ZingTruyen.Info

Người Bắt Quỷ - 一部故事

Phần 111

linhnoir


Vậy là một lúc sau tôi và Vô Tâm cũng rời đi.

Tôi kể cho cậu ấy nghe rằng Tam Tiên Cô có thể biết rất nhiều chuyện, nhưng cậu ấy lại bảo bà ấy chỉ là một người phụ nữ ở thôn quê hẻo lánh, làm sao mà có thể biết được cơ chứ, hoặc là bà ấy cố ý nói vậy để khiến tôi khó chịu mà thôi.

Rất nhanh thì Long Vương cũng biết chuyện, nhưng ông ấy chỉ lắc đầu thở dài.

"Sao chú hai ngươi lại làm vậy? Ông ấy vì chấp hành nhiệm vụ nên mới bị tàn phế, cuộc sống về sau ta đều đã sắp xếp cho ông ấy rồi, thật không ngờ là ông ta lại bỏ đi như thế."

"Long Vương, ông biết bán linh nhân không?" Tôi hỏi.

Long Vương kinh ngạc. "Sao? Ngươi đã gặp qua bán linh nhân ư?"

Ban đầu thì tôi gật đầu, nhưng sau đó lại lắc lia lịa.

Gương mặt Long Vương lộ rõ vẻ kì quái, nên tôi đoán được liên quan đến bán linh nhân, ông ấy chắc chắn biết khá nhiều, cho nên tôi và Triệu Vô Tâm đều mong mỏi ngóng trông ông ấy, hi vọng có thể biết thêm một vài manh mối từ lời ông ấy nói.

"Bán linh nhân, vốn là 1 vật cấm, đã bị chôn vùi từ rất nhiều năm trước, sau này không còn ai nhắc đến nó nữa."

Sau đó ông ấy bảo: "Chuyện của yêu tộc, mặc dù Gia Luật A Kỳ đã chạy thoát, người của chúng ta cũng đã không ngừng tìm theo dấu vết của cô ta, nhưng đáng tiếc là, sáng sớm hôm nay, Gia Luật A Kỳ đã hoàn toàn biến mất, hơn nữa mọi hành tung của cô ấy cũng đã bị mất dấu hoàn toàn."

"Hoàn toàn biến mất? Ý ông là sao?"

"Có thể cô ta đã quay lại yêu tộc, hay nghĩa là đã rời xa loài người, vì cánh cửa cấm ở vĩ độ 30 độ Bắc hiện vẫn chưa có dấu hiệu bị mở."

"Vậy là cô ta đã bỏ cuộc? Buông tha cho loài người rồi sao?"

"Ta không biết, nhưng khả năng là như vậy."

"Không thể nào, Gia Luật A Kỳ giã tâm độc ác, cô ta ủ mưu từ hàng nghìn năm trước, chắc chắn không thể dễ dàng từ bỏ như vậy được."

"Kế hoạch của cô ta đã bị chúng ta phá vỡ, Tiêu Uyên Minh đã chết, song long tứ yêu thì ngoài địa yêu ở Phong Môn ra, những loại khác chúng ta đều đã tiêu diệt, vì vậy có thể Gia Luật A Kỳ cảm thấy bản thân không chống cự nổi, nên mới từ bỏ kế hoạch, quay trở lại yêu quỷ tộc, có điều... Gia Luật A Đóa chẳng phải đã nói là cô ấy đã nắm giữ được sức mạnh bí mật của loài người sao, chứng tỏ Gia Luật A Kỳ có thể cũng đã biết? Nếu như vậy thì chỉ cần phá vỡ nó là có thể mở cửa cấm, sao đột nhiên cô ta lại bỏ cuộc chứ?"

Long Vương lắc đầu.

"Trước mắt chúng ta còn chưa rõ, với lại có lẽ đây là âm mưu, nếu Gia Luật A Kỳ đã trốn thì tạm thời chúng ta cũng không vội, các ngươi có thể đi làm những việc mà mình muốn, nhưng phải luôn trở về chấp hành nhiệm vụ, vì rất có khả năng Gia Luật A Kỳ sẽ quay lại bất cứ lúc nào."

Tôi và Triệu Vô Tâm gật đầu.

Đương nhiên là Triệu Vô Tâm bắt đầu đi tìm hiểu về Tuyết Nhi.

Còn tôi, tôi phải làm gì đây?

Tôi đột nhiên nhớ tới mầm đào của Đào Hoa, có thể tôi sẽ nhân cơ hội này đi bắt một vài âm hồn về nuôi dưỡng cô ấy, để mầm đào mau mau khôn lớn, như vậy là cô ấy sẽ mau chóng quay trở về bên tôi rồi.

Nhưng vào lúc đó, Triệu Vô Tâm lại nhớ tới 1 vấn đề quan trọng.

"Nếu tạm thời gác lại chuyện kia thì việc cậu và Giang Đại Thanh động phòng hoa chúc cũng không cần nữa hả?"

Long Vương hắng giọng.

"Lý Trường Sinh, mặc dù việc trước mắt tạm dừng, nhưng Gia Luật A Kỳ có thể quay lại bất cứ lúc nào, cho nên ngươi và Giang Thanh vẫn phải dung hợp để huy động sức mạnh đó, cho nên hai ngươi cứ chuẩn bị dần đi."

"Mà... hai đứa nên nhanh chóng bồi đắp tình cảm, đến lúc động phòng hoa chúc mới đạt sự hưng phấn..."

Lời này ông ấy nói có chút trắng trợn, thực sự là làm tôi thấy ngại vô cùng.
May mà ngay sau đó ông ta vẩy vẩy tay bảo chúng tôi đi ra.

Thế là tôi và Triệu Vô Tam mau chóng đi làm việc của mình.

"Tôi chuẩn bị đến nhà cũ của Tuyết Nhi để điều tra thêm, một cô gái tốt như cô ấy, sao lại có thể là bán linh nhân được? Chẳng lẽ bố mẹ cô ấy không biết gì sao? Nhưng tiếc là cha mẹ cô ấy đều đã chết cả, nhưng tôi tin là chỉ cần kiên trì nhất định sẽ phát hiện ra nhiều manh mối." Vô Tâm bảo.

Còn tôi, thì đưa Giang Đại Thanh về đại học Giang Hải, bất luận như thế nào thì cuộc sống vẫn tiếp tục, và Giang Đại Thanh vẫn phải hoàn thành việc học của mình.

Đây là lần đầu tiên cô ấy quyến luyến không nỡ rời xa tôi.

"Lý Trường Sinh, cha mẹ tôi đều mất cả, trên đời này không còn ai là người thân của tôi nữa."

"Tôi sẽ là người thân của cô..."

"Nhưng chúng ta..."

"Mặc dù chúng ta còn chưa động phòng hoa chúc, nhưng tôi đã luôn coi cô là..."

Tôi còn chưa nói xong thì cô ấy ngại ngùng đỏ ửng mặt.

"Đáng ghét, tôi không cho phép cậu nói những lời này đâu." Sau đó thì vội vã quay người bỏ đi.

Tôi cũng không biết làm gì, nhưng không lâu sau thì Tống Vũ Hân bước tới.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, Tống Vũ Hân cũng không còn đố kị với Giang Đại Thanh nữa, cả hai người họ đều mất đi người cha duy nhất của mình, đều có hoàn cảnh vô cùng đáng thương.

"Cậu yên tâm, tôi sẽ chăm sóc cho Giang Đại Thanh." Tống Vũ Hân nói.

Vào lúc tôi chuẩn bị rời đi, thì nha đầu Vũ Hân lại hỏi.

"Lý Trường Sinh, cậu có thực sự yêu Giang Thanh Thanh không?"

Tôi do dự một chút rồi cũng gật đầu.

"Vậy cậu..." Không biết Tống Vũ Hân muốn hỏi cái gì ngập ngừng nửa ngày vẫn chưa nói hết câu, nhưng sau đó thì cô ấy lại quay người bỏ đi.

Tôi cứ đứng đó nhìn theo bóng hình cô ấy khuất dần, rồi không biết Triệu Vô Tâm đã đứng sau lưng từ lúc nào, cậu ta vỗ đốp vào vai tôi một phát.

"Tên tiểu tử này diễm phúc lớn quá, vừa sau Đào Hoa đã có người khác rồi, xem ra Tống Vũ Hân này cũng thích cậu nốt đấy."

"Đừng nói bậy, tôi chỉ xem cô ấy như em gái thôi."

"Em gái, nhân tình thường bắt đầu từ việc làm em gái đó."

Tôi đứng hình.

"Không phải là cậu đến nhà Tuyết Nhi để điều tra à? Sao giờ còn chưa đi."

"Tôi nghĩ hay là chúng ta cùng nhau đi đi, cậu cũng muốn đi bắt thêm âm hồn để nuôi dưỡng Đào Hoa mà. Đi với tôi cậu sẽ biết nhiều thứ hơn đấy, tôi đảm bảo."

"Tôi cũng tra rồi, nhà cũ của Tuyết Nhi nằm trong 1 ngôi làng hẻo lánh trên núi, ít nhiều gì cũng có âm hồn quấy phá, cậu mà đi chắc chắn thắng lớn trở về, hơn nữa, thôn mà Tuyết Nhi ở có 1 tập tục rất kì lạ."

"Tập tục gì?"

"Tẩu hôn."

"Tẩu hôn?"

Vậy là Triệu Vô Tâm kể, tẩu hôn là một hình thức hôn nhân đặc biệt của nhóm dân tộc thiểu số Ma Thoa ở Vân Nam, vì người Ma Thoa theo hệ mẫu hệ, cho nữ làm chủ, do lượng người ít nên họ không có kết hôn như mình, chỉ là lúc nữ cần nam thì sẽ làm tục tẩu hôn này, đến tối cho nam nhân vào phòng ngủ của họ. Đến lúc trời sáng thì nam nhân đó phải rời đi, bọn họ chỉ làm vì lợi ích của cả hai, không có bất kì mối quan hệ ràng buộc nào, cũng không bị hạn chế bởi chế độ hôn nhân.

"Tẩu hôn, sao cậu lại nhắc đến tục này, nó có liên quan gì đến Tuyết Nhi sao?" Tôi thắc mắc.

"Có, hơn nữa còn liên quan rất lớn." Cậu ta nghiêm giọng.

Sau khi nghe kể, tôi mới biết, mấy ngày hôm nay Vô Tâm không ngủ được, mặc dù chuyện của Tuyết Nhi cậu ấy không phải báo cho Long Vương, nhưng gia nhập vào tổ chức lâu như vậy rồi, anh ta cũng có mối quan hệ mật thiết với tổ chức tình báo ở đây, vì vậy cậu ấy đã tận dụng mối quan hệ này để bí mật điều tra việc của Tuyết Nhi.

Rất nhanh sau họ cũng tìm ra được vài thông tin.

Một trong những điểm quan trọng nhất là, trong cái thôn mà Tuyết Nhi ở, hiện đang rất thịnh hành tập tục tẩu hôn này.

"Ý cậu là Tuyết Nhi cũng là người tộc thiểu số Ma Thoa sao?" Tôi hỏi.

Nhưng cậu ấy lại lắc đầu.

"Không, thôn đó chỉ là 1 thôn quê bình thường, không phải người Ma Thoa, cũng không phải là tộc thiểu số."

"Gì? Nếu như vậy, sao thôn họ lại có tục tẩu hôn."

"Chính điều này đã làm tôi cảm thấy đây là một nơi không bình thường, họ không phải người Ma Thoa, vậy tại sao lại làm như vậy? Hơn nữa tình báo viên có nói, thôn này trước kia rất bình thường, nhưng từ lúc cha mẹ mang Tuyết Nhi rời đi, thôn này bắt đầu có tục lệ đó, bây giờ thôn này đã nổi tiếng rồi, không tin cậu có thể lên mạng tra thử."

Vô Tâm kể rằng, thôn này tên là Đại Oa thôn, tôi vội vàng lên mạng tra từ khóa tẩu hôn với tên thôn này, kết quả đã khiến tôi vô cùng kinh ngạc.

Thôn Đại Oa nằm ở dưới chân ngọn núi Thái Hành Sơn, giống như bao sơn thôn khác, nghèo đói, lạc hậu là đặc điểm của cuộc sống nơi đây. Thôn Đại Oa này vốn không ai biết đến, nhưng kể từ khi có tục tẩu hôn thì có rất nhiều các thanh niên ngoại tỉnh đã đến để thăm thú.

Những người từng đến đây đều nói các cô gái trong thôn rất xinh đẹp, hơn nữa còn dịu dàng, chỉ cần bạn nhìn trúng ai thì đêm đến có thể vào phòng của cô gái đó, nhưng trước khi trời sáng thì bắt buộc phải rời đi, họ không cần bạn chịu trách nhiệm, càng không cần bạn trả tiền, họ không cần bất kì cái gì cả. Nói một cách thô thiển thì đây giống như một bữa tối miễn phí, ai ăn mà chả được...

Vì thế mỗi năm, lượng nam nhân ngoại tỉnh kéo nhau đến thôn Đại oa để đạt được mục đích bẩn thỉu là rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info