ZingTruyen.Info

Ma Dao Dong Nhan Thap Cam

Tâm sự nhỏ trong lòng Uông Kỷ kiếp này (Phần 2)

Tác giả: 绒毛猫儿-XT (Được sự cho phép của tác giả)

Mọi người nhớ tìm link facebook @donthancau để cập nhật nhanh hơn. Có thời gian mới đăng ở đây và siêu đoản cũng không được đăng ở đây ạ.

-----

1. Ngụy Anh trở về rồi. Lần này nhất định phải mang y về Lam gia.

2. Ngụy Anh nói y không thích kiểu người như Giang Trừng mà thích người như ta.
Ta phải duy trì hình tượng, y muốn gì cũng sẽ cho y, không cho người khác bắt nạt y.
Như vậy y sẽ càng thích ta nhiều hơn.

3. Y muốn ôm thỏ chơi.
Thỏ không cho y ôm. Hẳn là do quỷ khí trên người y quá nặng.
Không trách y.

4. Cảnh Nghi bắt được y nhìn trộm ta tắm.
Ta đoán y tới trộm ngọc bài.
Đã vào cửa của Lam gia, không có sự cho phép của ta, ai dám để y rời đi chứ.

5. Ngụy Anh chạy tới chen lên giường của ta. Còn nói nếu ta đã để y vào Tĩnh Thất thì chắc hẳn cũng phải nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy ra.
Nếu vậy, y đều nhớ rõ những gì ta nói với y hơn mười năm trước, bây giờ đang đồng ý với ta?

6. Sáo trúc thổi thật khó nghe.

7. Dù là Ngụy Anh hay Mạc Huyền Vũ, thúc phụ đều không thích. Haizz.

8. Giang Trừng cuối cùng vẫn nhận ra Ngụy Anh. Dù sao bọn họ cũng là người một nhà.
Mới mấy tiếng không gặp, y lại bị thương rồi.

9. Tiên Tử sủa y. Vậy ta sẽ dọa Tiên Tử không cho phép nó tới gần Ngụy Anh.

10. Tị Trần đào đất, Tùy Tiện bổ dưa hấu. Phối hợp vô cùng tốt.

11. Cảnh Nghi nói y nấu cháo gạo nếp rất khó ăn.
Sao khó ăn được chứ?
Ta còn chưa từng được ăn đồ y nấu, bọn nó được ăn còn dám bắt bẻ.

12. Hoa Nữ chắc hẳn rất xinh đẹp. Nếu không y sẽ không thường xuyên leo giường tới nhìn nàng. Di Lăng Lão Tổ trong mắt của Tư Truy hoàn toàn không giống với người khác.

13. Sau khi ta uống say có phải đã làm gì đó không.
Trước đó Ngụy Anh có cơ hội là cho ta uống rượu, sau y ôm bình rượu trốn đi rất xa, sợ bị ta gặp được.
Ta biết huynh trưởng uống say sẽ vô cùng phấn khích nhiệt tình, lẽ nào ta cũng vậy?

14. Nhiều năm không tới Kim Lân Đài.
Năm đó có một cô nương cởi văn bào, một mình bay xuống nơi này.
Ta thấy lệ trong mắt nàng.

15. Người giấy nho nhỏ mềm mềm làm nũng với ta thật đáng yêu.

16. Tuế Hoa đâm xuyên qua thân thể y.
Con người ai cũng có máu thịt, có tình cảm, y cũng sẽ đau, đau tới cùng cực cũng sẽ khóc.
Ta luôn nói bảo vệ y chu toàn, lại không kịp ngăn cản, nhìn y bị thương.
Nếu ta đưa y đi rời xa thế sự, y có bằng lòng không?

(Nguyên văn là: mang đi lánh đời).

17. Tự vẽ Triệu Âm Kỳ lên người mình, người bình thường đại khái không thể hiểu được.
Bản tính của y vốn đã vậy.
Nhiều năm trước y đã cứu Tô Thiệp, cứu La cô nương, cứu tỷ đệ Ôn gia; nhiều năm sau cho dù sống chết trước mắt y vẫn sẽ lựa chọn cứu người.
Cho dù những người đó đã tổn thương y.

18. Liên Hoa Ổ về đêm náo nhiệt hơn Cô Tô nhiều. Có trẻ con nô đùa chạy nhảy.
Năm đó y cùng Giang Trừng hẳn cũng từng như thế.
Vô tư nô đùa, cùng lắm là tranh nhau một miếng bánh ngọt.

19. Một vái, một vái nữa, ba vái.
Ba vái đã thành, Giang tông chủ cùng Ngu phu nhân làm chứng.
Lễ thành, Ngụy Anh, sống chết là người của Lam gia ta.

20. Ta chỉ cho rằng linh lực của y bị tổn thương.
Không ngờ đã sớm mất kim đan.
Tiếng sáo âm u đuổi hồn quất phách trên Loạn Táng Cương, thoáng qua trong đáy mắt là hoài niệm từng đạo kiếm quang linh lực dư thừa trên hồ Bích Linh.

21. Quả nhiên thân đài sen ăn ngon hơn.

22. Là ta hiểu lầm. Y không thích ta, y chỉ vì báo ân.
Nhưng ta đâu có ân tình gì với y, y cảm ơn ta cái gì chứ.

23. Y không thích ta, ta không trách. Nhưng y để Kim Quang Dao khống chế tính mạng, sau chuyện này ta nhất định phải dạy bảo y thật kỹ.
Y không thích ta, ta lấy cái gì để quản y đây.

24. Ngụy Anh nói y thật lòng thích ta. Huynh trưởng, huynh cũng nghe được đúng không, y không lừa ta, không đùa giỡn ta.
Huynh trưởng, là thật sao?

25. Giang Trừng khóc.

26. Ngụy Anh biết Tư Truy là Ôn Uyển, rất vui mừng.

27. Người sống trên đời, nên nhớ người khác đã đối xử tốt với ngươi thế nào, đừng ghi nhớ ngươi đã tốt với người khác ra sao.
Cho dù kiếp trước người khác đối với y thế nào, cũng không bàn luận kiếp này y đã đối xử thế nào với thế nhân.
Tất cả đã là quá khứ.
Duy chỉ nguyện cầu cho quãng đời còn lại của y an lành.

-----------------------
[Hoàn]

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info