ZingTruyen.Info

[MAU XUYÊN]: Một Lời Không Hợp Liền Hắc Hóa- Huân Bạch.

Chương 8: Boss Chớ Làm Nũng (8)

Huan_Bach

Xe dừng trước tiểu khu Thanh Nguyệt,Quân Âm xách Kỷ Tịch đang có ý đồ với cổ của cô xuống xe,tài xế lái xe đi.

Kỷ Tịch sau khi xuống xe liền ngồi thụp xuống đất,môi mỏng không ngừng lẩm bẩm.

Quân Âm:"..." Con hàng này làm gì a?

Cô khom người xuống, bàn tay thon dài ấn ấn đầu hắn.

"Kỷ Tịch, vào nhà."

Kỷ Tịch ngồi bệch xuống đất,hai tay ôm đầu gối:"Người ta là cây nấm nhỏ, không thể đi."

Quân Âm:Trả hàng!

Kỷ Tịch:"Nhưng mà Âm Âm hôn hôn một cái liền có thể đứng lên nha~"

Cô ngồi xổm xuống cạnh hắn,ngoan ngoãn uống sữa:"Cây nấm nhỏ không thể nói chuyện."

Kỷ Tịch nghe liền gật gật đầu, yên lặng làm cây nấm nhỏ.

Quân Âm chờ một chút, thấy Kỷ Tịch mơ màng liền ôm người vào nhà, ném lên giường, vừa quay người sau lưng một cơ thể ấm áp dán lên,đôi tay rắn chắc hữu lực vòng qua vòng eo nhỏ nhắn của cô, đầu gác lên vai Quân Âm cọ cọ.

Quân Âm:"Đừng náo."

Đáp lại cô là cảm giác đau nơi cổ.

Mẹ nó!

Lại cắn!

Ngươi cầm tinh con chó sao?

Quân Âm hung hăng đem người nhét vào trong chăn,dữ dằn:

"Ngủ đi."

Bàn tay lại tiếp tục vòng qua eo cô, siết chặt.

Quân Âm nghiêm túc gỡ tay Kỷ Tịch,trong đầu vang lên giọng nói gợi đòn của Vương Thượng:"Chỉ số hắc hóa đang tăng~"

Quân Âm:"???"

Xử lý!

Vương Thượng:"Chị gái nhỏ,Boss mà lĩnh cơm hộp, chúng ta sẽ làm lại từ đầu nha!"

Quân Âm:"Em gái ngươi, ngươi chỉ có thể nằm dưới, không thể đảo chính!"

Vương Nằm Dưới:"..."

..
Quân Âm nhận mệnh,kéo chăn chui vào,Kỷ Tịch quen thuộc chui vào lòng cô,dụi đầu vào ngực cô.

Kỷ Tịch:"Âm Âm thật tốt."

Quân Âm:Haha.
_______
Quân Âm mơ màng tỉnh dậy, đã là xế chiều.

Chuông điện thoại đúng lúc vang lên,cô nhanh tay bắt máy, chân trần ra khỏi phòng.

Giọng nói trầm trầm quen thuộc truyền đến:"Tiểu thư,đã điều tra được,tài liệu tôi đã gửi mail cho cô."

"Ừ.Thẩm Thiếu Trạch sao rồi?"

"Đã làm như lời cô dặn dò, để cho người Thẩm gia tìm được.!"

"Tốt. Sắp xếp đi, 7 giờ đến đón tôi."

"Vâng."

Quân Âm tắt máy, cả người thoạt nhìn qua trở nên lười nhác,cô nhấc tay rút ra một điếu thuốc,cạch cạch châm lửa, khói thuốc lượn lờ, mờ ảo thân hình cô, tư thế tiêu sái.

[Ay, rốt cuộc là kẻ nào a? Có mục đích gì? Tiêu diệt trẫm? Ha, ngươi không có năng lực đó.

Trẫm chơi cùng ngươi.!]
____

Quân Âm bước ra từ phòng tắm, nhấc chân tới bên cửa sổ sát đất,dư quang nơi khóe mắt phát hiện vài bóng đen đang lẩn trốn phía sau tiểu khu.

Cô híp mắt,xoay người đi ra ngoài.

..
Bảy bóng hình lẩn trốn bên ngoài,liên tục đưa mắt quan sát căn hộ tầng 4.

"Đúng là chỗ này."

Lại có người lục đục lấy một tấm ảnh ra nhìn,ảnh hơi mờ,có lẽ người chụp khá gấp gáp, nhưng không khó nhìn ra bên trong tấm ảnh là một nữ sinh xinh đẹp, chân đạp lên núi người, tư thế ngông cuồng.

"Cô ta sống ở đây?"

Phía sau lưng bóng đen cầm ảnh, một giọng nói trong trẻo ôn hoà vang lên:

"Đúng a,cô ấy sống ở đây."

Bóng đen giật mình,lăn vài vòng trên mặt đất,cách xa nơi phát ra giọng nói.

Nữ sinh giống hệt trong ảnh,cô đứng dưới tán cây, ánh mặt trời loang lổ chiếu trên người cô, khắp nơi toát ra hai từ 'vô hại".

Không phải có ảnh, bọn hắn mẹ nó không tin đây là người đánh anh em của hắn đến không thể xuống giường!

Hắn ta cảm thấy,cô gái nhỏ này không lợi hại gì,có thể đánh được anh em của hắn cũng bởi vì bọn chúng khinh địch.

Quân Âm:"Huynh đệ, tìm tôi làm gì?"

Bóng đen:"Em gái, ngoan ngoãn giao Kỷ Tịch ra,tôi sẽ không tính toán chuyện cô đánh anh em tôi.

Quân Âm nhướn mày, yếu ớt hỏi:"Huynh đệ,thật sao?

Trên lầu, một ánh mắt tăm tối phóng xuống,xung quanh nổi lên từng trận âm trầm.

Bóng đen:"Dĩ nhiên!" Không nghĩ đến em gái này lại dễ gạt...

Hắn ta còn chưa dứt suy nghĩ, người đối diện đã cất giọng tiếc nuối.

Quân Âm:"Tiếc thật, người của trẫm, không thể đưa."

Dứt lời,Quân Âm vòng tay ra sau lưng, lấy ra cây roi đỏ tươi, thân roi uốn lượn trong không khí thành những đường cong xinh đẹp,tạo ra quang mang đỏ nhạt .

Cô nâng tay, quật xuống người đứng gần nhất,gã lộn một vòng,ngã phịch xuống đất,cơ thể run rẩy, không cách nào đứng lên.

Những kẻ còn lại ngơ ngác trừng mắt nhìn, rất nhanh hồi thần, cùng nhau xông lên.

Quân Âm:"Ây da, một đám nam nhân lại bắt nạt một đứa bé đáng thương yêu ớt như trẫm, cầm thú."

Những bóng đen nằm rạp trên đất: Cô mà yếu ớt,chung tôi chính là phế vật!

Kẻ duy nhất còn tỉnh táo trừng mắt nhìn cô oán hận,Quân Âm quật xuống một roi,hai mắt hắn lật lên ,hôn mê bất tỉnh.

Quân Âm trói lại,dấu vào nhà kho bỏ hoang phía sau, phủi tay lên nhà nhìn Đại Boss.

Cô có cảm giác quên đi cái gì...

______
Trực giác không sai.

Con hàng này không tìm thấy cô, sẽ khóc.

..
Quân Âm chân trước bước vào phòng, chân sau liền muốn bước ra.

Con hàng này muốn dỡ nhà cô sao?

Quân Âm tránh đóng hỗn độn trên sàn,đi chuyển đến phòng tắm,đẩy cửa bước vào.

Liền bị doạ hết hồn.

Đem Kỷ Tịch chìm ngỉm trong bồn tắm kéo lên,xoa xoa mặt hắn.

"Anh làm gì?"

Kỷ Tịch sau vài giây mờ mịt,tay chân luống cuống nhào đến ôm chầm lấy cô, không một dấu hiệu báo trước,oa oa khóc lớn.

Quân Âm: Trẫm thật đáng thương.
______________________________________________






Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info