ZingTruyen.Info

Ma Dao Dong Nhan Thap Cam

Ma Đạo Tổ Sư Đồng Nhân
Vong Tiện Đồng Nhân

Vài chuyện nhỏ hàng ngày trong mắt Uông Kỷ (6)
Tác giả: Tác giả: 绒毛猫儿-XT (Đã có sự cho phép)

-----
1, Đi ngang qua đình nghỉ nhìn thấy Ngụy Anh nằm trên bàn đá ngủ say sưa. Mấy vò rượu tròn vo lăn lốc bên người.
Tư thế ngủ cực kỳ đáng yêu.
Không nhịn được bóp bóp mặt y một chút, mong rằng lúc tỉnh lại y sẽ không biết ta đã bóp y.

2, Săn đêm trở về, Ngụy Anh nói mất hết cả mặt mũi.
Bởi vì đột nhiên y bước hụt thiếu chút nữa đã ngã, Tư Truy nắm quần áo y kéo lại được luôn.
Thật ra thì không cần để ý, lực tay của Tư Truy thực sự rất lớn, có lúc nhóc kích động níu ống tay áo ta, ta cũng không rút ra được.

3, Ngụy Anh tự khoe tài nấu nướng của mình không tệ, thực ra thì sở trường của y cũng chỉ có đun nước sôi cộng thêm trứng luộc mà thôi.

4, Mỗi lần y vẽ chân dung của ta xong đều vội vã mang tới cho ta xem.
Ta vẽ chân dung của y xong đều giấu trên kệ gỗ cao nhất trong Tàng Bảo Các.
Có lẽ lúc nào đó y sẽ lục được nó trong tương lai, cũng có thể vĩnh viễn không tìm thấy.

5, Y có khả năng đã đọc qua là nhớ, nhưng ngày thường có rất nhiều việc nhỏ lại không nhớ được.
Đồ vật vừa dùng chuyển sang tay đã không tìm được, lục tung lên tìm một lúc lâu không thấy sẽ nổi cáu.
Nhưng cũng không phải thực sự tức giận, một đĩa hoa quả hoặc một vò rượu là dỗ được rồi.

6, Thời tiết trở lạnh, may thêm quần áo mới cho y.
Sau khi đo chiều cao xong, y nhìn vạch trên thước đo rất vui vẻ, hỏi ta có phải y đã cao thêm 1cm đúng không.
Ta định nói thực ra đầu thước đo có bị hỏng, ta bắt đầu đo từ mức 2cm.
Nhưng nhìn y vui vẻ nhảy nhót, không cần nói ra nữa.

7, Ta biết Ngụy Anh hơi kén ăn.
Huynh trưởng nói lúc ta không có ở đây Ngụy Anh không kén ăn thứ gì, hôm đó phòng bếp làm món gì sẽ ăn món đó.
Mới đầu ta còn lo lắng y không ăn quen mùi vị đồ ăn Cô Tô, để y tự do xuống núi ăn.
Nhưng Ngụy Anh nói với ta hình như có người đã tới dặn phòng bếp, thức ăn đưa về Tĩnh Thất sẽ cho thêm nhiều cay nhiều dầu hơn.

8, Gió nhẹ trăng sáng.
Ngụy Anh dựa trên vai ta nhìn bầu trời đêm, y đột nhiên hỏi ta màn trời đầy sao kia có giống trứng gà bị vỡ không?

( ̄ー ̄) ....

Buổi tối y ăn gà bó xôi bọc lá sen vẫn chưa no sao?

9, Ngụy Anh nói mùa hè y bị đen đi là do Tiểu Bình Quả.
Bởi vì màu lông của Tiểu Bình Quả màu đen, gần mực thì đen.

10, Cách cửa vào Vân Bất Tri Xứ không xa có một cây tùng đón khách.
Đi ra ngoài trở về tới chỗ này, y đứng lại nói: "Ta từng trèo lên cái cây này".
"Ta biết".
"Ngươi biết? Làm sao ngươi biết?!?".
"Đoán".
Y không biết. Rất lâu trước kia, y tới Vân Thâm Bất Tri Xứ đi chơi tận đêm muộn mới về bị chó của Kim Tử Hiên dọa sợ trốn trên cây.
Chính vì nhìn thấy y đang trốn trên đó, ta mới đuổi chó đi.

11, Sau khi Kim Lăng kế nhiệm chức vị tông chủ, thỉnh thoảng Ngụy Anh cũng tới Kim Lân Đài.
Tuy trong lòng ta vẫn còn chút khúc mắc với nơi đó.
Nhưng nếu như y không để bụng, vậy thì đi cùng với y.
Nhất định y cũng muốn xem nơi Giang cô nương từng sống.

12, Ta không thể ở bên y từng giây từng phút, ta có việc trong tộc cần xử lý, y cũng có việc phải làm của riêng mình.
Chỉ cần y biết cuối cùng y cũng sẽ về Vân Thâm Bất Tri Xứ dừng chân.

13, Với ta mà nói, cả đời này sẽ không thích một ai khác giống Ngụy Anh.

[Còn nữa]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info