ZingTruyen.Info

Minh Hon

Tôi hờ hững đặt túi xách đằng sau lưng, trấn định nhìn về phía trước. Bất chợt anh ta nghiêng người vòng tay qua người tôi, trong phút ấy tôi bất chợt hoảng loạn muốn đưa tay đẩy anh ta ra thì giọng nói lạnh tanh mang vẻ giễu cợt:

"Tôi chỉ giúp cô thắt dây an toàn thôi. Cô cần gì phải phản ứng mạnh mẽ vậy? Tôi cũng chưa làm gì cô kia mà."

Tôi trừng mắt nhìn anh ta, không nói câu gì. Sau khi cài dây an toàn xong anh ta trở về vị trí của mình đặt tay lên bánh lái trấn tĩnh lái đi. Tối muộn như vậy, ngoài đường cũng chẳng còn thấy ai đi lại. Ánh sáng chiếu xuống sáng rực cả một khoảng. 

"Cô ở đấy lâu chưa?"

Giọng nói bất chợt vang lên, tôi ú ớ một hồi rồi đáp lại:

"Gần 5 tháng rồi. Sao vậy? Anh có ý kiến gì sao?"

"Không!"

"Ừ!"

Chiếc xe cứ bình ổn đi trên đường sau đó dừng lại trước một căn hộ có chút cũ, anh ta càng nhíu chặt chân mày. Tôi không quá để ý đến biểu cảm khuôn mặt kia tháo dây an toàn mở cửa bước xuống không quên quay lại chào anh ta một câu rồi lên thẳng nhà không thèm ngoái đầu lại. Không biết anh ta dừng ở đó bao lâu rồi mới động bánh lái đi. Tôi mở cửa bước vào phòng, cơ thể mệt rã rời tới mức cúi người xuống cởi giày ra cũng chẳng buồn động. Sau khi vứt túi xách lăn lóc trên ghế tôi lấy một chiếc khăn bước vào phòng tắm ngâm mình trong bồn nước ấm mới thấy cơ thể thoải mái rất nhiều, vậy mà tôi lại ngủ quên mất...

Một bàn tay lạnh lẽo luồn vào cổ tôi, sau đó ôm xuống sau đầu gối nhấc bổng cơ thể tôi lên. Tôi mơ màng, thấy gương mặt của Cố Khang Tần áp xuống gần mặt tôi mới mở trừng mắt nhìn chằm chằm anh ta. Cơ thể dãy dụa, tôi muốn đẩy hắn ra nhưng hoàn toàn chịu trận.

"Đừng náo, nàng đã tắm rất lâu rồi."

Hắn ôm lấy cơ thể không một mảnh vải nhẹ nhàng đặt lên giường, trong phút ấy liền nhanh chóng nằm đè lên người tôi. Tôi hốt hoảng, đưa tay lên đẩy ngực hắn, tức giận quát:

"Anh làm gì vậy? Xuống khỏi người tôi mau."

"Người đàn ông đưa nàng về là ai?"

GIọng nói nhẹ nhàng thoảng bên tai cô, một cảm giác mềm mại di chuyển từ đỉnh đầu dần xuống gương mặt đang ửng đỏ. Hắn hôn lên sống mũi cô di chuyển ra sau tai cắn nhẹ lên vành tai, tôi bất giác rùng mình rên khe khẽ.

"Không ai cả, anh ta là sếp của tôi."

"Ồ! Sếp sao?"

Hắn mơn trớn kích thích vào chỗ nhạy cảm, bàn tay lần mò xuống khuôn ngực đầy đặn mướt nhẹ trên nhũ hoa. Cơ thể tôi run lẩy bẩy, tiếng nói đến miệng liền bị hắn chặn lại. Hắn cúi xuống gặm nhắm đôi môi mềm mại đến sưng đỏ, đầu lưỡi tham lam càn quét bên trong khoang miệng cuốn hết dưỡng khí của tôi. Bị hôn đến mềm nhũn cả người, tôi không còn sức chống trả. Ánh mắt hiện lên vẻ mê man. Tôi vòng tay qua cổ hắn, đáp lại nụ hôn của hắn. Môi lưỡi dây dưa với nhau đến khi không thể tiếp tục vì thiếu dưỡng khí hắn mới chịu tha.

"Nàng... ta không muốn ngửi thấy bất kì một mùi hương nào của người đàn ông nào khác trên cơ thể nàng." 

Cố Khang Tần di chuyển xuống cổ tôi, hắn dừng trên xương quai xanh tinh xảo mở miệng cắn mạnh nó đến rớm máu. Tôi thở hắt một tiếng, cau mày đẩy đầu hắn ra:

"Anh tuổi chó à? Sao cứ thích cắn vào cổ tôi?"

Hắn nhếch khóe miệng cười khẽ, không chỉ là cắn vào cổ. Vi phu nàng còn có thể cắn nhiều chỗ khác đấy. Cố Khang Tần xoa nắn đôi gò bồng thành nhiều hình dạng khác nhau, hắn cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa day nhẹ, bất ngờ đến tôi cong người chịu kích thích.

Bàn tay kia cũng không yên phận lần mò xuống bên dưới vuốt ve đôi chân chạm dần đến nơi cấm địa. Tôi bất giác khép chặt chân vào không cho hắn tiếp tục. Hắn bày vẻ không hài lòng cắn mạnh lên nhũ hoa, tôi a lên một tiếng giãy dụa. Bàn tay lạnh lẽo nhanh chóng thâm nhập vào bên trong.

"Ướt đến vậy rồi sao? Nàng ngày càng nhạy cảm rồi đấy?"

"Anh... vô sỉ."

"Ha!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info