ZingTruyen.Asia

Người Bắt Quỷ - 一部故事

Phần 71

linhnoir


Nhưng ông ấy lại lắc đầu: "Ông con không có thời quang nhãn, có điều năng lực lại giống con, nghĩa là có thể nhìn thấy thời quang nhãn của người khác."

"Vụ án Kim Sơn Tự gây rúng động năm đó rất nổi tiếng. Chỉ trong 1 đêm, cao tăng hòa thượng trong chùa đều bị giết hết cả, ngay cả cao tăng lão tổ Kim Thiền cũng không thể sống. Khi ấy người của đạo giáo và phật giáo cùng người của Ngũ Đại Danh Sơn đã vô cùng phẫn nộ, họ thề rằng phải nhất quyết tìm được kẻ ra tay tàn độc này, báo thù cho những huynh đệ và Kim Thiền đại sư. Thậm chí chuyện này còn kinh động cả cảnh sát thời bấy giờ, bọn họ phái người điều tra đêm ngày không mệt mỏi, nhưng cuối cùng vẫn đi về tay không."

"Hung thủ này không chỉ ra tay tàn nhẫn, mà thủ đoạn gây án cũng cực kì xảo quyệt, hắn không để lại một dấu tích gì, lần đó ông con đúng lúc du ngoạn đến đây. Thật ra trước đấy ông ấy và Kim Thiền đại sư đã từng nói chuyện vài lần, quan hệ cũng rất thân thiết, ban đầu ông ấy chỉ muốn đi qua rồi tạt vào chùa thăm hỏi, nhưng lại không ngờ đã xảy ra chuyện đau thương đó."

"Cũng may khi ông con tới thì xác của đại sư vẫn chưa nhập liệm, nên khi ông ấy nhìn vào thi hài này, thì xác của Kim Thiền đại sư bỗng nhiên ngồi dậy, sau đó mở trừng hai mắt, đôi mắt xám nghịt một màu, nhìn vô cùng quỷ dị."

"Ông con bị cuốn vào đôi mắt đó, rồi cảm thấy giống y con vậy, đau đầu chóng mặt, mở mắt ra thì thấy mình ở nơi khác. Có một tên áo đen với hình đầu lâu ở ngay trước ngực, ban đầu hắn lẻn vào trong chùa, dùng khói mê làm những vị sư ngất cả, rồi ra tay giết sạch từng người 1."

"Nhưng hắn đâu ngờ rằng, toàn bộ những hành tung của hắn đều đã bị thời quang nhãn của đại sư Kim Thiền thu lại. Chỉ đáng tiếc, khi ấy đại sư vừa mới tu luyện xuất quan, cả cơ thể như một hòm rỗng, chắc chắn không phải là đối thủ của hắn, nên đã bị tên này nhân cơ hội giết ngay khi ấy."

"Có điều tên sát nhân khi đó đã không đeo mặt nạ, vì hắn nghĩ rằng tất cả sẽ chết hết, và sẽ không có ai nhìn được bộ mặt thật của hắn. Nhưng hắn đâu biết, ông con thông qua đôi mắt của Kim Thiền đại sư mà thấy rõ được diện mạo thật đó. Cái chính là trên người hắn có 1 cái đầu người, mà loại biểu tượng này chỉ những người trong Qủy Động Môn mới có, vì vậy tin tức ấy đã được ông con lan truyền rất nhanh. Người của đạo giáo, phật giáo, và Ngũ Đại Danh Sơn cùng tất cả các cảnh sát điều tra thời đó nhanh chóng xông đến bao vây Qủy Động. Dưới sự truy xét cùng đe dọa của họ, người của Qủy Động đành phải cúi đầu nhận tộ,i những hành vi tàn ác man rợ của mình. Vậy là vụ án chấn động Kim Thiền Tự cuối cùng cũng đã được giải quyết."

Nghe chú hai nói xong, tôi kinh ngạc vô cùng.

"Nhưng loại Thời Quang Nhãn cực khó tu thành, ngay cả ông nội con còn chưa đạt tới cảnh giới đó. Bên phật giáo, ngoài đại sư Kim Thiền bị giết ra thì rất ít người có thể luyện được Thời Không Nhãn. Còn bên Đạo giáo, đương nhiên có lão tổ Trương Đạo Lăng, về sau có cả Trương Tam Phong và Ngũ Lôi đạo trưởng của Mao Sơn mới luyện thành, còn những người khác thì ta chưa từng biết qua."

Nói rồi chú hai quay sang nhìn Trương Vô Lượng.

"Lão Trương, sư phụ ông pháp hiệu là gì?"

"Thầy tôi pháp hiệu là Vô Ngân, người đời thường gọi là Vô Ngân đại sư."

Vô Ngân? Chú hai nhìn tôi một cái, có vẻ cái tên này có chút kì lạ.

"Thầy tôi từng bảo, chúng sinh gặp nhiều khổ nạn, nếu có thể chịu đựng được mọi khổ ải của đời này thì có thể đạt đến độ viên mãn, bước sang một thế giới mới hạnh phúc vô lượng, vì vậy ông ấy mới lấy pháp hiệu là Vô Ngân."

"Ồ..." Tôi có chút bất ngờ, hóa ra tâm ý sâu xa của những cao tăng đắc đạo, thì không phải ai cũng hiểu được.

"Chú hai, những chuyện cháu đã thấy trong thời không nhãn là chuyện của hàng ngàn năm trước, nhưng tại sao khi đó cũng có Vô Ngân đại sư?"

"Cái này... ta nghĩ... đó là kiếp trước của ông ấy?" Chú hai nheo mắt rồi nhìn cái xác đăm chiêu.

"Cái con nhìn thấy lúc đó có thể là kiếp trước của ngài ấy, vì một đại sư dù là cao tăng thì cũng không thể sống hơn nghìn năm được."

Rồi ông ấy bảo tiếp: "Theo những lời con kể thì khả năng kiếp trước của Vô Ngân đại sư, Gia Luật A Đóa và Gia Luật A Kỳ đã từng xảy ra mâu thuẫn."

Vậy còn thai nhi trong hồ lô ngọc? Lẽ nào vì nhìn thấy cha mình nên nó mới kích động vậy ư? Tôi nhớ lần trước A Kỳ có nói, thai nhi đó là nghịch chủng của chị mình và 1 tên hòa thượng...

Thực sự những chuyện này vẫn còn là 1 bí ẩn, bởi tất cả chỉ đang là suy đoán, không có bằng chứng nào rõ ràng.
Nhưng bỗng nhiên chú hai nói với tôi rằng:

"Đúng rồi Trường Sinh, con mau nhìn tiếp vào Thời Không Nhãn đi, có thể chúng ta sẽ làm sáng rõ được chuyện này."

Vậy là tôi gật đầu, rồi không do dự mà ngẩng lên nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.
Ngay sau đó, tôi cảm thấy rõ ràng đôi mắt kia đang phóng ra một năng lượng khổng lồ, rồi bỗng hút tôi thật mạnh vào khoảng không phía trước.

"Vụt..."

Ngay chỗ tôi đứng lúc này là 1 hoàng cung rộng lớn, khắp nơi đều xa hoa lộng lẫy, trước mặt tôi đang có 1 người mặc áo hoàng bào ngồi trên ngai vàng hình rồng. Người đàn ông đó dáng vẻ vô cùng uy nghiêm, quyền lực ngút trời, nhưng khi ấy ông ta đang phẫn nộ kinh hoàng.

Tôi nhìn sang bên cạnh thì thấy có 1 người đang quỳ dưới đại điện, vừa nhìn tôi đã nhận ra ngay đó là Gia Luật A Đóa, đứng kế là Gia Luật A Kỳ.

"Gia Luật A Đóa, trẫm yêu nàng hơn cả sinh mệnh, đối xử với nàng hết mực sủng hạnh cưng chiều, không để nàng phải chịu bất kì gò bó khổ cực, bất chấp mọi ý kiến chỉ để phong nàng làm hoàng hậu của trẫm. Vậy mà nàng lại cùng 1 tên hòa thượng làm chuyện bất chính ngay trong chính cung điện của ta, đáng chết, thật đáng chết...."

Rõ ràng đó là Hoàng đế Tiêu Uyên Minh, ông ta vừa nói vừa trừng mắt chỉ tay vào cô ấy.

"Người đâu, mau bắt tên yêu tăng đó lại. Lập tức dùng hỏa hình, thiêu sống hắn cho ta." Tiêu Uyên Minh quát lớn, giọng nói ầm ầm như sấm.

"Không, bệ hạ, xin hãy nghe thần thiếp giải thích."

Gia Luật A Đóa bỗng giật mình vội ngẩng đầu lên.

"Giải thích? Tỷ tỷ, chuyện hai người làm, chính mắt muội đã nhìn thấy, tỷ còn muốn giải thích cái gì?" A Kỳ đứng cạnh lườm Gia Luật A Đóa, sau đó cô ta quay lên.

"Bệ hạ, tỷ tỷ thân làm hoàng hậu, vậy mà dám làm ra chuyện xấu hổ này, bệ hạ định để yên như vậy sao?"

Tiêu Uyên Minh nghiến răng nhìn A Đóa đầy căm phẫn, gương mặt không giấu khỏi sự thất vọng.

"Bệ hạ, thiếp thấy tỷ tỷ đáng bị thủy hình, để răn đe trừng phạt, dám tư thông với 1 người đàn ông khác, thật không coi bệ hạ ra gì cả. Đã thế còn làm với một hòa thượng, tội này quyết không thể tha." Gia Luật A Kỳ nhấn mạnh từng chữ.

Thủy hình vốn là một loại hình phạt vô cùng tàn khốc dưới thời nhà Lương.

Nghe thấy vậy, Gia Luật A Đóa vô cùng sợ hãi. Rất nhanh sau Gia Luật A Kỳ hạ lệnh cho thị vệ lôi A Đóa ra ngoài.

"Khoan đã."

Gia Luật A Đóa vội gào lên, rồi dùng tay đặt vào bụng dưới của mình, quát lớn: "Ta đang mang thai, các ngươi ai dám động vào?"

Gia Luật A Kỳ và Tiêu Uyên Minh nghe xong thì vô cùng kinh ngạc.

Cô ấy mang thai sao?

Nhưng ngay lúc sau thì Gia Luật A Kỳ liền nhếch mép: "Mang thai? Là nghịch chủng của tỷ và tên hòa thượng đó sao? Thật khiến cho bệ hạ càng thêm nhục nhã. Hừm, nếu đã như vậy, thì tỷ hãy chết chung với thứ nghiệt chủng đó đi."

"Không, long thai này là của bệ hạ..."

"Câm mồm."

Gia Luật A Kỳ điên tiết ngắt lời cô ấy:
"Ngươi khiến bệ hạ mất mặt như vậy còn chưa đủ hả? Được nước làm tới đúng không? Người đâu, mau lôi ả xuống cho ta."

"Khoan." Tiêu Uyên Minh bỗng lên tiếng. "Hãy nhốt hoàng hậu vào đại lao trước, sau đó tra hỏi và chờ ta xử trí."

"Bệ hạ, tỷ tỷ phạm tội tày trời, không thể nương tay như vậy được." Gia Luật A Kỳ ấm ức không can tâm.

Nhưng ông ta không nói gì nữa, mấy thị vệ đằng sau chỉ mau chóng lôi Gia Luật A Đóa xuống rồi bỏ vào ngục tù.

Vào lúc này, cảnh tượng bỗng nhiên bị chuyển đổi, cung điện xa hoa bỗng nhiên không còn, chớp mắt một cái, tôi chợt thấy mình đang ở nhà lao. Bộ đồ lộng lẫy của Gia Luật A Đóa đã biến mất và thay vào đó là bộ đồng phục tù nhân, tóc tai cô ấy rối mù, mặt mũi bê bết máu nằm gục trên đống củi của phòng giam.

Còn Gia Luật A Kỳ lại vô cùng đắc chí, trong bộ váy hồng nhạt lấp lánh, cô ta chỉ khẽ cười khẩy.

"Tỷ, là tỷ đã làm trái lời thề của Yêu Tộc chúng ta, yêu một kẻ phàm trần ngu dốt, lại còn có thai với hắn, rồi ngăn cản ta, suýt nữa phá hỏng kế hoạch của Yêu Tộc. Hừm, ta không thể không giết tỷ, nên đừng trách ta ra tay tàn nhẫn."

Gia Luật A Đóa từ từ ngẩng mặt lên rồi nhìn vào em gái mình.

"Yêu Tộc phái hai chúng ta tới nhân gian để tìm sức mạnh bí ẩn đó, lẽ nào đến giờ muội vẫn không biết sức mạnh đó là gì ư? Đó... là tình yêu của nhân gian này, là tình yêu thuần khiết giữa nam và nữ, con người tuy trần tục, nhưng lại sống có tình có nghĩa. Sức mạnh đó không gì có thể so sánh được, và sẽ không bao giờ bị yêu tộc ngăn nổi. Bỏ đi, chúng ta không thể thành công được đâu..."

"Câm ngay. Ngươi là tên phản bội hèn nhát, nhu nhược, ta sẽ bắt ngươi phải trả giá, hừm... Không phải là ngươi rất yêu tên hòa thượng đó sao? Bây giờ ta sẽ cho ngươi tận mắt nhìn thấy người mình yêu bị nướng cháy như nào..."

Nói rồi, A Kỳ ra lệnh cho người lôi Gia Luật A Đóa ra chỗ hành quyết. Ở đây đã được chất đầy 1 đồng củi, một vị hòa thượng khoác áo cà sa đang bị trói ở giữa đống củi ấy.

Vừa mới đến, Gia Luật A Kỳ đã vội hạ lệnh châm lửa, lửa vừa mới bén thì toàn bộ số củi cũng cháy bùng bùng.

"Không, tha cho ông ấy đi, không, A Kỳ, ta xin muội..."

Gia Luật A Đóa giãy dụa gào khóc, hai mắt không ngừng muốn lao đến vị hòa thượng đang bị thiêu đốt kia. Nhưng vị hòa thượng dù bị trói nhưng tư thế vẫn rất hiên ngang, hai mắt ngài nhắm chặt và không màng mọi thứ lúc này.

"KHÔNGGGG............."

Gia Luật A Đóa gào lên tiếng kêu thấu tận ruột gan, dùng toàn bộ sức lực giật người ra khỏi hai tên thị vệ, rồi nhanh chóng nhảy vào ngọn lửa bùng cháy phía trước.

Cô ấy lao vào đạp đám củi ra rồi ôm chặt vị hòa thượng đó trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.

"Là ta đã liên lụy đến ngài... đại sư..."

Gia Luật A Đóa chảy hai hàng nước mắt, rồi cô ấy bỗng mở miệng, nhả ra một viên ngọc hình tròn phát sáng, rồi nhẹ nhàng đem viên ngọc đó bỏ vào miệng của hòa thượng kia.

"Đại sư, ta sẽ dùng tim của yêu quỷ để giúp ngài hồi sinh..."

Nhìn thấy cảnh tượng này, Gia Luật A Kỳ lập tức gào lên.

"Mau, ngăn ả ta lại."

Tất cả thị vệ đứng cạnh liền lao tới lôi Gia Luật A Đóa từ biển lửa ra ngoài.
Nhưng quá muộn rồi, vị hòa thượng kia sau khi nuốt được viên trân châu thì bỗng nhiên phát ra hào quang rực rỡ, ánh sáng chói lòa tỏa ra rồi dần dần biến mất.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

"Hắn đi đâu rồi? Nương nương, tên hòa thượng không thấy đâu nữa."

"Hahahaha........" Khi thấy hòa thượng biến mất thì A Đóa bỗng nhiên cười lớn.

Gia Luật A Kỳ từng bước tiến tới trước mặt cô ấy, rồi bóp chặt lấy tay cô ta.

"Ngươi đem tim của yêu quỷ cho hắn sao? Đó là tim của ngươi đó... Ngươi sẽ sống không nổi đâu."

"HAHAHAHA....." Gia Luật A Đóa không đáp mà chỉ cười như điên dại, sau đó cô ấy đưa tay lăn vào cổ mình, ngay lập tức một viên ngọc khác rơi ra.

Gia Luật A Kỳ há hốc miệng.

"Ngươi... ngoài tim của yêu quỷ, ngươi cũng tu được tim của phàm trần? Tỷ tỷ, ngươi làm ta bất ngờ thật đó. Chẳng trách, ngươi lại sống chết ngăn cản kế hoạch của ta, phản bội yêu tộc, hóa ra vì ngươi sớm đã tự đồng hóa mình thành con người rồi."

Nhưng Gia Luật A Đóa chỉ nhìn cô ta chằm chằm, rồi ngay lập tức đem viên ngọc nuốt chửng vào trong họng, sau đó vô cảm nhìn em gái.

"Muội không biết sao? Ta có 2 quả tim mà, một quả để giúp ngài ấy sống lại, còn 1 quả để bảo vệ cho con của ta. Hahaha......"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia