ZingTruyen.Com

Nguoi Yeu Cua Toi La Chang Soi

Trời cũng đã tối muộn tất cả mọi người trong làng Kurenai đều chìm vào giấc ngủ, Shu thì cố gắng nhìn Valt đang say giấc ngủ anh nhẹ nhàng đứng dậy không muốn làm cho cậu thức. Anh vừa ra khỏi nhà khỏi quên kêu Lui và Free canh chừng giúp Valt nếu Valt có vô tình thức giấc thì nói với cậu rằng Shu đang đi tuần tra ngoài làng một tí rồi sẽ về sớm. Lui và Free đều gật đầu, Shu nhẹ nhàng đi một cách cẩn thận vì anh không muốn để Theodore Glass biết anh đang có một chuyến đi bí mật. Shu biến thành sói sau đó anh bắt đầu chuyến hành trình của anh, Shu chạy nhanh như một cơn gió băng qua những con suối rồi băng qua những khu rừng.Cuối cùng anh đã đến nơi anh dừng chân tại một khu rừng u ám anh nhẹ nhàng như cũng nhanh chóng đi vào trong,anh nhìn xung quanh khu rừng bao quanh những bụi cây rậm rạp chỉ có ít ánh trăng và đâu đó le lỏi những ánh sáng của đom đóm

 
" lâu lắm mới được gặp ngài đấy hoàng tử à không quên mất là đức vua mới đúng " một con sói già lên tiếng

 
" lâu quá không gặp ông Spryzen " Shu lên tiếng

 
" thần chắc người không đến đây để gặp thần đây nhỉ, thần chắc người muốn hỏi thần một số chuyện " Spryzen lên tiếng

 
" vâng" Shu đáp

 
" thần nghĩ chúng ta nên vào nhà thần một trò chuyện nhỉ" Spryzen mỉm cườ

i
Shu chỉ gật đầu xong anh cùng Spryzen vào nhà nơi đây khá cũ nhưng chứ đầy thuốc và dược liệu
" cũng lâu rồi không có một ai trong làng hay người hoàng tộc đến đây cả, chắc chỉ có người thôi đức vua" Spryzen lên tiếng


" vâng cảm ơn ông đã cứu sống cháu, khi còn nhỏ" Shu lên tiếng

 
" chuyện nhỏ thôi" Spryzen mỉm cười " nhưng vào chuyện chính người cần tâm sự với thần đúng không?" Spryzen nguyên túc đáp.


Shu gật đầu sau đó anh kể câu chuyện anh và Valt gặp nhau như thế nào và anh và cậu cả hai điều nảy sinh tình cảm và đang trong sự đe dọa của Theodore Glass
" thật là không ngờ, cậu chuyện một người sói yêu một con người lại xảy ra một lần nữa" Spryzen lên tiếng suy nghĩ

 
" vâng cháu đang rất sợ Theodore Glass sẽ làm hại đến Valt mất " Shu đáp

 
" Theodora Glass đúng là một con sói gian ác hắn đã khiến mọi người trong làng điều tin lời hắn, tình hình của người đang là một bài toán khó" Spryzen vừa nói vừa suy nghĩ

 
" vâng cháu cũng biết vì hắn mà khiến cho ông mất đi sự tin tưởng của người dân và đuổi ông đi, đáng lý ông sẽ làm sói già làng của làng Kurenai " Shu lên tiếng

 
" chuyện đó đã cũ rồi bỏ qua một bên, chuyện quan trọng là chuyện của người và cậu bé loài người kia, hai người đều là nam nhân và chắc chắn Theodora Glass sẽ tấn công bằng một đòn tâm lý" Spryzen lên tiếng

 
" một đòn tâm lý ư " Shu thì vô cùng ngạc nhiên

 
" đòn tâm lý là cả hai người sẽ không có con nối dõi " Spryzen lên tiếng

 
Shu chỉ biết im lặng không biết làm gì anh yêu Valt và điều này thật sự khó vì cả hai và Valt chắc chắn sẽ không có con nối dõi. Và anh không muốn mất sự trị vị của tổ tiên anh rơi vào tay kẻ xấu

.
" thật sự là một bài toán khó và không có lời giải" Shu mỉm cười cố gắng che dấu nổi buồn

 
" bài toán này sẽ có lời giải nhưng không biết có thành công hay không" Spryzen lên tiếng

 
" có lời giải ư bằng cách nào ông mau nói đi" Shu lên tiếng

 
Spryzen nhìn Shu rồi nói với anh, còn Shu thì ngạc nhiên anh suy nghĩ một hồi rồi anh cũng đưa ra quyết định. Anh nói chuyện với Spryzen một lát rồi anh tạm biệt ông rồi nhanh chóng ra về.
Sáng sớm Valt nhẹ nhàng dụi đôi mắt của mình ra cậu vô tình nhìn thấy Shu đang trông bộ dạng sói đang ngủ bên cạnh cậu. Valt nhìn Shu với đôi mắt buồn cậu nhanh anh một lát trong lòng cậu cũng đoán được Shu đang mệt mỏi vì lo cho cậu.


" em dậy rồi à" Lui lên tiếng

 
" vâng chào buổi sáng anh Lui" Valt lên tiếng


Lui nhìn Shu đang nằm ngủ và mệt mỏi" cứ để cậu ấy nghỉ ngơi đi cả đêm qua cậu ấy vất vả rồi" Lui lên tiếng

 
Valt chỉ bèn gật đầu, cậu đang suy nghĩ một điều " anh Lui nè" Valt lên tiếng

 
" có chuyện gì sao" Lui hỏi Valt

 
Valt im lặng một hồi cậu bèn nói " anh Lui xin hãy đưa em về lại làng Aoi đi " Valt tiếng
Lui nhìn Valt vô cùng ngạc nhiên , không biết chuyện tình giữa Valt và Shu sẽ đi về đâu đây.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com