ZingTruyen.Com

[MAU XUYÊN]: Một Lời Không Hợp Liền Hắc Hóa- Huân Bạch.

Chương 13:Boss Là Hoàng Tử Vong Quốc (1)

Huan_Bach


Ba tháng sau tình trạng của Quân Âm ổn định bất ngờ, nàng nằm trên ghế Thái phi đặt ở dưới gốc cây lớn.

Đã hơn một canh giờ...

Tiểu Diệp đứng bên cạnh nàng,suy nghĩ lung tung, Điện Hạ nói là đang hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt...

Lật bàn!

Điện Hạ nhà nàng sắp thành tinh rồi?

Nàng có nên chạy trước hay không??

Lúc mọi người chạy trốn, Tiểu Diệp kiên quyết muốn ở lại cùng nàng,Quân Âm liền tùy nàng ta.

Mơ hồ truyền đến tiếng bước chân từ xa, Tiểu Diệp cúi người hành lễ,lui xuống.

Cố Uyên nhặt chiếc lá rơi trên tóc Quân Âm, người kia vỗ nhẹ tay hắn:"Đừng náo, để ta nghỉ ngơi."

Đáp lại nàng là nụ hôn không ngừng rơi xuống trên mặt,Quân Âm bị hôn tỉnh,cả người đều viết hoa hai chữ tức giận,đè hắn xuống thảm cỏ đánh một trận.

Đánh xong, hắn ung dung vuốt tóc rối của nàng, dịu dàng hỏi:"Có mệt không?"

Một hơi tức giận lên không được, xuống không xong,Quân Âm đừng dậy, Cố Uyên cẩn thận đỡ nàng.

Mấy hôm nay, hình như hắn rất bận,sáng sớm bồi nàng ăn liền rời đi,tối mịt mới trở về, nếu nàng không nhầm thì không khí trong cung đang khá căng thẳng.

Nàng hỏi Cố Uyên, đều bị hắn lấp liếm cho qua...

Cố Uyên ôm nàng từ phía sau, ở cổ nàng gặm cắn:"Ta có chút chuyện, phải ra ngoài một thời gian, nàng ngoan ngoãn chờ ta, được không?"

Quân Âm không đáp, hắn cũng không cố chấp dò hỏi, cả hai đều im lặng.

Hình thức ở chung hơi kỳ dị, nhưng hai người đều thoải không gò bó, giống như họ đã như vậy rất lâu.

Người trong cung đều biết Cửu Điện Hạ tiền triều này là bảo bối trong tay Tân Đế,có tính chiếm hữu cao đối với nàng.

Không lâu trước đó,có kẻ tung tin nàng ấy là Hoạ thủy, kẻ đó không chết, nhưng lại sống còn không bằng chết.

Gặp người đều không phải cầu xin được thả ra,mà là cầu xin được chết.

Sau đó không còn nghe ai nói xấu nàng ấy nữa....

________
Cố Uyên vừa rời đi,Quân Âm lấy lý do muốn nghỉ ngơi chui vào phòng khoá cửa, trèo cửa sổ ra bên ngoài, nàng hơi động ngón tay, một vòng tròn trong suốt bao lấy thân ảnh, nghênh ngang đi theo Cố Uyên.

Đoàn người rất đông,Quân Âm nhẩm tính cũng hơn nghìn người,binh khí cũng rất nhiều... chân mày thanh tú nhíu chặt.

Hắn...

Ôi đệch!!!

Chẳng trách con hàng này cho canh giữ Tâm Âm cung của nàng ba vòng trong ba vòng ngoài, không khí trong cung lại căng thẳng như vậy!!!

Hắn nhốt nàng...

Ánh mắt Quân Âm tối sầm,sát khí quẩn quanh.

Cố Uyên đi đầu không nhịn được nhìn về phía sau, hắn có cảm giác rất khó chịu... Nhưng không nhìn thấy gì khả nghi cả.

___________

Trong doanh trướng to nhất truyền ra tiếng thảo luận,giọng nói trầm thấp dễ nghe vang lên:"Nàng còn ở trong tay chúng ta, Sở Yến Phong sẽ không dám tùy tiện ra tay."

Là giọng của Cố Uyên...

Quân Âm ở bên ngoài doanh trướng trợn tròn mắt.

Lợi hai nha tiểu tổ tông của ta!!

Trong con ngươi nàng một mảnh tĩnh lặng.

[...] Vương Thượng cũng không biết cô đang nghĩ gì, nhưng nó biết cô đang tức giận,nhìn nụ cười đúng chuẩn thần kinh kia là hiểu.

Nó không có thực thể cũng cảm thấy sống lưng lạnh toát.

Quân Âm hừ nhẹ một tiếng,thanh âm quen thuộc làm thân hình Cố Uyên cứng đờ, hắn chạy đến xem xét bên ngoài doanh trướng, người khác thấy vậy cũng chạy theo.

Không có...

Có thể là lầm rồi.

Nàng lúc này phải ở trong cung.

Trong lòng ngực như treo một tản đá,nặng trịch ,đè ép khiến hắn hô hấp khó khăn.

Nếu nàng nghe thấy...

Hắn không có cách nào tưởng tượng nổi,lòng ngực đau âm ỉ,Cố Uyên loạng choạng hai bước, người xung quanh bị doạ kinh hồn táng đởm đỡ hắn vào trong.

__________

Quân Âm suy nghĩ nửa ngày trời, cuối cùng rút ra hai chữ:'Tự sát.'

Nàng còn đang suy nghĩ tự sát như thế nào cho thật ngầu.

Phải dạy dỗ tên hỗn đản kia.

Hắn sắp lên trời rồi!!!!

Vạn tiễn xuyên tâm? Hơi đau, không được.

Hồng Nguyệt tán? Không ngầu, rất xấu, không được.

Tụ huyết đan? Cái chết nhợt nhạt, không được.

Rạch bụng? Quá máu me, không được.

Rạch cổ tay? Cái này dành cho nữ chính,pháo hôi không cần.

Thắt cổ? Ta cũng không phải phi tần mang trọng tội, không được.
....

[...] Vương Thượng muốn nói, vì sao lại chia sẽ cho nó nhưng suy nghĩ kinh dị như vậy? Nó không muốn biết,nó không muốn biết,nó không muốn biết, điều quan trọng phải nói ba lần.

Nó nên đổi nghề sang viết sách,tên sách là:#Những cách tự sát của ký chủ năm đó.#

Cảm giác sẽ cháy hàng.

[Ký chủ, Boss lại tính kế cô, hắn không có tình cảm gì với cô sao?]

Quân Âm kéo kéo khoé môi:"Có lẽ là có, nhưng tình cảm của hắn không thuần,xâm nhập bên trong trộn lẫn quá nhiều toan tính,loại tình cảm thâm trầm này, rất đáng sợ, giống như chiếm hữu,lại như gàng buộc."

Nàng dừng một chút:"Loại người như hắn, không rõ yêu là gì.Giống như một đứa trẻ, không rõ tình cảm của mình, nhìn thấy món đồ chơi đó,ban đầu là thích,sau này sẽ không rõ nó còn thích hay không,hay là một loại tình cảm khác, nhưng nó không muốn buông tay. Tình cảm như vậy không thuần khiết,ta không cần."

[...] Vương Thượng im lặng.

Cô quá lý trí,thậm chí là vô cảm.

Nó cảm nhận được Boss có chút đặc biệt với cô, nhưng cô chọn lý trí.

Cô lý trí hơn bất kỳ ai, rốt cuộc, người như thế nào mới có thể khiến cô buông xuống lý trí mạnh mẽ như vậy? Xoay người lại một lần?

Quân Âm nhìn bầu trời tối đen như mực,ánh mắt lạnh lùng.

Mưa từng giọt chậm rãi rơi xuống, cuối cùng trở thành một lớp màng mỏng, khiến cái nhìn của cô mờ nhạt.

Mẹ nó.

Lão tử không muốn chơi trò dầm mưa thông não, nhưng thân thể cứng đờ không còn sức lực, không cách nào di chuyển!!

Cái thân thể gà bệnh này!

Quân Âm bực bội lôi Huyết kiếm ra, để huyết kiếm đưa cô đi.

Bầu trời chớp nhoáng,tia sét đánh xuống không báo trước,Quân Âm hoảng thành một nhóm, điều khiển Huyết kiếm tránh đi.

Mẹ!

Mẹ mẹ mẹ!!

CMN.

Xui xẻo uống nước cũng bị sặc.

Hôm này cô ra ngoài không đánh người sao?

[!!!] Người ta ra ngoài không xem lịch,cô lại là ra ngoài không đánh người.

Quân Âm đành hạ thấp xuống,luồn lách qua phố lớn ngõ nhỏ, à không, đường núi hiểm trở,cuối cùng dừng lại trước một khách điếm.

Nàng một thân ướt đẫm trong áo choàng, đập bộp lên quầy một thỏi vàng:"Một phòng tốt, chuẩn bị nước tắm và thức ăn."

Tiểu nhị hồi thần, chụp lấy vàng thỏi, đưa lên miệng cắn cắn, toét miệng cười,dẫn cô lên phòng.

Nữa đêm xuất hiện một cô nương sắc mặt trắng bệch, hắn ta còn tưởng gặp phải ma rồi, dọa chết hắn.

...
Quân Âm tắm rửa sạch sẽ, ăn chút đồ ăn, liền cuộn tròn trong chăn,ép cỗ tanh nồng trong cổ họng xuống, chờ cơ thể ấm lên,cô lần mò trong không gian lấy ra vài lọ thuốc, nhìn nhìn rồi chọn một lọ uống sạch.

__________
[Góc tác giả]

Ta cảm giác mình là mẹ kế...
Lúc đầu định OE, nhưng mà hình như sắp biến thành SE.
Huân Bạch thăng cấp thành mẹ kế Huân:))







Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com