ZingTruyen.Info

Người Tình Cũ |TaeKook|

Chương 3: Chia Tay (H)

iabb2131

Hắn biết Cậu sẽ không chủ động liếm láp, mút thứ đó như mọi lần. Nên Hắn tự vận động, bàn tay thon dài len vào mái tóc giữ cố định đầu nhỏ. Hông hắn cứ thế di chuyển từng cú nhấp vào miệng cậu.

- "TaeHyung....đâm...đâm sâu quá..."

- "Agh...."

Bỏ ngoài tai lời cậu nói, nhấp nhanh dần, một lúc lâu sau Hắn mới gầm lên 1 tiếng rồi bắn tất cả vào miệng cậu.

- *ọe

Cậu định nhổ ra cái chất nhầy tanh nồng đó ra, nhưng bị Hắn bị miệng ngay lập tức.

- "NUỐT"

Yết hầu di chuyển, cũng là lúc giọt nước mắt nóng hổi từ đôi mắt xinh đẹp lăn dài xuống gò má. Đau lòng! Hắn thậm chí còn ko kể mọi chuyện rõ ràng, không cho cậu cơ hội giải thích mà liên tục tấn công dồn dập, đả kích rất lớn tới tinh thần của JungKook. Suốt 3 năm qua Hắn chưa từng một lần đánh cậu, dù là đánh yêu nhưng cũng ngay lập tức xin lỗi rồi dỗ dành cậu. Thế mà...đắng thật! Cậu bây giờ là thất vọng, tuyệt vọng, sốc, sợ hãi và hơn hết đó là đau, nỗi đau cả thể xác lẫn nỗi đau nơi ngực trái. Nó đau lắm! Hắn nghe được ở đâu cái tin cậu lăng nhăng bên ngoài? Rồi tại sao lại không lựa chọn tin tưởng cậu? Tình yêu dành cho cậu chỉ đến vậy thôi sao?

Mông lung rơi vào suy nghĩ một hồi lâu, sực tỉnh lại vì cú thúc mạnh bạo để xuất tinh của Kim TaeHyung, thậm chí cậu còn không còn tâm trí mà rên la vì đau nữa, cũng chả thèm để ý xem Hắn xuất ra mấy lần rồi.

- "...."

- "Không sướng? Ha...còn ko rên, em muốn để dành tiếng rên đó cho thằng chó nào???"

- "...."

- "Trả lời"

- "Anh còn muốn làm nữa không?" -Nhàn nhạt đáp

- "hử?"

- "Nếu không thì để tôi nghỉ" -Cậu mò tay xuống phía dưới, cầm cự vật của Hắn tự rút ra khỏi mông mình. Rồi xoay người nằm nghiêng sang một bên.

- "LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY"

- "Muốn nữa sao?"

- "..."

- "Làm đi" -nhìn thẳng vào mắt hắn bằng ánh mắt ngấn lệ. Hai chân tự động mở ra hình chữ M, cố gắng nhấc người di chuyển mông để cho lỗ huyệt kề sát vào nam căn của Hắn.

Hành động thật khó hiểu. Cậu buông xuôi rồi, mặc Hắn muốn làm gì thì làm, chả buồn động tay động chân mà chống cự nữa.

Hắn cau mày, không hiểu được thân anh nhỏ kia muốn làm gì.

Nhưng vẫn nhét nam căn vào, được một nửa, lại đột ngột rút ra. Đi thẳng vào phòng tắm, không nói thêm câu nào.

...........15p sau

Hắn tắm xong bước ra thấy cậu ngủ rồi.

- "Cứ ngoan ngoãn như lúc ngủ thì thật tốt!"

Nói xong Hắn leo lên giường, nằm cạnh Cậu, còn vòng tay ôm ngang hông cậu nữa. Thật khác với khi nãy, bây giờ nhìn vào thấy có chút giống hình ảnh của một đôi tình nhân hạnh phúc rồi đấy.

- "Taehyung"

- "Ừ"

- "Mình chia tay đi!"

Mắt hắn đang nhắm cũng phải cau mày mở ra, nhưng không di chuyển. Vẫn ôm lấy Cậu.

- "Mai nói chuyện"

- "Không. Chấm dứt tại đây đi"

- "Em không có quyền nói chia tay trước"

- "Không tin tưởng nhau thì còn ở cạnh để làm gì?"

- "Em phụ lòng tin của tôi"

Nói đến vậy rồi mà Hắn vẫn khăng khăng Cậu sai sao? Cậu là người rất rõ ràng trong chuyện tình cảm, rất muốn cả hai đều tôn trọng, tin tưởng nhau trong một mối quan hệ. Vì thế, với Cậu Kim TaeHyung bây giờ đã như vậy rồi, thì tình yêu này không thể giữ được, hoặc, nên thử xa nhau cho nhau thời gian để suy nghĩ xem liệu cả hai có còn tình cảm và muốn đi tiếp cùng nhau nữa hay ko? Suy nghĩ như vậy, cùng với sự quan hệ tình dục quá đáng và cái tát của Hắn, cậu đã chủ động, lấy hết can đảm ra để nói chia tay trước. Nói chuyện này ra không hề đơn giản, với Cậu, Kim TaeHyung là tất cả, không thể sống thiếu Hắn, Chưa từng một lần nghĩ sự kết thúc của mối tình này.

- "Ừ, tôi thừa nhận tất cả. Vậy chia tay được chưa, tôi mệt rồi"

Buông tay không ôm cậu nữa, tim Hắn nhói đau. Thừa nhận sao, thật sự không muốn nghe em nói như vậy một chút nào. Cứ im lặng rồi ở lại bên cạnh Hắn như vậy không được sao? Hắn không đủ tốt với cậu hay sao để cậu phải ra ngoài tìm tới những thằng đàn ông khác?

- "Tôi ghê tởm em, ghê tởm cơ thể dơ bẩn của em"

- "Sao cũng được..." -Cậu bước xuống giường định dọn đồ đi ngay trong đêm.

- "Muốn đi đâu?"

- "Tôi đi luôn bây giờ, chia tay rồi đâu cần phải báo cáo"

- "Tôi có nói đồng ý chia tay, đồng ý để em đi à?"

- "Gì? Kim TaeHyung, anh đừng như vậy nữa, muốn giày vò tình cảm này đến mức nào hả?"

- "Tôi không thích em rời xa tôi, chỉ vậy thôi"

- "Anh không yêu tôi nữa, tôi...tôi cũng vậy. Để tôi đi"

- "Ở lại hầu hạ tôi, sẽ cho em thật nhiều tiền, nhiều hơn những gì chúng cho em"

- "Trong mắt anh tôi là loại người kinh tởm vậy sao?"

- "Phải"

Cậu đang cố giữ cho nước mắt không rơi xuống. Những lời Hắn thốt ra như những chiếc kim nhọn đâm mạnh vào tim cậu, đau đến khó thở.

- "Tôi không có nhiệm vụ phải tuân theo lời anh nói"

- "Em bước ra cổng một bước, tôi sẽ bắt em trai em ngay lập tức"

- "Anh điên rồi! Tại sao lại lôi gia đình tôi vào chuyện này?"

- "Không muốn vậy thì ngoan ngoãn ở lại đây đi, không phải rất đơn giản sao?"

- "Anh..."

Hắn đứng dậy bước ra phía cửa.

- "Ngủ ngon. Tôi sang phòng làm việc, đừng cố thoát ra khỏi đây"

*Rầm -cánh cửa đóng sầm lại, giống như một nút thắt trong cuộc đời của cậu vậy.

- "Tại sao lại ra nông nỗi này...hức...tại sao chứ?"

Tiếng khóc nấc, đau khổ bao trùm cả căn phòng trong đêm tối. Nó chỉ ngừng lại khi Cậu đã quá mệt mà vô thức thiếp đi ngay dưới sàn nhà lạnh lẽo.

.......

Những ngày tháng địa ngục của Cậu bắt đầu từ đó. Sau hôm nói chia tay, dường như Cậu đã vô tình đánh thức con ác quỷ trong lòng Hắn. Hắn điên cuồng làm tình, điên cuồng đánh cậu nếu cậu không nghe lời Hắn, điên cuồng lăng mạ sỉ nhục,.... Đi sớm về muộn, ngày nào cũng say khướt mới trở về, về lại tiếp tục hành hạ cậu. Kéo dài suốt 6 tháng trời.

Dì Kang thấy tình hình sức khỏe của JungKook không ổn, thật sự ko ổn: Da xanh xao, quầng thâm mắt, môi khô khốc, gầy gò vì sụt ít nhất 5 cân thịt, lại còn có những vết bầm tím, vết thương rỉ máu khắp cơ thể,...Bà lo lắng hỏi han nhưng cậu không nói câu nào. Chuyển sang nói với Kim TaeHyung, hắn cũng bảo hãy mặc kệ cậu, cậu không chết nhanh như vậy được đâu! Lần này lời hắn là thật, quả thật mặc kệ còn đe dọa bà không được chăm sóc vết thương cho cậu, chỉ được phép mang đồ ăn lên thôi.

Khoảng thời gian này cậu chỉ đang tồn tại chứ hoàn toàn không được sống như một con người bình thường, khủng hoảng trầm cảm, có Hắn thì cậu nhịn không dám làm gì, không có Hắn thì gào thét khóc lóc, đập phá đồ đạc.

Kim TaeHyung chẳng một lần quan tâm, bị hận thù che lấp. Dã man xuống tay với cậu.

Nhưng...nút thắt ấy đã được nới lỏng, cậu có cơ hội trốn thoát khỏi nơi địa ngục này, khao khát tự do, khao khát được sống, cậu nắm bắt cơ hội mà đi thật xa.

Đó là cơ hội từ dì Kang, bà liều mạng nhân lúc Kim TaeHyung đi công tác 1 tuần, liền khuyên bảo rồi mở đường giúp cậu chạy trốn. Bà không biết rõ hai đứa trẻ này xảy ra chuyện gì, nhưng cứ như vậy JungKook sẽ ko thể chịu đựng nổi. Chi bằng giải thoát, để chúng không đày đọa bản thân nhau nữa.

Ban đầu JungKook không chịu đi, vì nếu đi Hắn sẽ làm hại bà thì sao? Đâu thể ích kỷ tự do rồi để bà chịu đựng tất cả! Nhưng bà chắc nịch khẳng định: "Thằng nhóc ấy đương nhiên sẽ tức giận, nhưng con yên tâm, nó sẽ không làm hại đến ta đâu. Ta đối với nó thế nào con biết mà, đừng lo cho bà già này, con cứ đi đi, nếu không đi sẽ hối hận"

...........JungKook đã đi được 1 ngày

*reng reng

- "A...alo TaeHyung hả?"

- "Dì! JungKook đâu?"

- "Thằng bé nó...nó đang tắm"

- "Chuyển máy"

- "Nhưng...nó vẫn đang tắm...không thể chuyển máy"

*choang -tiếng động đập vỡ từ đầu dây bên kia của Hắn làm tim bà như rơi ra ngoài.

- "DÌ LỪA TÔI SAO? TÔI ĐỐI XỬ RA SAO VỚI DÌ MÀ DÌ CHỐNG LẠI TÔI? NUÔI ONG TAY ÁO À?"

- "Tae...."

- "Ngay lập tức dọn đồ về quê, đừng để tôi thấy mặt dì ở trong nhà"

_________________

👻sợ quá!

@iabb

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info