Chapter 25: Ta đến rồi đây
xung quanh là bóng tối bao trùmNobita:- mở mắt
Nobita:" lại là nơi này, sao mình lại ở đây"
Nobita:" phải rồi,con quái vật, nó hất tung mình, rồi sau đó thì mình ngất đi..."
Nobita:" nếu đã ở trong nơi này thì.."
Yo nhóc, mày dám phá thỏa thuận của tao mới mày lần trước cơ à- giọng nói phát ra từ hư không
Nobita:" phải rồi thứ đó sẽ cho mình sức mạnh để đánh bại con quái vật"
Suy nghĩ của mày đang được hiện lên đấy, đây là trong cơ thể mày nên tất cả những gì mày làm hay suy nghĩ, tao có thể biết hết, mày nghĩ tao là công cụ cho mày tùy ý thích thì dùng thích thì loại bỏ à- giọng nói phát ra từ hư không
Nobita: nếu ngươi biết hết được suy nghĩ của ta, vậy thì ngươi phải biết thuốc khống chế ngươi đã hết rồi đúng không ?
mày nghĩ mày đang lừa ai vậy nhóc con, mày còn cái nhẫn, trong đó còn đủ thuốc để tao mất khống chế cơ thể và làm tao chết ngay lập tức
Nobita: sao ngươi không rời khỏi người ta ?
làm như dễ lắm, lần đầu bị bạn ngươi tiêm thuốc vào, cơ thể ngươi đã phát triển để làm ta suy yếu, khiến ta không thể làm gì khác ngoài việc ở đây và chờ để khỏe hơn
Nobita: vậy lập một thỏa thuận không ?
thỏa thuận gì cơ chứ ? chả phải cái thỏa thuận trước chính các ngươi đã phá hủy nó sao ?
Nobita: thỏa thuận lần này sẽ tốt cho ngươi đấy
ta không dễ dàng mà tin lũ con người các ngươi thêm lần nữa đâu
Nobita: chỉ cần lúc ngươi kiểm soát cơ thể ta không làm hại bạn ta thì họ sẽ không cố gắng giết ngươi hiểu chứ ?
Gừ chết tiệt,ta cũng chả muốn chết ở cái nơi quái quỷ này ta muốn trở thành GEATS ta chưa thể chết được
Nobita: ờ vậy quyết định vậy đi, ngươi cho ta sức mạnh và không làm hại bạn bè ta, đổi lại là ngươi có thể phát triển trong người ta mà không sợ bị tiêu diệt, ta sẽ không tiêm thêm thuốc từ cái nhẫn vào người của ta ok không ta sẽ để sẵn 1 con virus khác vào trong tim ngươi, nếu chúng có ý định tiêu diệt ta thì ngươi cũng sẽ chết cùng
Nobita: được thôi, nếu không có sức mạnh của ngươi bây giờ thì kiểu gì ta cũng bị mấy con quái vật ngoài kia xé xác đến chết thôi
hãy nhớ 1 điều rằng, ta sẽ không đối xử tốt với cơ thể ngươi đâu nhóc, nếu có bị mất một cánh tay hay mất cả một con mắt thì ta không chịu trách nhiệm đâu
Nobita: làm kiểu gì cũng được, nhanh mẹ lên ngoài kia chắc thầy giáo với ông anh kia đang chiến đấu rồi
6 giờ chiều ngày đầu tiên của đại dịch
Jace( Jay): YAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH chết đi này- nhảy lên nhắm đá vào mắt
Neshima: đã bảo bình tĩnh rồi cơ mà" mặc dù con bị mù đã lùi lại tại không nhìn thấy gì nhưng cái cảm nhận của nó về không gian xung quanh vẫn quá mạnh"
PÍTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT-lè lưỡi nhắm vào JaceJace( Jay): ngay lúc này, làm đi thầy giáo
Neshima:- chạy đến gần con quái vật tắc kè không bị mù
Neshima: HỦY DIỆT QUAN TIẾT- lao thẳng(Quan tiết là các khớp xương)Neshima:-quấn lấy chân phải của con tắc kè
Neshima: giờ thì hết chạy nha con-bẻ khớp
PIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Jace( Jay): hahaa mày nghĩ mày có thời gian để đau cơ à- đáp xuống
GAWWWWW
Jace( Jay): điếc tai thật đấy im đi-đá thẳng vào chân trái
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWw
Neshima:" ngon lành, phế 2 chân của nó rồi, giờ chỉ cần tránh xa ra rồi chạy về phòng y tế thôi"
Jace( Jay): Thầy giáo , CẨN THẬN
XÌIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII-bắn lưỡi về phía Neshima
Neshima:" chết tiệt, cái lưỡi nhanh quá"
ĐÙNGGGGGGGGGG
Neshima:- văng vào cửa sổ
Jace( Jay): oi oi đùa nhau à, giờ có rút khoảng cách cũng không thể né cái lưỡi của nó
Neshima: tránh xa nó 2m, cái lưỡi đó có tầm đánh 2m thôi hự hựJace( Jay): đã bị đánh thẳng vào ngực thì nằm yên đi, ông đã gầy gò thì chớ sao mà chịu được cái cú đấy hay vậy cơ chứ
Neshima: cái này thì đã là gì cơ chứ, mày né ra khỏi chỗ đấy đi, lưỡi nó đập thì đến mày cũng không đứng dậy nổi đâu
Jace( Jay): biết rồi, nhưng nếu chạy ra xa là khả năng thằng nhóc kia sẽ vào tầm ngắm của con quái vật
Neshima: mạo hiểm vẫn còn hơn là có 2 thằng nằm và 1 thằng bị thương
Jace( Jay):" rồi thằng nào nói sẽ bảo vệ học sinh của mình đến cùng cơ mà ???"
Neshima: nếu muốn tránh gây thương tích cho Nobita thì hãy dùng cách gây nhiều tiếng động vào
Jace( Jay): anh đùa tôi đấy à, nếu gây càng nhiều tiếng động con bị mù kia sẽ nghe thấy mà lao đến tấn công mất
Neshima: THẾ THì NGHĨ CÁI GÌ ĐÓ HAY HƠN XEM NÀO
Jace( Jay):" mẹ nó chứ, thằng nhóc con này nghe nói có sức mạnh kì lạ đủ để giết chết con tắc kè mà không bị một vết xước cơ mà, nếu thế thì sao mới một quật đã nằm rồi"
Jace( Jay):" bốc phét thì đừng có nói quá chứ, đã yếu còn ra gió thì nể rồi"
Neshima: suy nghĩ ít thôi, tập trung vào đi kìa
Jace( Jay):" nếu có thể, mình sẽ chạy về phía thằng nhóc kia xong bê ném nó ra xa hơn hoặc cho nó nằm chỗ nào mà lũ quái vật không phát hiện ra"
Jace( Jay):" nhưng giờ mình mà chạy thì kiểu gì 2 con quái vật cũng sẽ ngắm vào ông thầy giáo kia"
Neshima: mẹ thằng kia, tao đã nói rồi đừng nghĩ nữa tập tr..........
PỤTTTTTTTTTTTTTTTTTTT-bắn lưỡi về phía Nobita
Neshima: NOBITAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaJace( Jay): "chết tiệt, không kịp cứu cậu ta mất"Nobita đã bị con quái vật tắc kè hoa quấn lấy và nuốt vào bụng trong tích tắc
Neshima: khônggggggggggggggggggggggggggggg
Jace( Jay): NÔN THẰNG NHÓC RA MAU CON SÚC VẬT-lao đến
PITTTTTTTTTTTTTTTTTT
ĐÙNG
Jace( Jay):- hất văng vào tường
Jace( Jay): HAh.........Hự" mình đã hét quá to nên con bị mù đã nghe thấy mà đến sao...."
Neshima:" khốn khiếp, học sinh của mày đang chết dần chết mòn mà mày vẫn còn nằm ở đây được sao, mau đứng dậy, đứng dậy chiến đấu đi nào Neshima"
Jace( Jay):" phải đứng dậy mình chưa thể chết ở đây được, mình phải cứu lấy thằng nhóc đó, không thì chị mình sẽ xử lí mình mất."
Neshima,Jace( Jay): MAU ĐỨNG DẬYYYYYYYYYYYYYYYYY
BOOM BOOM
GAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWW
Nobita: akahahaha Ta đến rồi đây- trèo ra từ bụng con quái vậtNeshima: NOBITAAAAAA
(ảnh Takeshi full color nha mấy chú)
Nobita:" lại là nơi này, sao mình lại ở đây"
Nobita:" phải rồi,con quái vật, nó hất tung mình, rồi sau đó thì mình ngất đi..."
Nobita:" nếu đã ở trong nơi này thì.."
Yo nhóc, mày dám phá thỏa thuận của tao mới mày lần trước cơ à- giọng nói phát ra từ hư không
Nobita:" phải rồi thứ đó sẽ cho mình sức mạnh để đánh bại con quái vật"
Suy nghĩ của mày đang được hiện lên đấy, đây là trong cơ thể mày nên tất cả những gì mày làm hay suy nghĩ, tao có thể biết hết, mày nghĩ tao là công cụ cho mày tùy ý thích thì dùng thích thì loại bỏ à- giọng nói phát ra từ hư không
Nobita: nếu ngươi biết hết được suy nghĩ của ta, vậy thì ngươi phải biết thuốc khống chế ngươi đã hết rồi đúng không ?
mày nghĩ mày đang lừa ai vậy nhóc con, mày còn cái nhẫn, trong đó còn đủ thuốc để tao mất khống chế cơ thể và làm tao chết ngay lập tức
Nobita: sao ngươi không rời khỏi người ta ?
làm như dễ lắm, lần đầu bị bạn ngươi tiêm thuốc vào, cơ thể ngươi đã phát triển để làm ta suy yếu, khiến ta không thể làm gì khác ngoài việc ở đây và chờ để khỏe hơn
Nobita: vậy lập một thỏa thuận không ?
thỏa thuận gì cơ chứ ? chả phải cái thỏa thuận trước chính các ngươi đã phá hủy nó sao ?
Nobita: thỏa thuận lần này sẽ tốt cho ngươi đấy
ta không dễ dàng mà tin lũ con người các ngươi thêm lần nữa đâu
Nobita: chỉ cần lúc ngươi kiểm soát cơ thể ta không làm hại bạn ta thì họ sẽ không cố gắng giết ngươi hiểu chứ ?
Gừ chết tiệt,ta cũng chả muốn chết ở cái nơi quái quỷ này ta muốn trở thành GEATS ta chưa thể chết được
Nobita: ờ vậy quyết định vậy đi, ngươi cho ta sức mạnh và không làm hại bạn bè ta, đổi lại là ngươi có thể phát triển trong người ta mà không sợ bị tiêu diệt, ta sẽ không tiêm thêm thuốc từ cái nhẫn vào người của ta ok không ta sẽ để sẵn 1 con virus khác vào trong tim ngươi, nếu chúng có ý định tiêu diệt ta thì ngươi cũng sẽ chết cùng
Nobita: được thôi, nếu không có sức mạnh của ngươi bây giờ thì kiểu gì ta cũng bị mấy con quái vật ngoài kia xé xác đến chết thôi
hãy nhớ 1 điều rằng, ta sẽ không đối xử tốt với cơ thể ngươi đâu nhóc, nếu có bị mất một cánh tay hay mất cả một con mắt thì ta không chịu trách nhiệm đâu
Nobita: làm kiểu gì cũng được, nhanh mẹ lên ngoài kia chắc thầy giáo với ông anh kia đang chiến đấu rồi
6 giờ chiều ngày đầu tiên của đại dịch
Jace( Jay): YAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH chết đi này- nhảy lên nhắm đá vào mắt
Neshima: đã bảo bình tĩnh rồi cơ mà" mặc dù con bị mù đã lùi lại tại không nhìn thấy gì nhưng cái cảm nhận của nó về không gian xung quanh vẫn quá mạnh"
PÍTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT-lè lưỡi nhắm vào JaceJace( Jay): ngay lúc này, làm đi thầy giáo
Neshima:- chạy đến gần con quái vật tắc kè không bị mù
Neshima: HỦY DIỆT QUAN TIẾT- lao thẳng(Quan tiết là các khớp xương)Neshima:-quấn lấy chân phải của con tắc kè
Neshima: giờ thì hết chạy nha con-bẻ khớp
PIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Jace( Jay): hahaa mày nghĩ mày có thời gian để đau cơ à- đáp xuống
GAWWWWW
Jace( Jay): điếc tai thật đấy im đi-đá thẳng vào chân trái
GRAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWw
Neshima:" ngon lành, phế 2 chân của nó rồi, giờ chỉ cần tránh xa ra rồi chạy về phòng y tế thôi"
Jace( Jay): Thầy giáo , CẨN THẬN
XÌIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII-bắn lưỡi về phía Neshima
Neshima:" chết tiệt, cái lưỡi nhanh quá"
ĐÙNGGGGGGGGGG
Neshima:- văng vào cửa sổ
Jace( Jay): oi oi đùa nhau à, giờ có rút khoảng cách cũng không thể né cái lưỡi của nó
Neshima: tránh xa nó 2m, cái lưỡi đó có tầm đánh 2m thôi hự hựJace( Jay): đã bị đánh thẳng vào ngực thì nằm yên đi, ông đã gầy gò thì chớ sao mà chịu được cái cú đấy hay vậy cơ chứ
Neshima: cái này thì đã là gì cơ chứ, mày né ra khỏi chỗ đấy đi, lưỡi nó đập thì đến mày cũng không đứng dậy nổi đâu
Jace( Jay): biết rồi, nhưng nếu chạy ra xa là khả năng thằng nhóc kia sẽ vào tầm ngắm của con quái vật
Neshima: mạo hiểm vẫn còn hơn là có 2 thằng nằm và 1 thằng bị thương
Jace( Jay):" rồi thằng nào nói sẽ bảo vệ học sinh của mình đến cùng cơ mà ???"
Neshima: nếu muốn tránh gây thương tích cho Nobita thì hãy dùng cách gây nhiều tiếng động vào
Jace( Jay): anh đùa tôi đấy à, nếu gây càng nhiều tiếng động con bị mù kia sẽ nghe thấy mà lao đến tấn công mất
Neshima: THẾ THì NGHĨ CÁI GÌ ĐÓ HAY HƠN XEM NÀO
Jace( Jay):" mẹ nó chứ, thằng nhóc con này nghe nói có sức mạnh kì lạ đủ để giết chết con tắc kè mà không bị một vết xước cơ mà, nếu thế thì sao mới một quật đã nằm rồi"
Jace( Jay):" bốc phét thì đừng có nói quá chứ, đã yếu còn ra gió thì nể rồi"
Neshima: suy nghĩ ít thôi, tập trung vào đi kìa
Jace( Jay):" nếu có thể, mình sẽ chạy về phía thằng nhóc kia xong bê ném nó ra xa hơn hoặc cho nó nằm chỗ nào mà lũ quái vật không phát hiện ra"
Jace( Jay):" nhưng giờ mình mà chạy thì kiểu gì 2 con quái vật cũng sẽ ngắm vào ông thầy giáo kia"
Neshima: mẹ thằng kia, tao đã nói rồi đừng nghĩ nữa tập tr..........
PỤTTTTTTTTTTTTTTTTTTT-bắn lưỡi về phía Nobita
Neshima: NOBITAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaaJace( Jay): "chết tiệt, không kịp cứu cậu ta mất"Nobita đã bị con quái vật tắc kè hoa quấn lấy và nuốt vào bụng trong tích tắc
Neshima: khônggggggggggggggggggggggggggggg
Jace( Jay): NÔN THẰNG NHÓC RA MAU CON SÚC VẬT-lao đến
PITTTTTTTTTTTTTTTTTT
ĐÙNG
Jace( Jay):- hất văng vào tường
Jace( Jay): HAh.........Hự" mình đã hét quá to nên con bị mù đã nghe thấy mà đến sao...."
Neshima:" khốn khiếp, học sinh của mày đang chết dần chết mòn mà mày vẫn còn nằm ở đây được sao, mau đứng dậy, đứng dậy chiến đấu đi nào Neshima"
Jace( Jay):" phải đứng dậy mình chưa thể chết ở đây được, mình phải cứu lấy thằng nhóc đó, không thì chị mình sẽ xử lí mình mất."
Neshima,Jace( Jay): MAU ĐỨNG DẬYYYYYYYYYYYYYYYYY
BOOM BOOM
GAWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWWW
Nobita: akahahaha Ta đến rồi đây- trèo ra từ bụng con quái vậtNeshima: NOBITAAAAAA
(ảnh Takeshi full color nha mấy chú)
chúc anh em học kì 2 cố gắng nha
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com