ZingTruyen.Com

[NBN] [ĐN] [XK] [TỰ VIẾT] [Hoàn]Đảo Lộn Ỷ Thiên

Chương 12: Đoàn tụ

tam-sinh

Mọi thứ diễn ra đều giống như trong lịch sử, Trương Vô Kỵ ra sân đánh thế ngoại công mình, Y lần lượt đánh thắng các phái Không Động, Hoa Sơn, Côn Lôn, Thiếu Lâm.

Bây giờ chỉ còn lại phái Võ Đang và Nga Mi chưa xuất trận.

Bên dưới bây giờ là phái Nga Mi Diệt Tuyệt sư thái ra trận, bà ra tay tàn độc, chiêu chiêu đều muốn dồn Trương Vô Kỵ vào chỗ chết, nhưng Y cũng không phải dạng vừa, nhanh nhẹn né tránh những sát chiêu đó, Y sử dụng Càn Khôn Đại Na Di tâm pháp, để khắt chế những chiêu thức tàn nhẫn của Diệt Tuyệt sư phái.

Hai người, ngươi đến ta đi, ra tay nhanh vô cùng, những người võ công thấp xung quanh đều chỉ nhìn thấy được tàn ảnh của họ, nhóm người của Trương Kỳ Phong thì đứng trên ngọn núi gần đó quan sát tất cả kể cả đám người của triều đình đang mai phục dưới chân núi.

Nhưng Trương Kỳ Phong cũng không ra lệnh giết đám người đó, vì ở bên ngoài đã có người của hắn mai phục sẵn chỉ chờ một tiếng ra lệnh của hắn, thì nơi này sẽ máu đổ thành sông. Trương Kỳ Phong đang chờ, chờ thử xem những người tự xưng là danh môn chính phái sẽ làm ra chuyện gì khi biết cha mẹ hắn còn sống a.

Lúc này trận đấu bên dưới cũng đến hồi kết, Trương Vô Kỵ tung một chưởng đánh bay Diệt Tuyệt sư thái, một chưởng này tuy không vận hết nội lực nhưng cũng khiến Diệt Tuyệt sư thái bị thương, tay cầm Ỷ Thiên kiếm cũng phải buôn ra.

Ba người Chu Chỉ Nhược, Tĩnh Huyền và Đinh Mẫn Quân bay lại chụp thanh kiếm, Trương Vô Kỵ thấy vậy cũng bay lại, đánh bay Tĩnh Huyền và Đinh Mẫn Quân, khi một cước sắp trúng Chu Chỉ Nhược thì Y liền tránh đi, hai người ở trên không trung liếc mắt nhìn nhau.

Khi cả hai đều tiếp đất, Trương Vô Kỵ hơi cười nhìn Chu Chỉ Nhược còn Chu Chỉ Nhược thì ôm chặt thanh kiếm ngượng ngùng xoay đầu đi, Đinh Mẫn Quân thấy thế thì tức giận, châm chọc nói: " Chu sư muội, quả nhiên Y đối với ngươi không như những người khác a."

" Không....không phải...."Chu Chỉ Nhược luống cuống nhìn Diệt Tuyệt sư thái, chỉ thấy bà ta mắt lạnh như băng nhìn nàng chằm chằm. Diệt Tuyệt sư thái tức giận hỏi: "Chỉ Nhược con muốn khi sư diệt tổ sao?"

Nghe bà nói thế Chu Chỉ Nhược càng hoảng loạn lắp bắp giải thích: " Không phải....sư phụ con
...con không có..."

Đinh Mẫn Quân lại lên tiếng chỉ trích: " Vậy tại sao y lại để cho ngươi đoạt kiếm dễ dàng như vậy, nói không có gian tình thì ai mà tin chứ!"

Chu Chỉ Nhược mặt mày trắng bệch lắc đầu liên tục nói: " Con không có....sư phụ con không có."

"Chỉ Nhược một kiếm giết chết tiểu tử đó, nếu không ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi sư môn!" Diệt Tuyệt hậm hực ra lệnh.

Chu Chỉ Nhược càng hoảng loạn mở lớn đôi mắt nhìn Diệt Tuyệt sư phái, rồi lại nhìn Trương Vô Kỵ không biết phải làm sao? Diệt Tuyệt thấy nàng trằn chờ thì càng tức giận, lạnh giọng thúc giục: " Chỉ Nhược mau một kiếm giết chết y, mau lên!!"

Trương Vô Kỵ giương mắt nhìn Chu Chỉ Nhược không nói lời nào,  Chu Chỉ Nhược đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn Trương Vô Kỵ như muốn nói [ Trương công tử thật sự xin lỗi huynh, ta không thể cãi lời sư phụ, huynh đừng trách ta] rồi cầm chặt Ỷ Thiên kiếm đâm về phía Trương Vô Kỵ.

Trương Vô Kỵ hơi khó tin mở to đôi mắt nhìn thanh kiếm sắp đâm vào ngực mình.

"Công tử"

"Tiểu huynh đệ"

"Tăng A Ngưu"

Tiểu Chiêu, Ân Ly và nhóm người Minh giáo đồng loạt la lên.

Ngây lúc thanh kiếm sắp đâm tới ngực của Trương Vô Kỵ thì bỗng nhiên ba viên đá bay tới với tốc độ cực nhanh, viên thứ nhất thì bay tới với kình lực cực nhanh bắn thẳng vào thanh kiếm làm cho nó bật ra xa cấm mạnh xuống đất tạo ra tiếng vang lớn.

Viên thứ hai thì kình lực thấp hơn bắn vào Chu Chỉ Nhược làm cho nàng lùi lại phía sau phun ra ngụm máu, viên thứ ba thì bay về phía Trương Vô Kỵ kình lực thì càn thấp bắn thẳng vào trán của y tạo ra vết đỏ sưng.

Những viên đá bay rất nhanh nhất thời làm cho tất cả mọi người chưa kịp phản ứng.

Trương Vô Kỵ liền ôm chỗ bị trúng hơi nhăng mặt, lúc này một giọng nói lạnh nhạt có chút tức giận vang lên: " Tiểu Kỵ khi nào thì huynh mới chịu bỏ cái tật mê gái này đây hả, ra đường đừng nói huynh là đại ca của đệ a!"

Lúc này mọi người mới hoàn hồn lại giật mình cảnh giác nhìn xung quanh, Trương Vô Kỵ hoang mang khi nghe giọng nói đó, từ từ quay lại nhìn về phía giọng nói kia phát ra, năm người từ trên không bay xuống dẫn đầu là một nam nhân huyền y, gương mặt được che giấu dưới cái mặt nạ tinh xảo, lạnh lùng thần bí, phía sau là hai nam, hai nữ.

Ai nấy cũng lạnh nhạt xuất trần, khi thấy rõ gương mặt của năm người đến Lục đại môn phái và Minh giáo đều giật mình kinh hãi, năm người này đều là những nhân vật nguy hiểm trong giang hồ, nam nhân huyền y là Cung Chủ Âm cung Trương Kỳ Phong còn bốn người sau lưng là tứ đại trưởng lão của Âm Cung họ đều là những nhân vật thần bí chưa ai biết mặt......

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com