ZingTruyen.Info

Mạnh Bà Truyện

Chương 8: Nhớ nàng!

Hoadon01


Mạnh Bà không quan tâm thế sự, căn bản là chẳng biết Tiên - Nhân giới xảy ra chuyện gì. Nàng chỉ biết rằng mấy ngày nay Bạch Lang không làm phiền nàng, nàng có thể an an tĩnh tĩnh dưỡng thần một phen.

Vốn nàng không nghĩ rằng Bạch Lang hắn thế nhưng lại chấp nhận yêu cầu của nàng, lúc hắn rời đi nàng vẫn còn ngẩn ngơ một lúc. Cũng tốt, giúp được hảo tỷ muội, lại khiến hắn không quấy nàng một thời gian. Đúng là nhất cử lưỡng tiện!

Vọng Hương đài bốn mùa âm u tịch mịch, không thể phân biệt ngày hay đêm. Mạnh Huyền Vân một thân khí chất ngời ngời, gương mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm man mác buồn vận trường bào đứng bên cạnh Tam Sinh thạch, nàng chăm chú đọc mấy dòng chữ hiện ra trên đá Tam Sinh, sau lại nhìn vào gương thần Bạch Y nữ ma để lại trước khi đi. Trong gương, một tiểu nữ oa đang nũng nịu trong lòng một thiếu phụ, gương mặt nhỏ nhắn hình như bị uất ức gì, vành mắt cũng đỏ lên. Mà thiếu phụ kia cũng rất nhẫn nại dỗ dành, vừa ôm vừa giảng giải, lúc sau tiểu oa nhi khóc mệt liền ngủ. Thiếu phụ đặt oa nhi trên giường lớn màu hồng phấn, trong mắt nàng tràn đầy yêu thương, hôn lên má bảo bối nhỏ một cái mới rời đi.

Tròng mắt Mạnh Huyền Vân khẽ đảo, một đôi mắt to ngập đầy nước. Nàng sau đó mỉm cười, lẩm bẩm: "Sương nhi, hài tử của ta đúng là có phúc khí, kiếp này có được mẫu thân yêu thương con như vậy, ta cũng vui mừng."

"Tiểu Vân!"

Mạnh Huyền Vân nghe danh xưng này, nàng nhíu mày ngẩn đầu lên. Quả nhiên là hắn, chỉ có hắn mới gọi nàng bằng cái tên khiến người ta rùng mình.

Bạch Lang thượng thần trên mặt có đôi chút tiều tụy, dưới cằm lún phún râu, nhưng chung quy vẫn không giấu được ý cười.

Bạch Lang nhìn thấy nữ nhân mình yêu thích, bước chân hắn càng nhanh hơn, chạy đến trước mặt nàng, đứng ngay ngắn, cười tươi như tiểu hài tử chờ khen ngợi, đầu mắt đuôi lông mày đều ngập nét cười. Nụ cười này đặt trên người hắn nhìn không quen mắt, nhưng thực chất cùng với hắn lại rất hài hòa.

Mạnh Huyền Vân nhìn nam tử trước mắt, hắn là thượng thần cao cao tại thượng khiến người ta ngước nhìn. Dung mạo hắn không thuộc dạng xuất chúng, nhưng là ngũ quan rõ ràng, khí khái hùng tráng, còn có cả nụ cười ma mị, chung quy là đẹp mắt. Nào có phải bộ dạng tùy tiện thế kia, nhưng là dù có chút tùy ý và tiều tụy, trông hắn vẫn không có vẻ gì mệt mỏi. Mạnh Huyền Vân không khỏi muốn trêu hắn một chút, nhíu mày.

"Bạch Lang thượng thần đây là bộ dạng gì, chỉ mấy ngày không gặp, ngươi liền khác nhiều quá."

Bạch Lang biết nàng trêu chọc hắn, trong lòng vui vẻ không để bụng, nhưng là trên mặt cũng hướng nàng phối hợp. Nàng muốn trêu hắn, hắn liền thuận ý để nàng trêu, dù sao cũng chỉ có mình nàng mới có thể trêu chọc hắn.

"Còn không phải đi làm việc cho nàng. Bổn tọa không tiếc thân mình đi suốt mười ngày đêm, vậy mà nàng lại không biết ơn, còn chê bộ dạng của ta." Hắn làm giọng điệu ủy khuất.

Cái đại thượng thần hắn cũng có thể ủy khuất thành bộ dạng như vậy? Nàng mới không tin. Nhưng mà hắn nói đúng, hắn đi làm việc nàng nhờ vả mới có thể trở nên như vậy, nhưng chỉ là se một cái dây tơ hồng, có cần vất vả như vậy hay không?

Mạnh Huyền Vân không biết hắn đã làm những gì, Bạch Lang cũng không nói cho nàng biết, tránh để nàng lo lắng.

Bất quá, giọng điệu của hắn làm nàng vui vẻ!

Mạnh Huyền Vân bật cười, lắc lắc đầu đi vào bên trong. Bạch Lang thấy mỹ nhân mỉm cười, cũng lẽo đẽo theo phía sau nàng.

"Ngươi cũng biết nói mình đi mất mười ngày, vậy ngươi có biết một ngày ở chỗ ta và ngươi bằng một năm ở chỗ các nàng không? Nếu như ngươi đi lâu hơn mấy ngày, vậy thì chậm trễ rồi."

Bạch Lang nghe nàng nói mới chợt nhớ. Nếu nhớ ra sớm hơn, hắn lập tức một tay bóp chết tên ma đầu kia lúc hắn đang ngủ rồi, không thèm đùa giỡn với hắn lâu như vậy.

Thật ra lần này đi lâu như vậy, vốn là do đại thượng thần có một chút tự cao. Hắn cho rằng đại ma đầu này dễ đối phó, mới không thừa cơ hội tên kia ngủ một chưởng giết chết. Sau đó phát hiện ra tên ma đầu đó cũng không phải tay mơ, nhưng mà so với hắn vẫn còn kém một chút. Cho nên thời gian mới kéo dài mười ngày, để cho hắn thành ra bộ dạng trào phúng như vậy.

"Là bổn tọa suy nghĩ không chu toàn, nàng xem, không phải vẫn còn kịp sao? Hài tử mười tuổi vẫn chưa thể định thân đâu."

Liếc qua hắn một cái, Mạnh Huyền Vân cũng không nói chuyện nữa, nàng vẫn giữ một bộ dạng trầm tĩnh khuấy canh. Bạch Lang hắn chăm chú nhìn nàng, khiến nàng ngứa ngáy không chịu được ánh mắt hắn, nhưng là nàng biểu hiện ra ngoài mặt vẫn là tâm lãnh, một bộ ta không để ý ngươi.

"Tiểu Vân."

Mạnh Huyền Vân không lên tiếng.
"Tiểu Vân."

Mạnh Huyền Vân vẫn khuấy canh, không có ý định trả lời.

"Tiểu Vân, lâu ngày như vậy không gặp, bổn tọa rất nhớ nàng. Nàng có nhớ bổn tọa không?"

"Ta không, nhưng lũ tiểu quỷ ở đây rất nhớ ngươi. Mấy ngày không thấy ngươi, bọn hắn cứ nhắc."

Bạch Lang nghe nàng đáp, hắn cười cười đi vòng qua, liền trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Mạnh Huyền Vân, vòng tay ôm eo nhỏ của nàng, cằm đặt lên vai nàng. Mạnh Huyền Vân bị hành động của hắn làm cho bất ngờ. Nàng vung tay muốn đánh hắn, cuối cùng tay đều bị giữ chặt.

"Ngươi làm gì?"

"Bổn tọa nhớ nàng, bổn tọa biết nàng cũng nhớ ta. Để ta nghỉ ngơi một chút." Giọng của hắn khàn khàn, thanh âm cực kỳ mệt mỏi, đặt chung với hình ảnh hai người ôm ấp cũng trở nên mờ ám.

"Ngươi trở về chỗ của ngươi mà nghỉ ngơi."

"Ở đây thoải mái."

Thoải mái cái rắm!

Mạnh Huyền Vân muốn giảy dụa đẩy hắn ra, có điều nàng phát hiện người bên cạnh đã thở đều, hắn trực tiếp ngủ rồi. Mạnh Huyền Vân quan sát chân mày hắn nhíu lại một chỗ, bất tri bất giác đưa ngón tay nhỏ khẽ vuốt, chân mày nơi đó lập tức nghe lời giãn ra. Nàng không biết rốt cuộc hắn đã làm gì mười ngày qua, nhưng là vì chuyện của nàng hắn mới phải vất vả. Trong lòng tràn qua một chút xót xa, Mạnh Huyền Vân thở dài, thôi thì coi như báo đáp hắn, nàng bồi hắn ngủ một chút. Nghĩ đến, động tác khuấy canh cũng trở nên thực chậm, tránh đánh thức người bên cạnh.

Hắn là đại thượng thần, chính hắn không sợ chuyện này truyền ra ngoài tổn hại thanh danh, thì nàng cần gì phải lo lắng.

Hừ, dù sao chỉ là một hồn ma, còn sợ cái gì hủy danh!

Đã từ lâu Mạnh Huyền Vân không còn cảm nhận được cái gì là tình yêu nam nữ, cũng không gần gũi nam nhân, bây giờ lại bị một nam tử ôm vào, trong lòng nàng hơi nhộn nhạo. Phải thừa nhận rằng rất ấm áp.

Mạnh Huyền Vân lắc đầu, trực tiếp mang suy nghĩ đó ném đi. Nàng không được động tâm, một chút cũng không được.

Hắc Bạch Vô Thường muốn tìm muội muội thưởng trà nói chuyện, cuối cùng bắt gặp một màn này, không khỏi trợn mắt há mồm. Hắc Vô Thường lấp bấp.

"Muội, Bạch Lang hắn... hai người..."

Mạnh Huyền Vân nhíu mày, thoáng nhìn bên cạnh vẫn là ngủ say mới buông lỏng tâm tình.

"Huynh nhỏ tiếng một chút, hắn giúp muội làm việc, muội chỉ muốn báo đáp hắn." Đúng vậy, chỉ là báo đáp thôi.

Bạch Vô Thường thu liễm kinh ngạc, lần trước đến đây nói chuyện, hắn đã biết rõ vị muội muội này là động tâm, chỉ là không buông được thù hận. Nhưng hắn không ngờ là Bạch Lang cái vị thượng thần này nhưng là có bản lĩnh, thời gian ngắn như vậy đã có thể ôm được mỹ nhân.

"Là lấy thân báo đáp a!" Bạch Vô Thường vung phất trần, giọng điệu châm chọc.

Mạnh Huyền Vân nghe được lời này, nàng nhíu mày nhìn Bạch Vô Thường.

"Muội chỉ đơn giản là giúp hắn ngủ tốt chút. Bạch huynh đừng nói lung tung."

"Được được, huynh không nói lung tung. Vậy muội cứ tiếp tục giúp hắn ngủ tốt. Bọn huynh không quấy rầy."

Nói xong kéo Hắc Vô Thường đang ngẩn ngơ rời khỏi Vọng Hương đài, mặc kệ người kia còn ê a có điều muốn hỏi.

Được một đoạn, Hắc Vô Thường mới chặn ở trước mặt Bạch Vô Thường.

"Ta đã bỏ lỡ chuyện gì chăng?"

"Cái tên đen đúa nhà ngươi đúng là đã bỏ lỡ chuyện hay." Bạch Vô Thường nhìn một cục đen xì trước mặt, bỉu môi khinh bỉ.

"A, ta đen đúa thì sao, ngươi tốt hơn ta chắc? Trắng như vậy, ở chỗ sáng nhìn cũng không ra."

"Không so đo với kẻ đen như ngươi." Bạch Vô Thường bị hắn chọc tức liền vung phất trần bỏ đi.
Nhưng mà Hắc Vô Thường cũng không chịu thua, cứ bám theo hắn.

"Ngươi không kể cho ta nghe, ta bám theo ngươi cho đến chết."

Có điều, bọn hắn vốn là đã luôn trắng đen một cặp không có tách ra, cũng không có chết được!


Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info