ZingTruyen.Com

Nguoi Bat Quy


Vậy là tôi và Triệu Vô Tâm cùng nhau đi lên tầng thượng của 1 nhà hàng, ở đây đúng là có tiệc rượu, nhưng nó lại hoàn toàn không giống như tôi tưởng tượng, bởi nó không náo nhiệt, lại có rất ít người.

Trong phòng khá yên tĩnh, ở giữa có một bàn tròn như bàn hội nghị cấp cao, bên trên đủ các loại đồ ăn bắt mắt, ngay đó có vài người đang ngồi.
Đầu tiên là vị thị trưởng, dáng dấp uy nghiêm vô cùng, rất có khí thế của người có quyền, sau khi nhìn thấy tôi và Triệu Vô Tâm, ông ấy liền tươi cười rạng rỡ và đứng dậy đón tiếp chúng tôi.

Ngoài ra, cũng có một vài vị khác, và chắc chắn không thể thiếu đại gia tộc số 1 - Long Gia, con cháu họ đến cũng khá đông đủ.

Người ngồi ngay ở chính giữa là Long lão gia, do bị đột quỵ, nên ông ta phải ngồi xe lăn đến. Tôi cứ nghĩ khi đột quỵ ông ấy sẽ bị biến dạng hay méo mó, nhưng không, trông ấy vẫn bình thường, nhưng gương mặt nhợt nhạt và có vẻ rất yếu. Đi cùng ông ấy là người con trai thứ hai và con út, còn người con cả đã bị tai nạn qua đời vào 6 tháng trước, chính điều này cũng làm một đòn giáng mạnh vào tâm lý khiến bệnh ông ấy càng trầm trọng hơn.

Tôi đoán ông lão này là ông nội của Long Vũ Phàm, còn hai người con trai đứng cạnh kia là chú của cậu ấy.

"Hai vị là đồng chí ở Long Tổ đúng không, để các cậu tới đây thế này thật vất vả cho 2 cậu rồi." Vị thị trưởng vào vấn đề chính.

"Đến nay, long mạch của tỉnh chúng tôi đã bị phá hoại nghiêm trọng, tất nhiên đây không phải là chuyện nhỏ. Với tư cách là người đứng đầu, là lãnh đạo của tỉnh, chúng tôi cũng đã nhận thấy không ít vấn đề đã nảy sinh, vì vậy hôm nay mới trịnh trọng nhờ hai vị đến để giải quyết chuyện này."

"Khụ khụ khụ..."

Long lão gia ho lên vài tiếng rồi tiếp lời.

"Từ trước đến giờ Long gia làm ăn thịnh vượng, buôn may bán đắt, nhưng từ nửa năm về trước, con trai lớn của lão không may lại bị tai nạn qua đời, vận khí của gia đình cũng từ đó mà đi xuống, đến cả tôi cũng bị đột quỵ, đến giờ mới biết nguyên nhân là do long mạch gặp vấn đề."

"Cũng may những người phía trên đã phản ứng kịp thời, phái hai đồng chí các vị tới đây giải quyết, hai đồng chí, nhất định các cậu phải giúp chúng tôi." Long lão gia vừa run rẩy nắm lấy tay chúng tôi, vừa nói với giọng khẩn cầu.

"Yên tâm, đây là nhiệm vụ nên chắc chắn chúng tôi sẽ dốc hết sức mình mà." Triệu Vô Tâm đáp.

Kể ra thì cuộc gặp gỡ này tương đối bí mật, bởi dù gì những người ở đây đều là những nhân vật tầm cỡ, hơn nữa còn gặp mặt người của Long Tổ, nên những chuyện cơ mật như này càng kín đáo càng tốt.

Sau khi bàn bạc một hồi thì chúng tôi định xin phép ra về, nhưng người của Long gia lại bảo hai chúng tôi ở lại có chuyện riêng cần nói. Khi ấy chỉ còn mỗi tôi, Triệu Vô Tâm và người nhà Long gia, ngay lúc đó Long lão gia đột nhiên thay đổi sắc mặt, hai người con trai lão đang đứng bỗng quỳ sụp xuống trước mặt chúng tôi.

"Ô kìa, các người làm gì vậy? Mau đứng lên đi chứ." Triệu Vô Tâm vội bảo.

"Hai vị, đây là con trai thứ hai của ta. Long Thiên Anh, còn đây là con trai út, Long Thiên Hào. Do ta trúng gió không tiện đi lại, nên đã bảo hai đứa thay ta quỳ xuống trước mặt haivị, để thể hiện thành ý của mình."

"Long lão gia, ông không cần làm vậy, chuyện xử lý long mạch nhất định chúng tôi sẽ giải quyết triệt để."

"Không..." Ông ấy bỗng nhìn chúng tôi buồn rầu.

"Ngoài chuyện đó ra, lão phu còn một chuyện khác muốn thỉnh cầu hai vị."

Sau đó Long lão gia thở dài: "Thực ra, vào lúc tôi bị đột quỵ, thì có tìm một vị đại sư đến xem cho. Vị này là người có tài, nên ông ta đã nhìn ra được long mạch bị phá. Ông ấy kể rằng, ở đây có 1 con rồng sinh ra quỷ khí, do quỷ khí nảy nở không ngừng nên mới làm long mạch hỏng, khiến lão phu thành ra thế này. Nếu muốn trị được khỏi hẳn, để cơ thể hồi phục về thể trạng ban đầu, thì chỉ có duy nhất 1 cách, đó là sau khi long mạch hồi phục, có người phải giết được ác long, mang về 1 cái vảy rồng."

"Lão phu biết ác long vô cùng hung dữ, chuyện này vô cùng nguy hiểm, mà những việc như vậy chỉ có người của Long Tổ làm nổi. Vì vậy chỉ cần hai vị giúp lão phu trị khỏi bệnh, lão phu nhất định sẽ tìm mọi cách để trả ơn, bất kể chuyện gì, lão phu đây cũng đều đồng ý."

Ông ấy nói xong thì hai người con Long Thiên Anh và Long Thiên Hào liền cúi lạy hai chúng tôi.

"Được rồi, được rồi, hai người cứ đứng lên trước đã, chúng tôi đồng ý chuyện này." Triệu Vô Tâm bảo.

Thấy chúng tôi đồng ý giúp đỡ, Long lão gia mới thở phào nhẹ nhõm, rồi hai người con ông ấy cảm ơn chúng tôi lần nữa, sau đó mới dám đứng dậy.

Sau khi xã giao vài câu thì chúng tôi cũng xin phép rời đi, nhưng trước khi về tôi nhìn Long lão gia một cái rồi không nhịn được mà hỏi.

"Cháu trai ông là Long Vũ Phàm, có phải là đã đính hôn với con gái của Giang gia bên phố Giang Môn không?"

Long lão gia nghe tôi hỏi thế thì có chút bất ngờ.

"Vâng, đúng vậy, vị đồng chí này chẳng lẽ quen biết với cháu trai tôi? Bây giờ nó đang học ở đại học Giang Hải, chuẩn bị thông gia với nhà bên đó. Nói thật là trước kia chúng tôi không để mắt đến dòng dõi họ Giang, nhưng Giang Hải Minh đã bảo, nếu để con gái ông ta làm dâu nhà này, thì Long thị chúng tôi sẽ tăng được vận khí, làm ăn mỗi lúc một đi lên."

"Hừm, có lẽ những lời hắn nói với ông đều do một tay tên áo đen thao túng cả, tôi nghĩ ông bị hắn dụ dỗ rồi."

"Hả? Ý cậu là..."

"Có những chuyện tôi không tiện nói ra, lão gia à, xin cáo từ."

Nói rồi hai chúng tôi cũng rời đi.

Sau khi chúng tôi về thì Long lão gia không ngừng cau mày, con trai Long Thiên Anh liền bảo: "Cha, vừa nãy lời của cậu trai đó nói là ý gì? Chẳng lẽ nhà Giang gia có vấn đề thật?"

Long Thiên Hào cũng bảo: "Cha, từ đầu còn đã cảm thấy Giang Hải Minh có gì đó rất gian trá xảo quyệt. Mặc dù con gái hắn xinh đẹp nhưng tại sao chỉ lấy con gái hắn nhà ta mới tăng được vận may? Không phải đúng là cha bị Giang Hải Minh dắt mũi rồi chứ?"

Long lão gia nghe vậy thì cũng thấy có gì đó không ổn, sau đó ông ấy ra lệnh:
"Tra, điều tra tên Giang Hải Minh đó cho ta, hãy nghe theo lời của đồng chí đó nói. Long mạch nhất định có liên quan đến hắn, nhớ là âm thầm đi từng bước một, không được bứt dây động rừng."

"Vâng."

"Còn nữa, những phải luôn để ý tới 2 vị đồng chí kia ở phố Giang Môn, nếu họ cần gì thì phải đáp ứng cho họ ngay lập tức."

"Con đã rõ thưa cha."

Vậy là tôi và Triệu Vô Tâm quay lại phố Giang Môn, lúc về tên nhóc này vỗ vào vai tôi vài cái rồi cười bí hiểm, nói là có chuyện riêng cần xử lý, chừng nào xong thì quay về tìm tôi ngay, dù sao thì muốn giải quyết chuyện Tỏa Long Tĩnh thì cũng phải đợi 6 ngày nữa mới bắt đầu được. Vừa dứt lời thì cậu ta nhảy vọt một cái rồi biến mất luôn, làm tôi cũng giật nảy mình.

Khi quay lại quán nước thì chú hai vẫn chưa quay về, nên tôi có gọi cho ông ấy xem thử, thì ông ấy bảo có việc riêng vẫn chưa giải quyết xong với Long Vương xong.

Thế là tôi đành phải về chỗ pháp sư Điển Tạng, lúc đi vào thì tôi thấy đồ đệ Trương Vô Lượng của mình đang ngồi trong quán, cầm tay của 1 thiếu phụ trẻ đẹp rồi xem bói cho cô ấy. Ông ấy vừa thao thao bất tuyệt vừa không quên khẽ khàng sờ soạng vào tay của người phụ này. Có điều người phụ nữ ấy lại có vẻ rất ngưỡng mộ Trương Vô Lượng, rồi chốc chốc gọi hai tiếng đại sư ngọt sớt.

"Đại sư, chỉ cần ngài giúp được tôi chuyện này, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề."

"Ầy, tiền nong ấy à, gọi là gửi lòng thành thôi, chỉ cần đưa tôi 3 vạn hay 5 vạn là được rồi. Còn lại thì cô cứ mời tôi đi uống cafe, tôi sẽ tận tâm tận lực thay cô xử lý nó, hihi. Con người tôi không có sở thích gì đặc biệt cả, chỉ là hay thèm mỗi cà phê thôi."

"Dạ dạ, vậy mọi chuyện đều nhờ đại sư."

"Khụ khụ khụ..." Tôi đứng ngoài không nghe nổi nữa, nên phải đánh động bọn họ.

Trương Vô Lượng vừa nhìn thấy tôi bước vào thì lập tức thay đổi thái độ ngay, ông ta bỗng ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, buông tay người phụ nữ ra rồi vuốt râu bảo: "Vị nữ thí chủ này cứ về trước đi, chuyện của cô tôi đã nhớ rõ."

"Vâng ạ, vậy tối chúng ta lại nói chuyện tiếp, tôi sẽ đợi đại sư ạ."

Vị thiếu phụ này đứng dậy liếc mắt đưa tình với ông ta vài cái, sau đó thì cầm túi xách vui vẻ rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com