ZingTruyen.Info

Mileapo Chua Lanh

- Thưa ngài giáo sư tiến sĩ khó tính... Cho hỏi ngài có còn độc thân không ạ?

Đáp lại nụ cười ngọt ngào của em là ánh mắt bén như dao của chồng mình. Giọng nói trầm hơn mọi khi, rõ ràng là lúc sáng như thế anh ta vẫn chưa thỏa mãn.

- Tôi có vợ của mình rồi! Vợ của tôi luôn hôn tôi mỗi sáng, cậu rõ ràng không phải.

Không để chồng mình phát tiết thêm, em tiến đến cho anh ta một nụ hôn sâu. Đầy chủ động, không dục vọng. Chỉ có tình yêu ngọt ngào mà em luôn muốn thể hiện.

Sau mấy phút dây dưa, em thoát ra với tình trạng thiếu oxi. Hít thở thật sâu vài nhịp sau đó mới nũng nịu cất lời.

- Không phải Po đã nói sẽ bù cho chồng sao? Sao chồng còn nỡ giận PoPo chứ...

Em thút thít trong lòng anh, mũi khịt khịt như đang khóc nhưng lại chẳng có giọt nước mắt nào. Phía trên, Mile với vẻ mặt bất lực nhìn đỉnh đầu của người yêu.

*Đáng yêu như này, đúng là không thể giận lâu được. *

- Được rồi, tôi không bắt nạt em nữa. Về nhà thôi bạn nhỏ!

- Vậy... Vậy bây giờ bạn nhỏ này có phải vợ của Phakphum không ạ?

- Phải, phải mà. Luôn là vợ ngoan của Phakphum tôi.
__________

Mới đó đã gần 1 tháng kể từ khi P'Mile bắt đầu đứng lớp. Dù là khó tính, nhưng anh giảng bài rất dễ hiểu, điều đó làm cho các sinh viên dần có thiện cảm với anh hơn.

Buổi học hôm nay vẫn như những lần trước, P'Mile với vẻ mặt ôn nhu ngồi trên ghế đợi mọi người ôn bài trước khi kiểm tra.

Daddy💗: Vợ có muốn trả bài không? Tối qua anh thấy em học bài...

Bé yêu💕: Có ạ! Lát anh gọi bé lên nha.

Apo ngồi nhìn điện thoại cười tủm tỉm. Thiên vị, rõ ràng là quá thiên vị. Rời mắt khỏi điện thoại, bắt gặp ngay ánh mắt ngọt ngào của P'Mile dành cho mình.

Em từ tốn gửi hai nụ hôn gió, thành công làm Mile Phakphum cười tít mắt.
__________

Hôm nay là một ngày cuối tuần, vào ngày này mỗi tuần, các giảng viên điều phải họp để thông qua kế hoạch của tuần mới.

Vẫn như mọi khi, Po ngoan ngoãn ngồi ở băng ghế ngay hành lang đợi anh tan họp. Quả thật là nhàm chán, so với đống bài tập mà anh giao còn nhàm chán hơn nhiều.

Ngồi được một lúc, bé mèo lười lại lim dim đôi mắt. Cố dụi dụi mấy hồi lại lăng ra ngủ ngon lành. Ngon đến nổi chồng mình tan họp cũng không hay.

P'Mile vừa ra đến cửa đã thấy dáng vẻ đáng yêu ấy, định bụng sẽ tiến lại bế em về nhà. Ai ngờ vừa tiến được mất bước đã bị một nữ sinh viên ngăn lại.

- Thầy! Em thích thầy.

Cô gái người Ý nhìn anh với vẻ mặt tự tin, tay chìa ra hộp socola bọc giấy đỏ.

- Tôi có...

Chưa kịp nói hết câu, P'Mile đã bị cô ta cắt ngang.

- Em biết, thầy làm ba đơn thân cũng không sao. Xã hội bây giờ làm gì có ai lại bàn tán mấy chuyện ấy. Em sẽ cùng thầy chăm sóc đứa nhỏ. Trẻ em cũng rất dễ thương mà.

Mile Phakphum cười lớn, không nhịn được mà một tay ôm bụng, một tay run run chỉ về hướng con mèo ngốc đang bướng bỉnh ngồi cách đó không xa.

Apo đang ngủ ngon thì bị một giọng nữ đánh thức, vừa hay chứng kiến được một màng tỏ tình đầy cảm lạnh. Ghen muốn nổ mắt rồi.

- Trẻ con của tôi ở đó, cô chăm không nỗi đâu. Hahaahahaha

Cô gái đó thuận theo hướng tay của P'Mile mà nhìn, giật mình hoảng hốt khi thấy Apo ngồi khoanh tay giận dỗi. PoPo nhìn cô ta đăm đăm rồi hét lớn:

- CHỒNG CỦA TÔI!
__________

Bước lên xe với vẻ mặt khó chịu. Em giận lây qua cả chồng mình.

- Anh xin mà, anh đâu có lỗi đâu vợ ơi!

- Con khỉ ấy! Lỗi tại anh tất. Không phải vì anh đẹp trai cho lắm vào thì là gì...

- Anh chỉ đẹp trai thôi sao?

- Xừ. Chồng của em có nhiều hơn thế. P'Mile của bé, bên ngoài đẹp trai. Bên trong lắm tiền, tính tình ôn nhu. Vô cùng thấu hiểu lòng người, chiều người yêu số một. Lúc nào cũng đội bé lên đầu, tâm lý số một. Nói chung là tuyệt nhất!

Apo kể về anh với đôi mắt long lanh, vẻ mặt tự hào hết cỡ. Như cá gặp nước, PoPo kể về Phakphum của mình với nụ cười ngọt ngào trên môi

- Vậy người tuyệt nhất này là của ai?

- Của Nattawin, không được giành.

- Po lo xa, ai có thể giành Mile Phakphum với em. Anh sinh ra, là thuộc về em mà...

Apo ngại ngùng dụi mặt vào ngực anh, ai dạy cái thói ngọt ngào đấy không biết. Nhưng mà em thích!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info