ZingTruyen.Com

Người Tình Cũ |TaeKook|

Chương 16: Anh

iabb2131


- "Được" -mất một lúc suy nghĩ cậu mới trả lời lại.

Cậu tự đứng dậy mà lơ đi bàn tay của anh.

- "Mặc áo phao vào, trên đấy rất lạnh"

- "Nhưng tôi không mang"

Hắn thở dài, đi tới tủ quần áo lấy ra chiếc áo phao trắng dài tới đầu gối mặc cho cậu.

- "Em đúng là" -ý trách móc cậu.

Thấy vẫn chưa đủ ấm, anh lại lấy thêm mũ, găng tay, khăn quàng cổ ra. Trên người JungKook bây giờ chỉ hở ra mỗi con mắt. Một cục tròn ủm siêu ấm áp.

- "Được rồi. Đi thôi"

....................


*ảnh minh họa*

- "wow đẹp thật đấy"

Không khí trong lành, gió thổi lành lạnh, bầu trời đã tờ mờ sáng nhưng ánh đèn đường phố vẫn còn rất lung linh. Đứng trên tầng thượng của bệnh viện có thể quan sát được một phần lớn thành phố. Tất cả những thứ đẹp đẽ làm cho tâm trạng của cả hai trở nên rất tốt, rất yên bình.

Càng yên tĩnh càng khiến con người ta thêm ngại ngùng. Trong lòng muốn bày tỏ rất nhiều điều nhưng lại không có cách nào để nói ra với đối phương. Cả hai cứ im lặng rất lâu như vậy.

- "Em có lạnh không?"

- "Ừm...không lạnh"

- "JungKook này"

- "Sao?" -tim cậu lúc này đập rất nhanh.

- "Xin lỗi em vì tất cả!"

Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau. Lời nói của hắn là thật sự chân thành, chân thành chạm được đến trái tim của JungKook.

- "...."

- "Cảm ơn em vì đã trở lại!"

Khóe mắt cậu đỏ lên rồi, đôi mắt xinh đẹp phủ một tầng sương mỏng.

'Những gì xuất phát từ trái tim sẽ đến được trái tim'

- "Tôi ôm em được không?"

TaeHyung dang rộng vòng tay, sẵn sàng để bao bọc thế giới của mình lại.

Giây phút hai cơ thể ôm chặt lấy nhau còn đẹp đẽ hơn cả bình minh ngoài kia. Phải trải qua bao nhiêu trở ngại, phải xa cách bao năm tháng mới có lại được cái ôm này.

..............

Nhận thấy người nhỏ run run, thỉnh thoảng còn nấc nhẹ. Bàn tay to lớn của hắn nhẹ nhàng xoa lưng cậu.

- "JungKook ngoan"

- "Cứ mãi như thế này...được không? Đừng như hai năm trước...hức...tôi sợ lắm"

Xót xa xiết chặt tay hơn.

- "Được. Tôi hứa, sẽ không bao giờ như vậy nữa"

Lời hứa này đặc biệt có thể tin tưởng và dựa dẫm. Kim TaeHyung sẽ không bao giờ để Jeon JungKook tổn thương, đau đớn thêm một lần nào. Càng không để anh và cậu phải xa nhau nữa.

- "Tôi tin anh!"

Cả hai mỉm cười. Một nụ cười nhẹ nhõm, hạnh phúc, có thể bắt đầu một cuộc sống mới không phải vướng bận vì những điều trong quá khứ.

.....................

- "Anh yêu em" -hắn nói thầm, đủ để cậu nghe được.

- "À..ừm...xuống thôi, tôi lạnh quá"

Lại xấu hổ, đáng yêu chết hắn rồi.

- "JungKook à, đợi anh"

- "Tôi đi trước" -đôi chân nhanh nhảu bước đi rất nhanh. Nếu không có khăn và mũ che tai thì tôi tai đỏ ửng như muốn nổ tung ấy đã bị phơi bày ra rồi.

......................

- "Sao lại chùm chăn kín mít thế kia?"

- "Kệ tôiiii" -người ta đang tránh mặt mà còn hỏi nữa.

Hắn không trêu chọc thêm, cười cười rồi đi vệ sinh cá nhân. Tâm trạng của TaeHyung hôm nay thực sự rất rất tốt.

- "Dậy đi, còn định nằm đến bao giờ hửm?"

- "...."

- "JungKook?"

Hắn giở chăn ra.

- "Đã ngủ rồi. Đúng là thỏ béo, không bao giờ thay đổi"

................

8 giờ sáng.

- "Hey Kim TaeHyung, chị tới rồi đây"

Đến thăm em trai còn bị nó lườm cho nát mặt. Ra hiệu cho cô phải im lặng.

- "Sao?" -thì thầm hỏi lí do

- "JungKook đang ngủ"

- "À, okok"

Kim JunHee đi gần lại giường, ngắm ngắm xoa xoa má cậu, nhìn cậu ngủ ngoan rất đáng yêu.

- "Chị!" -hắn giữ tay cô lại, quát trong im lặng.

- "Làm sao nữa?"

- "Em ấy tỉnh thì sao, đừng có chạm vào?"

- "Đừng có ích kỷ, sờ chút thì sao chứ?"

- "Không được là không được"

- "Có phải của mày đâu mà giữ"

- "Không của em thì của ai"

- "Hứ. JUNGKOOK AAAA~"

Cô bực mình, hét to gọi cậu dậy.

- "Bị điên à Kim JunHee?" -anh tức giận bịt miệng cô lại.

JungKook ngọ ngoạy, dụi dụi mắt ngồi dậy thu hút ánh nhìn của hai con người đang chí chóe kia.

- "Chị JunHee?"

- "Chị đây, ngủ có ngon không?"

- "Dạ có. Mấy giờ rồi ạ?"

- "8 giờ rồi. Em đói chưa, chị mua đồ ăn nhé"

- "Nae. Em thèm phở Việt Nam"

- "Chiều em hết. Đợi chút nhaa"

Sau khi cô đi rồi, TaeHyung mới lên tiếng.

- "Em còn buồn ngủ không?"

- "Không, ngủ đủ rồi"

- "Dậy vệ sinh cá nhân đi nào"

- "A...TaeHyung à?"

- "Sao?"

- "Hôm nay anh rút chỉ phải không? Làm xong là được về nhà hả?"

- "Ừ. Một chút nữa sẽ đi. Trưa mình về nhà"

- "Tốt rồi. Về nhà lúc nào cũng thỏai mái hơn ở bệnh viện"

- "Anh còn cả đống công việc ở công ty. Lát về sẽ đến đấy luôn"

Hắn tự nhiên thay đổi xưng hô, chất giọng thật khiến trái tim mềm nhũn ra. Nhưng cậu vẫn ngại, không quen nên giữ nguyên xưng hô như trước.

- "Sao mà gấp vậy. Không để ngày mai làm được à?"

- "Không được. Chiều có lịch họp cổ đông quan trọng. Không hoãn được. Anh không sao đâu"

- "Lúc nào cũng tham công việc"

- "Vậy anh bỏ hết tất cả ở nhà với em nhé?" -hắn cười cười trêu cậu.

- "Ở nhà mà dưỡng bệnh chứ ở với tôi làm gì"

- "Ở với em làm được rất nhiều thứ"

- "Vô sỉ" -lườm hắn.

- "Ở nhà với chị ngoan, đừng có đi theo Min YoonGi và Park JiMin"

- "Biết rồi"

Ôn nhu hài lòng xoa đầu nhỏ của cậu.

- "ầy...từ bao giờ mà hai đứa em tôi lại tình cảm như vậy chứ?"

- "Đừng nói nữa" -TaeHyung không muốn bé con ngại.

- "Chú em xưng 'anh' mà không bị ăn tát hả haha"

- "Kim JunHee!" -hắn gằn giọng.

- "Được rồi được rồi. Ra ăn nào JungKookie"

..................

Sau khi về tới nhà. Kim TaeHyung thay đồ rồi lên xe tới thẳng tập đoàn cho kịp giờ họp.

- "Cái thằng này. Vừa về đã đi rồi!"

- "Công việc thì có ai cản được anh ấy đâu chị"

- "Hai đứa làm lành rồi hả?"

- "Bọn em á...Cũng không hẳn, nhưng tốt hơn trước rồi"

Cô không hỏi gì thêm về chuyện này. Nếu muốn biết cứ hỏi thông qua Kim TaeHyung sẽ dễ hơn.

- "Sức khỏe của em ổn hơn chưa?"

- "Ổn rồi ạ"

- "Vậy tốt rồi"

- "À chị JunHee. Em hỏi chị việc này được không?"

- "Được. Em nói đi"

- "Tại sao TaeHyung lại bị bắn? Em rất tò mò nhưng không dám hỏi ai cả"

- "À...bị đối thủ cạnh tranh làm. Hắn định giết nó để cướp tập đoàn. Em cứ hiểu đơn giản vậy đi, không nên biết nhiều thứ"

- "Dạ, em biết rồi"

Thấy được sự nghiêm túc trong lời nói, vẻ mặt của cô nên JungKook cũng không đòi hỏi thêm thông tin. Dù sao bây giờ người cũng an toàn rồi, cậu cũng không muốn nghĩ tới nữa.

_________________

👻Chúc các em 2006 ở Hà Nội và cả nước có kết quả thi thật tốt nhaaa!! Relax time~~~
@iabb

















Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com