ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

32 - muốn rơi ra ngoài - h+, sm

kntv_1808

Yến Cảnh nhìn vạt váy gấm trong tay, chất liệu váy áo cọ xát khắp hoa huyệt thật lâu sớm đã thấm ướt mảng lớn, trước ánh mắt kinh hãi của Yến Loan, hắn kề sát mũi mình vào nơi ẩm ướt, bắt đầu ngửi nhẹ.

"Thơm thật, Loan nhi ướt quá."

"Ngươi! Ngươi, buồn nôn chết...... Ô, ngươi điên thật rồi!"

Nhìn hắn lộ ra thần sắc mê muội, Yến Loan xấu hổ đến cực điểm, nửa thân dưới trống rỗng đều nằm trong tay Yến Cảnh, nàng từ lâu đã không còn hi vọng được buông tha, chỉ cắn chặt hàm răng, cả người run rẩy.

"Muội nguyện ý cùng nhị đệ một chỗ lại không nguyện ý cùng ta?"

Thanh âm hắn phút chốc trở nên lạnh lẽo, khuôn mặt tuấn mỹ tươi cười còn mang theo vài phần u ám, lấy vạt váy trong tay nhét trở lại eo hông Yến Loan, ánh mắt liền rơi vào giá bút trên thư án, cánh tay dài liền duỗi tới giá bút lớn, làm một loạt bút lông bên trên lắc lư qua lại.

[thư án: tủ sách]

Yến Loan bị lời nói của hắn làm giật nảy mình, rất hiển nhiên, hôm đó trở về nhìn thấy những gì nàng cùng Yến Đạo làm, hắn đột nhiên chỉ muốn chết....

"Ngươi muốn làm gì?!"

Đã quá muộn để than khóc, Yến Loan chỉ trơ mắt nhìn Yến Cảnh lấy một cây bút lông từ trên giá bút, đưa vào bên trong lọ sứ xanh đầy nước bên cạnh, bút lông dày bằng ngón giữa vẫn còn nhỏ vài giọt nước, liền đưa đến giữa chân nàng.

"Là trò mới, đừng sợ."

Nghe được ý tứ trong lời nói của hắn, Yến Loan sợ hãi hô lớn:
"Không được! Sao có thể làm loạn với vật này, ngươi lấy ra nhanh lên!"

Thế nhưng đáp lại nàng chỉ có tiếng cười thâm trầm của Yến Cảnh, hai chân nàng cố khép lại bị hắn ép buộc mở ra, bút lông ướt đẫm nước, đầu cọ mềm mại bắt đầu quét vào giữa hoa huyệt nàng.

"Còn nói không muốn, chưa bỏ vào đã chảy nước, Loan nhi là tiểu lừa gạt."

Lông mềm nhọn không giống với ngón tay nam nhân, quét bên trên âm hạch hơi cứng, lập tức có một cảm giác tê ngứa kích thích, Yến Loan càng vặn vẹo, cảm giác ngứa ngáy càng sâu, chưa kể Yến Cản xấu xa xoay tròn bút tại cửa huyệt, khiến chỗ sâu trong hoa tâm càng thêm ngứa nhột khó chịu.

"Haaah! Ngươi lấy ra, ta...... ta không thích!"

Tiểu hoa huyệt mẫn cảm bị bút lông quét loạn ướt một mảng lớn, Yến Loan không tự chủ được nhẹ uốn éo eo thon nhỏ nhắn, muốn ngăn chặn cỗ khát vọng ngày càng lớn, Yến Cảnh lại nhìn chuẩn thời cơ, cầm bút lông dài, đưa bút pháp mềm mại từng chút từng chút cắm vào miệng hoa đang rỉ dịch nhờn.

"Ưmm..... Không, đừng bỏ vào ~bị kẹt!"

Bút lông vừa mới chui vào thịt huyệt, tiến vào cũng không khó khăn, chỉ là lông mềm nơi đầu bút đang không ngừng đưa vào bên trong, lại bị dâm dịch dọc theo thành thịt ngăn chặn, một đoàn lông nhọn mềm mại lộn xộn bên trong xen lẫn mấy sợi lông dài hơi cứng, đâm vào trên thịt huyệt non mịn Yến Loan, đâm nàng toàn thân phát run.

Cử chỉ Yến Cảnh mang theo ý vị lăng nhục, bút lông cắm vào đến cùng, trong hành lang đi vào mấy lần liền đâm vào chỗ sâu nhất, đôi mắt đẹp Yến Loan tràn đầy dịu dàng, khóc không thành tiếng.

"Nhìn xem, tiểu huyệt Loan nhi cắn bút không buông, phải chăng quá nhỏ, có muốn thêm một cây lớn hơn chút không?"

Hắn thậm chí buông bút lông bị hoa huyệt siết chặt ra, còn dùng tay đưa đẩy, bút lông kia cắm vào thịt huyệt chặt chẽ chỉ hơi run lên, cũng chưa từng rơi xuống.

Yến Loan yêu kiều nức nở, lông mày như khói nhíu chặt lại, nàng cắn môi dưới, bút lông thô tựa ngón giữa cuối cùng cắm vào một chút, chạm vào hoa tâm, nàng chỉ thoáng động một cái, bút lông nửa cứng ở nơi sâu nhất đâm bụng dưới nàng tê dại.

Vách trong ướt át bị chỗ cầm bút chế tác bằng bạch ngọc hung hăng cọ sát, chống đỡ trong thịt mềm, bút lông bằng ngọc lạnh buốt, triệt để khiến Yến Loan có ảo giác như hai tầng băng hỏa lưỡng cực.

"Đại ca ~ Ngươi nhanh lấy ra, ta không chịu được ~ Ô ô!"

Bút lông này dù không thể so với dương cụ thô to của nam nhân, nhưng đến cùng là cảm giác mới lạ, ngòi bút đâm hoa tâm nàng run lên, dính lượng lớn dâm thủy, khiến nàng cảm nhận được cỗ cảm giác kích thích khác lạ ngoài quy đầu của nam nhân.

Nhìn bộ dạng nàng đáng thương thẹn thùng khóc, Yến Cảnh chỉ cảm thấy đũng quần trướng đau, đưa một chân Yến Loan đặt trên bàn, không chút thương xót nắm chặt hơn phân nửa đuôi bút lộ ra bên ngoài cơ thể, trừu sáp xoay tròn.

"A a ~ Đừng! Đừng xoay đừng xoay, đại ca! Ưm ~ Ta không chịu nổi!"

Nộn huyệt vừa mới được đầu lông ma sát mềm nhũn ra, đột nhiên lại đụng phải bút pháp nhẹ xoáy đầy kích thích, Yến Loan triệt để bị cỗ khoái cảm đáng sợ nuốt chửng, da đầu nàng tê dại, sống lưng căng thẳng, đôi lúm đồng tiền ửng hồng một mảnh.

"Bên trong tiểu huyệt Loan nhi ẩm ướt vậy, khó trách nhị đệ lại nói dâm đãng, hóa ra muội thích cảm giác bị đối xử thô bạo, ân?"

Mắt thấy Yến Loan bị cắm đến kiều mị không thôi, Yến Cảnh không kịp chuẩn bị vội vàng rút bút lông đảo loạn hoa huyệt ra ngoài, còn có lượng lớn dịch nhờn ấm áp tuôn ra, theo tư thế bò cuối, để chúng thuận lợi dọc theo bắp đùi trôi xuống, trong nháy mắt một mùi thơm dâm mị tràn ngập khắp căn phòng.

"Ô ô!"

Yến Loan gục xuống bàn, chỉ cảm thấy cơn ngứa ngáy trong huyệt không còn, dịch nhờn lan tràn xuống bắp đùi, khiến nàng xấu hổ giấu cả khuôn mặt nhỏ vào giữa hai cổ tay bị trói chặt, nàng rốt cuộc cũng biết thiếu nữ vẽ trên tranh bị cắm cái gì trong huyệt......

Cái gậy màu đen dài nhỏ nhỏ, rất rõ ràng là bút lông ẩm ướt trong tay Yến Cảnh a!

"Chậc chậc, Loan nhi làm hỏng hết bút mới của đại ca cả rồi, có vẻ như ta cần phải đổi một cây khác."

Ánh mắt thâm thúy đảo qua giá bút, lần này hắn tuyển chọn hai cây bút dài và dày kia, là loại hắn thường ngày luyện thư pháp mới có thể dùng được, liền đem tẩy rửa trong chum nước ở bên cạnh một phen, lần nữa nhắm ngay tiểu huyệt ấm áp tràn ngập hương hoa của thiếu nữ.

"Không muốn! Không muốn vật kia! Đại ca, van cầu ngươi!"

Nàng luôn cảm thấy Yến Cảnh dường như đang cố ý trừng phạt mình, nàng khổ sở cầu khẩn, bút lông mới ra trận, thấm ướt dịch nhờn chảy xuôi giữa hai chân một hồi, mới ôn nhu chen vào, tiểu huyệt nháy mắt lại bị mở rộng mấy phần, chẳng những không có cảm giác được lấp đầy, ngược lại càng thêm trống rỗng mấy phần!

Yến Cảnh vừa đẩy bút lông vào lỗ huyệt, vừa chụp lấy chân nhỏ Yến Loan nhẹ mơn trớn, thâm trầm cười:
"Loan nhi kêu thật dâm đãng, đại ca nghe cũng nhịn không được muốn cắm trong muội, thế nhưng ta không lớn như nhị ca, không thể thỏa mãn được muội, nên tốt hơn hết là dùng bút lông đi, chờ chơi chán rồi, còn có thể dùng bút khác lớn hơn."

Yến Loan bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn!

Nàng liền biết nam nhân này đang rất tức giận! Quả nhiên ngày đó hắn đã nghe thấy!

"Ngươi...... Ngươi quỷ hẹp hòi! Không chỉ hẹp hòi còn biến thái!"

"Ta hẹp hòi?"
Yến Cảnh cũng không giận, chỉ nhướng đôi mày rậm uy nghi, đưa bút trong tay đẩy đến chỗ sâu nhất, đè tấm lưng Yến Loan không ngừng run rẩy xuống, hừ nhẹ lấy:
"Loan nhi thực biết cách làm người ta đau lòng."

Bút lông lập tức nhét vào hoa huyệt, nhất thời thô dày hơn nhiều so với lần trước, bắp chân Yến Loan bị lông nhọn cứng đâm xuyên như nhũn ra, lúc Yến Cảnh buông tay, do sự trơn ướt quá mức như sắp rơi ra, thịt mềm run rẩy trong vô thức nhẹ nhàng hút vào thân bút hơi nặng.

Yến Loan hít vào một ngụm khí lạnh, cảm giác này quá kích thích!

"Haah, sắp rơi rồi, Loan nhi cần phải giữ lấy, nếu để rơi ra ta sẽ đổi cái càng dày hơn."

Yến Cảnh cười lại đưa bút lông đang cắn chặt đẩy sâu vào, nhưng đáng tiếc đường hành lang thiếu nữ quá trơn ướt, tay mới buông ra, thân bút dính dâm dịch khẽ động, lạch cạch một tiếng rơi trên mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info