ZingTruyen.Info

Người Bắt Quỷ - 一部故事

Phần 103

linhnoir


Nhưng... Tôi đột nhiên cảm thấy luồng sát khí trong cơ thể muốn bộc phát ra ngoài, sau đó 1 giây, toàn bộ sức mạnh bị đè nén được giải phóng, khiến cho sức mạnh đang ép tôi vỡ tan tành.

"Được lắm, dám phá được cả thuật của ta, cũng xem như có vài phần bản lĩnh."

Tên lão tổ kia nhếch mép.

"Lý Trường Sinh, cảm ơn cậu, có thể cùng cậu chết, tôi mãn nguyện lắm rồi."

Khoảnh khắc đó, Giang Đại Thanh bỗng ghì chặt lấy tôi. Nhưng tôi chỉ nhắm chặt hai mắt, trong đầu khẽ lẩm bẩm.

"Đào Hoa, anh tới đây, em sẽ không giận chứ? Khi anh yêu cả 2 người..."

Đúng, khi đang cận kề với cái chết, tôi đã thừa nhận rằng mình yêu Giang Đại Thanh. Thậm chí tôi còn nhận thấy bản thân yêu cô ấy hơn cả Đào Hoa. Bởi, vì Giang Đại Thanh, tôi có thể chết...

"Chết đi...." Giọng của lão tổ Thẩm gia rền vang như sấm.

Nhất định hắn rất muốn nhìn thấy tôi tan xương nát thịt, dày vò đau đớn mà chết đi. Nhưng ngay 1 giây sau, bỗng có tiếng nổ vang trời, kinh thiên động địa, nó khiến cho tai tôi ù đi hết cả, đau đầu chóng mặt không kịp định hình. Rồi tôi cố gắng mở hai mắt ra, nhưng tôi phát hiện, cái sức mạnh ban nãy đang lao đến mình thêm lần nữa.

Trong không trung không biết từ khi nào mà bầu trời tối đen, một tia sét từ trên cao giáng xuống, mang theo ánh sáng chói lọi. Khoảnh khắc ấy, tên lão tổ bỗng chuyển sự chú ý của mình lên cao, hắn ngẩng đầu rồi nhìn bầu trời kỳ quái, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Thời khắc độ kiếp đã đến, đây chính là cơ hội cuối cùng của ta."

Thẩm Thiên Quân đứng đờ đẫn ra đó, ban đầu ông ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần được ngắm nghía cảnh tượng tôi bị tan xương nát thịt, nhưng thật không ngờ rằng, lão tổ lại thu sức mạnh về.

"Lão tổ, sao ngài không giết tên tiểu tử đó?"

Thẩm Thiên Quân gào lên, nhưng tên lão tổ quay phắt lại tát cho hắn bốp một cái.

"Câm ngay, chuyện của ta, ngươi dám dạy sao?"

Sau đó, hắn trợn mắt nhìn sang tôi.

"Đáng tiếc, tế vật cuối cùng không dâng được cho Ngũ Phương Thần Đế, chính ngươi đã phá hỏng chuyện tốt của ta, mau mang tế phẩm ra đây..."

Tôi sợ hãi ghì chặt lấy Giang Đại Thanh.

"Tên tà đạo nhà ngươi hãm hại biết bao mạng người, nếu trời cao có mắt, nhất định sẽ không cho ngươi độ kiếp thành công." Tôi phẫn nộ nói lớn.

Lúc này trong không gian lại vang lên tiếng sấm ban nãy, nó như nhắc nhở tên lão tổ kia rằng lôi độ đã đến, nếu không bắt đầu ngay thì chắc chắn sẽ bị bỏ lỡ.

Cuối cùng hắn ta cũng sợ hãi.

"Bỏ đi, cứ cho ngươi sống thêm chút nữa, đợi ta độ kiếp xong sẽ không tha cho ngươi."

Nói rồi, hắn ta một chân quỳ gối trên đất, chân kia làm trụ, trong chớp mắt hắn đã bay vọt lên trời, rồi đứng hẳn trên đỉnh cung điện. Tòa đại điện vẫn sừng sững đứng đó, lộng lẫy và đẹp như một giấc mơ.

"ĐÙNG...."

Tia sét sáng quắc đánh ngay vào đỉnh đầu lão rổ, cả người hắn không hề nhúc nhích, như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí tôi còn thấy hắn đang nhắm mắt tận hưởng cảm giác này.

Tất cả mọi người dưới khán đài đều trở nên ngây ngốc, có người còn bất giác đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên không chớp mắt.

"ĐOÀNG...."

Tia sét tiếp theo lại 1 lần nữa giáng xuống, nhưng cơ thể hắn ta vẫn không bị gì.

"ĐÙNG..."

"ĐÙNG..."

Những tia thứ 3, thứ 4 rồi thứ 5 cứ liên tiếp lóe lên, cả người lão Tổ bắt đầu có chút xao động, nhưng rất nhanh đã ổn định trở lại.

Triệu Vô Tâm lảo đảo bước lên lễ đàn, cậu ta nắm chặt lấy tay tôi rồi nói yếu ớt.

"Phải ngăn cản hắn, không thể để hắn độ kiếp thành công."

Nhưng tôi chỉ biết cười khổ, chớp mắt 1 cái hắn đã chịu được thiên lôi thứ 5, chỉ còn 4 cái nữa là kết thúc, lấy gì mà ngăn cản đây?

Triệu Vô Tâm ngẩng lên nhìn từng tia sét đánh xuống, vừa nhìn cậu ấy nhếch mép thất vọng.

"Xem ra, nhiệm vụ lần này thất bại rồi."

Thẩm Thiên Quân đứng cạnh cười đắc ý.

"Hahaha... Mặc dù không cống tế phẩm cuối cùng, nhưng lão tổ của ta vẫn thành công..."

Vậy là thiên lôi thứ 6 đã giáng xuống.
Có điều Lúc này, trong không trung tối mịt kia, bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ. Đó là bóng một cánh tay lớn, 5 ngón tay hiện ra rõ ràng, chụm thành một bàn tay hoàn chỉnh.

"Trời ơi, mọi người nhìn xem, trên trời có thứ gì xuất hiện kìa?"

Tôi và Vô Tâm cũng ngẩng lên nhìn, bàn tay ấy càng lúc càng lớn, như bao trọn cả không trung, sự bất thường này cũng khiến cho Thẩm Thiên Quân đứng cạnh sững sờ.

Chứng kiến cảnh tượng ấy làm tôi nhớ đến cánh tay Phật Tổ Như Lai trong Tây Du Ký, Tôn Ngộ Không vì náo loạn thiên cung mà bị Ngài trừng phạt, 5 ngón tay Ngài biến thành 5 ngọn núi rồi nhốt Ngộ Không vào trong...

Chẳng lẽ Phật Tổ đang hiển linh ư?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info