ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

37.1 - bình ngọc cắm hoa huyệt - 3p, h++, sm

kntv_1808

Một hôm nọ, Yến Cảnh tức giận đuổi tân Khả Hãn trở về Bắc Cương chỉ vì hắn muốn cưới Yến Loan làm Vương phi, lúc trở về cung, lửa giận trong lòng sớm lan tràn đốt cháy tim phổi, dáng vẻ công tử nho nhã thường ngày luôn tự kiềm chế của hắn đều biến thành âm trầm sát khí.

Khi hắn trở về Hoàng Trang, triều phục còn chưa kịp thay liền đi tìm Yến Loan, nhưng không ngờ gặp phải tình cảnh điên loan đảo phượng hoạt sắc sinh hương.

[Điên loan đảo phượng " 颠鸾倒凤": ví với việc đảo lộn thứ tự, thế sự thất thường, cũng ví với việc nam nữ giao hoan, hay chính là tư thế 69.]

[Hoạt sắc sinh hương: Hình dung nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của phụ nữ.]

Thiếu nữ vừa cập kê một năm không còn ngây ngô thuần khiết như ngày xưa, thân thể trần trụi chi chít những dấu hôn mập mờ, những đường cong ưu mỹ đầy quyến rũ hiện ra, lại được hai huynh đệ bọn họ ngày đêm dạy dỗ, giọng nói càng trở nên dịu dàng uyển chuyển có thể làm nam nhân huyết mạch sôi trào.

Những thủ đoạn biến thái của Yến Đạo ngày qua ngày càng trở nên tàn bạo, không biết từ đâu hắn tìm tới một đống dây lụa trói chặt Yến Loan. Hai cổ tay nhỏ bé yếu ớt của thiếu nữ bị lụa đỏ quấn chặt và cột vào kệ tử đàn chạm khắc hoa văn trên đầu giường, đôi chân cân xứng miễn cưỡng quỳ gối trên giường, cũng bị trói lại.

Chân nhỏ trắng muốt bị dây lụa xoắn vài vòng, một đầu được thắt trên đỉnh giá đỡ, buộc cửa âm hộ phía dưới mở rộng, hai ngón tay Yến Đạo khép sát lại nhau đút vào trong hoa huyệt của nàng làm dâm thủy tiết ra giường một mảnh mật hương.

"A a ~ Nhị ca đừng moi chỗ đó ~ Ô ô!"

Yến Cảnh nhìn chằm chằm vào cánh cửa một lúc, dương vật giữa háng sớm đã cứng rắn, nghe tiếng Yến Loan kiều khóc lã chã càng làm lửa dục trong lòng hắn lớn thêm mấy phần, môi phấn má đào xinh đẹp diễm lệ mới có thể trêu chọc Bắc Cương Khả Hãn si mê không thôi, nếu không phải vì quyền thế hắn to lớn, nói không chừng Yến gia thật đúng là sẽ có thêm một Vương phi Khả Hãn phiên bang!

"Đại ca làm sao mới trở về lại? Tiểu tử tóc quăn kia bị đuổi đi chưa? Tê, dâm đãng, đừng kẹp chặt!"

"Tên khốn không biết trời cao đất rộng là gì, vì muốn cưới Loan nhi chúng ta, định dốc hết vốn liếng, hứa lấy ngàn kỵ binh tinh nhuệ chỉ để đổi lấy bàn tay của Loan nhi, Loan nhi mau nói cho đại ca, muội làm thế nào câu dẫn được hắn?"

Lời này của hắn chua đau răng, đưa tay bóp nắn ngọc nhũ Yến Loan bị lụa đỏ giao nhau trói lại, dây lụa đỏ bừng siết tại nhũ ngọc tuyết trắng, khiến đỉnh ngọc nhũ càng thêm tròn trịa mượt mà, trên đầu vú nhỏ cứng rắn còn đáng thương lưu lại dấu răng của Yến Đạo.

Có lẽ là bị chơi đùa hơi lâu, Yến Loan không thể kiềm chế dâm lãng ưm một tiếng mỏng manh nhu động lòng người, hai gò má đào trên khuôn mặt nhỏ nhắn dính những giọt nước mắt loang lổ, nàng bị Yến Cảnh bóp nhũ sữa đau, liền khóc hô lên.

"Ta không có câu dẫn hắn!"

Hai tay nàng bị cột trên đỉnh đầu chống đỡ trọng lượng toàn thân đã đau buốt vô cùng khó chịu, chưa kể lỗ huyệt nơi hạ thân đã bị Yến Đạo điều khiển gần một canh giờ, ngón tay hắn làm loạn đào khoét trong hành lang, chọc ngoáy hoa thịt non mịn, còn moi ra cổ tinh dịch hắn bắn vào.

Yến Cảnh hừ lạnh một tiếng, nhìn hai ngón tay xảo trá trêu đùa của Yến Đạo, dâm thủy cùng tinh dịch trắng đục từ hai cánh môi sưng đỏ không ngừng chảy xuống làm chiếc giường thêu hoa ẩm ướt đến nổi không kịp thẩm thấu.

"Loan nhi đãng phụ, chỉ một ánh mắt cũng có thể khiến nam nhân mất hồn, chẳng lẽ ta cùng đại ca không thể thỏa mãn được muội, mới bỏ lại khăn tay ngay trước mặt tên Khả Hãn kia?"

Rút ngón tay từ bên trong thịt mềm hoa huyệt ra, Yến Đạo từ phía sau cầm một chiếc khăn tay xanh nhạt, khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng tràn ngập dục vọng cười lạnh, lau sạch ẩm ướt dính trên tay, khiến chiếc khăn thuê hoa trà nhuốm đầy mùi vị dâm mỹ.

Yến Loan thở gấp nhìn rõ, đó chính là chiếc khăn tay của nàng bị gió cuốn rơi khi gặp Bắc Cương Khả Hãn ngày hôm đó, giữa đôi mắt đẹp một mảnh sương mù mờ mịt đang chờ giải thích, lại bị ngón tay Yến Cảnh chặn lại môi son.

"Ưm ưm ~"

Yến Cảnh giở trò xấu, kẹp lấy phiến lưỡi ướt nước chơi đùa, đem dâm dịch nóng bỏng nơi riêng tư chậm rãi trét vào lưỡi trên môi nàng, khi lòng bàn tay ngọc lạnh buốt quét trên hàm răng, tinh dịch nam nhân nồng đậm khí tức liền xộc lên mũi làm Yến Loan phải hoa mắt choáng đầu.

"Ngươi đưa đơn thuốc thúc sữa cho muội ấy uống chưa?"

[Thúc sữa: kích thích tiết sữa - dùng thuốc hoặc thức ăn làm cho sản phụ có sữa.]

Mấy ngày nay Yến Cảnh bề bộn nhiều việc triều chính mới giao chuyện này cho Yến Đạo, lúc này hai tay Yến Đạo đều rảnh rỗi không ngừng xoa nắn cặp vú trắng như tuyết của nàng, hai núm vú bị nam nhân bú mút qua vô số lần đã dần đỏ hồng phấn nộn mê người, cùng lỗ huyệt dâm mị nơi hạ thân, dù bị thao nhiều đến mấy vẫn chặt chẽ phấn hồng như xử nữ.

"Cho uống vài lần rồi nhưng vẫn không thấy tiết ra sữa."

Cũng không biết là vì phương thuốc hay là vì nguyên cớ khác, cặp nhũ Yến Loan vốn đã lớn, mấy ngày nay càng to lớn căng tròn hơn, váy ngắn mỏng manh thường ngày trực tiếp hãm sâu cặp nhũ khiếu người khác chỉ muốn chết chìm bên trong, xích lại gần để ngửi còn lộ ra nhàn nhạt mùi sữa.

Yến Cảnh rút ngón tay cắm trong miệng nhỏ nhắn của Yến Loan ra, liền cúi người liếm sạch sẽ nước bọt chảy trước ngực nàng, sau đó đứng dậy đi đến một rương tủ bên cạnh bàn trang điểm. Hắn vừa rời đi, Yến Đạo lập tức đưa miệng lên ngậm lấy môi anh đào Yến Loan.

Miệng nhỏ bị hương dịch của Yến Đạo càn quấy, ngay khi đầu lưỡi vừa mới xâm nhập, hắn như một kẻ mất trí trải qua cơn khát nhiều năm, bóp lấy khuôn mặt nhỏ của Yến Loan, đem nước bọt thiếu nữ hút sạch vào bụng mình.

Đợi đến khi Yến Cảnh trở lại, đã cởi triều phục cùng lớp áo trắng còn lại bên trong làm lộ cả cơ ngực cường tráng ra ngoài, trong tay hắn cầm một cái hộp gấm, sau khi mở ra, rõ ràng là một cái bình ngọc cổ.

Bình liễu dài ước chừng hai mươi centimet, được chế tác hoàn toàn từ bạch ngọc thượng đẳng, miệng lọ rộng chừng ba cm, cây liễu được chạm khắc lồi lõm không ngay ngắn trên thân bình lại cực kỳ sinh động như thật, xem xét là đến từ đôi tay đầy tài nghệ của người thợ lành nghề.

"Đây chẳng phải đế cắm hoa Loan nhi đưa đại ca sao, lấy ra làm gì?"

Yến Cảnh lấy khăn ướt lau sạch sẽ một bên bình ngọc, ngón tay thon dài vỗ nhẹ chiếc bình, miệng bình khẽ nhúc nhích, ánh mắt đảo qua nộn huyệt Yến Loan trống rỗng đã lâu, cười nói:
"Nếu đây là đế cắm hoa, dĩ nhiên ta sẽ dùng để cắm hoa, hay là hôm nay cắm vào lỗ hoa của Loan nhi đi."

"Ta không muốn!"

Yến Loan bị Yến Đạo hôn đến choáng váng đầu óc, đôi má ửng hồng thở gấp gáp, kia là bình ngọc Khương Phúc Viện đã đưa cho nàng làm lễ vật mừng sinh thần của Yến Cảnh, hắn thường ngày không nỡ dùng, hóa ra là vì muốn để dành vào việc này!

Ước lượng bình ngọc trong tay, thân bình từ mỏng đến thô dần, hoàn toàn không hề thua kém cự vật bọn hắn ngày thường lấy ra để cắm vào Yến Loan.

"Loan nhi ngoan nào, đợi ta lấy đủ nửa bình xuân thủy, sự tình muội câu dẫn vị Khả Hãn Bắc Cương kia mới có thể xóa bỏ."

Ngày thường, mỗi khi nước hòa cùng tinh dịch trên giường, Yến Đạo thô bỉ luôn luôn thay đổi thủ đoạn để thao Yến Loan, nhưng người nàng càng khiếp sợ hơn lại là Yến Cảnh. Lần trước hắn cạo âm mao nàng, hắn cười và đem một bình rượu trái cây rót vào trong tiểu huyệt nàng, phút cuối cùng lại vân vê mấy sợi lông mao mềm nhỏ rồi nhét vào trong khe hoa nàng, sau đó hắn mở miệng hút lấy rượu trái cây vào bụng cùng vài sợi lông mao ra ngoài, thực chất mang mùi vị nồng đậm biến thái.

Lần trước nữa, nàng bị Yến Cảnh đè vào lúc giữa trưa hè oi ả khiến từng đợt gió nóng hắt lên hạ thân trần truồng của nàng, sau đó hắn lấy cớ giải nóng rồi dùng khối băng nhét vào lỗ hoa nàng, chưa nói đến cảm giác kích thích người như thế nào, nhưng sau sự tình đó Yến Loan suốt mấy ngày liền đều phớt lờ không để ý đến hắn.

Mà hiện nay, mạch não biến thái của hắn lại bắt đầu hỏng, cắm huyệt bằng bình ngọc?

Yến Loan còn chưa kịp kêu to không muốn, miệng bình hơi lạnh liền nhắm ngay chân tâm ẩm ướt, Yến Cảnh quỳ một gối xuống trước người nàng, dùng ngón tay đẩy hai phiến cánh bướm dính dâm thủy ra rồi cầm bình ngọc đẩy vào.

"A ~! Cứng quá!"

Dù có bị dương cụ to lớn của nam nhân thường xuyên cắm vào, nhưng bình ngọc này không thể so với cự vật nam nhân, miệng thân bình một đỉnh xâm nhập miệng hoa huyệt ấm áp, Yến Loan liền yêu kiều nức nở.

"Loan nhi cúi đầu xem nào, lãng huyệt muội có vẻ rất là ưa thích, ta còn chưa dùng sức, hơn nửa bình ngọc đã bị hút sâu vào, chậc chậc."

Yến Loan nghiến răng nghiến lơi, xấu hổ chỉ muốn nhắm mắt lại, lại bị Yến Đạo giữ chặt sau gáy, ép nàng nhìn xuống dưới thân mình, như lời Yến Cảnh nói, thành thịt vô thức khiêu động hút lấy bình ngọc trượt thẳng vào bên trong, bình liễu ngọc liên tục ma sát bên trong vách thịt, mài hoa tâm nàng ngứa nhột cực kỳ, thêm nữa Yến Cảnh còn ác liệt cầm đáy bình đẩy vào sâu hơn.

"A!!"

Thành thịt mở rộng trong phút chốc bị lấp đầy không chút khe hở, thịt mềm mịn màng co rút siết chặt thân bình ngọc làm Yến Loan rùng mình hơi giật nhẹ sau lưng, đột nhiên chỉ một kích thích, bình ngọc không thô to lắm bất thình lình chui vào hoa huyệt nàng, nhanh chóng chống đỡ tại nơi sâu nhất, nàng nhất thời nhịn không được, liền tiết ra một cỗ xuân thủy.

"Nếu hôm nay bên trong bình ngọc này không có nước của Loan nhi, đại ca cũng không định lấy nó ra."

Hai ngón tay Yến Cảnh khẽ vuốt lấy âm vật nàng, sự tê dại kích thích trong nháy mắt mang theo dòng điện kích thích tứ chi xương cốt khắp toàn thân nàng, eo nhỏ nhắn không chịu được cao trào nên run rẩy mấy phần.

"Tha cho ta đi, đại ca...... Ô ô, nhị ca......"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info