ZingTruyen.Asia

Những Mẩu Truyện Kinh Dị

Ghét.

ntpphantom

Nó ghét họ.
Ghét phải nhìn thấy bọn họ
Ghét phải nghe họ nói
Ghét phải nói chuyện với lũ người nhạt nhẽo
Ghét những cái nắm tay, những đụng chạm  thân thiết đầy giả tạo.
Và giờ nó đã có giải pháp. Tại sao từ  trước tới giờ nó không nghĩ ra nhỉ? Không cần làm chuyện đao to búa lớn , chỉ cần nhẫn nại một chút.
Lần đầu tiên nhẫn nại, vậy là nó không phải nhìn thấy ai nữa, thế giới tối đen.
Lần thứ hai nhẫn nại. Ha ha. Nó không còn nghe nữa, thế giới yên tĩnh vô cùng.
Lần thứ ba nhẫn nại. Không bao giờ nó nói nữa.
Lần thứ tư nhẫn nại. Giờ nó màu đỏ, ướt đẫm, xù xì và sẽ chẳng ai dám chạm vào nó đâu.
Nó, ngồi trong góc phòng tối tận hưởng cơn đau và thú vui khi ước nguyện hoàn thành.
Ha hả/Phantom
Hú. Các vị còn nhớ tôi chứ.
Tình hình tôi đang ngoi lên đây.
Cảm ơn mọi người vẫn luôn ủng hộ tôi nhé.❤️❤️❤️🌹🌹
Tình hình tôi bế quan lâu quá, giờ ngoi lên có chút chưa quen ánh sáng nhân thế. ~(^∆^)~

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia