ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

17 - đút ăn - h

kntv_1808

Chỉ thấy bụng dưới thiếu nữ non nớt nhẵn nhụi, âm hộ hoàn mỹ, kẽ hở nhỏ hẹp phấn hồng tựa mật đào mê người, vài sợi lông mao gần hột đào dường như hoảng sợ mà rẽ ra, một vệt máu đỏ tươi từ kẽ hỡ sâu thẳm khép chặt ở giữa đột nhiên tràn ra, chầm chậm từ mông rơi xuống......

Hơi thở nam nhân ngưng trọng nhìn thấy máu tươi nặng nề tràn ra, ngón tay dài kiềm chế không được liền vươn ra, nhẹ nhàng chạm tới nơi riêng tư của thiếu nữ, vuốt vuốt mấy sợi lông mao nhợt nhạt thanh mảnh, khe hoa u nhã trong phút chốc liền có lượng máu lớn chảy xuống.

Yến Cảnh dùng ngón tay dính sắc đỏ tươi của quý thủy, bỗng nhiên cười lớn, môi tuấn mỹ gợi cảm cong lên, tiếng nói trầm thấp rét run.

"Loan nhi của ta là tới quý thủy...... cuối cùng cũng thành một đại cô nương." Thông minh như hắn, nháy mắt liền nhận ra vì sao Yến Loan lại nôn nóng đến vậy.

Bị hắn không kiêng nể gì nhìn chằm chằm hạ thân, Yến Loan sớm đã xấu hổ đến không còn mặt mũi, nàng ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới hắn sẽ dùng biện pháp cùng cực như vậy, má lúm đồng tiền đáng yêu tái nhợt chỉ muốn khép hai chân lại, không ngừng giãy giụa, thế nhưng giữa đôi chân ngọc lại là một trận máu huyết chảy ra.

Nhìn bộ dạng nàng bất lực đáng thương, Yến Cảnh khẽ hừ một tiếng, buông lỏng mắt cá chân mảnh khảnh ra, đầu ngón tay vừa mới dính máu tươi, thản nhiên bôi lên bụng nhỏ của nàng.

Một vệt máu đỏ tươi trên làn da tuyết trắng như ngọc, nhìn thế nào cũng thật quyến rũ mê người......

Hắn nhặt gấm vóc trên mặt đất lên, phủ lấy thân thể Yến Loan sau đó bế nàng đưa về tẩm điện, lại gọi tôi tớ thay quần áo và mang 'đai nguyệt sự' cho nàng, Yến Cảnh có thể nói là dùng cả tấm lòng, đợi ma ma bưng nước đường đỏ tới, hắn mới kêu mọi người lui.

[Đai nguyệt sự: băng vs của phụ nữ TQ ngày xưa. Tui định chèn thêm cái hình cho mn tường tận nhưng nghĩ lại thôi, sợ bị wattpad report vì h.ảnh nhạy cảm. ;v Các nàng nếu muốn tìm hiểu cứ gg sẽ có nhé!]

Yến Cảnh ngồi ở mép giường, dùng muỗng bạch ngọc nhẹ nhàng khuấy súp đặc trong chén ngọc lưu ly, vị ngọt dịu và ngầy ngậy khói lượn lờ, trước tiên là đưa muỗng lên môi thử độ ấm, sau đó đưa tới bên môi Yến Loan, cẩn thận đút nàng uống.

Mùi trên cơ thể thiếu nữ đến quý thủy có chút nặng, ma ma mới nhờ người trong điện đốt hương thảo lan ra, khứu giác Yến Cảnh lại cực kỳ nhạy cảm, hắn đến gần thân thể nàng, liền nghe được mùi hương xử nữ vô cùng dày đặc.

Mùi tanh của máu dường như càng dễ dàng khơi dậy ham muốn nguyên thủy của nam nhân.

Đợi hắn không nhanh không chậm đút hết chén nước cho Yến Loan, đặt chén ngọc lưu li trống không xuống bàn, liền bất ngờ bắt lấy bàn tay của nàng.

"Huynh, huynh buông ra! Aa ~"

Ánh mắt hắn có chút quỷ dị, Yến Loan quýnh lên, giữa bụng lại một cỗ đau đớn, nỗi đau giữa hai chân càng là mãnh liệt, nàng hít vào một ngụm khí lạnh, mày đẹp nhíu chặt xoa xoa ấn ấn bụng nhỏ.

Thấy nàng đau lợi hại, Yến Cảnh liền vươn tay, đẩy cổ tay nhỏ ra, đặt bàn tay mình dán trên bụng nàng, nhẹ nhàng xoa xoa, lòng bàn tay nam nhân cứng rắn nóng hổi nháy mắt sưởi ấm vùng bụng rét lạnh của Yến Loan, giảm bớt đau đớn cho nàng.

Hắn tựa hồ là lần đầu tiên xoa bụng nữ nhân, nên có chút không quen tay, nhưng nhìn Yến Loan càng ngày càng thoải mái, hắn liền biết chính mình làm đúng rồi, động tác xoa áp cũng càng ngày càng thành thục.

Yến Loan thoải mái, má lúm đồng tiền như lún sâu vài phần, trước kia nghe nói nữ hài tử đến kỳ có bạn trai xoa bụng quả thực là câu chuyện tình đẹp, nàng hâm mộ nhiều năm như vậy, không nghĩ hôm nay rốt cuộc có thể thực hiện, tuy rằng đối tượng là ca ca ruột của nàng......

"Thoải mái không?"
Yến Cảnh trầm giọng hỏi.

Thiếu nữ gật gật đầu, mới vừa rồi mắt đẹp mờ mịt sương vì đau đớn bỗng chốc sáng ngời một chút, khẽ cắn môi đang định nói lời cảm ơn, Yến Cảnh lại không có cho nàng cơ hội ấy.

"A! Huynh!"

"Ta xoa muội thoải mái, muội cũng nên xoa xoa giúp ta đi, ân?"

Nhìn vẻ mặt xấu xa của Yến Cảnh, Yến Loan giận đến mức thiếu chút nữa ngất đi, tay nhỏ không xương nhu nhược bị ép cầm cự vật khổng lồ giữa hai chân nam nhân, vật cứng gần như không thể cầm bằng một tay, làm Yến Loan thất kinh đầy sợ hãi.

Mất công nàng mới vừa rồi còn thấy cảm động!

Nàng không chịu phối hợp, hắn liền cưỡng ép, nắm tay nhỏ nàng cách lớp vải quần đơn bạc bắt đầu cọ xát lên xuống, kinh mạch cực nóng cương cứng truyền đến lòng bàn tay Yến Loan, dù mắt không nhìn thấy, nhưng nàng vẫn có thể tưởng tượng vật nam nhi kia đáng sợ thế nào.

"Có lớn không? Cứng không?"

Yến Cảnh một bên xoa bụng Yến Loan, mặt khác vô cùng hưởng thụ nàng khóc không ra nước mắt, nắm tay nhỏ mềm mại trong tay hắn di chuyển càng thêm hăng say, hơi thở gấp gáp trong tiếng cười tràn đầy lưu manh ác liệt.

Rốt cuộc, hắn cũng buông tay nàng ra, dùng khăn tay lau sạch tay nhỏ của nàng, sau đó đứng dậy đi thay quần áo, nhìn thấy thân ảnh cao lớn của hắn biến mất ở cửa tẩm điện, Yến Loan mới vội vã gọi người hầu bưng chậu nước ấm đến.

Yến Loan lập tức dùng xà bông thơm rửa sạch sẽ, trong tay mơ hồ còn lưu lại cảm giác ẩm ướt, nhớp nháp, đợi đến Yến Cảnh thay đổi y phục mới tiến vào chính điện, người hầu đã bê chậu nước ngang qua người hắn.

Yến Cảnh nhìn thoáng qua vẫn chưa nói gì, lại ngồi xuống mép giường, nhưng lần này là cực kỳ nghiêm túc bắt đầu xoa bụng cho nàng.

Cẩm bào mỏng mới thay màu đen, mặc trên người hắn cực kỳ tôn dáng, Yến Cảnh dục vọng lui đi, liền trở lại một Yến thế tử dáng vẻ tuấn mỹ vô song, ôn nhuận như ngọc, uy nghi động lòng người.

"Mới vừa rồi ta hỏi y sư, hắn nói nữ tử quý thủy nên nghỉ ngơi nhiều hơn, như vậy mới có thể ngủ ngon được."

Hắn tựa như một ca ca tốt, Yến Loan có chút không kịp thích ứng, đáng tiếc nàng cũng không cản nổi bàn tay ma lực của hắn, mới xoa xoa mấy lần liền ngủ quên mất......

Yến Loan là lần đầu tới tháng, giữa trưa lại ngâm nước lạnh quá lâu, nên quý thủy lần này cực kỳ đau đớn, đến bữa tối, Yến Cảnh cố ý lệnh phòng bếp làm chút đồ ăn thanh đạm đưa đếm tẩm điện, sau đó kéo Yến Loan vào trong ngực tự mình đút cho nàng.

Mới đầu, Yến Loan còn cự tuyệt, nhưng cũng không thắng nổi thủ đoạn cường ngạnh của Yến Cảnh, chỉ đành mặc hắn, nhưng sau một hồi được bón đút, nàng dần cảm thấy có chút thích thú hưởng thụ.

"Không ăn cái này, muội muốn cái kia!"

Đẩy miếng thịt anh đào kẹp trên chiếc đũa ngà voi ra, nàng chỉ vào đậu hủ trắng cách đó không xa, trên mặt lấm tấm ít nước canh, thoạt nhìn có vẻ rất ngon. Yến Cảnh chỉ đành đem món nàng không ăn lên miệng mình, kiên nhẫn dùng cái muỗng múc đậu hủ đưa đến bên miệng nàng.

Hắn sủng nịch nhìn nàng môi nhỏ phấn nộn, từng chút từng chút ăn đậu hũ trắng vào cái miệng nhỏ, vòng tay ôm eo nàng cũng khẽ siết chặt lại.

"Mau uống chút canh tổ yến đi."

Yến Loan mới nhấp một ngụm tổ yến cung đình thượng đẳng liền từ bỏ, đẩy đẩy tay Yến Cảnh ra, ngồi ở trong ngực hắn, ánh mắt nhấp nháy nhìn một bàn toàn món ngon, cũng liền tìm được vài món yêu thích trong đó.

Tùy ý ném cái muỗng trong tay trở lại chén ngọc đựng đầy tổ yến. Yến Cảnh liền vỗ vỗ mông nhỏ Yến Loan, nghiêm túc nói,
"Không được kén ăn."

Yến Loan trong lồng ngực hắn ngẩng khuôn mặt nhỏ trắng sứ hờn dỗi liếc mắt một cái, không muốn cùng hắn tranh cãi, tự mình cầm đũa gắp thức ăn, nhìn nàng duyên dáng đáng yêu giận dỗi, Yến Cảnh chỉ mỉm cười bất đắc dĩ.

"Về sau sẽ dạy dỗ muội."
Dứt lời còn nhéo nhéo má đào phúng phính của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info