ZingTruyen.Com

(Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

14 - huynh muốn làm gì!

kntv_1808

Quốc yến lần này chủ yếu vì mừng chiến công của phụ tử Yến gia, vì vậy người nhà Hoài Âm hầu phủ là nhân vật chính, cũng may thỉnh thoảng có quan lại đến mời rượu, Yến Cảnh mới chịu buông tha Yến Loan. Tay nhỏ bị xoa bóp đau tê dại, Yến Loan cũng không còn dám thả lại dưới gầm bàn.

Giữa yến tiệc, ngự tiền nội quan đến truyền chỉ, phong phò mã Đô úy Yến Vinh làm Thượng thư hữu bộc xạ. Theo luật thì Nghi tân (con rễ hoàng thất) không được phép tham dự triều chính, thế nhưng lần này hắn được thăng chức, chỉ dưới Vương Ung thừa tướng một bậc, phải nói là vô cùng vẻ vang.

Sau đó vô số trân bảo hoàng gia được ban thưởng đến Hoài Âm hầu phủ, mà lúc này sự chú ý của Yến Loan chỉ đổ dồn trên người công chúa Bắc Cương ngồi cách đó không xa.

Thiếu nữ so với nàng lớn hơn một tuổi, trên người mặc y phục Hồ tộc, để bím tóc đuôi sam, trán phối đá quý, vẻ ngoài non nớt xinh đẹp động lòng người, ngồi quỳ gối rất không tự nhiên giữa các sứ thần, khuôn mặt nhỏ chăm chú nhìn Tề Linh đế ngự tọa bên trên, khóc lóc thảm thương.

Yến Loan liền phát hiện Khương Phúc Viện cũng đang nhìn tiểu công chúa kia, mới nhớ lại ban chiều nghe cung nữ nói, đây là công chúa được sủng ái nhất ở Bắc Cương, được đưa vào hậu cung Tề Linh đế nạp làm phi.

Mãi đến khi yến hội kết thúc, Yến Cảnh không hề có hành động bất thường khác, Yến Loan thở phào nhẹ nhõm, sau đó theo sát mẫu thân rời Phụng Thiên điện.

"Nương, mấy ngày nay Nghiệp thành nóng bức khó chịu quá, con muốn đến sơn trang phía nam ngoại thành chơi một chút."

Yến Loan tranh thủ thời gian nghĩ cách rời khỏi Yến phủ.

Vĩnh Khang công chúa có mấy phần mệt mỏi, nhìn Yến Loan bệnh nặng mới khỏi cũng không câu nệ nàng, gật đầu,

"Được, sơn trang kia tương lai cũng là giao lại cho con, tốt hơn cứ đi xem một chút, nếu nơi nào không vừa ý, sau để hạ nhân sửa đổi một chút."

"Tạ ơn nương!"

Được Vĩnh Khang công chúa đồng ý, Yến Loan mới hoàn toàn yên tâm, trở về phương hoa quán liền dặn dò người hầu bắt đầu thu dọn đồ đạc, nàng định sáng sớm mai trước khi lên đường sẽ đến đón Khương Phúc Viện cùng đi sơn trang chơi đến mùa thu sẽ quay về.

Hôm sau trời vừa sáng, hiếm khi thời tiết mát mẻ như vậy, ma ma chuẩn bị chất đồ đạc lên xe, Yến Loan trang điểm ăn sáng xong xuôi, đang muốn đi ra ngoài đột nhiên bị hạ nhân bên cạnh Vĩnh Khang công chúa gọi lại.

"Ông Chủ chờ một chút, trưởng chủ có mấy lời muốn dặn dò người."

Yến Loan còn do dự, nhưng lúc trông thấy Yến Cảnh bên cạnh mẫu thân, nàng lập tức có dự cảm không lành, đặc biệt là đại ca hắn nở nụ cười ranh mãnh như cáo già, tựa hồ nhìn thấu mánh khoé của nàng.

"Loan nhi, đại ca con lần này hành quân khổ cực, thật vất vả mới trở về được, cứ nghỉ ngơi thật tốt, trong phủ cũng là không thú vị, hai huynh muội con cùng đi sơn trang đi, chơi lâu một chút rồi hẵng quay lại."

A...... Yến Loan tâm trạng vui vẻ trong phút chốc rơi thẳng xuống đáy vực, nắm chặt vạt váy, theo bản năng muốn cự tuyệt.

Yến Cảnh đặt chén trà trong tay xuống, ngon tay thon dài gõ nhẹ trên mặt bàn, nhàn nhạt cười một tiếng,

"Mẫu thân yên tâm, con sẽ chăm sóc tốt cho muội muội."

Thấy Yến Loan chậm chạp không nói lời nào, Vĩnh Khang công chúa khẽ hừ một tiếng,

"Loan nhi, đừng có ương bướng, đừng tưởng rằng vi nương không có mặt liền không có phép tắc, nếu không nghe lời, đại ca con có thể thay ta quản giáo con như thường, biết chưa?"

"Dạ......"

Hôm nay Yến Cảnh không còn uy nghiêm như hôm qua, hắn diện trường bào hoa văn thanh trúc xanh nhạt, trên vạt áo là hình dáng rồng vàng được thêu dệt bằng sợi chỉ bạc tinh xảo phức tạp, hơn phân nửa mái tóc dài đen như mực được buộc lên cao, cực kỳ ra dáng hình tượng một công tử quyền quý ôn nhuận, tao nhã.

"Đại ca, lát nữa có thể đến Hằng quốc công phủ một chuyến được không? Muội muốn đưa Khương tiểu thư đi cùng......"

Nàng còn chưa nói xong, Yến Cảnh đã cười nhạo, tàn nhẫn cắt ngang,

"Loan nhi, mẫu thân chỉ lệnh cho ta mang muội đi cùng, mau mau đi thôi, chẳng phải muội muốn đi sớm sao?"

Sớm muốn đi? Yến Loan nhớ tới sự khẩn trương của mình đêm hôm qua, liền biết Yến Cảnh đã nhìn thấu hết thảy, lập tức rùng mình, nhìn bóng lưng hắn cao lớn tiêu sái leo lên ngựa, nàng bỗng nhiên có một loại cảm giác dê rơi vào miệng cọp!

Sơn trang ở ngoại thành phía Nam của Vĩnh Khang công chúa, là do Minh Đế triệu tập thợ có tiếng xây dựng, sau đó trao lại quyền cho Hoài Âm Hầu phủ vào ngày đại hôn. Cung đình lầu gác bao bọc chung quanh, nhịp cầu bay, hoa thơm tựa lưng vào đá, thật không hổ là Hoàng gia lâm viên.

Yến Loan tiến vào chính điện, Yến Cảnh thì từ phía đông điện đi vào, hai người cùng một chỗ dùng bữa trưa, Yến Loan ăn xong liền chạy như bay, một khắc cũng không dám ngồi chung bàn với hắn, bỏ lại Yến Cảnh ngồi bên bàn, nhìn món ngon được bày biện, nụ cười của hắn càng lúc càng đậm.

Sân sau của chính điện là ao rừng, đi qua dãy hành lang gỗ thô dài, tầng tầng lớp lớp vải lụa trắng tung bay được vén lên, một bể tắm nước nóng to lớn đập vào mắt Yến Loan, những cánh hoa cúc lơ lửng trôi nổi phía trên mặt nước, mang theo một chút hơi lạnh, rất thích hợp với thời tiết hiện tại.

Nàng không thể chờ đợi thêm nữa liền cởi bỏ váy áo phiền phức, từ trên bậc thang chậm rãi bước xuống nước, cơ thể tuyết trắng hoàn toàn ngâm vào ao nước mát lạnh, trong nháy mắt xua tan cái nóng tiết trời oi bức khỏi thân thể nàng.

"Ông Chủ ngâm lâu chút, trong nước có pha không ít thảo dược, rất thích hợp để nữ tử dưỡng da."

Yến Loan nhặt những cánh hoa đủ sắc màu, len lỏi qua làn nước trong veo giữa cổ tay, quả thực có mùi hương kì lạ, ao nước rộng chừng năm đến sáu mét, bên ngoài có lụa mỏng bao quanh, gió nhẹ thi thoảng thổi qua, còn có thể thưởng thức hoa thơm cỏ lạ trong đình, có thể nói là hưởng thụ.

"Các ngươi lui ra đi."

Thấy mấy nữ tử so với mình không hơn bao nhiêu tuổi ngồi quỳ chân một loạt bên cạnh ao, nàng có chút không thích ứng, nên phất phất tay hô lui.

Thành ao bốn góc đều điêu khắc rồng vàng, bên trong miệng rồng mở lớn nước chảy róc rách, âm thanh nước chảy lớn đến mức nàng không nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng gần, chỉ chăm chú nhặt lấy những đóa phù dung nổi trên mặt nước.

Lúc xoay người lại, mới phát hiện Yến Cảnh chẳng biết từ lúc nào đứng sẵn bên cạnh ao, tay chắp sau lưng, đôi mắt mỉm cười nhìn nàng đùa nghịch trong nước.

"Áaa! Huynh, huynh làm sao vào đây được! Ra ngoài! Ra ngoài mau!"
Yến Loan kinh hãi, lập tức chìm xuống nước, chỉ còn lại khuôn mặt nhỏ tràn ngập phẫn nộ, trừng mắt nhìn Yến Cảnh.

Nghe âm thanh thiếu nữ yêu kiều bị dọa sợ, Yến Cảnh cong môi ngồi ở trên bờ hồ, vuốt vuốt quạt xếp ngọc trong tay, ánh mắt hờ hững, đôi đồng tử từ khuôn mặt nhỏ của Yến Loan nhìn thẳng xuống, tiếc thay bên dưới chiếc cổ thon thả, đều bị cánh hoa trôi nổi trên mặt nước che mất.

Ánh mắt cảnh giác của nàng khiến hắn rất không hài lòng.

"Huynh ngồi chỗ đó làm gì? Mau ra ngoài! Nếu không, nếu không ta sẽ gọi người tới!"

Yến Loan tràn đầy tức giận, nàng toàn thân trần trụi không một mảnh vải, Yến Cảnh cứ như vậy không kiêng kị biếng nhác nhìn chòng chọc thiếu nữ, thật sự là nằm ngoài dự liệu của nàng.

Nhưng không ngờ, nàng vừa hét lên, Yến Cảnh không những không hề rời đi, ngược lại bắt đầu chậm rãi cởi bỏ y phục bên ngoài, Yến Loan trừng lớn đôi mắt đẹp không thể tin được, bất lực nhìn hắn tháo bỏ đai lưng ngọc bên hông.

"Huynh, huynh muốn làm gì! Thanh âm kinh hãi quá mức lộ ra sự sắc nhọn,

"Người đâu! Mau tới đây, có ai không! Ma ma!"

Yến Cảnh trên bờ cười nhạt không nói lời nào, ngón tay thon dài bắt đầu đẩy lớp áo màu trắng chồng phía trên sang một bên, lộ ra lồng ngực cường tráng màu mật ong, tựa hồ cực kỳ hưởng thụ tiếng thét sợ hãi của Yến Loan.

Tim Yến Loan đã nhảy tận cổ họng, nàng hét đến khàn cả giọng, trơ mắt nhìn Yến Cảnh phơi bày thân trên, hắn bắt đầu cởi dây lưng, rốt cuộc không chịu được nữa, nàng vội vàng bơi sang bờ bên kia, mặc dù không có bậc thang, nàng vẫn có thể dùng chút sức lực còn lại để leo lên, thậm chí không quan tâm trên người có mặc quần áo hay không.

Nếu cứ tiếp tục thế này, chờ Yến Cảnh cởi quần áo xong, nàng nhất định sẽ bị hắn đè thê thảm...

"Cứu mạng a!!"

----

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com