ZingTruyen.Com

Ngươi là của ta(Liễu- Trừng)

phần 12:nóng!

TaehyungTho2

Vì có chút bất an nên Liễu Thanh Ca gửi tín hiệu cho Thương Khung Sơn phái để cho mấy người rảnh rỗi bọn họ đến tiếp tục điều tra chỗ này, hắn có cảm giác nguy hiểm không nên ở một chỗ quá lâu

Hai người bọn họ tiếp tục đi lên phía trước, Liễu Thanh Ca đưa Giang Trừng đến đồi dẻ quạt cách đó không xa.

Cả đường chỉ có mình hai người bọn họ, lá cây vàng óng rơi lả tả đáp xuống mặt đất thư thái và nhẹ nhàng. Trên mặt đất một mảng vàng óng của lá dẻ quạt rơi rụng,hai người bước lên đó đi phát ra tiếng loạt soạt của lá khô, ngẫu nhiên còn đạp lên vài cành khô nghe tiếng kêu răng rắc giòn tan nứt gãy

Giang Trừng ngước nhẹ lên nhìn tán lá, màu vàng bao chùm tất cả làm lu mờ đi những cây xanh ngọn cỏ phía bên dưới. Đến mấy đoá hoa dại đỏ thắm cũng không thể nào nổi bật

Hắn nói với Liễu Thanh Ca, không ngờ một người chỉ biết đánh quái như hắn mà còn thích ngao du nhìn cảnh đẹp đấy

Liễu Thanh Ca nói, ngẫu nhiên biết đến nên đưa hắn đến thôi.

Hai người họ đến đây cũng khá muộn nên khi lên đến đỉnh núi đã thấy hoàng hôn. Ánh nắng vàng rực chiếu xuống cả đồi toàn là một màu dẻ quạt khiến cho xung quanh vàng rực màu vàng của nắng và lá cây.

Bọn họ cứ đứng ngắm như vậy, không ai nói gì đến khi hoàng hôn lặn hẳn mới trở về thị trấn. Nơi này phồn hoa, náo nhiệt khắp nơi còn có nhiều người ngoại thành đến đây chơi ngắm cảnh, tắm suối lạnh.

Liễu Thanh Ca cũng thuê một gian phòng có suối nước lạnh để ở lại. Theo như Giang Trừng nói thì đã đến rồi không thử cũng phí, vậy nên mới có chuyện hai người bọn họ ngồi ở bàn gỗ trong quầy uống hết chén rượu này đến chén rượu khác, một lúc sau bên cạnh họ đã có một đống vỏ bình tiểu nhị phải mang vào bớt mấy lần.

Liễu Thanh Ca cũng cảm thấy không ổn nên bảo hắn đừng uống nữa, nãy giờ cũng nhiều rồi. Tiểu nhị thấy nghĩ trong lòng nói, không phải nhiều rồi mà là quá nhiều rồi.

Mặt Giang Trừng cũng bắt đầu trở nên hồng hồng, đôi mắt cũng long lanh hơn chút. Có lẽ cũng say rồi

"Không. Giang Trừng ta phải chuốc say được họ Liễu nhà ngươi thì ta mới ngừng."

Liễu Thanh Ca đau đầu, hắn gàn nãy giờ người này còn chưa nghe đâu. Giờ hắn lại biết thêm Giang Trừng còn có tính cố chấp. Hống hắn hết lần này đến lần khác mà Giang Trừng không thèm nghe, cố chấp muốn chuốc say hắn mới  ngừng

"Được, ta uống. Ngươi đừng uống nữa."

"Đừng có hống ta như hài tử thế."

"Được. Ngươi đừng uống nữa"

Liễu Thanh Ca dùng hết cả đời sự kiên nhẫn để hống hắn mới lay chuyển được ý định tiếp tục uống.

Đi đến trước cửa nhìn căn phòng tối thui Liễu Thanh Ca liền cảm thấy không tốt. Chính là cảm thấy bọn họ không nên vào trong này đang phân vân không biết nên vào hay không thì bên trong có một đoạn vải đỏ chui qua khe cửa cuốn chặt lấy bọn họ kéo vào trong

Giang Trừng mơ hồ nhìn kẻ vừa mới kéo mình vào "lại là ngươi. Tên cô hồn"

"Không. A Nhiên đệ đừng nói như vậy chứ. Ta đau lòng đó."

Hắn ta ngồi trên thành cửa sổ cầm vò rượu uống từng ngụm lớn. Cười phúc hắc nhìn

Thấy tên kia nhìn chằm chằm Giang Trừng, Liễu Thanh Ca nhăn mặt ấn Giang Trừng ra phía sau mình. Hành động nhỏ đấy làm tên kia nhíu mày tức giận

"Ngươi là ai?"

"À chưa giới thiệu với ân nhân nhỉ. Ta tên Vũ Văn chỉ là một quỷ tu nho nhỏ mà thôi"

Hai người bọn họ tin không? Có quỷ mới tin, đánh nhau ngang ngửa với Liễu Thanh Ca trước giờ chỉ có ma tôn Tâm vực Lạc Băng Hà mà thôi, hắn ta không phải dạng vừa

Hắn ta nhảy xuống khỏi bệ cửa cười cười đi đến phía bọn họ

Thừa Loan rời vỏ chắn trước người , ánh sáng của thanh loan đao sáng lên, tràn đầy linh lực bất cứ lúc nào cũng có thể lâm trận

"Aiza ân nhân tính nóng quá nha. Tại hạ cũng chỉ muốn gần gũi với đệ đệ của ta một chút."

"Hắn không phải đệ đệ của ngươi"

Liễu Thanh Ca hắn nổi tiếng nóng tính, một lời không hợp liền rút kiếm, nên là nói qua nói lại với tên kia hai ba câu hai bọn họ liền đánh nhau

Trong phòng những dây hạt dùng để chắn cửa phòng từng chuỗi từng chuỗi đứt rơi đầy đất, bàn gỗ giữa nhà cũng bị chém một đường không thể dùng, bộ ấm chén trên bàn cũng không thoát khỏi liên lụy

Đánh nhau tiếng rất lớn chẳng mấy chốc chủ quán đã hoảng hốt chạy lại nhìn xem nhưng khi thấy bọn họ là người tu tiên thì chần chừ không dám qua đó

Giang Trừng bên trong thì đã ngấm men say muốn tụ linh lực đánh cùng nhưng không thể, hắn bắt đầu nhăn mày mắt ướt nước

Lần này Liễu Thanh Ca hắn không ôm Giang Trừng nên tất nhiên thuận tiện hơn nhiều. Đánh tầm hơn trăm chiêu ma tu kia liền dần xuống thế hạ phong, nhìn kẻ kia tỏ vẻ không tin nổi hắn quyết định đánh nhanh thắng nhanh kết thúc trận này

Nhìn một mảng hỗn độn trong phòng hắn thở dài, quay lại bế Giang Trừng đã gục bên cạnh cửa lên đưa hắn qua phòng khác. Đi qua chỗ trưởng quầy còn đưa cho hắn ta một nén bạc lớn nói hắn dọn chiến trường hộ xong rất tự nhiên qua phòng sát vách không có người

Giang Trừng nửa đêm bị nóng tỉnh, hắn lảo đảo bước xuống giường đi ra phía sau căn phòng, đây là phòng thượng hạng nên phía sau phòng có hồ nước lạnh rất lớn

Không cởi đồ liền đi xuống, hắn hở hắt ra thoải mái đến híp mắt. Nơi này không lạnh thấu xương như ở Lam gia mà man mát dịu nhẹ, còn có mùi hoa nhè nhẹ làm cả người thoải mái.

Liễu Thanh Ca chỉ ra ngoài có một chút mà về không thấy Giang Trừng đâu làm hắn hoảng hốt chạy đi tìm, lúc tìm được hắn mới nhíu mày hỏi người kia " Giang Trừng, không ngủ ra đây làm gì?"

"Nóng quá ra đây ngâm mình." Xuống hồ một lúc Giang Trừng đã tỉnh rượu hơn phân nửa, hắn ngước lên nhìn Liễu Thanh Ca xong câu nhẹ môi khều khều tay như có điều muốn nói.

Liễu Thanh Ca cũng không nghi ngờ gì nên đi lại, bị Giang Trừng dùng lực bất ngờ kéo xuống nước cả người không chỗ nào khô ráo

Hắn nhìn hung thủ đang đắc ý cười cười bên kia, giờ mới để ý. Giang Trừng không cởi nội y ra, vải lụa trắng tinh dính nước ôm sát vào cơ thể rắn chắc, vòng eo thon gọn săn chắc, bờ vai rộng mở, trước ngực hai hạt đậu nhỏ lấp lửng nửa trong nước nửa bên trên thật sự làm người ta miệng khô lưỡi khô. Da hắn trắng làm cho vết giới tiên sấu xí kia càng lộ rõ ràng

24/01/2022
Xin lỗi vì ra truyện muộn nha

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com