Chapter 17: đưa về ' thành công '
5 giờ 19 phút chiều ngày đầu tiên của đại dịch
trong phòng y tếTakeshi: này điện thoại tôi đâu rồi- quay trái quay phảiNeshima: nếu là cái điện thoại có cái ốp hello kitty thì thằng nhóc Nobita nó cầm đi rồi, nó bảo cầm hộ bao giờ có người gọi thì nó nhấc máy dùm cho
Takeshi: phù, tưởng làm rơi ở đâu cơ chứ
Neshima: mỗi cái điện thoại cần quan trọng thế không ?Takeshi: trong đấy chứa nhiều kỉ niệm lắm, không thể đánh mất được đâu nhóc
Neshima: -.- ey này chú mày biết sao lưu ảnh sang máy khác hay in ra không thế
Takeshi: ._. ảnh từ máy này sao lưu sang máy khác được à ?
Neshima:" thằng này là người thế kỉ nào vậy trời"dekisugi: này thầy Neshima, chú Takeshi như nào rồi- hét từ ngoài
Neshima: Ổn lắm còn đang tìm điện thoại thay vì kêu đau đây này- hét to
Takeshi:" -_- nhất thiết phải rống lên như thế à "
lách cách- đẩy cửa
Jaian: hế lô mấy đứa anh quay lại rồi đây hộc hộc- thở gấp
suneo: nhanh thế, nobita và kenji đâu rồi?
Jaian: ai biết, không thấy tiếng động gì nên tao nghĩ tụi nó làm xong việc sắp quay lại rồi
Dekisugi: CÁI GÌ ????
Jaian: gì mà căng thế bọn nó chắc chắn sẽ ổn thôi mà
Dekisugi: sao cậu lại không quay lại kiểm tra và chắc chắn các cậu ấy đã an toàn chứ, đừng có đùa vậy- chạy lại nắm chặt 2 bên khuỷu tay jaian
Jaian:hmmm......
MỞ CỬA MỞ CỬA - tiếng hét từ bên ngoàikenji: chuẩn bị cua gắt ĐÂYYYYYYYYYYYYYYYYY
yasuo: bố xin MÀYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY-ngất
kenji: rụng rồi à anh zai, chán quá nhể
Doraemon: nobita cũng rụng rồi mấy ae bê nó vào cho nó nằm đi
Jaian: holy shit, Doraemon chú tới trường bao giờ vậy
Suneo: tuyệt cà là vời Mon ở đây thì chúng ta chả cần lo sợ lũ quái vật ngoài kia nữa rồi
Dekisugi: được rồi tất cả bình tĩnh, Jaian mau bê nobita vào giường 03 đi còn yasuo thì hãy đặt luôn xuống, chúng ta phải thay lại phần băng cầm máu cho cậu ấy
Suneo: nè Deki, chú quên là có Mon rồi sao cần phải sốt sắng lên thế Mon dùng bảo bối là xong mà
Jaian: ừ phải đấy lấy bảo bối ra chữa cho bọn nó đi Mon
Doraemon: về chuyện đó........
Suneo: này, giờ không phải lúc đùa đâu Mon
shizuka,seina:- đi ra từ giường bệnh của shuna và Takeshi
Shizuka:-nhìn sang phía mọi ngườiShizuka: là Doraemon đấy sao, thật may quá là cậu vẫn bình an vô sự
kenji: ồ có vẻ bạn của Nobita biết con chồn xanh này
Seina: ủa gì zợ
seina: đây chắc chắn là chủng quái vật đột biến mới, mau giết nó ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Suneo:
seina:
Doraemon:
trong phòng y tếTakeshi: này điện thoại tôi đâu rồi- quay trái quay phảiNeshima: nếu là cái điện thoại có cái ốp hello kitty thì thằng nhóc Nobita nó cầm đi rồi, nó bảo cầm hộ bao giờ có người gọi thì nó nhấc máy dùm cho
Takeshi: phù, tưởng làm rơi ở đâu cơ chứ
Neshima: mỗi cái điện thoại cần quan trọng thế không ?Takeshi: trong đấy chứa nhiều kỉ niệm lắm, không thể đánh mất được đâu nhóc
Neshima: -.- ey này chú mày biết sao lưu ảnh sang máy khác hay in ra không thế
Takeshi: ._. ảnh từ máy này sao lưu sang máy khác được à ?
Neshima:" thằng này là người thế kỉ nào vậy trời"dekisugi: này thầy Neshima, chú Takeshi như nào rồi- hét từ ngoài
Neshima: Ổn lắm còn đang tìm điện thoại thay vì kêu đau đây này- hét to
Takeshi:" -_- nhất thiết phải rống lên như thế à "
lách cách- đẩy cửa
Jaian: hế lô mấy đứa anh quay lại rồi đây hộc hộc- thở gấp
suneo: nhanh thế, nobita và kenji đâu rồi?
Jaian: ai biết, không thấy tiếng động gì nên tao nghĩ tụi nó làm xong việc sắp quay lại rồi
Dekisugi: CÁI GÌ ????
Jaian: gì mà căng thế bọn nó chắc chắn sẽ ổn thôi mà
Dekisugi: sao cậu lại không quay lại kiểm tra và chắc chắn các cậu ấy đã an toàn chứ, đừng có đùa vậy- chạy lại nắm chặt 2 bên khuỷu tay jaian
Jaian:hmmm......
MỞ CỬA MỞ CỬA - tiếng hét từ bên ngoàikenji: chuẩn bị cua gắt ĐÂYYYYYYYYYYYYYYYYY
yasuo: bố xin MÀYYYYYYYYYYYYYYYYYYYY-ngất
kenji: rụng rồi à anh zai, chán quá nhể
Doraemon: nobita cũng rụng rồi mấy ae bê nó vào cho nó nằm đi
Jaian: holy shit, Doraemon chú tới trường bao giờ vậy
Suneo: tuyệt cà là vời Mon ở đây thì chúng ta chả cần lo sợ lũ quái vật ngoài kia nữa rồi
Dekisugi: được rồi tất cả bình tĩnh, Jaian mau bê nobita vào giường 03 đi còn yasuo thì hãy đặt luôn xuống, chúng ta phải thay lại phần băng cầm máu cho cậu ấy
Suneo: nè Deki, chú quên là có Mon rồi sao cần phải sốt sắng lên thế Mon dùng bảo bối là xong mà
Jaian: ừ phải đấy lấy bảo bối ra chữa cho bọn nó đi Mon
Doraemon: về chuyện đó........
Suneo: này, giờ không phải lúc đùa đâu Mon
shizuka,seina:- đi ra từ giường bệnh của shuna và Takeshi
Shizuka:-nhìn sang phía mọi ngườiShizuka: là Doraemon đấy sao, thật may quá là cậu vẫn bình an vô sự
kenji: ồ có vẻ bạn của Nobita biết con chồn xanh này
Seina: ủa gì zợ
Seina:" 1 con chồn xanh biết nói đi bằng 2 chân"
seina: đây chắc chắn là chủng quái vật đột biến mới, mau giết nó ĐIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII
Suneo:
Suneo: bình tĩnh cậu ơi, đây chỉ là mèo máy đến từ thế kỉ 22 thôi
seina:
Kenji: adu hàng thế kỉ 22, làm được thành gà rán tẩm bột chiên giòn được không bay
Doraemon:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com