ZingTruyen.Com

Người Tình Cũ |TaeKook|

Chương 39: VII

iabb2131


- "Bến cảng Z, 10 giờ tối thứ 6 tuần sau, khoảng 4 giờ sáng hôm sau đến nơi. Nhưng đợi cho tới 1 giờ sáng hôm sau nữa mới trực tiếp trao đổi người"

- "Được"

- "Yêu cầu thêm chi viện gấp tại bến cảng bên đó, và lực lượng theo sát trên biển trong quá trình di chuyển"

- "Có chuyện gì sao?"

- "Đảm bảo tuyệt đối an toàn cho Kim TaeHyung và 50 con tin có mặt trên tàu!"

- "Đã rõ!"

- "Còn nữa, tôi vừa tìm kiếm thời tiết vào hôm đó ở vùng biển này sẽ chuyển biến xấu đi, hãy chuẩn bị thật tốt để sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào"

- "Chúng tôi đã lường trước được sự việc rồi, thư kí Song đừng quá lo"

- "Vậy tôi đã nói xong rồi"

- "Tạm biệt, cô quay về cẩn thận"

- "Cảm ơn anh, tạm biệt!"

Dứt lời cô cúp máy rồi rời khỏi cái bốt điện thoại công cộng ở thị trấn. Lên xe và tiếp tục lăn bánh trở lại khu địa bàn kia.

______________________

Trụ sở Mĩ.

- "Đây là thời điểm thích hợp để chúng ta tóm gọn được đường dây phạm pháp xuyên quốc gia này sau bao nhiêu năm theo án vì vậy phải chắc chắn một khe hở cũng không được phép xảy ra!"

- "Có rất nhiều con tin trên tàu và có cả Kim TaeHyung vì vậy không được phép động thủ khi chưa có lệnh, sẽ không đảm bảo được an toàn cho họ"

- "Theo như nguồn tin từ cậu Kim, bọn chúng lần này buôn bán mại dâm chỉ là một mục đích nhỏ, còn mục đích chính đó là vận chuyển khối lượng rất lớn ma túy, rubi đỏ trái phép qua biên giới"

- "Cậu Kim vì nghi ngờ thời gian gom người quá nhanh nên đã chủ động thăm dò và đưa ra kết luận như vậy. Đây là đường dây làm ăn lớn nhất của bọn chúng trong ngần ấy năm. Đặc biệt không chỉ có duy nhất con tàu đó rời cảng mà còn có thêm những con tàu khác được nghi ngờ là cùng đồng bọn sẽ lần lượt rời bến vào đêm hôm đó. Số lượng ra sao thì bây giờ hoàn toàn không rõ, mọi chuyện vào lúc ấy sẽ phải tùy cơ sự mà ứng biến"

- "Rất ranh mãnh, rất khó đoán, lại càng không có chứng cứ xác thực để buộc tội vì vậy vụ án cứ kéo dài mãi cho đến tận ngày hôm nay. Hãy buộc nó phải chấm dứt vào ngày hôm đó!"

- "Các vị lãnh đạo ở đây lần này chúng ta hợp tác mong sẽ mang lại thắng lợi!"

Phải rồi, vì lần này cần sự giúp đỡ của rất nhiều lực lượng chức năng của nhiều ban nghành nhiều bộ phận và còn có sự giúp đỡ của một số quốc gia khác nữa nên qui mô rất khủng,cần có sự phối hợp nhịp nhàng, chặt chẽ để nắm chắc được thành công.

Ngài Trị An Tổng Giám (Trưởng cơ quan Cảnh sát quốc gia) -Kim DaeHyun căng thẳng bước ra khỏi cuộc họp cấp cao. Ông đã dồn tất cả tâm lực, quan hệ, khả năng của mình để có thể hoàn thành được chuyện này hơn thế nữa là bảo vệ cho con trai của mình đang dấn thân vào nguy hiểm.

Sở dĩ ông sang được đất Mĩ trong khi là quan chức cấp cao cũng là vì để giúp kế hoạch này tiến xa hơn. Mĩ cũng là đất nước hợp tác chính trong vụ án lần này.

Về phần lão Ha không thể tự mình mà phấn đấu trở thành một tội phạm đặc biệt nguy hiểm xuyên quốc gia như vậy được, đằng sau lưng lão là một sự hậu thuẫn khủng bố, đang ghờm làm cho cánh cảnh sát của Hàn Quốc và cả các nước liên đới đã phải đau đầu suy nghĩ gần 6 năm nay.

Người kia trong bóng tối chưa một lần lộ diện, mọi thứ tưởng trừng chỉ có một mình Ha MyungHa xây dựng nên. Và điều khiến cả một lực lượng lớn mạnh như thế không thể kết tội, giam giữ đường dây kia lại là vì dù có làm thế cái tên đứng đầu vẫn chẳng bị bắt, nó vẫn nhởn nhơ bên ngoài vòng pháp luật, mọi tội lỗi đều miễn nhiên được gán lên hết lão Ha.

Nhưng đến bây giờ thì có thể rồi, ông đã mạo hiểm chính con trai của mình để có thể chấm dứt mọi chuyện tại đây vì quy mô của từng vụ án càng ngày một tăng dần mà mất kiểm soát. Vì địa vị của Kim TaeHyung trong giới kinh doanh và trong cái thế giới ngầm ấy rất cao, nên rất được bọn người như chúng săn đón và nhờ vả. Thân phận con trai của Ngài lãnh đạo cấp cao Kim DaeHyun cũng được giấu kín, hoàn toàn kín đáo mà chẳng hay biết người của nhà nước đã làm như thế nào. Chỉ biết hắn là một doanh nhân tài giỏi và một người rất đáng để ghen tị trong cái thế giới đen tối kia.

Toàn bộ kế hoạch tiếp cận, kí hợp đồng hợp tác, từng bước tiến chuyển của Kim TaeHyung và Ha MyungHa đều được nắm rõ trong lòng bàn tay, và được sắp xếp kĩ càng. Và đến đây cũng xin tiết lộ luôn thân phận của người ở cạnh Kim TaeHyung cũng không phải đơn giản là thư kí Song. Cô vẫn là người mang ơn của gia đình Kim, nhưng đã được ngài Kim huấn luyện, đào tạo rất tốt cả về trí tuệ lẫn sức lực, đủ lông đủ cánh để có thể đảm bảo mọi thứ cho con trai của ông. Cô Song cũng rất tự nguyện tháo bỏ quân hàm, tự nguyện đi theo Kim TaeHyung chứ không trở thành một cảnh sát chuyện nghiệp. Cô thích được tự do hành động hơn là bị pháp luật hay các quy định gò bó mình.

Để Kim TaeHyung hợp tác cùng mình lần này người làm bố như ông cảm thấy rất tội lỗi và không đành lòng. Nhưng hắn cũng một mực muốn giúp đỡ cho ông, cũng một phần là hắn tự giúp đỡ hắn, muốn dìm chết những kẻ dơ bẩn năm lần bảy lượt muốn ngáng đường hắn. Hắn cảm thấy hắn đủ sức thì hắn nhận, cũng chẳng suy nghĩ quá nhiều. Vì thế Kim TaeHyung đã trở thành nút thắt của vụ án lần này, cũng là một nhân vật phải bảo vệ đặc biệt. Công của hắn nếu việc này thành công quả là không ít.

Nói hắn chẳng sợ trời chẳng sợ đất cũng đúng, duy chỉ có một điều làm hắn sợ thôi là phải rời xa người thương của hắn.

.....................................

Mọi thứ trong những ngày cuối cùng này thật sự rất gấp rút và căng thẳng, từng chức năng một phải chuẩn bị, trang bị thật tốt, rất nhiều các cuộc họp cấp cao được diễn ra. Cũng may mẹ con bà Park đã trở về Hàn nên ông Kim mới bớt lo để chú tâm vào đại sự hơn.

Mọi điều rục rịch đều phải diễn ra trong thầm lặng không để có sơ hở làm bọn chúng đánh hơi được sẽ hỏng bét. Kim TaeHyung và thư kí Song trong những ngày này cũng hoàn toàn 'ngoan ngoãn' ở đó, không di chuyển bất cứ đâu đúng với sự mong muốn của bọn chúng. Cô Song cũng đã tạm dưng việc liên lạc về Mĩ để tránh bị phát hiện ngoài ý muốn. Chỉ cần cứ theo kế hoạch đã bàn bạc sẵn mà làm theo là được rồi.

................................

Thứ 4

- "Kim Tổng, anh ăn cơm đi"

- "Ngồi xuống ăn cùng tôi"

Cô cũng ngồi xuống luôn ghế đối diện.

- "Có chuyện gì sao?"

- "Không"

- "Tôi lại thấy anh đang có tâm sự. Sao? Muốn dừng chân à?" -cô chỉ có ý trêu chọc hắn chứ thừa biết hắn đã quyết là sẽ làm tới cùng.

- "Xin lỗi đã kéo theo cô vào tình huống nguy hiểm thế này"

- "Giữa chúng ta còn phải khách sao sao? Anh thực sự chẳng coi trọng tôi như bác Kim"

- "Nghiêm túc, cô không sợ chết à?"

- "Còn anh?"

- "Không, thay vì sợ chết tôi sợ xa thằng nhóc ở nhà hơn" -hắn cười cười trả lời.

- "Tôi cũng vậy, không sợ, có thể hỗ trợ ngài Kim Tổng đây là một vinh hạnh ấy chứ"

- "Tôi mà chết  chắc JungKook sẽ khóc nhiều lắm" -hắn rơi vào suy tư

- "Vậy nên đừng có chết! Tất cả đều đang cố gắng bảo vệ cho chúng ta, đừng lo lắng quá"

- "Không lo chuyện đó, chỉ lo cho người ở nhà thôi"

Cô bật cười vì hắn, cũng không tỏ ra nhàm chán khi hắn cứ suốt ngày nhắc đến JungKook, vì ở nơi này chỉ có hai người, ngoài cô ra chẳng còn chỗ nào để tâm sự nỗi lòng mình như vậy.

________________________

👻 @iabb

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com