ZingTruyen.Info

Người Bắt Quỷ - 一部故事

Phần 98

linhnoir


Đương nhiên là ngay sau đó chúng tôi đã bị cảnh sát bắt đi. Nhưng cảnh tượng giết Thẩm Minh để cứu Nhâm Phi Nhã đã bị học sinh khác chụp lại rồi phát tán lên mạng, rất nhanh sau đã trở thành tin nóng.

"Nhìn thấy chưa? Hai thiếu niên này đúng là anh hùng, đã thách thức người nhà họ Thẩm, lại còn giết cả Thẩm Minh nữa."

"Người nhà họ Thẩm cũng quá ngạo mạn, nhất là cái tên Thẩm Minh đó. Giờ bị như vậy là đáng đời, báo ứng, đúng là báo ứng mà."

"Hai cậu trai trẻ này đúng là anh hùng, nhưng sao lại ngốc nghếch quá. Người nhà Thẩm gia lớn mạnh như nào còn ai mà không biết, kiểu này chắc hai người họ phải đền mạng rồi."

Trên mạng cái gì cũng có thể nói, họ thương tiếc cho 2 chúng tôi, cảm phục sự dũng cảm mà chúng tôi đã làm. Phần lớn mọi người đều ủng hộ chúng tôi, vì người nhà Thẩm gia thực sự rất quá đáng.

Sau khi tôi và Vô Tâm bị lôi lên xe,  khi xe đi đến chỗ yên tĩnh thì nó bỗng dừng lại.

"Xuống đi."

Một viên cảnh sát bảo, anh ta cũng chính là đội trưởng đội điều tra.

"Tôi không biết tại sao cấp trên không cho phép chúng tôi bắt các cậu, nhưng hai cậu phải nhớ kỹ, từ giờ trở đi không được ra tay giết người nữa, với nhà Thẩm gia, lại càng không được giết."

"Không được giết người nữa. Haha... Sao lại không nhỉ? Bọn tôi sẽ giết tiếp đấy, nhưng chỉ giết người nhà Thẩm gia thôi." Vô Tâm cười lớn vài tiếng.

Vào chính lúc này, Trương Vô Lượng gọi tới, nói là mọi thông tin tôi cần đều đã điều tra rõ, nên đã gửi qua tin nhắn cho tôi.

Sau khi đưa Triệu Vô Tâm xem, thì cậu ta liền bảo: " Tốt, vậy thì bắt đầu từ Thẩm Phong Vân đi."

Thẩm Phong Vân là con trai cả của Thẩm Thiên Quân, lúc này hắn đang cùng vài trợ lý ngồi trong một công ty bất động sản tại Bắc Kinh. Công ty này tên là Công ty trách nhiệm hữu hạn nhà đất Thiên Vận, Thẩm Phong Vân nháy mắt ra hiệu cho nữ thư kí đứng cạnh mang tới 1 bản hợp đồng, để trước mặt ông chủ Vương.

"Nào, kí đi."

Thẩm Phong Vân vừa nói vừa không thèm nhìn Vương Thiên Vận. Cầm lấy bản hợp đồng trên tay, gương mặt người này lộ rõ vẻ sợ hãi.

"Thẩm tổng, hợp đồng này... hợp đồng này không hợp lí một chút nào. Không phải là các người bảo sẽ thu mua hết công ty Thiên Vận của tôi sao? Nhưng nội dung bên trong..."

"Bên trong làm sao?"

"Nội dung bên trong là chiếm đoạt mà?"

Vương Thiên Vận đáp, ông ta biết công ty bất động sản của mình mấy năm gần đây quy mô càng lúc càng được mở rộng, người nhà họ Thẩm nhất định sẽ không buông tha. Hơn nữa ông ta cũng không dám làm đối tác với Thẩm gia, nên khi Thẩm Phong Vân đưa ra bản hợp đồng thu mua công ty này, ông ấy đành phải chấp nhận. Nhưng thật không ngờ là, theo như nội dung trên bản hợp đồng, thì họ không hề nói là thu mua, số tiền họ trả ít như vậy... rõ ràng  là đang ăn cướp.

"Rầm..."

Thẩm Phong Vân đập mạnh tay xuống bàn, mặt mũi đanh lại rồi lên giọng.

"Vương Thiên Vận, ông đừng có mà không biết điều, thế nào là ăn cướp? Thẩm gia ta đã mang đến hợp đồng tận nơi để ông ký mà còn dám bảo bọn ta đến ăn cướp sao?"

"Công ty là một tay tôi gây dựng suốt bao nhiêu năm, khó khăn khổ sở lắm mới có thể phát triển như bây giờ, hợp đồng này tôi không thể ký."

"Khốn kiếp, mày nói lại một lần nữa xem."

Thẩm Phong Vân điên tiết quát lên, hai người đàn ông phía sau lập tức bước tới đè Vương Thiên Vận xuống.

"Thẩm gia các ngươi ức hiếp người thật quá đáng." Vương Thiên Vận quát lớn.

"Vậy thì sao? Đừng có phí lời nữa, mau kí xuống cho tao, nếu không tao sẽ sai người chặt 1 ngón tay của mày rồi ấn xuống làm dấu."

"Aiya, Thẩm gia oai phong quá."

Khi giọng nói vừa vang lên, tôi và Triệu Vô Tâm đã đạp vỡ tấm cửa kính, rồi từng bước tiến vào bên trong.

"Chúng mày là ai?" Thẩm Phong Vân nheo mắt nhìn chúng tôi chằm chằm.

"Bọn ta là người đến để giết ngươi." Vô Tâm bình thản đáp.

Nghe thấy lời này, Thẩm Phong Vân liền biến sắc. Nhưng không để hắn ta kịp phản ứng, Triệu Vô Tâm lập tức lao nhanh như một cơn gió đến trước mặt hắn ta, rồi đưa tay bóp chặt lấy cổ của hắn.

"Chúng mày... chúng mày dám... tao là người của Thẩm gia..."

"Hừm... Thẩm gia, Thẩm gia, Thẩm gia... Đừng lôi cái họ chết tiệt đó đi hù dọa người khác, tất cả các ngươi chỉ là một ổ rắn thâm độc. Vô Tâm ta sẽ không bao giờ tha cho loại cầm thú đội lốt người này."

"Rắc... rắc..."

Không kịp để hắn tiếp lời, thì Triệu Vô Tâm đã nghiến răng rồi dùng sức siết đứt thanh quản của Thẩm Phong Vân.
Hai thuộc hạ của Thẩm Phong Vân cũng vô cùng sợ hãi, mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến họ không kịp hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Tất nhiên, hai tên này cũng mau chóng đi cùng Thẩm Phong Vân, cùng hắn đi đến một thế giới khác, để tiếp tục bảo vệ cho ông chủ của mình.

Vương Thiên Vận thấy cảnh tượng trước mắt thì không khỏi bàng hoàng.

"Các cậu... các cậu là ai?" Ông ta đưa mắt đầy sợ hãi nhìn chúng tôi, rõ ràng vừa vài phút trước ông ấy còn đang nói chuyện với Thẩm Phong Vân, thế mà giờ đã bị 2 người lạ xông vào giết chết.

"Yên tâm, chúng tôi chỉ giết người nhà Thẩm gia, sẽ không động vào 1 sợi tóc của ông đâu."

Triệu Vô Tâm phủi phủi tay, sau đó nhìn qua văn phòng làm việc 1 lượt, rất nhanh cậu ấy phát hiện có camera ở góc tường.

"Mặc dù người chết trong phòng của ông, nhưng camera này đã ghi lại toàn bộ sự việc ban nãy 1 cách rõ ràng, nên ông sẽ không bị liên lụy đâu."

Rồi tự dưng cậu ta hỏi.

"À, đúng rồi, ông có thuốc lá không? Cho tôi một điếu."

"Thuốc lá? Có có có..." Vương Thiên Vận giật mình sợ hãi trả lời.

Ông ấy nhanh chóng quay người lôi từ túi quần ra 1 bao thuốc, đưa 1 điếu nhỏ cho Triệu Vô Tâm, rồi lại lấy máy lửa, run rẩy châm cho cậu ấy.

"Được rồi, đi thôi." Triệu Vô Tâm vẩy tay rồi liếc tôi 1 cái, sau đó hai chúng tôi rời khỏi, để lại Vương Thiên Vận đang chưa hết bàng hoàng.

Hơn nửa giờ sau, chúng tôi đến nghỉ tại 1 phòng vip của khách sạn 5 sao.
Nhưng lúc đi qua 1 phòng, chúng tôi nghe thấy có tiếng động rất lớn. Nom qua lớp cửa kính, thì có một người đàn ông mập mạp, râu chùm quai nón đang nhìn một cách đầy dung tục vào cô gái trẻ tuổi trước mặt.

"Lý Bội Nhi, đến đây, đừng có khóc lóc như vậy chứ. Được hầu hạ ta là hạnh phúc của cô kia mà."

"Đừng, ông đừng qua đây." Cô gái thất thanh kêu lên, rồi hãi hùng giật lùi ra sau.

Nếu nhìn kỹ cô gái này thì sẽ phát hiện, cô ấy chính là một tiểu minh tinh hay xuất hiện trên truyền hình, đặc biệt là trong những bộ phim ăn khách gần đây, đều sẽ có sự góp mặt mặt của cô ấy.

Người đàn ông trước này chính là con trai thứ 2 của Thẩm lão gia, Thẩm Vụ Phong. Đây là 1 tên háo sắc, hắn rrast thích những ngôi sao điện ảnh xinh đẹp, căn bản là Thẩm gia gia thế quá mạnh, nên không ít những sao nữ bị quấy rầy, và cô gái tên Lý Bội Nhi là 1 trong số đó.

"Lý Bội Nhi, cô phải biết là bộ phim truyền hình IP mà cô tham gia là do nhà họ Thẩm đầu tư. Nhưng cô yên tâm, sau đêm nay, tôi lập tức sẽ cho cô đóng vai chính của bộ phim này, như vậy thì cô sẽ càng ngày càng nổi tiếng."

"Thẩm thiếu gia, bộ phim ấy tôi không diễn nữa, cầu xin ông hãy tha cho tôi đi."

"Nói như vậy mà vẫn không hiểu à, lại còn giả bộ ngây thơ trong trắng? Mau đến đây, đừng lãng phí thời gian của ta nữa." Nói xong, hắn lao đến chỗ Thẩm Bội Nhi.

"Aaa... Đừng mà.... Đừng mà..."

Hai người họ không hề phát hiện rằng, cánh cửa phòng vip đã bị mở từ lúc nào, tôi và Triệu Vô Tâm nhẹ nhàng bước vào trong và khẽ đóng cửa lại.

Lúc này Thẩm Vụ Phong đã cởi đồ bên dưới của cô gái xuống, Vô Tâm thấy vậy liền liếc tôi một cái, ra hiệu người này để cho tôi giải quyết.

Được thôi, lại là một tên cặn bã chuyên cưỡng hiếp phụ nữ, nhà Thẩm gia này nếu không giết người cướp của thì cũng hoang dâm vô độ. Mấy tội ác đó nhất quyết phải được diệt trừ, nhất định không bao giờ được nương tay...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info