ZingTruyen.Asia

Nguoi Bat Quy


"Đây là thời không nhãn trong truyền thuyết sao?" Vô Tâm cau mày. "Nói như vậy là chúng ta đang ở thời không nhãn của con chồn đó?"

Tôi gật đầu.

"Bất kể ở vị trí nào, chỉ cần ở trong Thời Long Nhãn, có nghĩa là sẽ có nhân quả giữa người bị gặp và địa điểm nhìn thấy. Bây giờ chúng ta đã bị đưa đến phật đường, nghĩa là chúng ta và nơi này có gì đó gắn kết, năm xưa cha tôi cũng từng như thế..."

Vô Tâm kinh ngạc, nhưng vì là người của Long Tổ, kiến thức cũng rất sâu rộng, nên cậu ấy nhanh chóng thích nghi kịp với tình cảnh này.

Tôi quan sát kĩ lưỡng, nhìn những người đang quỳ đằng kia, có già có trẻ, có nam có nữ, họ đều ăn mặc rất giản dị, dáng vẻ  vô cùng thành kính.

Ngay sau đó tôi chú ý tới 1 người, đó là một cô gái ngồi ở góc ngoài cùng trong Phật đường, cô ấy ăn mặc rách rưới, nhìn rất xộc xệch, những người khác thì có mấy chiếc đèn dầu, nhưng cô gái này thì chỉ có duy 1 chiếc, hơn nữa còn là loại nhỏ nhất.

Có điều cô ta thành kính hơn tất cả những người khác, hai mắt lặng lẽ nhắm chặt rồi ngẩng lên, trong miệng không ngừng khấn vái.

"Phật tổ đại từ đại bi, tiểu nữ bần cùng khổ cực nên chỉ có thể cúng dường ngọn đèn dầu nhỏ lên Người, tiểu nữ nguyện xin tích nhiều công đức để trí tuệ tinh thông, xin ánh sáng Đức Phật loại bỏ những tối tăm ngu muội của kiếp chúng sinh này."

Sau khi niệm xong thì cô gái này lạy rạp xuống đất.

Thấy tôi cứ nhìn cô gái đó chằm chằm, Triệu Vô Tâm hỏi:

"Sao thế? Cậu phát hiện ra gì à?"

"Mau xem cô gái kia đi."

Vừa nói tôi vừa đưa tay chỉ về đằng trước.

"Cậu thấy cô ta giống một người nào không?"

"Ai?"

"Giang Đại Thanh."

Vô Tâm vô cùng kinh ngạc, nếu quan sát kĩ thì đúng là người này nhìn rất giống Giang Đại Thanh, chỉ là cô ta ăn mặc quá khác biệt nên nhìn sơ sẽ không nhận thấy.

Vào lúc chúng tôi còn đang nghĩ ngợi, thì bỗng nhiên có người hét lớn.

"Phật Đà hiển linh rồi, mọi người mau nhìn đi kìa."

Tôi và Vô Tâm vội vã nhìn theo, thì phát hiện bức tượng bằng cẩm thạch đang mở hai mắt, trong mắt tỏa ra những tia hào quang sáng chói, sau đó từ trên người tượng phật cũng tỏa ra thứ ánh sáng này, làm mọi người xung quanh sửng sốt. Rồi tượng phật bắt đầu mở miệng, nhưng lại chỉ nói với một mình cô gái kia.

"Đèn dầu tuy nhỏ, nhưng con thành tâm phát nguyện nên được phật lực độ trì, đó là ngọn đèn của người phát tâm bồ đề, không có phép thần thông nào có thể làm dập tắt."

Khi lời vừa dứt, thì có một trận cuồng phong thổi tới, nó thổi bay những thứ tối tăm, khiến mọi người không ai có thể mở nổi mắt, cả những ngọn đèn trước mặt cũng đã bị tắt cả, nhưng duy chỉ có ngọn đèn của cô gái này là cháy mãi không thôi.

Tất cả mọi người kinh ngạc, rồi đổ dồn ánh mắt về phía cô gái đó.

"20 kiếp sau, con sẽ thành phật, phổ độ chúng sinh, pháp hiệu Thiên Nữ."

"Tạ ơn Phật Tổ."

"Nhớ kĩ, nhân duyên của con sắp đến, mọi thứ cứ vạn sự tùy duyên."

Nói xong, thì đột nhiên có một luồng ánh sáng vụt qua mắt tôi và Triệu Vô Tâm, nó mạnh đến mức khiến chúng tôi vội nhắm chặt hai mắt lại. Đến khi mở ra, chúng tôi không thấy Phật đường đâu nữa, xung quanh bây giờ chính là cảnh con đường trước đây, cả con chồn trước mặt cũng đã không còn...

"Vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?" Vô Tâm vỗ tay vào đầu mình, cảm thấy mơ hồ như vừa mới tỉnh lại từ trong cơn mê.

Còn tôi thì hiểu rõ mọi chuyện. Nữ thiên phật giáo, hóa ra chính là Giang Đại Thanh.

Vào đúng lúc này thì Long Vương gọi điện tới, sao vậy nhỉ, chẳng lẽ ông ấy lại giục chúng tôi nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ chăng?

"Lý Trường Sinh, bọn ta vừa dùng cách đặc biệt để biết 1 chuyện, 1 chuyện vô cùng quan trọng."

"Ta đã tìm ra được Vô Ngân đại sư, ngài ấy đã hồi sinh lại. Theo như tiên đoán, ngài ấy chắc chắn rằng muốn triệt để giải quyết chuyện yêu tộc, chỉ dựa vào Long Tổ cũng không làm được gì, cái chính là phải tìm ra người thu hồn đạo giáo và thiên nữ phật giáo, rồi để hai người họ dung hợp mới có thể khai phá được sức mạnh thần bí đó. Người thu hồn đạo giáo không ai khác, chính là ngươi. Cho nên giờ ta mới trực tiếp thông báo cho ngươi biết, các ngươi đừng có tìm Gia Luật A Đóa nữa, chỉ cần tìm ra thiên nữ bí ẩn kia là đủ."

"Chúng tôi đã tìm ra rồi." Tôi bảo.

"Gì? Tìm ra rồi? Vô Ngân đại sư vừa mới tính được ra thôi mà, sao các ngươi lại biết?"

"Vì chúng tôi gặp hoàng đại tiên, trong dị gian nó tạo, chúng tôi đã nhìn thấy thiên nữ phật giáo."

Long Vương kinh ngạc vô cùng. Thế là tôi đã kể cho ông ấy nghe chuyện xảy ra vừa rồi.

"Thì ra người các ngươi gặp là Bần Nữ Cung Đăng."

"Bần Nữ Cung Đăng là cái gì?"

Long Vương giải thích: "Nhắc đến phật giáo, nhiều người sẽ nghĩ đến nam giới, nhưng họ lại không biết rằng đệ tử Phật giáo, nữ giới mới chiếm nhiều. Trong cuốn điển tích phật giáo, mẹ ruột của phật Thích Ca Mâu Ni là hoàng hậu Maya, bà ấy là nữ nhân vĩ đại nhất trong giới nhà Phật, vì mang thai phật đà, nên chứa 2 loại công đức."

" Trong "Ngu hiền kinh" cũng kể về 1 câu chuyện, khi Phật Đà ở Shravasti (Shravasti là một thành cổ ở Ấn Độ), có một cô gái tên là Nanda, rất nghèo khó, hằng ngày phải ra đường ăn xin để kiếm sống, quần áo rách rưới, ăn đói mặc rét."

"Vào thời điểm đó, các vị vua, quan lại và người dân trong thành phố đều thành kính đốt đèn với nhiều loại dầu hương quý khác nhau để thờ cúng Đức Phật, nhưng vì Nanda không có tiền nên chỉ có thể đi ăn mày khắp nơi để mua một chiếc đèn dầu nhỏ, rồi mang trước Phật Đà hành lễ."

"Khi hành lễ chưa được bao lâu thì bỗng nhiên có một trận gió thổi tới, làm tất cả những đèn dầu khác tắt hết, duy chỉ có ngọn đèn của Nanda cháy sáng, thấy vậy Phật Đà liền bảo, đèn dầu cúng dường tuy nhỏ nhưng lòng thành nàng lớn, đây là người đức hạnh vô biên, chỉ những ai có tấm lòng trong sạch, không cầu lợi tham mưu mới giữ được ngọn đèn như thế. Thứ ngọn đèn cháy không phải là dầu thường mà là sức mạnh từ lòng lương thiện và nhân ái, nên không tà thuật hay phép thần thông nào có thể dập tắt nổi."

"Vì vậy, Đức Phật đã gieo cho cô nhân duyên, rằng sau 20 kiếp, cô ấy sẽ thành phật nữ, trở thành Thiên Nữ Phật giáo. Thiên Nữ này theo như Vô Ngân đại sư tính, thì sau kiếp thứ 20, cô ta sẽ đầu thai làm người, ban đầu sẽ là người phàm trần, sau khi tích đủ công đức các kiếp mới có thể khiến cô ấy trở về thân phận thật sự."

Hóa ra là như vậy, thế thì còn chờ gì nữa? Tôi phải mau cứu cô ấy thôi.

"Long Vương, Thiên Nữ Phật giáo đó chính là Giang Đại Thanh, là Giang Đại Thanh..." Tôi vội vã bảo.

"Cái gì? Cậu chắc chứ?"

"Tôi hoàn toàn chắc chắn, trong dị gian tôi đã nhìn thấy mặt cô ấy, không thể nhầm lẫn được."

"Tốt, mau, có nguy hiểm cỡ nào thì cậu cũng phải tìm bằng được cô gái đó về đây."

"Nhưng cô ấy bị Thẩm gia bắt đi rồi, họ muốn đem cô ấy đi tế thiên để tăng lực tu vi."

"Hai ngươi mau đi cứu Giang Đại Thanh đi, Long Vương ta sẽ ở sau hậu thuẫn. Nên nhớ các ngươi không cần phải sợ tên chân tiên đó, trước đấy ta cũng không muốn động vào tên này, nhưng bây giờ không còn lựa chọn nào khác. Nếu cô gái kia bị đem đi tế thiên thật, nhất định hắn ta sẽ ở thành thần tiên thật sự, đến lúc đó thì không ai ngăn nổi hắn đâu."

"Được, chúng tôi sẽ xuất phát ngay."

"Còn nữa, ta có một chuyện quan trọng khác. Tứ yêu trong song long tứ yêu đó, thì địa yêu đang ở thôn Phong Môn, thiên yêu đang ở núi Côn Lôn, thủy yêu đang ở sông Hoàng Hà, còn nhân yêu vẫn đang trốn ở kinh thành, các ngươi biết đó là ai không?"

"Ai?"

"Chính là chân tiên lão tổ, kẻ đang bắt giữ Giang Đại Thanh..."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia