến Loan lập tức thét lên.

Thiếu nữ đổ đầy mồ hôi điên cuồng lắc đầu, bình ngọc dù phù hợp, nhưng lại là tử vật, cũng không mềm nóng như dương cụ của nam nhân, nàng cố ý giả vờ rên rỉ vài tiếng cũng chỉ vì muốn để bọn hắn mau mau lấy bình ngọc ra thôi.

"Không thoải mái không thoải mái, mau mau lấy ra đi... muội muốn côn thịt ca ca ~"

Lúc này tay Yến Cảnh đã buông âm đế mẫn cảm tới cực điểm ra, trượt nhẹ trên vùng bụng bằng phẳng trắng muốt, chơi Yến Loan nhiều năm như vậy, hắn còn hiểu rõ nàng hơn cả chính mình, nhớ rõ nơi nào trên cơ thể nàng có thể động vào và không nên động vào.

"Ưm ~ Đại ca đừng ấn, nơi đó khó chịu ~ Nha!"

Yến Cảnh cười tà, ngón tay hắn dường như mang theo ma lực, từng tia lạnh hiện ra trên đầu ngón tay, nhẹ vuốt ve khu vực dưới rốn, thỉnh thoảng đè ấn nơi tử cung, hắn khẽ động một chút chỗ sâu trong hoa huyệt càng co rút chặt vào, khiến đùi nàng vô thức run rẩy.

"Nhị đệ, thời gian cũng không còn nhiều, mau thay nàng lấy bình ngọc ra, ta muốn nhìn thấy mật hoa Loan nhi ngập chìm trong bình ngọc kia."

Yến Đạo vốn đang dò xét tại cửa huyệt Loan nhi liền lên tiếng, hai ngón tay hắn tách ra kẹp lấy bình ngọc trong lỗ thịt chặt chẽ, thế nhưng làm thế nào cũng rút không ra, ngược lại hai ngón nhiều lần bị trượt làm dâm dịch dính đầy cả lòng bàn tay.

"Tiểu đãng phụ hút chặt quá, đệ không lấy ra được!"

Ngón tay Yến Cảnh xoay chuyển trên lưng đổ đầy mồ hôi của Yến Loan, cố ý cào nhẹ băng cơ ngọc cốt, kích thích Yến Loan vặn vẹo eo nhỏ nhắn yêu kiều, tiểu huyệt mỹ diệu đang bọc lấy bình ngọc chống đỡ tại nơi sâu, theo động tác chủ nhân liền tiết ra mật hoa, nói thì dễ nhưng muốn lấy chiếc bình ra đâu dễ dàng gì.

"Loan nhi, còn không mau mở rộng lãng huyệt để nhị ca ta lấy bình ngọc ra, sớm đổi sang côn thịt ca ca cho muội sảng khoái."

Thân ảnh hắn cao lớn dán sau lưng nàng, tuấn nhan tà mị hơi nghiêng, hơi thở cực nóng dâng trào trên hai gò má ửng hồng của nàng, thỉnh thoảng lại thè lưỡi trêu chọc tai nhỏ mẫn cảm, thưởng thức hương vị mồ hôi của nàng.

"Ưm ~ Đại ca ~ Mau mau hôn muội!"

Toàn thân Yến Loan bị hắn trêu đùa tựa như bị điện giật, trung tâm căng cứng không khỏi thư giãn, kiều mị nuốt nước bọt tìm kiếm đầu lưỡi Yến Cảnh, nhưng đều bị hắn tránh thoát.

Trong khi Yến Đạo nhìn chuẩn thời cơ, hai ngón lần nữa thăm dò vào bốn phía thịt huyệt, đợi thành thịt thư giãn liền phủ đầu kẹp lấy bình ngọc, ngay lập tức phân nửa bình ngọc được rút ra đầy khéo léo, tiếng nước mơ hồ vang lên, trực tiếp khiêu khích cổ họng nam nhân xao động.

"A! Đừng kéo, không muốn!"

Bình ngọc chôn sâu trong lãng huyệt tựa hồ đã mọc rễ, vừa mới rời khỏi đường hành lang, Yến Loan như bị rút sạch, muốn kẹp chặt chân, nhưng một cái chân còn đang bị cột vào thành giường.

Yến Cảnh giữ chặt cằm Yến Loan, đầu lưỡi thấm ướt lại bắt đầu chơi đùa cùng bờ môi nàng, tham lam hút lấy hương thơm hoa lan trong hơi thở hỗn loạn của nàng, trầm thấp cười:
"Loan nhi, ngoan, ca ca sẽ cho muội nước bọt."

Thiếu nữ bị dục vọng trói buộc không ngừng bị hai con sói đói khát ở hai đầu chơi đến đỉnh, một mặt bị Yến Cảnh ngậm lấy môi, một mặt cố gắng thả lỏng thân thể phối hợp cùng Yến Đạo rút bình ngọc ra.

"Chậc, nước trong lãng huyệt này nhiều thật, nhìn bình ngọc này ướt đẫm nước như vậy, bên trong nhất định chứa rất nhiều dâm dịch."
Yến Đạo trêu chọc, rút gần hết phân nửa bình ngọc ướt sũng ra ngoài.

Yến Loan còn đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào của Yến Cảnh, sớm thất lạc trong nhu tình của hắn, hơi thở hai người chăm chú dây dưa cùng một chỗ, thế nhưng chẳng biết tại sao Yến Cảnh lại không hút đầu lưỡi của nàng, cũng không cho nàng nước bọt, Yến Loan phải gấp gáp vươn đầu lưỡi vất vả đuổi theo.

Lúc này, Yến Cảnh vừa hôn Yến Loan, tay lại phải nhận lấy bình ngọc Yến Đạo còn chưa rút ra, tinh thần Yến Loan vừa mới hòa hoãn một chút, đột nhiên Yến Cảnh nắm lấy bình ngọc, hung hăng đâm mạnh vào cửa hoa lần nữa.

Trong nháy mắt Yến Loan trừng to mắt muốn thét lên, lập tức bị Yến Cảnh hút lấy đầu lưỡi, cổ họng kêu thảm đều bị hắn nuốt vào trong bụng.

"Ai nha, Loan nhi bắn nước tiểu!"

Một kích này quá bất ngờ, Yến Loan đang trên đà hòa hoãn, bất ngờ bị Yến Cảnh đâm mạnh làm mất kiểm soát, đôi mắt xinh đẹp nồng đậm tình dục trở nên trắng dã, gần như ngất đi, cuối cùng Yến Cảnh cũng buông nàng ra, nhàn nhã nhìn miệng niệu đạo phun ra thủy dịch vàng nhạt, vẽ ra một đường vòng cung xinh đẹp trên không.

"Bộ dạng Loan nhi bắn nước tiểu càng ngày càng dễ nhìn, ưm, có mùi vị của ô mai."

Đại não trống rỗng một mảnh, từng lỗ chân lông toàn thân Yến Loan đều bị kích thích mở ra, cao trào kịch liệt run rẩy, chiếc bình ngọc mới bị Yến Cảnh cắm vào cũng rơi ra khỏi con đường hành lang trơn trượt quá mức, đợi nước tiểu tí tách tí tách vô thức bài tiết xong, chỗ sâu chân tâm được mở rộng róc rách chảy xuống từng giọt dâm dịch trong suốt.

Yến Đạo lung lay bình ngọc, nghe tiếng nước bên trong, cười nói:
"Còn tiết ra nhiều như vậy, Loan nhi đúng là tiểu dâm đãng làm bằng nước."

Chiếc giường lớn đã bị ướt nhẹp hoàn toàn, bắp chân bị trói của Yến Loan được gỡ xuống, đôi chân tuyết trắng còn đang co quắp, Yến Cảnh liền ngăn động tác Yến Đạo cởi dây lụa trói cổ tay nàng lại.

"Đừng vội."

Hắn ngồi quỳ chân phía trước Yến Loan, cao trào kịch liệt không ngừng khiến thân thể nàng mềm mại ửng đỏ như là kiều hoa, tản ra khí tức mê người cực kỳ đáng thương, đôi tuyết nhũ bị trói chặt, cũng đã căng cứng tới cực điểm.

Đôi vú ngọc trắng nõn bị trói ngạo nghễ ưỡn lên, lộ ra từng tia huyết mạch trướng phồng dị thường, Yến Cảnh dùng tay nắn bóp, liền nghe Yến Loan vô thức thì thầm, tựa hồ là đang kêu đau.

Hắn nhìn Yến Đạo, hai người một trái một phải xích lại gần, bắt đầu bú liếm ngọc sữa của nàng, nhịp nhàng xoa nắn, đến khi Yến Loan bắt đầu khàn khàn kêu khóc vì trướng đau, Yến Cảnh liền biết thời cơ không sai biệt lắm...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info