ZingTruyen.Info

[ Mikey x Y/n ] Cô Nàng Câm.

Chap 1

Anzin07


.....

Em là 1 cô gái đáng thương. Khi sinh ra, em tưởng rằng em có 1 gia đình hạnh phúc. Nhưng khi em lên 5 tuổi thì em không thể nói. Khác với những đứa trẻ bình thường. Những đứa trẻ khác khi sinh ra thì tầm 2 - 3 tuổi sẽ biết nói. Nhưng em thì không!

Ba mẹ em bắt đầu lo lắng rồi đi khám bác sĩ. Khi khám bác sĩ đã phẩm đoán rằng em bị câm từ lúc mới sinh ra rồi. Sau đó ba mẹ em bắt đầu chán ghét em và thương em gái em nhiều hơn. Em gái em hiện nay đã tròn 1 tuổi rồi.

Ba mẹ vì quá chán ghét em nên ba mẹ em bắt đầu canh lúc em ngủ thì ẫm đi 1 nơi nào đó. Khi em thức dậy đã thấy mình ở 1 con hẻm nhỏ.

Em sợ hãi..

Em khóc lóc...

Nhưng không ai quan tâm em cả..

Nhưng may mắn có 1 cậu trai trẻ đã cứu tấm thân nhỏ bé này. Cậu thiếu niên đó có mái tóc màu đen và cộng thêm đôi đồng tử đen láy vô tận. Cậu thiếu niên cất giọng lo lắng và hỏi han về phía em.

???: "Em có sao không? Ba mẹ em đâu mà để em 1 mình thế này?" Cậu thiếu niên ngồi trước mặt em mà hỏi han.

Em lắc đầu..

???: "Em không nói được sao? Vậy anh dẫn em về nhà anh nhé?" Cậu thiếu niên cười hiền rồi dang tay ẫm em lên.

Em cảm nhận được hơi ấm của cậu thiếu niên ấy. Rất ấm áp..

Khi cậu thiếu niên đó ẫm em về đến nhà thì em thấy 1 người ông lớn tuổi đang nhăm nhi tách trà và đang đọc báo. Khi người ông đấy nghe tiếng mở cửa thì ông lên tiếng.

???: "Mày về sớm thế Shin? Rồi ai kia?" Người ông đó nhìn chằm chằm vào em. Em khẽ run lên làm cậu thiếu niên cũng gấp gáp dỗ dành em.

???: "Ông à! Con bé sợ đấy ạ" Cậu thiếu niên ôm chặt em rồi vào nhà

???: "Con bé này con ai vậy?" Người ông tò mò liền hỏi cậu thiếu niên kia

???: "Con không biết nữa, Lúc con đi ngang thì thấy con bé ngồi trong con hẻm á" Cậu thiếu niên đặt em ngồi xuống ghế rồi vội giải thích

???: "Tội nghiệp vậy sao? À mà con bé tên gì thế?" Người ông uống 1 ngụm trà rồi hỏi tiếp

???: "Con không biết? Hỏi em ấy thử xem" Cậu thiếu niên cũng bất giác tò mò nhìn em

???: "Em tên gì thế?" Cậu thiếu niên nhìn em rồi hỏi tiếp

Em lắc đầu ý muốn không thể trả lời..

Cậu thiếu niên và ông nhìn cũng hiểu đôi chút cũng chả hỏi thêm. Ông ấy liền bảo.

Mansaku:" Chào con nhé! Ta tên Sano Mansaku, là ông của thằng nhóc đó" Ông ấy nhìn em rồi cười hiền

Shinichirou: "Chào em nhé, anh tên Sano Shinichirou" Shinichirou nhìn em rồi cười tươi

Em gật đầu nhẹ.

Shinichirou: "Vậy em có đồ thay không?" Shin tò mò nhìn em rồi hỏi

Em khẽ lắc đầu.

Mansaku: "Vậy lấy đỡ áo của thằng nhóc kia đi Shin" Ông ấy nhìn Shin rồi trả lời

Shinichirou: "À vâng! Vậy em mặc đỡ đồ của con trai nhé! Lần sau anh sẽ mua đồ cho em" Anh Shin nói xong rồi thì ẫm em lên 1 căn phòng.

Khi vào thì em chắc chắn rằng đây là phòng của 1 thằng con trai cỡ tuổi em hoặc lớn hơn 1 - 2 tuổi. Anh Shin đặt em ngồi lên giường rồi kiếm đồ cho em bận đỡ. Khi đang loay hoay kiếm thì anh Shin đã kiếm được 1 cái áo thun nhỏ và 1 cái quần thể dục đen ngắn.

Shinichirou: "Chắc cái áo với cái quần này em mặc vừa đấy, anh lấy cái nhỏ nhất trong tủ đồ nó rồi" Shin nói xong thì ẫm em vào nhà tắm.

Anh Shin xả nước ấm vào bồn cho em tắm. Khi xả nước ấm xong thì anh Shin nhẹ nhàng cởi bỏ áo và quần của em để tắm cho sạch sẽ.

1 lúc tắm xong thì em mặc bộ đồ của thằng nhóc mà anh Shin nói. Khi mặc xong thì em cảm thấy khá thoải mái vì rộng. Đang ngẫm nghĩ 1 lúc thì anh Shin cất tiếng hỏi.

Shinichirou: "Em ăn gì chưa?" Anh Shin nhẹ nhàng hỏi

Em khẽ lắc đầu.

Shinichirou: "Vậy xuống dưới anh làm đồ cho em ăn nhé?" Anh Shin ân cần hỏi

Em gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Khi Shin nhận được câu trả lời thì cậu ẫm em xuống dưới nhà. Vừa xuống thì thấy ông Mansaku đang ngồi uống trà.

Ông thấy em và Shin xuống thì liền cất tiếng.

Mansaku: "Để con bé ở đây đi Shin, mày vô làm đồ ăn đi" Ông ấy nhìn Shin rồi ra lệnh

Shinichirou: "Dạ, con biết rồi màaa" Shin ỉu xìu rồi nhẹ nhàng để em ngồi vào bàn đối diện với ông.

Khi anh Shin đã vào bếp thì ông Mansaku ở ngoài mới lên tiếng hỏi em.

Mansaku: "Con muốn đi học không?" Ông ấy nhẹ nhàng nhìn em rồi hỏi

Em ngẫm nghĩ 1 hồi rồi gật đầu.

Mansaku: "Vậy đợi con đủ tuổi ông sẽ cho con học chung với cháu của ông nhé?" Ông ấy cười hiền nhìn em

Em cũng cười tươi rồi gật đầu đồng ý.

Khi 2 ông cháu đang nói chuyện với nhau thì ngoài cửa bỗng có tiếng nói của 1 người con trai.

???: "Ông ơi con về rồi" Cậu con trai ấy bước vào nhà.

Mansaku: "Về rồi thì lên tắm rửa rồi ăn cơm" Ông Mansaku nhìn cậu con trai ấy

???: "Con biết rồi! Ủa mà ai đây ông?" Cậu con trai thấy em liền chạy lại hỏi

Mansaku: "À 1 cô bé tội nghiệp được anh con dẫn về" Ông ấy giải thích cho cậu con trai ấy

???: "À vậy hả! Vậy cậu tên gì thế?" Cậu con trai ấy nhìn em hỏi

Em nhìn vậy con trai ấy mà không trả lời cũng không dùng hành động gì hết. Cậu con trai ấy mất hết kiên nhẫn liền nói tiếp.

Manjirou:" Tôi tên Sano Manjirou, rất vui được gặp" Manjirou nói xong thì em liền gật đầu. Cậu có vẻ khó hiểu liền nhìn qua ông.

Mansaku: "Con bé hình như không thể nói" Ông ấy phán đoán

Em gật đầu rồi ông ấy cũng hiểu nên hối thúc Manjirou lên tắm rửa để xuống dùng bữa.

Khi anh Shin làm xong đồ ăn thì anh ấy bưng ra bàn. Rất nhiều đồ ăn ngon a..

Khi bưng ra hết thì anh Shin ngồi kế em. Cậu nhóc Manjirou tắm xong cũng chạy xuống ngồi kế ông mình.

Khi mọi người ăn xong thì anh Shin dọn dẹp và rửa chén, bát.. Bỗng ông Mansaku hỏi 1 câu làm em khựng lại 1 chút..

Mansaku: "Ta hỏi con nhé? Không phải ý gì nhưng ta chỉ muốn hỏi con 1 điều thôi, con có phải bị câm không?" Ông Mansaku nghiêm túc nhìn em

Em hơi khựng lại rồi gật đầu. Cậu nhóc Manjirou kế bên cũng ngạc nhiên không kém. Rồi ông hỏi tiếp.

Mansaku: "Con bị lúc mới sinh à?" ông ấy nhìn vào mắt em rồi phán

Em cũng gật đầu.

Ông cũng đã hiểu vì sao con bé lại nằm ở con hẻm đó rồi. Manjirou lúc này cũng đã hiểu được đôi chút. Khi anh Shin rửa xong thì lên tiếng.

Shinichirou: "Vậy tối nay em ngủ cùng anh nhé?" Anh Shin nhìn em rồi cười

Em tính gật đầu thì Manjirou lên tiếng đáp trả.

Manjirou: "Tối nay để em ngủ cùng cậu ấy!" Manjirou hùng hổ đáp

Shinichirou: "Ơ nhưng lúc em ngủ lỡ đạp con bé thì sao đây?" Shin lo lắng hỏi

Manjirou: "Không có đâu! Vậy tối nay cậu ấy ngủ với em!" Manjirou cương quyết

Shinichirou: "Ơ như-- " Anh Shin tính nói thêm liền bị ông Mansaku cắt ngang

Mansaku: "Được rồi, ngủ với ai cũng được, trễ rồi lên ngủ thôi" Ông ấy nói xong thì cũng lên phòng

Shin cũng ấm ức đi lên phòng ngủ. Em và cậu nhóc này cũng vậy. Khi lên phòng thì cậu nhóc bảo em nằm lên giường trước đi. Để cậu tắt đèn rồi lên sau.

Khi cậu tắt đèn xong thì lên giường nằm cùng em. Vì là con nít nên em và cậu không nghĩ nhiều. Trước khi ngủ thì cậu đắp chăn và ôm em mới ngủ. Em cũng không nghĩ gì thêm.

Cả 2 chìm vào giấc ngủ..









Hết chap 1

.....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info