ZingTruyen.Com

New World

Boss lúc này hiện đang trong một giấc mơ rất dài. Cô nhìn thấy cả cuộc đời của mình. Nhìn thấy những nỗi đau cô đã phải chịu. 
Hình ảnh của những gã tự cho mình là nhà khoa học tài ba cười nói với nhau, bọn chúng không ngừng đắc ý với "món đồ" chúng tìm được.

"Con nhóc đó tuyệt thật, nó là vật chứa để đựng các loại năng lực khác "
.
.
Những đứa cùng nhau cười đùa, lập lên kế hoạch về một tương lai được tự do.

"Cùng đi trốn nào"
.
.
.
Viễn cảnh quá khứ tàn khốc,những đứa trẻ ấy không ngừng gửi gắm hi vọng

"Chạy đi, cậu phải sống sót. Sống thay cho phần của bọn tớ. Chạy đi, làm ơn chạy đi…"

Phải, năng lực của cô là vật chứa. Cô có thể đánh cắp siêu năng lực của người khác, chỉ bằng cách hút lấy nó đến khi chủ sở hữu trở thành người thường, hoặc chủ sở hữu sẽ chết. Cô không khác biệt với các Sweet Heart. Cô là một thí nghiệm đã trốn khỏi trái đất. Cô chịu sự dày vò từ các nhà nghiên cứu, họ bắt cô phải hấp thụ năng lực, biến cô thành một người phục vụ cho chiến tranh. Cô đã bỏ trốn để tìm tự do cùng những người khác.
.
Cái giá phải trả cho sự tự do ấy là gì? 
.
Bạn bè, người thân. Không còn ai cả.

Và cô đã mang hy vọng ấy rời xa khỏi hành tinh kia. Tự tìm một vùng đất, tự thỏa hiệp, tự dựng lên New World. Dựng lên một nơi hòa bình và không có đau thương. 

----------

"Chiến tranh là điều tất yếu phải xảy ra lúc này" 

Dannis im lặng nắm lấy bàn tay cô độc của người con gái quanh năm khoác lên mình chiếc áo hoodie đen. Họ đang chuẩn bị để nhìn vũ trụ nổi loạn một lần nữa. 

.
.
.
"Một tạo vật hoàn hảo, đôi cánh này, năng lượng này. Thứ vũ khí này sẽ mang lại chiến thắng cho chúng ta. Nó có thể hoạt động ở cả chiến trường và hậu phương."

"Đôi cánh của thiên thần sa ngã này. Ngươi sẽ lấy tên là 'Lucifer's Daughter'" 

"THẬT BÁNG BỔ, các ngươi lại dám khoác lên một thứ vũ khí mang hình hài của công chúa xứ Nebula? Và đặt tên nó là đứa con gái của Lucifer?  Đó là sự xúc phạm dành cho Chúa"

Cô đang mơ lại về đứa trẻ đầu tiên cô nuôi nấng như con đẻ của mình. Death, cô bé ấy là một tạo vật được khoác lên mình một dáng hình của loài người. Là một vũ khí hoàn hảo, một "con người" được tạo ra nhờ khoa học kĩ thuật. Hoàn toàn bằng da bằng thịt, nhưng lại chẳng có linh hồn. Nàng thiên thần ấy được tạo ra như một thứ vũ khí tối thượng, chỉ để phục vụ chiến tranh. Đôi mắt đỏ trầm luôn mang nét u buồn. Đôi môi đỏ nhưng chẳng bao giờ biết nở nụ cười. Chiến đấu không chút lưu tình. Cướp đi sinh mạng đối thủ khiến cả ngân hà khiếp sợ. Death lúc ấy như một con rối để bị kẻ khác giật dây điều khiển. Nếu cô bé ấy có chết cũng sẽ chẳng ai tiếc thương. 
.
"Này, phải cười lên chứ? Sao lại để bản thân u buồn như thế."

"Cô không phải vũ khí, cô có cuộc sống của riêng mình."

Đó là những lời Leveret đã nói trong khi đang chiến đấu với chính đối thủ. Cô không hỏi, là cô muốn thứ vũ khí này có linh hồn. Cô điều khiển mọi thứ, việc nắm giữ "Lucifer's Daughter" là có thể. Nhưng đơn giản là cô muốn đấu để tiện nói chuyện với kẻ giống y hệt mình thôi. 
.
"Chiến tranh đã kết thúc, Lucifer's Daughter phải bị xử tử vì quá nguy hiểm"

"TÔI PHẢN ĐỐI, nhân danh nữ chủ nhân của New World tôi sẽ chịu trách nhiệm với Lucifer's Daughter" 

"Rất tiếc khi phải nói rằng cô không đủ thẩm quyền để làm điều đó" 
.
.
Vụ nổ liên ngân hà xảy ra ngay lúc phán xử Lucifer's Daughter. Tất cả xảy đến vì sự nhiễu loạn "công chúa". Sau vụ nổ ấy, nàng thỏ biến mất. Thứ vũ khí hủy diệt ấy cũng biến mất. Không một chút vết tích nào còn tồn tại. Và những kẻ coi đứa con gái của Lucifer biến mất là một cách hay. Nên chẳng có cuộc tìm kiếm nào xảy ra cả. Dù vậy cô vẫn luôn lo sợ khi đứa trẻ của cô bị phát hiện là gì. 

 Bản thân Lucifer's Daughter lúc ấy tự tạo ra linh hồn của riêng mình nhưng không một chút kí ức. Là cô ngày ấy lén biến nhỏ Death để mang cô nhóc không chút kí ức ấy hoàn toàn thành một đứa trẻ mấy tháng tuổi. Nuôi dạy một thứ vũ khí thành một con người. Ngày ấy Sara chỉ mới 4 tuổi. Đó là những đứa trẻ đầu tiên của New World. 

"Chị ơi 1 + 1 là bằng 2"

"Chị ơi, có từ này trong sách em không hiểu"

"Chị ơi em sau này sẽ trở thành chiến binh mạnh nhất"

"Tại sao Sara lại cao hơn em cơ chứ?" 

"Em chỉ được sử dụng năng lực điều khiển băng thôi. Mấy cái kia không cần thiết" 

Từng khoảnh khắc cô nuôi dạy Sara và Death như thước phim quay chậm được tua lại. Rồi thêm những đứa trẻ khác đến đây, về lâu dài tạo nên cả một nơi như hiện tại. Nhưng cô vẫn luôn che dấu thân phận thật sự của Death. Cô chưa bao giờ nói vì sao Death chẳng thể cao hơn nữa, vì đó vốn là chiều cao đã được ấn định sẵn. Cô không bao giờ muốn nói Death có thể bay bằng cánh trên khắp bầu trời, vì cô sợ họ sẽ nhận ra cô nhóc ấy là gì. Cô không muốn đứa trẻ của cô biết rằng tay mình từng được nhuốm đầy máu đỏ. Cô không muốn nó sống cuộc đời như một thứ vũ khí phục vụ cho chiến tranh. Giống y cô của năm đó. Cô cũng đã rút bớt khỏi cơ thể Death một phần sức mạnh. Và việc chứa đựng dù chỉ một phần ba năng lực ấy cũng đã khiến cô đau đớn vì quá tải trong một thời gian. Cô tự hỏi những kẻ cầm quyền tạo ra nàng thiên thần này có còn nhân tính hay không. Có lẽ là họ không còn. 

-----------------------

Canary vội vã chạy vào , thở dốc và nói to

"Cấp báo! Có một đoàn gồm 10 con No Eyes đã xuất hiện ở vùng biên giới hướng 3 giờ" 

Giấc mơ của Boss chấm dứt. Để lại một tương lai mới vẫn đang chờ. 

-----------------------

Họ đang ngồi ở vị trí khách mời của buổi tiệc. Sara hôm nay phá lệ mặc quân phục của liên minh Opperchurs để đi dự lễ. Mái tóc dài được cô cột gọn gàng như những nữ quân nhân. Ái My mặc luôn áo dài của đất nước cô, với mái tóc dài để xõa qua vai. Ý Linh dù ghét vẫn mặc lên người một chiếc đầm lolita kiểu Trung cách tân. Death vẫn trung thành với phong cách của mình. Cô chọn một chiếc váy gothic cổ với màu đen là chủ đạo xen với đỏ dài qua đầu gối, giữa ngực áo là một ghim cài hình đóa hồng đỏ nở rộ. Mái tóc trắng hay để xõa được tết lại gọn gàng. Đây có lẽ là sự tôn trọng cuối cùng mà cả nhóm có thể đem đến cho buổi tiệc này. 

- Thế giờ mình thật sự phải chúc phúc cho mẹ này à? - Sara một tay chống cằm chán ngán nhìn lên lễ đường

- Đương nhiên là không rồi - Ý Linh cười cười nói

- Nhìn xem con mụ đó có chồng mà mặt vênh váo đé* chịu được - Death vừa ngồi chéo chân vừa khoanh tay nói 

- Đó là bông cứt lợn cắm trên cát biển - Ái My lên tiếng 

- Chắc kèo này hôn nhân chính trị - Ý Linh chỉnh lại cài tóc rồi nói

- Chứ còn gì nữa, gặp tôi là chú rể tôi trốn đi từ lâu rồi - Sara tiếp lời

Cả bốn đang ngồi ở vị trí dành cho khách mời. Nhìn chung thì tất cả đều chẳng cảm thấy vui là bao. Ngược lại, họ chỉ muốn trù ẻo cho cuộc hôn nhân này bị phá nát luôn cho rồi. Nhưng họ vẫn phải tỏ ra bình thường hết mức có thể. Vì sự hòa bình của hai nơi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com