ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

3.2 - giấc mơ tồi tệ - h

kntv_1808

"Bà bà, nếu thật sự là thánh vật, sao từ lúc đeo nó cháu chỉ toàn gặp ác mộng??"

Lão bà mỉm cười và đưa tờ giấy trắng cho Từ Uyển, thở dài nói,
"Vì cháu đã đeo nó, cứ xem như đây là số mệnh của cháu vậy."

Bà dừng lại với một chút biểu cảm u sầu
"Năm đó, chồng bà đã tìm kiếm tung tích chiếc vòng cổ này đến khi qua đời, ông ấy đã để lại nhiều tư liệu liên quan, vì vậy bà cũng biết một chút về nó. Nếu không tin, cháu cứ xem như chưa bao giờ nghe thấy bất cứ điều gì bà nói vậy."

Trong gần 20 năm cuộc đời, Từ Uyển luôn là một người vô ưu. Nếu không phải vì những đêm mộng xuân cứ liên tiếp xảy ra, cô nhất định sẽ không tin.

"Những lời hôm trước bà nói là có ý gì? Sao cháu phải đợi sau 50 ngày sau mới đến tìm bà?"
Nửa tin nửa ngờ, Từ Uyển hỏi.

"Bà không thể nói thêm bất cứ điều gì lúc này. Cháu cứ về trước đi, hãy quay lại khi thời điểm ấy đến."

Từ Uyển hoang mang, vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đã phải lúi húi rời khỏi căn nhà cũ kỹ và đổ nát, cô không có lựa chọn nào khác trừ việc từ bỏ. Thời tiết vùng ven biển mùa hè thay đổi bất chợt, cô vừa lên taxi, ánh mặt trời chói chang trong nháy mắt chuyển thành một trận mưa to như trút nước.

Về đến nhà, váy đã ướt hơn một nửa, cô mới đi tắm và thay bộ quần áo mới, sau đó mở máy tính và tìm kiếm trên Baidu về lịch sử triều đại Bắc Tề.

Sử sách chính thống khác xa so với sử sách không chính thống. Sự kiện loạn luân giữa Hoàng đế và em gái chỉ được nhắc đến một cách tình cờ. Từ Uyển chỉ tìm kiếm một lúc thì cảm thấy mệt mỏi, cô thở dài đóng máy tính lại. Hôm qua không yên giấc nên cô đã tranh thủ lúc trời chưa tối để sắp xếp thời gian ngủ lộn xộn của mình.

Tuy nhiên, vừa leo lên giường, cô lập tức chìm vào cõi mộng quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ...

Từ Uyển hiếm khi nằm mộng, nhưng lần này cô có cảm giác như rơi vào một màn sương mù dày đặc. Chợt nghe tiếng thét chói tai của nữ nhân vang lên trong khung cảnh ảo ảnh, Từ Uyển trong tiềm thức muốn bịt tai lại, nhưng khi mở mắt ra, cô đã thấy mình nằm trên một chiếc giường lớn kiểu cổ.

Tuy nhiên, đôi tay lại bị trói chặt trên đầu giường.

Chết tiệt! Nó lại xuất hiện!

Cô chật vật ngẩng đầu nhìn xuống những mảnh vải rải rác xung quanh, khắp người đang trần như nhộng nhưng điều đáng sợ hơn chính là đôi chân đang bị một gã nam nhân với khuôn mặt mờ mịt tách ra! Cô lập tức hét lên, nhưng giọng nói mà cô phát ra dường như là của một nữ nhân khác.

"Đại ca ca! Làm ơn, muội cầu xin huynh, đừng, đừng làm như vậy nữa!! Loan nhi bên trong thực sự rất đau, hu hu ..."

Giọng nói nữ nhân quá mức dễ chịu mặc dù khàn đi có lẽ do đã khóc rất nhiều. Âm thanh mong manh và đáng yêu hệt như tiếng chim non đang than khóc van xin lòng thương xót của nam nhân.

Hạ bộ gã nam nhân bắt đầu nhắm vào nữ nhân, chen vào nàng một cách điên cuồng. Sự căng phồng quá mức với hang huyệt non nớt mềm mại, Từ Uyển gần như tắt thở khi bị cắm một cách tàn nhẫn.

"Không, không, đừng mà!"

Vòng eo cường tráng của gã vẫn y nguyên một bộ y phục như cũ, trong khi lòng bàn tay to lớn giữ bàn chân nhỏ của nữ nhân và nâng chúng lên cao. Máu trinh tiết của nàng bôi trơn côn thịt giúp gã càng mạnh mẽ ấn vào hang động mỏng manh hơn, và hơi thở nồng nặc mùi rượu phả khắp trên mặt Từ Uyển.

Hình dáng nam nhân hệt như một dã thú đang động dục, hừng hực khí thế. Chiếc lưỡi dày và to của gã chậm rãi liếm mút những giọt nước mắt đầy chua xót trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng..

Đây là một vụ hiếp dâm thật sự!

"Loan nhi, muội là của ta, luôn luôn và sẽ mãi là của ta. Muội dám kết hôn với kẻ khác? Hừ, cả đời này cũng đừng hòng nghĩ đến!"

Từ Uyển đã thực sự quen thuộc với giọng nói nam tính này. Cô không có đủ thời gian để thăm dò xem gã muốn giết ai khi một cơn đau dữ dội ập đến vùng kín do bị va chạm dữ dội, và khi tốc độ ra vào tăng lên, giọng cầu xin của cô ngày càng yếu đi.

Cuộc tra tấn tiếp tục cho đến khi một đợt xuất tinh bắn ra sâu bên trong tiểu huyệt của cô, bắn tung tóe ra xung quanh, trộn lẫn với máu đỏ thẫm của trinh tiết. Cô tưởng rằng mình cuối cùng cũng được tự do, nhưng không ngờ gã lại lần nữa siết chặt eo, lật cô nằm trên đầu giường và thô bạo cắm côn thịt khổng lồ vào và không rút ra dù chỉ một lần...

Từ Uyển bị đánh thức hoàn toàn!

"A a! Đau, đau quá!"

Từ Uyển từ trên giường ngồi dậy, cô vô thức ôm lấy bụng dưới đang co quắp theo bản năng. Cảnh cưỡng hiếp trong mơ quá đỗi kinh hoàng đến nỗi cô túa mồ hôi lạnh trên trán.

Khi Từ Uyển vừa xỏ một đôi dép vào thì vùng kín bỗng trào lên một thứ chất lỏng ấm nóng quen thuộc...

Từ lần đó, cô gần như được giải thoát khỏi cơn ác mộng kinh hoàng trong nhiều đêm liên tiếp.

----

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info