ZingTruyen.Info

(Hoàn) [NP, bdsm, cao H, hiện đại] Thiên sứ gãy cánh

Chương 11

kntv_1808

Giọng nói trầm thấp từ cuộc trò chuyện kéo tôi tỉnh lại từ trong bóng tối, cảm xúc ấm áp lướt trên thân thể nói tôi biết mình vẫn đang ở trong bồn tắm. Ánh mắt chua xót nhức nhối cùng thân thể rã rời khiến tôi chỉ muốn tiếp tục ngủ, nhưng những chuyện phát sinh trước đó ngược lại khiến tôi khó có thể an tâm tiến vào mộng đẹp.

Tôi cố gắng mở to đôi mắt đau nhức, phát hiện chính mình dựa vào mép trái của bồn tắm lớn, trong lúc tôi mê man, Triệu Nghi Bác đã khởi động chức năng massage của bồn tắm, dòng nước ấm áp và êm dịu chậm rãi phả vào cơ thể, xoa dịu đau nhức trên thân thể tôi, ôn nhu nhẹ nhàng vuốt ve tôi.

Phòng khách Triệu gia có phòng vệ sinh, bên trong cũng có bồn tắm lớn, nhưng không phải loại bồn tắm lớn cao cấp như này, đây là lần đầu tôi hưởng thụ cảm giác tắm rửa trong bồn tắm massage, nếu là lúc trước, tôi nhất định sẽ cực kỳ vui sướng mà thoải mái hét lên, đồng thời nghiên cứu bồn tắm mới lạ vừa lớn vừa đắt đỏ xa xỉ này một chút. Nhưng hiện tại tôi không có tâm tình này.

Ở bên kia bồn tắm, đôi song sinh cũng nhắm mắt lại tựa vào thành bồn tắm, toàn thân bọn họ đều trần truồng, hưởng thụ cảm giác thư giãn bồn tắm mang đến.

Cảm nhận được dòng nước đang dao động, Triệu Nghi Hiên mở mắt đầu tiên.

"Tỉnh rồi sao?"

Hắn đứng dậy tiến đến gần, thân mật ngồi xuống bên cạnh tôi, và vòng tay ôm lấy thân thể mềm mại trần truồng của tôi.

"Ân." Tôi không dám nhìn vào thân thể trần trụi cường tráng của hắn, ánh mặt chỉ có thể xấu hổ cúi thấp, nhìn chăm chú vào dòng nước đang khẽ động.

Triệu Nghi Bác cũng đến bên cạnh tôi, ngồi bên cạnh tôi, thân thể cao lớn và cường tráng của bọn hắn đều mang đến cảm giác áp bách cực lớn. Sau khi trải qua những chuyện này, tôi không cách nào và cũng không còn dám đối xử với bọn hắn như trẻ con nữa.

"Bảo bối, vừa rồi em có thoải mái không?"
Triệu Nghi Bác xấu xa hỏi.

"Ân."
Tôi đỏ bừng mặt, mơ màng trả lời.

"Tôi đã rửa sạch sẽ, tôi ra ngoài trước đây."
Tôi chống lại cảm giác mềm nhũn giữa hai chân truyền đến, bối rối đứng dậy, muốn rời khỏi phòng tắm, thoát khỏi loại tình huống khốn quẫn này.

Nhưng khi vừa đứng lên, Triệu Nghi Hiên bất ngờ nắm chặt cánh tay tôi, dùng sức kéo mạnh, vì mất trọng tâm tôi lập tức ngã vào người hắn, nước văng tung tóe vào mắt, mũi và miệng làm tôi ho dữ dội.

"Thật đáng thương, sao em lại bất cẩn như vậy."
Thanh âm vô tội vang lên bên tai tôi.

Tên hỗn đản đáng ghét, chiếm tiện nghi người khác còn làm ra vẻ, còn không nghĩ một chút là ai nhẫn tâm hại tôi thành ra như vậy. Tôi rủa thầm trong lòng, thế nhưng lại không dám mở miệng nói ra.

"Tôi muốn trở về phòng."

"Hiện tại em đã bình phục chưa? Có thể tự mình trở về phòng không?"
Đôi mắt Triệu Nghi Hiên lộ ra vẻ nghi hoặc, tựa hồ lo lắng tôi sẽ ngất ở hành lang, nên muốn đưa tôi về phòng.

"Có thể! Tôi có thể làm được!"
Tôi vội gật đầu nhấn mạnh. Tôi cũng không muốn dẫn bầy sói vào phòng, để hai kẻ biến thái 24 giờ đều có thể động dục đưa mình về phòng, bọn hắn làm sao chịu dễ dàng bỏ qua cho tôi.

Tôi không thể chịu đựng được sự dày vò của họ.

Để chứng minh cho lời nói của mình, tôi cố cắn răng nhịn đau, nhanh chóng đứng dậy và bước ra khỏi bồn tắm. Lần này bọn hắn không hề ngăn cản, tôi nghĩ mình có thể rời khỏi phòng tắm, thế nhưng vận mệnh một lần nữa trêu đùa tôi. Thời điểm tay tôi sắp chạm đến cửa phòng tắm, Triệu Nghi Hiên lại bắt lấy tay tôi.

Hắn dễ dàng bế bổng tôi lên, sau đó cúi đầu nhìn xuống mặt tôi.

"Bảo bối, em thật sự muốn rời khỏi như thế sao, em làm bọn tôi đau lòng quá.
Tinh thần em tốt như vậy, tôi cũng không muốn để em đi."

Tôi chưa kịp hiểu ra ý tứ trong lời nói của hắn, thân thể liền cảm thấy nhẹ bẫng, sau đó hắn ném tôi ra ngoài.

"A............"

"Bịch............"

Hắn ném tôi vào trong bồn tắm.

Dưới sức nổi của nước, tôi không còn cảm thấy quá đau đớn, nhưng bồn tắm lớn lại trơn trượt cùng kinh hoảng trong lòng khiến tôi không cách nào nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt nước, dòng nước không ngừng xộc vào mũi cùng khoang miệng làm tôi gần như tắt thở không thể hô hấp bình thường được. Tôi kịch liệt đập mạnh cánh tay xuống nước, thống khổ giãy dụa như một kẻ sắp chết đuối.

Triệu Nghi Bác cách tôi không xa cũng không hề có ý định giúp đỡ kéo người tôi lên, ngược lại bật ra một tràng cười độc ác.

Thể lực tôi lại biến mất. Tôi không thể vùng vẫy nữa, mà buông lỏng thân thể, mặc bản thân chìm vào đáy nước. Vốn dĩ tôi không muốn tiếp tục sống, nhưng bởi vì bọn hắn đe dọa tôi mới không dám liều mình đi tự sát, mà hiện tại là chính hai người họ trêu đùa tôi, tôi càng không thể liên luỵ đến người nhà của mình.

Đột nhiên, một cánh tay to lớn dùng sức  nắm lấy cổ mình, thô bạo lôi tôi lên khỏi mặt nước.

"Khụ..... Khụ...... Khụ...."
Không khí tràn vào bất ngờ khiến cho tôi ho khan kịch liệt.

"Em dám?! Xem ra lời chúng tôi nói em không để trong lòng dù chỉ một chút?! Tốt, tôi sẽ giúp em phải khắc thật sâu!"
Những lời thì thầm lạnh lẽo vang lên bên tai tôi.

Cảm giác khủng khiếp lần nữa bò trên lưng tôi, xuyên thấu đôi mắt ngấn nước tôi bắt gặp nét mặt giận dữ cùng tàn nhẫn lãnh khốc trong ánh mắt bọn họ.

"Không............"

Mặc kệ cổ họng đau rát như hỏa thiêu, tôi bi thảm thút thít van xin.

Tôi đã chọc giận bọn hắn! Và hai người họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info