ZingTruyen.Com

Người Tình Cũ |TaeKook|

Phần 1: Chương 1: Gặp lại kẻ tôi không muốn nhìn thấy

iabb2131




[NGƯỜI TÌNH CŨ]
-iabb-

______________

Giữa một không gian ồn ào, tiếng nhạc nổi lên choáng váng đầu óc, ánh đèn nhấp nháy liên tục cùng với mùi men nồng đậm rất khó chịu, nếu không quen rất nhanh chóng cơ thể sẽ bị sốc với cái không khí kì lạ này...

Hắn- Kim TaeHyung, nâng ly rượu đỏ thẫm lên chạm môi nhấp nhẹ một chút rượu, quả là biết thưởng thức cái thứ chất lỏng đắt đỏ này!

- "Mày có nhìn thấy thằng bé đang lắc lư trên sàn kia không?, quyến rũ thật đấy!"

Cái miệng với những lời không đứng đắn kia không phải Hắn mà là người ngồi bên cạnh- Jung HoSeok (Là bạn thân cũng là cánh tay phải đắc lực của Hắn trên thương trường và cả "chiến trường"). Cả đời này Hắn chỉ tin tưởng duy nhất hai người là Gã và...

- "Không hứng thú!" -Chán nản trả lời Gã, ánh mắt lạnh băng chỉ nhìn duy nhất 1 điểm lên ly rượu của Hắn.

- " Kim TaeHyung ơi là Kim TaeHyung, đi với cậu quả thực rất chán, cậu không thể nể tình tôi đối tốt với cậu mà ngước lên nhìn một cái rồi hẵng trả lời không được sao?" - "Ko đẹp tôi là con cậu!" Gã khẳng định chắc nịch, rồi trong đầu cũng đã lên cả 1 kế hoạch hoàn hảo cho đêm nay, 1 đêm thoải mái hưởng thụ.

- "Nói ít l.....lại!"
Hắn vừa đảo mắt lên nhìn vừa buột miệng mắng Gã. Sao vậy? Tại sao lại ngập ngừng như thế? Đẹp quá không thốt lên lời sao? Hay có lí do nào khác nữa???

- "Gì đây TaeHyung hahaha chẳng phải nói không hứng thú sao, sao tự dưng lại đơ người như thế?" - Gã hả hê mở miệng trêu chọc Hắn. - "Nhìn đủ chưa, tôi muốn 'nếm thử' "

Gã lạnh sống lưng phát hiện ra cặp mắt hình viên đạn tưởng trừng có thể giết chết Gã ngay tại đây, ngay tại thời điểm này nếu như còn nói thêm 1 câu chữ nào nữa.

- "Về đi!" - Lạnh nhạt buông 1 câu

- "Cậu làm tôi giật mình đấy, tôi không bắt cậu đi theo tôi, muốn có thể về trước đừng lườm tôi như vậy chứ"

- "Tôi nói cậu xéo ra khỏi đây về nhà đi"

- "Tại sao? Tôi còn chưa...."

- "Có muốn nếm thử mùi vị của CZ-75 tôi mới tậu được không?" - Vẫn giữ bộ mặt như băng ấy chỉ khác ánh mắt có chút thách thức Gã, Hắn nói là sẽ làm thật nếu Jung HoSoek chống đối.

- "Hả!...Tôi vẫn yêu đời lắm, ngồi chơi đi, tôi té trước"

Hắn gật đầu. HoSeok đứng dậy với lấy chìa khóa xe rồi cầm chiếc áo vest đắt tiền lên nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

Lạnh! Gã lạnh buốt óc rồi! Còn ngồi ở đấy chắc chết vì khí lạnh từ tên đáng ghét kia mất! Trừ những lúc Hắn điên như vậy thì rất tốt với Gã Nhưng... Hắn ít khi bình thường lắm, Gã cũng quen rồi, bên nhau 13 năm rồi chứ ít gì...Gã không chấp!

........
Chỉ còn lại Kim TaeHyung ở 1 góc khuất của quán Bar. Hắn cứ ngồi không như vậy, chẳng rõ ý Hắn là gì, chả ai thấu được lòng Hắn đang nghĩ cái gì nhưng ...Được một lúc lâu, Kim TaeHyung ngoắc tay. Một người phục vụ đi lại

- "Kim Tổng! Ngài cần thứ gì ạ?"

- "Jeon JungKook!"

- "Sao...sao cơ ạ?"

- "Mày điếc à, tao không nói lại lần 2, mau kêu người qua đây!"

- "Dạ...Tôi đi ngay"

.......5 phút sau

- "JungKook ở ngoài kia ạ!"

- "Mày gọi tên của em ấy lần nữa tao cắt cho cụt lưỡi" - Hắn vốn vô lí như vậy hả??

Phục vụ sợ hãi quỳ rụp xuống
- "Tôi...tôi ko dám xin Ngài tha mạng"

- "Cút! Tốn thời gian, mau kêu vào!"

Anh như thoát được khỏi từ cõi chết, chạy nhanh ra ngoài, rồi đẩy JungKook vào trong. Thấy bóng dáng hốt hoảng ấy JungKook còn chưa hỏi han được gì mà anh đã chạy mất hút rồi.

- "Sao vậy nhỉ? Ai lại muốn gặp mình cơ chứ?"

Tò mò bước lại gần chiếc bàn ấy, thật sự Cậu ko biết được rằng sau này sẽ có lúc phải hối hận vì những bước chân ngu ngốc ấy.

- "Chào Anh, anh là ai tại sao lại tìm tôi?" - Cậu vừa hỏi người đang ngồi ung dung nhấp rượu kia vừa cố gắng nheo mắt để nhìn rõ khuôn mặt. Nhưng không nhìn được gì cả, vốn dĩ Hắn đã chọn 1 góc kín nhất, ít ánh sáng nhất trong quán rồi, rất khó có thể nhận diện được mọi thứ.

Không nhận được câu trả lời, Cậu có chút bực mình 'Bất lịch sự, không có việc gì còn gọi làm lỡ mất cả thời gian làm việc của mình' - Đấy là suy nghĩ trong lòng thôi chứ Cậu vẫn chưa mở miệng nói thêm câu chữ nào cả.

- "Trốn kĩ thật"

Khó hiểu nhìn Hắn

- "Trốn sao?? Anh nói tôi hả? Xin lỗi anh nhầm người rồi!"

- "Không nhầm" - Nói đúng hơn là không thể nhầm được, thân hình, khuôn mặt, rồi bây giờ còn nghe được cả giọng nói, có cho Hắn trải qua vài kiếp người nữa cũng không thể nhầm lẫn được.

- "Xin lỗi, tôi thực sự ko hiểu ý anh cho lắm...mà anh là ai vậy? Tại sao lại biết tôi?"

- "Em lắm lời thật đấy"

Cậu ngờ ngợ, cũng không dám nghĩ đến cái thứ Cậu đang sắp nhớ đến trong đầu. Nhưng đôi chân ấy không biết từ lúc nào đã lùi lại, muốn chạy thật nhanh, chạy thật nhanh ra ngoài. Không biết lí do tại sao lại như vậy?

- "Nếu không có việc gì, tôi xin phép"

Toan bước đi, nhưng nghe được lời của Hắn, chỉ là lời nói rất bình thường thôi tại sao lại uy lực đến thế, Cậu lập tức dừng chân.

- "Ở lại đây"

- "À! Anh cần có người phục vụ sao? Để tôi kêu lên, tôi không phải thứ đó, chỉ..."

- "Chỉ là gần giống thứ đó?"

- "..."

- "Sao hửm? Tôi thấy em rất hứng thú trên sàn nhảy, còn ăn mặc cái thể loại quần áo hở hang, nhảy nhót quyến rũ lũ đàn ông gào rú ở dưới cơ mà. Đúng là không ra gì!" - Hắn vẫn điềm tĩnh nói, nhưng giọng điệu loáng thoáng có thể cảm nhận được sự tức giận.

- "Anh...Tôi không quen anh, chúng ta không quen nhau tại sao anh lại nói những lời xúc phạm đến tôi"

- "Không một ai cấm được tôi nói"

- "TÊN ĐIÊN! Mong lần sau không gặp lại, thật sự phí thời gian của tôi" - Đôi chân bước ra phía ngoài...

Bỗng cảm nhận được 1 lực rất mạnh nhấc bổng cơ thể mình lên, động tác rất nhanh căn bản Cậu ko kịp chống cự.

- "Ya.....Aisssss...Anh bị điên sao, mau bỏ tôi xuống, đừng để tôi gọi bảo vệ tới!"

Hắn cười nhạt, khinh thường sự đe dọa của Cậu.

- "Còn cười...MAU THẢ TÔI RA"

Đôi chân Hắn vẫn bước đi thoăn thoắt, tay rất dễ có thể khống chế được lực dãy giụa của Cậu. Sức của Jeon JungKook không thể so được với Kim TaeHyung.

- "Sắp có ánh sáng, em sẽ nhớ lại được tôi là ai"

Phải, Hắn bế Cậu ra đến gần cửa của quán rồi. Đã có thể nhìn rõ được mặt người.

Thật...thật sự không thể tin được! Hắn....Hắn ta đang ở trước mặt Cậu. Tim như ngừng đập, hơi thở trở nên dồn dập hơn, tay chân run rẩy, khóe mắt cũng bắt đầu đỏ lên, như có một lớp sương mờ bao phủ. Chết lặng!

- "Jeon JungKook! Chào mừng em đã quay trở lại!"

______________

👻 Truyện về sau sẽ có kha kha biến cố xảy ra với 2 bạn nhỏ, cùng khám phá nha=>


Truyện chỉ được đăng tải tại Wattpad, duy nhất một tài khoản, không reup, không chuyển ver!

@iabb

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com